Cao Võ: Từ Lá Gan Nhị Lang Thần Thiên Phú Bắt Đầu Mạnh Lên

Chương 104: Hai cảnh luyện gân (cầu nguyệt phiếu)

Chương 104: Hai cảnh luyện gân (cầu nguyệt phiếu)
Lâm Kỳ gật đầu, chăm chú lắng nghe. Hôm nay thu hoạch rất lớn, tiếp xúc rất nhiều bí mật mà hắn hoàn toàn không biết, biết được sự tồn tại của Trùng tộc. Nếu như hắn vẫn là một học sinh bình thường, căn bản cũng không có tư cách biết những điều này.
"Bất quá Lâm Kỳ đồng học, ngươi có thể yên tâm."
"Coi như ngươi trở thành cấp S, bọn họ cũng sẽ không đưa ngươi vào danh sách ám sát." Tôn chủ quản vừa cười vừa nói.
"Vì sao?" Lâm Kỳ nghi hoặc.
"Bởi vì ngươi không thức tỉnh ra năng lực đặc thù."
"Mục tiêu của Trùng tộc trước nay đều là những thiên tài thức tỉnh ra năng lực đặc thù, dù ngươi có là thiên tài cấp S, có được thân thể thiên phú mạnh hơn, ngộ tính cao đến đâu thì bọn chúng cũng không để vào mắt."
"Nguyên lai là không coi trọng a!" Lâm Kỳ không nói gì.
"Cho nên hiện tại ngươi rất an toàn, nhưng một khi ngươi thức tỉnh ra năng lực đặc thù liền khác."
Nhạc Phong lần nữa ngồi xuống nói: "Chúng ta Hạ quốc có hệ thống phòng ngự vệ tinh, hệ thống Thiên Nhãn, giám sát thực thời cả thành phố, Trùng tộc muốn ám sát thành công, rất khó."
"Ngươi không cần quá lo lắng."
"Sau này việc ngươi cần làm là học tập công pháp nguyên năng, khi đột phá hai cảnh, các ngươi có thể bắt đầu học công pháp."
"Hấp thụ nguyên năng rời rạc trong không khí, rèn luyện nhục thể, tăng HP."
"Lần này trong đợt thú triều, một vài thiên tài biểu hiện rất tốt, thậm chí có người còn khoa trương hơn ngươi."
"Ta hôm qua nhận được tin tức, Trần Lê, người đứng nhất toàn tỉnh Bạch Lộ, đã xuất hiện tại quảng trường khối rubic trong đợt thú triều, hắn trong vòng 10 phút đã liên trảm 23 đầu tai thú!!"
"Trong đó có 21 đầu tai thú cấp một, hai đầu tai thú cấp hai, thậm chí còn thoáng đối kháng với tai thú cấp ba bụi sóng lưng cự lang."
"Hơn nữa, giống như ngươi, đây cũng là lần đầu hắn chiến đấu với tai thú."
"Người của Trọng Minh võ đạo quán đang phát cuồng vì vui sướng, rất có thể sẽ cấp S hiệp ước cho hắn!" Nhạc Phong chậm rãi nói.
Lâm Kỳ nghe xong kinh hãi, 23 đầu tai thú, nhiều hơn hắn 8 đầu, thậm chí còn từng đối kháng với bụi sóng lưng cự lang cấp ba. Đây chính là thực lực của người hạng nhất Thương Tỉnh sao?
Xem ra Trần Lê này quả thật ưu tú hơn hắn một chút.
Nhưng nếu cho hắn thêm chút thời gian, thực lực của hắn sẽ còn tăng lên nhanh hơn, vượt Trần Lê chỉ là vấn đề thời gian.
Lâm Kỳ nắm chặt tay, cảm thấy một chút áp lực.
Mấy phút sau, Lâm Kỳ và Tôn chủ quản rời khỏi văn phòng quán chủ.
Nhạc Phong nhìn theo bóng lưng hai người.
"Lâm Kỳ à, ngươi nhất định phải cố lên nhé, đừng để cho thiên tài của Trọng Minh võ đạo quán cướp mất vị trí hạng nhất Thương Tỉnh của chúng ta."
Rời khỏi văn phòng quán chủ, Lâm Kỳ lên tiếng hỏi:
"Tôn chủ quản, liên quan tới việc chọn lựa công pháp, ngươi có đề nghị gì không?"
Tôn chủ quản chậm rãi nói: "Võ đạo mà con người chúng ta luyện là sự tiến hóa của sinh mệnh, đây là căn bản."
"Mà công pháp nguyên năng chính là pháp căn bản."
"Công pháp có thể giúp chúng ta hấp thu nguyên năng từ dị giới tiêu tán ra, từ đó khiến cho thân thể lột xác."
"Mà trình độ tinh diệu của công pháp quyết định tốc độ nhanh chậm hiệu suất hấp thu nguyên năng của chúng ta, công pháp càng tinh diệu, tự nhiên hấp thụ nguyên năng càng nhiều, hiệu suất rèn luyện càng cao."
"Cho nên rất đơn giản, hãy chọn công pháp tinh diệu nhất."
"Điều kiện tiên quyết là công pháp phải phù hợp với bản thân."
"Độ phù hợp không đủ sẽ chỉ trì hoãn việc tu luyện của bản thân."
"Ví dụ như công pháp Xích Đế, mặc dù rất tốt, nhưng lại không thích hợp với tất cả mọi người, ngươi phải nhớ điều đó."
"Ta hiểu rồi!"
Lâm Kỳ gật đầu, âm thầm ghi nhớ....
Nửa tiếng sau, bệnh viện nhân dân số một Thiên Hải Thị, phòng bệnh 306.
Phương Tuệ Di ngồi dậy, nhìn Lâm Kỳ và Lâm Chấn đang đứng trước mặt, hoạt động tay một chút rồi cười nói:
"Đã loại bỏ hết độc tố, ta cảm giác thân thể thoải mái hơn rất nhiều, cánh tay cũng có sức lực."
"Mẹ, con đã mua rất nhiều thuốc bổ cho mẹ, sau này mẹ có thể tiếp tục đi theo con đường võ đạo." Lâm Kỳ đưa một ống dược tề trị liệu qua. Có thể dùng để tẩm bổ các bộ phận của cơ thể.
Phương Tuệ Di uống hết dược tề rồi gật đầu: "Ta cũng phải cố gắng mạnh lên, nếu không gặp phải tai thú, ta lại trở thành vật cản."
Một tiếng sau, Phương Tuệ Di đã hồi phục hoàn toàn, có thể xuất viện. Cả nhà cùng nhau lên xe về, xe của bọn họ ở bãi đỗ xe ngầm, không bị hư hỏng gì. Sau khi về nhà, Lâm Kỳ một mình đến Xích Khung võ đạo quán.
Phòng B123
Lâm Kỳ thay võ đạo phục, uống dược tề tinh lực, bôi lên xích huyết dược cao.
Bắt đầu đứng Hồn Viên Thung, bắt đầu buổi huấn luyện hôm nay.
Nửa tiếng sau, thân thể hắn nóng hừng hực, như lửa đốt, mặt đỏ bừng, mồ hôi nhễ nhại như mưa. Hàm hung bạt bối, trầm vai rủ xuống khuỷu tay, dồn khí đan điền... Mỗi động tác của Hồn Viên Thung đều cực kỳ chuẩn, khiến cho công hiệu của nó được phát huy đến mức tối đa.
Toàn thân khí huyết phun trào, tựa như những con rắn nhỏ du tẩu trong cơ thể, cỗ khí huyết này bắt đầu du tẩu rèn luyện bên trong các gân lớn.
"Hô ~ "
Sau một tiếng rưỡi, Lâm Kỳ mới thở ra một hơi trọc khí, đứng lên, ánh mắt nhìn bảng thông báo.
【 Ngươi thông qua huấn luyện gian khổ, HP đạt được đột phá, HP +0.01】
Lâm Kỳ nhìn bảng thông báo mà nhíu mày, hiệu suất rèn luyện hiện tại quá thấp. Sau khi đột phá hai cảnh, chỉ dựa vào đứng tấn, tốc độ tăng HP chậm như rùa bò. Thiên phú của hắn tốt như vậy còn tăng lên chậm thế này, người khác chắc còn chậm hơn.
Cho nên đúng là cần bắt đầu tu luyện công pháp, trực tiếp hấp thụ nguyên năng trong không khí.
Lâm Kỳ cầm lấy thương, trực tiếp luyện thương pháp. Thương pháp và thung công khác nhau, dù hắn đã luyện ba môn thương pháp thành đạo thứ ba sát chiêu, vẫn cảm thấy còn không gian tăng lên lớn.
"Vù vù!"
Rất nhanh, hắn cầm lấy lôi sừng đại thương đã sửa chữa, bắt đầu tu luyện.
Lôi sừng đại thương nặng năm mươi cân, đối với hắn người có sức ngàn cân thì vừa vặn phù hợp. Sức nặng vừa đủ có thể gây áp lực lên cánh tay của hắn, từ đó tăng cường cơ bắp và khả năng khống chế thương pháp.
Cảm nhận được sức mạnh rót vào đại thương mà thi triển ra, hắn rất nhanh liền chìm đắm trong đó....
Ngày hôm sau
Ban ngày, Lâm Kỳ, Giang Đào và Lý Châu đến Xích Khung võ đạo quán tiếp nhận phỏng vấn của đài truyền hình.
Lý Châu và Giang Đào thiên phú tốt, lại thêm sự hỗ trợ của các loại dược tề trị liệu, giờ trông đã hoàn toàn bình phục.
Ba người máy móc tiếp nhận phỏng vấn, vì đã có sẵn bản thảo, nên cứ thế mà đọc, Lâm Kỳ cũng không có phát huy ý tưởng tự do.
Thế là cuộc phỏng vấn hết sức thuận lợi.
Kéo dài đến chiều mới kết thúc....
Ban đêm
Lâm Kỳ thay võ đạo phục, mà đối diện hắn, đứng một nam tử trung niên thân hình vạm vỡ, tráng như gấu ngựa, trên mặt còn có vết sẹo. Đó chính là giáo sư võ đạo của Lâm Kỳ —— Trương Thành!
"Trương lão sư, ngại quá, lại làm thầy cố ý tới một chuyến." Lâm Kỳ xin lỗi.
Trương Thành xua tay nói: "Không cần phải xin lỗi, đối với ta thì chỉ một đêm thôi."
Tiếp theo, ông ta nhếch mép cười nói: "Thật không ngờ ngươi lại đột phá hai cảnh, nghe nói ngươi là năm ngày đã đột phá rồi."
"Thiên phú của ngươi còn mạnh hơn nhiều so với ta tưởng tượng."
"Ngươi mới là thiên tài số một của Nhị Trung chúng ta."
"Thời gian của ta không quan trọng."
"Nhưng đối với thiên tài như ngươi, chậm trễ một ngày thì tổn thất kia rất lớn."
Lâm Kỳ lắc đầu: "Trương lão sư, thầy quá khen."
"Được rồi, nói vào chính sự!"
Trương Thành khoanh tay, sắp xếp lại ngôn ngữ rồi từ tốn nói:
"Võ đạo có chín đại quan, một quan một cảnh."
"Một cảnh là luyện nhục, hai cảnh là luyện gân!"
"Cơ bắp của ngươi đã được rèn luyện đến một trình độ nhất định, rèn luyện thêm cũng không có nhiều tác dụng nữa."
"Ngươi cần chuyển mục tiêu sang phần da thịt bên ngoài cơ thể, trong quá trình luyện gân, lực lượng của ngươi, tốc độ tăng HP sẽ còn nhanh hơn."
Trương Thành chắp tay sau lưng, vừa đi vừa nói: "Sau mấy năm nhân loại nghiên cứu đã phát hiện ra rằng, con đường võ đạo từ luyện nhục đến luyện gân là hợp lý nhất, tỷ lệ hiệu quả cũng cao nhất."
"Nếu thay vào luyện da hoặc là luyện xương, cũng không hiệu quả bằng."
Trương Thành dừng lại, cởi áo, dang hai tay, nắm chặt tay.
"Ken két!"
Chỉ nghe tiếng "Ken két" vang lên, hai cánh tay của ông trong nháy mắt bành trướng lên, gân xanh nổi lên.
"Tiếp đó, ta sẽ kể cho ngươi nghe về cách luyện gân!"
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận