Cao Võ: Từ Lá Gan Nhị Lang Thần Thiên Phú Bắt Đầu Mạnh Lên

Chương 28: Đáng sợ người mới (cầu truy đọc)

Chương 28: Người mới đáng sợ (mong các bạn theo dõi)
Quán võ đạo Xích Khung, phòng giả lập.
"Đáng ghét thật, cấp bậc của ta khi ghép đối thủ, không ai yếu cả, mà ta lại thua."
Quách Hoành chưa đến một giờ đã nhăn mặt rời khỏi khoang giả lập. Thấy thời gian kết thúc còn sớm, Lâm Kỳ và Giang Đào vẫn chưa ra, hắn định chờ một lát. Thế là hắn đi dạo trong phòng giả lập, ở đây có cả phố hàng rong, bán đồ ăn vặt, nước uống và cả chỗ ngồi, hắn định tìm người quen để tán gẫu. Bởi vì ở Thiên Hải Thị, chỉ có ba quán võ đạo đỉnh cấp có đầy đủ khoang giả lập, thường đến phòng giả lập dễ đụng người quen.
Lúc này, hắn thấy một đám người đang tán gẫu, trong đó có người quen của hắn.
"Vừa rồi ta bất cẩn thua một người mới, thương pháp của hắn rõ ràng không bằng ta."
"Ta đây đã là người thành thục rồi, qua một thời gian nữa là có thể thi đấu cấp sao trời."
"Ta muốn báo thù mà không thể ghép đấu được với hắn."
Một tên đầu xoăn đầy căm phẫn kể về chuyện mình gặp phải.
"Chuyện lạ thật, Lữ Tường thực lực của cậu thế mà lại thua người mới, cậu là top 30 người trung niên đấy."
"Xem ra người mới này không đơn giản, có khi là cao thủ vừa đăng ký vào «Xích Giới»." Có người suy tư nói.
"Hắn tên Dương Tiễn, không biết có phải tên thật không, các cậu nhớ cho kỹ, lần sau gặp được thì giúp ta báo thù." Lữ Tường hằn học nói.
"Ta thấy là do Lữ Tường cậu quá bất cẩn, mới để người ta chớp cơ hội thôi." Cô nàng dáng người mảnh khảnh, mặc đồ võ đắt tiền lên tiếng châm chọc.
"Dương Tiễn? Người mới?"
"Mọi người đang nói gì vậy?" Quách Hoành xen vào hỏi.
"Lão Quách đến rồi?" Đám người chào hỏi.
"Bọn mình đang nói chuyện Lữ Tường bị người mới đánh bại."
"Ồ? Kể rõ xem nào." Quách Hoành mắt sáng lên.

Giang Đào thấy trước mắt một màn ánh sáng chói lóa, khiến hắn hơi khó chịu.
"Đáng ghét thật, đối thủ mạnh thật, đánh không lại." Giang Đào ngồi dậy, cảm thấy mỏi mệt, tinh thần uể oải.
Khoang giả lập bên cạnh cũng mở ra, Lâm Kỳ ngồi dậy, mặt trắng bệch như bị móc hết sức lực. Lâm Kỳ cảm giác đầu óc bây giờ như bị hồ dán, giống như kiếp trước nhịn ba ngày ba đêm vậy, rất mệt.
"Kỳ ca, mệt quá!" Giang Đào lắc đầu.
"Ta cũng vậy, tinh thần bị tiêu hao nhiều." Lâm Kỳ cũng ôm đầu.
"Thấy mệt là bình thường, ở thế giới ảo lâu, tinh thần bị tiêu hao rất lớn, nhất là bị g·i·ế·t trong đó, cơn đau kịch liệt sẽ kích thích tinh thần, gây tổn thương rất lớn."
"Nên không khuyến khích ở Xích Giới quá lâu." Quách Hoành cười đi tới, đưa hai hộp chứa chất lỏng màu xanh cho cả hai.
"Đây là thuốc tăng cường tinh thần, có thể hồi phục lại tinh thần."
"Thuốc tăng cường tinh thần?"
"Ta nhớ một ống này đã một ngàn tệ Hạ Quốc rồi mà." Giang Đào trợn tròn mắt, không dám nhận. Lâm Kỳ cũng tỏ vẻ tò mò.
"Yên tâm, ta mời, không trừ tiền công của các cậu." Quách Hoành nói tiếp.
"Vậy tụi mình không khách sáo nha." Giang Đào cười hề hề nhận lấy không chút khách khí.
Lâm Kỳ cũng làm theo, mở thuốc tăng cường tinh thần uống một hơi cạn sạch. Chất lỏng màu xanh lam tràn vào miệng, tỏa ra hương bạc hà. Một luồng khí lạnh lan tỏa lên não, cơn mệt mỏi tan biến trong nháy mắt. Mặt hắn cũng dần có lại sắc hồng.
"Kỳ diệu thật, hiệu quả mạnh thật, không hổ là một ngàn tệ một ống." Giang Đào cảm thán, đồng thời hỏi: "Kỳ ca, bây giờ cậu được bao nhiêu điểm tích lũy?"
"12 điểm tích lũy!"
"Nhiều vậy? Ta mới có 6 điểm thôi!" Giang Đào ngạc nhiên.
"Lần đầu mà được 12 điểm tích lũy là tốt lắm rồi." Quách Hoành cũng hơi ngạc nhiên, ít nhất phải thắng bốn trận mới được vậy, trận đầu đã thắng được bốn trận, thật khó tin.
"Đúng rồi, A Hoành, ta mở khóa chức năng xếp hạng rồi, xếp thứ 458, chỗ nào xem được bảng tổng sắp vậy?" Giang Đào tò mò hỏi.
Quách Hoành chỉ vào màn hình LED lớn trên tường: "Ngay trước mặt đó!"
Giang Đào và Lâm Kỳ nhìn theo, số liệu hiện lên trước mặt.
"Đây là bảng xếp hạng dựa trên chiến tích ở Xích Giới, viết tắt là 'Bảng Đỏ'."
"Nhưng phạm vi thống kê trước mắt chỉ có quán võ đạo Xích Khung chi nhánh Thiên Hải chúng ta, chỉ cần đăng ký IP ở Xích Khung là tính." Quách Hoành vừa nói vừa chỉ vào màn hình giới thiệu.
Lâm Kỳ và Giang Đào đã xem bảng xếp hạng.
[Hạng nhất: Chiến Phủ Gấu, Cấp bậc: Sao Trời]
[Hạng hai: Hoành Đao Lập Mã Quách Tướng Quân, Cấp bậc: Sao Trời]
[Hạng ba: Ngàn Vạn Kiếm, Cấp bậc: Sao Trời]

"Hạng nhất là Chiến Phủ Gấu, chẳng phải là Lý Châu lớp mình à?"
"Chắc chắn là cậu ta rồi!"
"A Hoành, hạng hai chẳng phải là cậu sao, còn là cấp Sao Trời, giỏi quá!" Giang Đào kinh ngạc nói.
Quách Hoành ngẩng đầu lên, khóe miệng nhếch lên khiêm tốn nói: "Chỉ là tạm thời thôi, thời gian trôi qua, những cao thủ khác cũng sẽ vào Xích Giới, thứ hạng sẽ có thay đổi."
"Theo ta biết thì ở Nhất Trung của bọn mình, có mấy người giỏi hơn ta, nhà họ đã có khoang giả lập 3D rồi."
"Nếu bọn họ đăng nhập ở quán võ đạo Xích Khung, thì có khi trong nháy mắt leo lên hạng nhất luôn."
"Bảng Đỏ còn có tên khác là Bảng Thiếu Niên Thiên Tài, chỉ dành cho võ giả dưới 18 tuổi."
"Sinh viên thì không tính, sau khi thi đại học xong, sẽ tiến hành thống kê lại."
"Thường cách một khoảng thời gian sẽ mở rộng phạm vi xếp hạng, hiện giờ chỉ thấy bảng xếp hạng của quán Xích Khung Thiên Hải."
"Sau đó sẽ mở rộng đến toàn bộ Thiên Hải, thậm chí là toàn Thương Tỉnh, rồi toàn quốc nữa."
"Đừng thấy bây giờ ta hạng nhì, khi phạm vi thống kê mở rộng, ta sẽ rớt hạng ngay."
"Điều ta cần làm là giữ vững thứ hạng."
Nghe Quách Hoành giải thích, Lâm Kỳ và Giang Đào học được nhiều, dù những chuyện này không bí mật gì, nhưng nếu tự đi tìm hiểu cũng tốn thời gian. Có Quách Hoành giải đáp, bọn hắn tiết kiệm được rất nhiều.
"Đúng rồi, đoạn này là sao vậy?" Giang Đào chỉ vào mấy cấp sao trời trên màn hình hỏi.
Quách Hoành giải thích: "Cấp bậc tượng trưng cho thực lực của cậu."
"Tại đấu trường khi được máy kiểm tra sẽ là tân thủ, sau 10 trận ghép đối sẽ lên tinh anh."
"Trong quá trình ghép đấu, mỗi khi thắng một đối thủ thì sẽ được 3 điểm, hòa 1 điểm, thua không có điểm."
"Khi điểm tích lũy vượt 150 sẽ được lên cấp Sao Trời."
"Đấu trường Xích Giới chia làm bốn cấp bậc: Sao Trời, Hạo Nguyệt, Diệu Nhật và mạnh nhất là Thần cấp."
"Hiện giờ ta đang ở cấp Sao Trời!"
Lâm Kỳ và Giang Đào nhìn nhau, trong lòng kinh ngạc.
"150 điểm tích lũy mới lên được cấp Sao Trời, chẳng phải phải thắng ít nhất 50 trận?"
"Đối thủ ta gặp lúc nãy đều rất mạnh, toàn thiên tài, thắng 50 trận khó thật." Giang Đào thán phục.
Lâm Kỳ thấy kinh hãi, hắn mới 5 trận đã thấy đối thủ mạnh thế nào, người vào Xích Giới toàn thiên tài. Bọn họ mạnh hơn nhau, muốn thắng 50 trận thật sự quá khó. Mà Quách Hoành lại thắng được, có thể thấy hắn mạnh thế nào.
"À, quên nói cho mọi người, Xích Giới vừa có hoạt động."
"Chỉ cần trước ngày 10 tháng 10, tức trước khi tháng thi ở Thiên Hải, người nào lên được cấp Sao Trời sẽ được thưởng 50 vạn tệ Hạ Quốc." Quách Hoành chợt nhớ ra nên nói.
"50 vạn tệ?" Lâm Kỳ nghe xong mắt sáng lên, lên được cấp Sao Trời mà được 50 vạn tệ Hạ Quốc sao? Phải biết, dù là vay tiền nhị đẳng thiên tài, cũng chỉ có 50 vạn tệ.
Lâm Kỳ thầm tính, nếu hắn nhận được tiền thưởng hoạt động và tiền vay của nhị đẳng thiên tài thì sẽ có 100 vạn tệ Hạ Quốc. Hắn và Giang Đào liếc mắt, hiểu ý nhau. 50 vạn tệ này nhất định phải lấy được, bọn họ quá thiếu tiền rồi.
"Lúc nãy nghe đám bạn trong lớp tinh anh của Nhất Trung tán gẫu, bạn của ta, top 30 năm đó vậy mà lại thua một người tên là Dương Tiễn."
"Người mới này không đơn giản đâu, hai cậu cũng là người mới, có khi lại gặp nhau đó, cẩn thận chút nha." Quách Hoành cười nhắc nhở.
"Dương Tiễn, dám lấy danh của Nhị Lang Thần, đủ tự tin vào thực lực của mình đó." Giang Đào lầm bầm.
Lâm Kỳ ngây người, không ngờ mình lại tự ăn dưa vào đầu.
"Yên tâm, tụi mình sẽ cẩn thận." Hắn hơi chột dạ lên tiếng.
...(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận