Cái Này Thật Không Phải Máy Móc Phi Thăng

Chương 327: Đưa tới cửa cấp S sinh mạng thể, không dùng thì phí

Chương 327: Đưa tới cửa sinh vật mạng cấp S, không dùng thì phí
Lý Minh trong lòng thở dài, hiện tại tin tức tốt duy nhất, chính là người phụ nữ sinh vật mạng cấp S hư hư thực thực này, tựa hồ không phải đến để g·iết hắn, nếu không cũng không cần tốn công diễn trò đến bây giờ. Chắc hẳn sự tồn tại của Thanh Long làm đối phương sợ “ném chuột vỡ bình”, cho nên mới dùng cách này để tiếp cận hắn. Lý Minh lại tự khen mình thông minh một phen, suy nghĩ trong thoáng chốc, trong lòng đã quyết định, tạm thời không tính trở mặt với đối phương. Với thủ đoạn tổng hợp hiện tại của hắn, dù có trở mặt, bản thân cũng không gặp nguy hiểm đến tính m·ạ·n·g. Nhưng có địch ở ngoài sáng dù sao cũng tốt hơn là có địch trong tối, cưỡng chế g·iải quyết người này, không chừng còn có người khác tiếp theo.
“A -” Phù Tây cắn răng, phát ra tiếng rên rỉ đớn đau, uyển chuyển như đang khóc, trán toát ra một lớp mồ hôi lạnh dày đặc. “Xin lỗi.” Lý Minh hoàn hồn, vô ý thức nói, thì ra vừa rồi lúc suy nghĩ miên man, bàn tay vô tình dùng sức, làm trật khớp cằm của đối phương. “Răng rắc” một tiếng, hắn lại lắp vào, ngồi trên ghế, một tay chống cằm.
Tỷ Muội Dị Tu Hội? Lý Minh lục lại các thế lực mình từng tiếp xúc, duy nhất có khả năng dùng cách này, có vẻ chỉ có Tỷ Muội Dị Tu Hội. Mà Austin cũng nói rồi, trong trí nhớ của người phụ nữ tên Trương gì đó, cũng phát hiện tổ chức này đang thu thập thông tin của hắn. Vừa rời khỏi Song Tử Phong không bao lâu, lại gặp ngay một sinh vật mạng cấp S tự đến quyến rũ, khó mà không khiến hắn liên tưởng tới cùng một việc. “Người phụ nữ này đến để ngủ với mình.” Lý Minh không hề thấy tự hào hay vinh hạnh, ngược lại cảm thấy chuyện này quá bất thường, có cảm giác ớn lạnh sau lưng. Để một sinh vật mạng cấp S tự mình ẩn mình tới, thậm chí bán thân, chỉ để thu được chút hạt giống của ta? Ồ, quá chủ quan rồi, có thể các nàng không nghĩ đây là bán thân, mà là tính hy s·i·n·h.
Lý Minh từ đầu tới cuối đều đang suy nghĩ, ánh mắt thì nhìn như đặt trên người Phù Tây, biểu hiện bên ngoài thì như đang thất thần. Trong phòng rất yên tĩnh, Phù Tây mặt mày tràn đầy xấu hổ giận dữ, nhưng trong lòng có chút k·i·n·h hãi. “Người này tên Lý Minh, vậy mà đã là sinh vật mạng cấp A rồi.” Khi Lý Minh chạm vào nàng, nàng cũng phát hiện từ trường sinh mệnh trên người đối phương mạnh mẽ cỡ nào, đã đạt cấp A, có chút không ổn định, hiển nhiên là mới đạt cấp A chưa lâu. “Hạt giống gen lấy từ phòng thí nghiệm của Dạ Nguyệt, lại cho hắn dùng.” Phù Tây đã hiểu, trong lòng càng thêm k·i·n·h d·ị và nóng rực. Tốc độ khai phá k·h·ủ·n·g b·ố này, không hổ là tiềm năng khai phá cấp 47, không...Nàng thậm chí thấy nó quá bất thường. Nhưng nàng cũng không có ghi chép về sinh vật mạng có tiềm năng khai phá tương tự trong tay, không cách nào so sánh.
“Thái độ của những người kia với hắn cũng rất sâu xa, không hề khách sáo tầm thường, thậm chí còn cung kính.” Nàng ngay từ đầu đã phân tích từng biến đổi trong sắc mặt mọi người. “Thanh Long có sức hút kiểu đó sao, đám người kia vốn toàn là những kẻ ngông cuồng thôi.” Nàng gán thái độ của Monroe với Lý Minh cho sự kính sợ với Thanh Long. “Lý Minh này cũng hơi kỳ lạ, khi hắn vuốt ve, cơ thể mình lại có một loại rung động khó hiểu, như có thứ gì bị rút đi.” Ánh mắt Phù Tây lướt qua tay của Lý Minh, ẩn chứa chút mong chờ. Là sinh vật mạng cấp S, nàng đã lâu không còn sinh ra cảm giác rung động tự phát trong cơ thể kiểu này.
Hạt giống gen cấp A của nàng tên là [Miên Đông Ẩn Lộc] sống tại một vài khu vực cực hàn, có thể dùng cơ chế ngủ đông tương tự để giảm tiêu hao cơ thể, ngủ say vài năm trời. Sau khi nàng trở thành sinh vật mạng cấp S, năng lực này càng được tăng cường, để nàng có thể giấu tuyệt đại bộ phận sức mạnh trong tế bào, chỉ khi thông qua thủ đoạn đặc thù hoặc khi sắp c·h·ế·t, mới có thể tỉnh lại. Trừ cảm giác và tinh thần lực vốn có của sinh vật mạng cấp S, biểu hiện sức mạnh thực tế của nàng chỉ ở cấp C, khác xa với cảm nhận của cơ thể. Đồng thời, hạt giống gen cấp S, tên là [Dục Vọng Mẫu Thụ], chỉ cần bị ảnh hưởng một cách bị động thôi, đã có thể khiến những sinh vật mạng đồng loại khác, với những cảm xúc khác nhau, thấy được hình ảnh những người khác phái mà họ nhớ nhung sâu sắc trên người nàng. Lý Minh, một chàng trai trẻ tuổi ngoài đôi mươi, chắc chắn sẽ không thể chống lại sự quyến rũ của nàng.
“Biến thái!” Phù Tây lại nghiến răng quát lớn, có vẻ như đang xấu hổ dưới ánh mắt của Lý Minh, mặt đỏ bừng, mắt láo liên, lại ép bản thân phải ngồi thẳng lưng, nhưng lại càng làm bộ n·g·ực thêm nổi bật. Sandro gãi đầu, nhìn xung quanh, hắn là Bán cự nhân, tuy thẩm mỹ cũng khá giống con người, nhưng hắn chẳng có hứng thú với mấy loại sinh vật mạng nhỏ xinh này. Nhưng có thể thấy, trong loài người, Phù Tây hẳn thuộc hàng cực phẩm. “Hay là chúng ta về trước đi?” Hắn thăm dò nói. Ulrich hơi kinh ngạc, tên ngốc này sao mạch suy nghĩ lại nhảy vọt như thế, hắn còn chưa nghĩ đến. Vốn cứ nghĩ Lý Minh có ý muốn giữ người phụ nữ này lại, người trẻ tuổi da mặt mỏng, hắn hiểu mà. Nhưng nhờ Sandro nhắc, hắn mới giật mình nhận ra, hình như còn một cách khác để hiểu, Lý Minh rất hay hành động trong tình huống kiểu này. Hắn không hề có ác cảm với chuyện giao phối, mỗi tinh cầu, mỗi nền văn minh có phong tục tập quán không giống nhau, chuyện rất bình thường. “Vậy chúng ta đi trước.” Hắn đứng dậy nói.
Lý Minh im lặng, lắc đầu nói: “Không cần.” “Ờ…” Th·e·o sắc mặt biến đổi, nói: “Quan sát người khác giao phối là một trong những tội ác lớn nhất trong văn hóa của chúng ta.” Lý Minh lập tức có chút mờ mịt, Sandro đã đứng lên lại ngồi xuống, “Chúng ta thì không quan trọng.” “Vô sỉ, cút đi!” Phù Tây ngơ ngác, rồi nhanh chóng đỏ bừng mặt, giận dữ mắng: “G·iết ta đi, ngươi g·iết ta đi!” Chàng trai này, đúng là c·u·ồ·n·g dã, trong lòng nàng cũng có chút không nói nên lời, thậm chí là kháng cự. Nhưng nàng vẫn mang theo nhiệm vụ tới. “Thứ gì vậy?” Sắc mặt Lý Minh tối sầm lại: “Ý ta là, trước hết cứ đưa nàng đi đi.” Hắn thực sự không còn lời nào để nói, không biết đám sinh vật mạng cấp A này trong đầu đang nghĩ gì. “Cứ đưa nàng vào phòng của ngươi đi, tàu của chúng ta không có nhà giam.” Ulrich tốt bụng đề nghị. Lý Minh lờ mờ liếc nhìn hắn một cái, nhưng lại trùng hợp với ý mình, sinh vật mạng cấp S tự đưa tới cửa, không dùng thì phí. “Được.” Hắn gật đầu đồng ý. “Ta... Ta thà c·h·ế·t, cũng không để ngươi chạm vào ta!” Quan Tây vẫn đang phản kháng. Nhưng trong lòng lại rất thản nhiên, mục tiêu đã hoàn thành một nửa, có lẽ tốc độ hoàn thành nhiệm vụ còn nhanh hơn cả dự tính của nàng.
Lúc đến, nàng đã xem qua tài liệu liên quan về Lý Minh và bản phác thảo tâm lý của hắn. Đối phương không có bạn gái rõ ràng, cô gái duy nhất có mối quan hệ khá tốt thì lại có tính cách khá mạnh mẽ. Dạng tính cách thiết kế này có lẽ khá phù hợp với khẩu vị của Lý Minh, không chừng còn có thể khơi dậy một vài suy nghĩ u ám trong lòng chàng trai này. Tiện tay cắt bao tải trên đất thành vải, trói Phù Tây lại, trên người nàng lại mang thiết bị ức chế gen, không làm được gì, ném thẳng vào phòng của Lý Minh. “Tôi về trước đây.” Lý Minh có chút nóng lòng. Đám người chẳng để ý, ai mà chẳng có thời trẻ, bọn hắn khi còn trẻ cũng khao khát gái đẹp, hận không thể dính lấy các nàng suốt ngày. Chờ lớn thêm chút, hoặc là chơi nhiều rồi, thì cũng sẽ hết hứng thú thôi. Trước khi đi, không quên dặn dò: “Ghi lại tọa độ khu vực này, nhớ cho người đi dọn chiến trường, nhiều tài liệu như vậy, thu về còn tái sử dụng được.”
Ulrich nhìn theo Lý Minh rời đi, lại nhìn đống tàn tích chiến hạm trên màn hình, hơi do dự, nói: “Th·e·o, ngươi đi tìm thiết bị đầu cuối khống chế trong mấy chiếc chiến hạm này, mang chúng về.” Th·e·o hờ hững liếc hắn một cái, không hề nhúc nhích, Sandro “A” một tiếng, cười toe toét, mặt Ulrich hơi đen. Monroe nói: “Th·e·o, đi thôi.” Th·e·o bất đắc dĩ, lúc này mới chịu đi. “Ngươi lo có vấn đề à?” Monroe nhìn Ulrich. “Điều tra thêm đi.” Ulrich nhìn đám tro tàn đang trôi lơ lửng trên đất, “Hắn ra tay cũng quá nhanh...” Rất nhanh, Th·e·o đã quay lại, trên tay cầm vài Khống Chế Hạch Tâm không còn nguyên vẹn, giao cho Monroe. Mấy đầu dây kết nối dữ liệu được cắm vào, những Khống Chế Hạch Tâm t·àn ph·á lấp lánh tia lửa điện. “Ừm…” Monroe có vẻ như đang kiểm tra, rất nhanh đã xong: “Không có vấn đề gì, hai ba tháng nay bọn chúng vẫn luôn hoạt động trong khu vực này, tìm mấy phi thuyền tầm thường để cướp.” Lúc này Ulrich mới gật đầu, thu xếp một chút, tiếp tục lên đường.
Đóng cửa phòng lại, cabin rung chuyển, Lý Minh nhìn ra ngoài cửa sổ tàu, đã trở lại quỹ đạo nhảy vọt kỳ lạ. Bị trói chân tay trên giường, Phù Tây vùng vẫy, trong ánh mắt hiện rõ vẻ sợ hãi cùng n·ổi g·iận, diễn đạt một cách sống động như thật. Ách... Lý Minh nhìn cũng thấy hơi kích thích, có lẽ rất ít khi được thấy một sinh vật mạng cấp S diễn trò cho hắn xem như vậy. Tiện tay cởi áo khoác ném lên mặt bàn, hắn nói: “Ngươi từ đâu đến?” “Không liên quan tới ngươi!” Phù Tây lạnh lùng nói. “Không nói, ta sẽ lột s·ạch quần áo của ngươi.” Lý Minh thản nhiên nói.
Phù Tây ngược lại ước gì, nhưng vì phù hợp thiết lập nhân vật, lại chỉ có thể bị đè nén nói: "Sachevia văn minh". Lý Minh gật đầu, cũng chưa từng nghe qua cái tên này, hơi suy nghĩ một chút, trong ánh mắt sợ hãi của Phù Tây, kéo nàng từ trên giường dậy, sau đó nắm lấy cánh tay nàng. Không hiểu, Phù Tây cảm giác trong thân thể lại dâng lên một loại rung động, không tự chủ được rùng mình một cái, lần nữa tuôn ra một loại cảm giác như có thứ gì bị rút đi, khiến cho thân thể nàng mềm nhũn. Bàn tay của người này giống như một loại ma lực, từ trong thân thể nàng hấp thụ lấy thứ gì. "Đây rốt cuộc là..." Phù Tây không rõ, có loại cảm giác kỳ diệu, nàng rất khó nói rõ, đây là dễ chịu hay không dễ chịu. "Cấp S sinh mạng thể a, không dùng thì phí." Ánh mắt Lý Minh nóng rực, hắn đương nhiên là đang hấp thụ gen chất lượng nguồn của đối phương. Trong tình huống bình thường nào có loại cơ hội này, tự nhiên không thể bỏ qua. Phù Tây cảm thấy cũng rất được, mặc dù là mang theo nhiệm vụ mà đến, nhưng cùng vị tiểu soái ca này đùa giỡn một chút, cũng rất tốt. Nhưng ngay khi nàng cho rằng đối phương sẽ có bước tiếp theo thì Lý Minh cứ như vậy dừng ở đó, chỉ là nắm lấy cánh tay của nàng. Sau đó nhìn chằm chằm nàng, trong ánh mắt mang theo nóng rực, hận không thể ăn tươi nuốt sống nàng. Nếu đã không chờ được nữa, vậy thì đến đi! Phù Tây không hiểu, chỉ có thể cố ý kích thích, gia tăng động tác giãy dụa, cũng bởi vậy mà tiếng quần áo tác chiến bị xé rách càng thêm rõ ràng, dáng người yểu điệu khiến cho người ta mạch máu trào dâng. "Ngươi... Ngươi muốn làm gì!" Nàng vừa sợ vừa giận. "Thành thật một chút, nếu không lột quần áo ngươi." Lý Minh nhíu mày quát lớn. "Thảo..." Phù Tây trong lòng nghiến răng, vì giữ gìn thiết lập nhân vật, chỉ có thể tạm thời dừng lại. Nhưng cảm giác xao động trong thân thể không dừng lại, ngược lại càng thêm mãnh liệt. "Gia hỏa này, rốt cuộc đang làm gì!" Phù Tây không rõ, thậm chí có loại xúc động muốn trực tiếp lột quần áo của đối phương. Nhưng cuối cùng vẫn là cố nhịn lại. Lý Ninh nhìn chằm chằm đối phương, cảnh giác trong lòng tăng lên đến mức cao nhất, [Taurus chi tâm] sớm đã được trang bị, tất cả đều điệp gia vào gia trì phòng ngự. Cho dù đối phương khoảng cách gần đánh lén, coi như phản ứng không kịp, cũng có thể đảm bảo không đến mức bị đánh chết. Thời gian cứ như vậy từng giây từng phút trôi qua, trọn vẹn hơn một giờ, hai người đều vẫn duy trì động tác hiện tại. Người Phù Tây đã tê rần, thậm chí còn nghi ngờ vị tiểu bằng hữu này có phải bị bệnh tâm lý, cứ như vậy trừng mắt nhìn mình hơn một giờ. Bỗng nhiên, Lý Minh thở dốc một trận, Phù Tây cảm thấy buông lỏng, rốt cuộc đã tới. Nhưng lập tức đối phương hất cánh tay nàng ra, lùi về sau hai bước, ngồi ở trên ghế, lại lâm vào trạng thái thất thần. "Rốt cuộc hắn bị sao vậy, sẽ không phải đã kết thúc rồi chứ." Phù Tây thật nổi giận, vô ý thức nhìn về phía quần của đối phương. Trong thân thể có cảm giác thất vọng mất mát, lúc Lý Minh buông tay, giống như thật sự mang đi thứ gì đó từ trong cơ thể nàng. Điều này khiến nàng cảm thấy rất không thoải mái, nhưng lại tìm không ra nguyên nhân, thậm chí muốn để đối phương tiếp tục chạm vào nàng. Mà giờ phút này Lý Minh có chút hưng phấn, cấp S gen chất lượng nguồn, thật sự là cấp S gen chất lượng nguồn! Thật sự là trên trời rơi xuống bánh, dễ dàng thu được như vậy. Đồng thời cũng xác định suy đoán của hắn, đối phương đích thật là cấp S sinh mạng thể. Cấp S gen chất lượng nguồn, có thể tăng lên chất lượng nguồn tiến hóa, nâng cao tốc độ khai phá, tuyệt đối thuộc về tài nguyên trân quý. Hơi bình phục cảm xúc, hắn cũng không lập tức sử dụng, mà là nhấc Phù Tây từ trên giường dậy, nghiêm nghị nói: "Đừng lo lắng, ta sẽ không đụng ngươi." Phù Tây mặt đầy dấu chấm hỏi, nàng thật sự không hiểu ý nghĩ của Lý Minh. "Đừng la lớn, ta sẽ ném ngươi vào gian tạp vật, chờ có cơ hội, sẽ thả ngươi đi." Lý Minh dẫn nàng ra cửa, Sandro lập tức nhìn lại, ánh mắt mập mờ, thậm chí còn huýt sáo. Lý Minh chưa phản ứng, nhét Phù Tây vào khoang dưới gian tạp vật. Đến khi Lý Minh đóng cửa rời đi, Phù Tây mới hoàn hồn, không thể tin nổi. "Hắn...hắn muốn thả mình đi?" "Hắn sẽ không phải người tốt chứ." Trong lòng Phù Tây không hiểu dâng lên vài phần bực bội, cảm giác các vị trí trên cơ thể cũng không thoải mái lắm, lại hồi tưởng lại bàn tay lớn của Lý Minh trước đó. Vừa mới dẫn nàng đến đây cũng không có loại cảm giác này, điều này khiến nàng cảm thấy rất khó chịu. "Chính mình bị làm sao thế này?" Phù Tây bình phục tâm tình, cảm thấy mình không thích hợp. "Từ từ sẽ đến, không vội." Nàng không tin, chỉ cần đối phương phương hướng bình thường, sớm muộn gì cũng sẽ bị nàng nắm trong tay. "Tiến độ khai phá của nàng hẳn là sẽ suy yếu, cũng không biết từ lúc nào sẽ bắt đầu, hy vọng nàng đến lúc đó vẫn có thể giữ được bình tĩnh." Lý Minh trong lòng suy nghĩ, trở về phòng. Hắn căn bản không có ý định triền miên với Phù Tây, ai biết được gia hỏa này vẻ ngoài nhìn như nhân loại, thực tế ai biết là thứ gì. Vội vàng mở giao diện chưởng khống, nguồn gen chất lượng cấp S mới nhất, đương nhiên phải mau chóng sử dụng, bất quá hắn không có ý định tăng chất lượng nguồn tiến hóa. Mà là tăng lên nghề [Gen võ giả]. Nghề này cần một trăm phần gen chất lượng cấp A mới có thể tăng lên. Nhưng gen chất lượng cấp S, chỉ cần một phần là đủ. [Gen võ giả] chủ yếu tác dụng lên con đường tiến hóa gen của hắn, cung cấp không ít trợ giúp, lần này tấn thăng, hắn vẫn tương đối mong chờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận