Cái Này Thật Không Phải Máy Móc Phi Thăng

Chương 125: Đại Cơ giới sư —— Castelon chấn kinh

Đây chính là chỗ mà Thần Cảnh Long cảm thấy khó xử, không ai lại từ chối việc hắn tiến cử.
Nhưng hắn không chắc Lý Minh có năng lực đó hay không, cho dù Lý Minh khai phá tiềm lực rất kinh người, nhưng hắn chỉ là một sinh viên đại học Khoa học Tự nhiên mà thôi. Đại học Khoa học Tự nhiên không thể chỉ vì một mình Lý Minh mà được thành lập.
"Sao ngươi không chuyên tâm khai phá gen hạt giống?" Thần Cảnh Long lộ vẻ bất đắc dĩ.
"Hai việc này có xung đột gì đâu, ta đều khai phá đến sức cùng lực kiệt rồi mới nghĩ đến cơ giáp." Lý Minh giải thích.
Thần Cảnh Long chợt nhớ ra một vấn đề mấu chốt, ánh mắt sắc bén: "Tiến độ khai phá của ngươi đến mức nào rồi?"
"35%." Lý Minh thành khẩn báo cáo.
Lý Minh có thể thấy rõ ràng thần sắc vị viện trưởng này khựng lại trong chốc lát, ở nơi hắn không nhìn thấy, Thần Cảnh Long hai tay chắp sau lưng, nắm chặt rồi lại thả lỏng.
Trầm mặc hồi lâu, hắn nói: "Ta không có nghiên cứu gì về cơ giới học, trước dẫn ngươi đi tìm giáo sư Hạ ước định đã."
"Không thành vấn đề." Lý Minh thu dọn xong chiếc rương kim loại, đi theo Thần Cảnh Long đến phòng thí nghiệm máy móc của Hạ Nguyên Luân.
Sau khi đến nơi, lúc bước xuống xe, Lý Minh liền phát hiện còn có mấy chiếc xe bay đậu ở chỗ này, hơn nữa đều là xe của "Sứ quán", tựa hồ là khách đến thăm.
"Xe của sứ quán văn minh Núi Thấp, là bạn cũ của Hạ Nguyên Luân tới." Thần Cảnh Long hình như đã đoán ra.
"Ở đây..." Đinh Huy thở hổn hển, chạy chậm một mạch tới, đầu đầy bụi bặm, hai bên thái dương còn có vết đen khô khốc, đó là mồ hôi và tro bụi ngưng lại mà thành.
"Đinh lão ca, sao thảm thế này?" Lý Minh có chút kinh ngạc.
"Đừng nhắc đến nữa, hai ngày nay tâm trạng lão sư không được tốt." Đinh Huy mặt mày ủ rũ, chào hỏi Thần Cảnh Long rồi giải thích với Lý Minh: "Castelon các hạ đã tới."
"Quả nhiên là hắn, đại Cơ giới sư Castelon." Thần Cảnh Long không chút ngạc nhiên.
"Đại Cơ giới sư?" Lý Minh ngạc nhiên, sau đó hỏi thăm.
"Cái gọi là đại Cơ giới sư, chỉ là một danh xưng tương đối không rõ ràng, không có tiêu chuẩn cụ thể, có thể chế tạo binh khí cấp A, hoặc tham gia thiết kế chế tạo vũ khí cấp diệt tinh, đều có thể được gọi là." Đinh Huy giải thích.
"Chế tạo binh khí cấp A, vậy hắn hẳn là rất lợi hại." Lý Minh như có điều suy nghĩ: "Đến tìm giáo sư Hạ giao lưu học tập?"
"Giao lưu học tập cái gì." Đinh Huy cười khổ, "Lúc còn trẻ, lão sư từng học ở học viện Cơ giới Hoàng Chung Itland, cùng Castelon là bạn học, hai người từng so cao thấp."
"Về sau, lão sư trở về Lam Tinh, Castelon thì ở lại đó không ngừng tu dưỡng, ngày càng lợi hại, thường xuyên nhục mạ lão sư."
Lý Minh bất ngờ, "Vị Castelon này, cố ý đến gièm pha giáo sư Hạ?"
"Trong đoàn điều tra của Itland có một người là bạn học của họ, Castelon chắc là tới đây chờ sẵn." Thần Cảnh Long giải thích.
"À nha." Lý Minh giật mình, lại nghe Đinh Huy nói tiếp: "Castelon các hạ miệng lưỡi thật độc, hai ngày này chúng ta hết lần này đến lần khác bị hắn nhục nhã, suýt chút nữa tức hộc máu."
"Nghe có vẻ rất thảm." Lý Minh nhếch miệng cười nói.
"Bên này..." Đinh Huy dẫn đường: "Hai ngày nay lão sư đều cố gắng tránh Castelon."
Rất nhanh đã đến văn phòng Hạ Nguyên Luân, Lý Minh từng đến một lần, Đinh Huy gõ cửa rồi nghiêng người để hai người đi vào.
Lý Minh chậm hơn nửa bước, Thần Cảnh Long vừa mới bước vào thì liền nghe tiếng nghiến răng nghiến lợi của Hạ Nguyên Luân: "Ngươi lại tới làm gì, mười mẫu khoáng đã cho ngươi rồi, thêm một viên cũng không có đâu!"
À? Mười mẫu khoáng đó là do giáo sư Hạ đưa ra?
Thảo nào lại đáp ứng dứt khoát như vậy, hóa ra là không đau lòng đồ vật của mình.
Lý Minh dừng chân lại, lúc này Hạ Nguyên Luân mới phát hiện Lý Minh theo ở phía sau, thần sắc nghiến răng nghiến lợi lập tức thu liễm. Có thể thấy được hai ngày nay giáo sư Hạ thực sự đã kìm nén không ít.
"Giáo sư." Lý Minh lên tiếng chào.
Sắc mặt Thần Cảnh Long cũng không xấu hổ, phối hợp ngồi xuống, thản nhiên nói: "Ta tới tìm ông là vì chuyện của hắn."
"Lý Minh à..." Giáo sư Hạ xoa xoa huyệt Thái Dương: "Có chuyện gì thì tự cậu tới tìm tôi là được, đâu cần thiết phải gọi hắn tới."
"Chuyện này có chút khác, cậu ta muốn xin một phòng thí nghiệm cỡ nhỏ." Thần Cảnh Long nói.
"Xin một phòng thí nghiệm cỡ nhỏ?" Giáo sư Hạ cũng có chút ngạc nhiên, nhưng lập tức liền khoát tay, vẻ mặt mệt mỏi: "Xin thì xin đi, đến lúc đó ủy ban giáo sư tổ chức, tôi bỏ phiếu tán thành."
Thần Cảnh Long nhíu mày, "Tài liệu xin cậu ta đưa ra, cần ông hỗ trợ xét duyệt."
"Tôi đến xét duyệt?" Giáo sư Hạ không rõ.
Sau đó liền thấy Thần Cảnh Long vung tay, Lý Minh xách rương hợp kim từ giữa mở ra, chống đỡ cơ giáp Thản Vệ bên trên, ngay lập tức hấp dẫn sự chú ý của Hạ Nguyên Luân.
Ông vội vàng chạy tới, bàn tay vuốt ve mặt ngoài hợp kim, như thể đang nhìn thấy một tuyệt thế mỹ nữ.
"Cái này..." Hạ Nguyên Luân không hổ là người trong ngành, trong vòng vài phút đã nhìn ra chỗ mấu chốt.
"Cái này...Đây là do cậu chế tạo? Đây chẳng phải là bộ trang giáp hạng nặng cậu đã từng nói sao? Sao lại biến thành cơ giáp rồi?" Hạ Nguyên Luân kích động nhìn về phía Lý Minh.
Thần Cảnh Long khẽ nhíu mày, liếc mắt một cái đã nhìn ra? Hai tên này sẽ không phải là đang diễn kịch chứ?
"Sao ông có thể trực tiếp xác định đây là do Lý Minh chế tạo?" Thần Cảnh Long hỏi.
"Với kỹ nghệ rèn đúc hợp quy tắc thế này, ngoài phong cách của Lý Minh, tôi chỉ thấy trên dây chuyền sản xuất." Ánh mắt Hạ Nguyên Luân nóng rực: "Phòng thí nghiệm cỡ nhỏ, nhất định phải đúng tiêu chuẩn, ai nói cậu ấy không đủ tư cách, tôi sẽ không tha cho kẻ đó!"
"Đúng rồi, đúng rồi..." Cảm xúc của Hạ Nguyên Luân lên cao vút, như thể đột nhiên nhớ ra gì đó, khép rương kim loại lại, kéo Lý Minh liền đi ra ngoài.
"Đi theo tôi, tên Castelon chết tiệt, lần này dọa chết ngươi!" Miệng ông thì thầm, mặt thì đỏ lên.
Ánh mắt Thần Cảnh Long lóe lên, cũng đi theo.
Còn chưa đến xưởng gia công lớn, Lý Minh đã nghe thấy những âm thanh chói tai truyền đến.
"Cái tên ngu xuẩn Hạ Nguyên Luân đó chính là giao việc như thế này cho các ngươi à?"
"Với tay nghề của các ngươi thế này, chi bằng đổi mấy cái người máy rèn đúc đi."
"Còn đang dùng phương pháp dập rèn đúc thô sơ thế này nữa chứ!"
Nghe những âm thanh này, sắc mặt Hạ Nguyên Luân ngày càng đen lại.
"Ầm" một tiếng, cửa đột ngột bị đẩy ra, nhiệt độ nóng hầm hập phả vào mặt, Trình Thiết Nam, Đinh Huy và mấy người quen mặt đều ở đây. Ngoại trừ Trình Thiết Nam ra, sắc mặt những người còn lại đều khó coi.
"Ồ, Hạ Nguyên Luân, ta còn tưởng rằng ngươi thật sự biến thành con rùa rụt cổ, không dám lộ diện chứ."
Ai đang nói vậy?
Lý Minh ngẩn người, sau đó cúi đầu nhìn, sắc mặt trở nên vô cùng đặc sắc. Chỉ thấy từ phía sau bàn làm việc không xa bước ra một người lùn bé nhỏ, cánh tay rất thô, hai bên má rậm rạp râu đỏ, nhìn qua rất rắn chắc, trừng mắt nhìn, người lùn?
"Cái thằng nhóc kia, nhìn cái gì?" Castelon không khách khí: "Loài người các ngươi chỉ thích kỳ thị chủng tộc!"
"Ách, các hạ, cái ấn tượng rập khuôn này, giống như cũng là kỳ thị chủng tộc?" Lý Minh chần chừ nói.
"Hừ, người dưới trướng của Hạ Nguyên Luân, quả nhiên chỉ biết cãi." Castelon hiển nhiên có oán khí sâu sắc với giáo sư Hạ.
"Castelon, ta đã nói với ngươi ba ngày trước rồi, nơi này không chào đón ngươi, sao ngươi còn mặt dày ở đây?" Giọng nói của Hạ Nguyên Luân lạnh lùng.
"Ta thích ở đây." Castelon cười nhạo, ánh mắt liếc đến chiếc rương kim loại Hạ Nguyên Luân đang xách, thông qua khe hở, dường như hắn đã phát hiện ra điều gì đó.
Sau đó hắn nhếch miệng cười một tiếng, thân ảnh lóe lên, liền đoạt lấy chiếc rương kim loại trong tay Hạ Nguyên Luân.
Tốc độ thật nhanh, ánh mắt Lý Minh ngưng lại, cũng không biết gia hỏa này là sinh mệnh thể cấp độ nào.
"Castelon!" Sắc mặt Hạ Nguyên Luân kịch biến.
Mà Castelon thì như phát hiện ra bí mật gì đó, lúc này mở rương ra, cơ giáp Thản Vệ hiện ra trước mặt mọi người.
"Ha ha..." Castelon cúi đầu xem qua, sờ soạng một chút, lông mày khẽ giật, sau đó cười lớn: "Hạ Nguyên Luân à, Hạ Nguyên Luân, ta còn tưởng rằng sau nhiều năm như vậy kỹ thuật của ngươi chỉ giậm chân tại chỗ, không ngờ lại thụt lùi nhiều thế."
"Cơ giáp này là do ngươi chế tạo?" Hắn chất vấn.
Hạ Nguyên Luân nhíu mày: "Phải thì sao?"
"Uổng công ta đặc biệt đến nhục nhã ngươi một chuyến, xem ra ngươi thậm chí không xứng để ta nhục nhã, nhìn xem công nghệ rèn đúc này đi, không có chút linh hồn nào cả."
"Là một cơ giáp hạng nặng, lại còn không có động cơ năng lượng dẫn, khoang chứa đạn dược cũng không có, vũ khí năng lượng hóa cũng không, mức độ thông minh quá thấp, quá thấp!"
"Còn cả cái góc cạnh vô dụng này, cùng những hoa văn phức tạp, chậc chậc... Để phòng ngự đơn thuần đúng không?"
"Đã đạt đến tiêu chuẩn cơ giáp cấp C, mà chỉ dùng để phòng ngự đơn thuần thì có tác dụng gì chứ, còn khả năng công kích ở đâu? Đây là ngươi chế tạo lồng giam cho bản thân sao, sợ người khác đánh thắng mình à?"
"Hệ thống giảm xóc cũng quá tầm thường, nén thủy lực không có chút đặc điểm nào, ngay cả hệ thống xoay đều không có? Hệ thống sưởi ấm đâu? Hệ thống lọc không khí đâu? Giống y chang đồ từ dây chuyền sản xuất, không có chút nào khác biệt."
"Sai, thậm chí còn không bằng một món đồ chơi phế phẩm trên dây chuyền sản xuất!"
Castelon mắng một hồi, Lý Minh sờ sờ mũi, hắn đúng là không nhận ra có nhiều khuyết điểm như vậy. Món đồ này là trực tiếp dùng thể lực của hắn để nâng cấp lên, tự nhiên là không dùng động cơ năng lượng. Còn những cái khác thì đều là do hệ thống chưởng khống tạo ra, hắn cũng không để ý nhiều lắm, chủ yếu vẫn là thiên về phòng ngự.
Về phần năng lực phóng thích họng, hắn có thể lợi dụng đặc điểm của Kiếm Dực Kỵ Sĩ, đem năng lực nguyên tố của bản thân bám vào cơ giáp, cũng không cần. "Đương nhiên, ưu điểm duy nhất, chính là kỹ thuật dung hợp vật liệu hợp kim và khoáng thô." Castelon không hề chỉ trích hoàn toàn, vẫn nói ra một ưu điểm, dù không trải qua suy nghĩ: "Độ cứng của hợp kim này, xem như có thể chấp nhận được." Thực ra trong lòng Castelon có chút kinh ngạc, vì kỹ thuật dung hợp này hắn chưa từng thấy qua, nó gần như hoàn mỹ phù hợp với vật liệu hợp kim này. Làm khoáng thô phát huy tối đa đặc điểm, nâng khả năng phòng ngự lên một bậc nữa, rất kỳ lạ. Tất nhiên hắn không thể khen ngợi, chỉ là sau khi mắng một trận, ngẩng đầu lên thì thấy Hạ Nguyên Luân đang cười toe toét, cười rất tươi. "Bị ta mắng phát điên rồi?" Hắn cau mày. Hạ Nguyên Luân cười nhạo: "Miễn cưỡng chấp nhận được? Tỉ lệ dung hợp khoáng thô nặng và vật liệu hợp kim này, chỉ sợ không thấp hơn 95% mà trong mắt ngươi cũng chỉ là hơi đập vào mắt?" Castelon bĩu môi, "Coi như có chút nhìn được, nhưng nếu ngươi ngay cả trình độ này cũng không có thì cũng không đáng để ta phải mắng một trận." "Cho dù tỉ lệ dung hợp cao đến đâu cũng không che giấu được những khuyết điểm khác của cơ giáp này, ngươi thụt lùi quá nghiêm trọng." Tuy miệng nói vậy nhưng thực ra trong lòng hắn hiểu, phần lớn đây là đồ thí nghiệm của Hạ Nguyên Luân, nếu có thể giữ được tỷ lệ dung hợp này trên các loại vũ khí khác. Thì trình độ sợ rằng sẽ leo lên một bậc lớn. "Nếu đây là do ta chế tạo thì lần này ngươi mắng cũng không sai." Lúc này Hạ Nguyên Luân mới thảnh thơi nói. Castelon nghe vậy ngẩn người, "Cái gì mà nếu là do ngươi chế tạo?" "Castelon, nói thật cho ngươi biết đi, cơ giáp này không phải ta làm ra, là hắn." Hạ Nguyên Luân chỉ vào Lý Minh. "Hắn?" Castelon quay sang nhìn Lý Minh đang im lặng, cười nhạo nói: "Hắn bao nhiêu tuổi?" "Chắc mười chín rồi." Hạ Nguyên Luân nói. "Không thể nào!" Castelon nói chắc như đinh đóng cột, sau đó cười lạnh: "Bị ta ép đến mức này rồi sao?" "Tìm người trẻ tuổi đến lừa gạt ta?" Nếu cơ giáp này do Hạ Nguyên Luân chế tạo, vậy thì nó đầy khuyết điểm, dù sao Hạ Nguyên Luân cũng là nhân tài học bổ túc cao cấp của Hoàng Chung học viện cơ giới, cho dù Hạ Nguyên Luân có thiên phú đi nữa. Thì cũng kém xa hắn. Nhưng nếu cơ giáp này do người trẻ tuổi này chế tạo thì lại hoàn toàn khác. Vừa dứt lời, Đinh Huy và Trình Thiết Nam vội vã chạy đến, cẩn thận nhìn chằm chằm vào cơ giáp vệ sĩ, xì xào bàn tán. "Gần như không có dấu vết thủ công, đúng là giống với thủ pháp của Lý Minh." Đinh Huy không kìm được mà kinh ngạc. "Ừm, không phải sản phẩm dây chuyền sản xuất, chắc chắn là Lý Minh làm." Giọng điệu của Trình Thiết Nam càng thêm khẳng định. "Cả đám lừa ta?" Castelon vẫn không tin, Đinh Huy giải thích: "Thật sự là do cậu ấy, ngài trước đây phê bình bộ găng tay, cũng là do cậu ấy làm." "Hả? Hắn chính là Lý Minh? Ngươi đang nói cái thằng nhóc thiên phú kia?" Trong lòng Castelon nghi hoặc, hai ngày nay hắn có nghe Đinh Huy nhắc qua, nói cái người tên Lý Minh này có độ mẫn cảm vật liệu rất cao. Hắn vốn còn khịt mũi coi thường, dù cao năng đến mấy cũng có hơn Người lùn sao? Nhưng việc dung hợp khoáng thô và hợp kim quả thực đạt đến một trình độ khoa trương. Thật ra chuyện này không khó để kiểm chứng, cứ bắt hắn làm ra một cái khác, nếu Hạ Nguyên Luân dùng thủ đoạn này để gài bẫy hắn thì thật sự là không ra gì, cũng chẳng có ý nghĩa gì, mà còn phải hứng chịu sự trào phúng mạnh mẽ hơn của hắn. Nếu vậy. . . Sắc mặt Castelon thay đổi, nhìn về phía Lý Minh, mười chín tuổi mà có thể chế tạo ra cơ giáp cấp C, dù còn nhiều khuyết điểm nhưng chỉ cần bồi dưỡng thêm thì chắc chắn sẽ là một đại Cơ Giới sư. Nhân loại lại có loại thiên phú này sao? Còn có kỹ thuật dung hợp khoáng thô, dù có độ mẫn cảm vật liệu của hắn, có quang não phụ trợ rèn đúc cũng rất khó đạt được đến mức cao như vậy. Thời đại vũ trụ, đại bộ phận quá trình tái diễn và lao động chân tay đều có thể dùng máy móc thay thế hoặc thủ đoạn trí năng phụ trợ. Nhưng chính là chút ít cực hạn và linh tính cuối cùng lại không thể nào thay thế được. Cho dù dùng hệ thống trí năng mô phỏng hàng trăm triệu lần cũng không bằng một lần linh cảm chợt lóe. "Hơi chỉ điểm một chút là đứa nhỏ này liền làm ra được." Hạ Nguyên Luân ngẩng đầu, thong thả bước đi: "À, nghe nói con trai ông được Hoàng Chung học viện cơ giới trúng tuyển, tôi còn chưa chúc mừng ông đó." "Ta cũng nhịn hai ba tháng, ở giữa còn sai mấy lần, vẫn chưa thật sự đạt đến trình độ này, chỉ là cố gắng mài ra mà thôi." Lý Minh giải thích: "Các khuyết điểm khác vẫn còn rất nhiều." "Ta chợt nhớ ra, còn có việc." Castelon mặt không biểu tình, trực tiếp đi xuyên qua mọi người. "Đừng có gấp vậy chứ, Lý Minh còn muốn học hỏi ông một chút nữa đó." Hạ Nguyên Luân gọi với theo. Vừa dứt lời thì bóng dáng Castelon đã biến mất trong hành lang. "Ha!" Hạ Nguyên Luân hả hê, khóe mắt cũng giãn ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận