Cái Này Thật Không Phải Máy Móc Phi Thăng

Chương 292: Thiên môn chủ pháo? Nên làm cái gì. .

Chương 292: pháo chủ lực thiên môn? Nên làm gì. .Trong phòng chỉ huy yên ắng im lặng, trên màn hình sáng chói, ngọn lửa đỏ rực dần dần tắt lịm, hạm đội Tài Quyết Giả còn sót lại của văn minh Thẩm Phán Giả vội vã tháo chạy. Hạm đội liên hợp bắt đầu dọn dẹp chiến trường, các loại phi thuyền cỡ nhỏ từ trong khoang chứa máy bay của hạm chủ lực nối đuôi nhau xuất phát. "Thật lợi hại a. . " Lý Minh chậm rãi thở ra một hơi, một dòng năng lượng dày đặc như vậy, cũng chỉ có Ám Dạ mới có thể chống đỡ được. Hạm đội chủ chiến của văn minh cao đẳng được chia tách càng tỉ mỉ hơn, chiến hạm oanh tạc chuyên dụng gánh chịu các pháo đài năng lượng cấp hạm chủ lực, chuyên dùng cho các đợt công kích năng lượng. Dù sao, cũng không có quy tắc vũ trụ vô hình nào hạn chế cưỡng ép rằng chỉ có hạm chủ lực mới có thể lắp đặt các pháo đài có uy lực mạnh mẽ. Chỉ là các mặt công trình khác so với hạm chủ lực thì kém hơn, tỷ như hệ thống phòng ngự hộ thuẫn hoặc là tốc độ di chuyển. Mà trận phục kích chiến này đã sớm bố trí sẵn hộ thuẫn liên hợp, độ dày của các lá chắn năng lượng trong trận doanh đều dày tới mười mấy mét, các vụ pháo kích thông thường căn bản không có khả năng xuyên phá để xâm nhập vào trong đó. "Ước tính sơ bộ, đây chỉ là một phần ba hỏa lực của hạm đội liên hợp." Ulrich lòng vẫn còn sợ hãi: "Tính riêng các pháo năng lượng cấp hạm chủ lực thôi, cũng đã có lẽ phải lên tới hàng ngàn cái." "Hơn ngàn ổ pháo chủ lực, thật đúng là... khiến người ta rùng mình a." Lý Minh yếu ớt nói, nghe thì đáng sợ, đương nhiên trên thực tế cũng vô cùng đáng sợ. Chiến hạm, hạm chủ lực, pháo chủ lực những thứ này không giống như sinh mệnh thể. Sinh mệnh thể chỉ khi nào khai phá tiềm lực đạt tới mức nhất định mới có thể trở thành cấp A. Mà những vật này chỉ cần có kỹ thuật và vật liệu, dựa vào thời gian chồng chất lên là được, đối với văn minh cao cấp mà nói, có thể nói là hàng tốt giá rẻ, đây cũng là lợi thế của tác chiến theo kiểu tập hợp bầy đàn. Nếu các văn minh cao cấp không có những thủ đoạn trấn áp này thì những sinh mệnh thể cấp A phạm trọng tội, cũng không đến nỗi phải chạy đến lưu vực Hồng Hà lẫn trốn. Ulrich khựng lại một chút, chẳng hiểu vì sao hắn không nghe thấy chút sợ hãi nào trong giọng nói của Thanh Long mà ngược lại có chút mong chờ? Trong lòng hắn căng thẳng, không kìm được bổ sung: "Còn có các pháo đài chồng chất không gian khác, đó mới là sát thủ của Asmara." Lý Minh im lặng, những người khác cũng không nói gì, Monroe mới tiếp lời: "Đánh trực diện, khả năng chúng ta đột phá được gần như bằng không, tỷ lệ tử vong sẽ trên 95%." "Đánh trực diện?" Lý Minh vô thức lắc đầu, nhưng bỗng nhận ra bầu không khí im lặng xung quanh, không khỏi cạn lời: "Các ngươi không nghĩ rằng ta muốn đột tiến trực diện đấy chứ?" "Đó không phải là đi tìm đường chết sao? Ta có ngu như vậy à?" Nghe hắn nói vậy, mọi người mới thở phào nhẹ nhõm, theo lẽ thường thì không ai nghĩ đến việc đột nhập trực diện cả, nhưng ai bảo Thanh Long trong ấn tượng của họ lại không phải là người thường. "Vậy chúng ta làm thế nào để tiếp cận di tích trung tâm?" Jessia không kìm được hỏi, "Với lớp hỏa lực dày đặc như thế, dù có sự hỗ trợ của Ám Dạ các hạ, chúng ta cũng chưa chắc đã có thể đột phá vào trong." "Nếu nghĩ ra cách để lẻn vào trong đó thì vẫn còn một chút khả năng nhỏ nhoi." Ulrich nói, đây cũng là điểm yếu của tác chiến cấp hạm đội, một khi bị các sinh mệnh thể cấp A đột tiến vào bên trong hạm đội, thì có thêm nhiều hạm đội cũng chỉ có thể tan xác. Các đợt công kích năng lượng cũng không phân biệt được địch ta, muốn gây loạn trong trận doanh thì sẽ tổn thất nặng nề. Nhưng chiến trường thay đổi trong nháy mắt, cụ thể còn phải xem các thủ đoạn ứng phó tình huống phát sinh. "Nhưng hạm đội liên hợp đâu phải không có sinh mệnh thể cấp A." Jessia lại bổ sung thêm. "Ám Dạ sẽ không ra tay." Lý Minh lắc đầu, ánh mắt lóe lên: "Về phần làm thế nào để xâm nhập vào. . " Sinh mệnh thể cấp A chỉ là thứ yếu, mấu chốt nằm ở sinh mệnh thể cấp S mà Verde nói kia. Vẻ mặt mọi người đều có chút nặng nề, ngay cả Sandro lỗ mãng thường ngày giờ phút này cũng không có lời nào để nói. Nếu ném hắn vào dòng năng lượng vừa nãy thôi, e là đến cặn cũng chẳng còn. "Cái di tích trung tâm này, thật ra cũng không có gì tốt." Sandro đứng cạnh bức tường kim loại lúng túng gãi đầu. "Mọi người sợ hãi sao?" Benny không nhịn được nói, có chút nóng nảy. "Chuyện này đâu đến phiên ngươi lên tiếng, cút qua một bên." Sandro tức giận nói, "Quên mất là vừa rồi bản thân bị dọa thành cái dạng gì rồi à? Ngươi không sợ, tự mình đi đi." Benny không để ý đến hắn, chỉ nhìn về phía Thanh Long. "Không cần vội, không phải vẫn còn sớm sao, các vị cứ về nghỉ ngơi trước đi." Lý Minh lấp lửng, cũng không hề bàn bạc gì về kế hoạch tác chiến, rồi bảo mọi người ai về nhà nấy. Trận phục kích chiến vẫn còn hiện rõ trước mắt, tâm trạng mọi người đều có chút nặng nề, lại càng không muốn nói chuyện, ai về chỗ nấy. Còn chính hắn thì không hề nghỉ ngơi mà lập tức đi tìm Ám Dạ, rồi tìm một chỗ vắng vẻ, sau khi ngồi xuống liền nói ngay vào chủ đề: "Ám Dạ các hạ, tiếp theo ta có thể sẽ phải biến mất vài ngày, báo trước cho ngài một tiếng." "Biến mất?" Ám Dạ cau mày, "Ngươi định đi đâu?" "Định chấp hành một kế hoạch bí mật, nhưng ngài yên tâm, sẽ không lâu đâu." Lý Minh nhấn mạnh. "Ừm. ." Ám Dạ trầm ngâm, rõ ràng phản đối đề nghị này. Vật liệu đều đã mua được rồi, Thanh Long lại muốn tạm thời rời đi, tuy rằng chuyện đó rất khó có khả năng, rằng hắn muốn ôm tiền bỏ chạy, nhưng cũng không tránh khỏi việc nó khiến hắn phải liên tưởng. "Không thể không đi sao?" Hắn truy hỏi, cũng coi như đã biểu đạt thái độ của mình. "Nhất định phải đi, có chuyện khẩn cấp." Thái độ của Lý Minh cũng rất kiên quyết, rồi uyển chuyển nói thêm: "Thật ra ta hoàn toàn không cần phải nói trước cho ngài biết." Ám Dạ nhíu mày, quả thực là vậy, Thanh Long vừa gặp hắn ngày thứ hai, đã cải tiến thiết bị ngụy trang trên người, thậm chí có thể thu liễm trạng thái thông tin. Việc này dẫn đến việc hắn không cách nào theo dõi vị trí của Thanh Long theo thời gian thực được, nếu đối phương lặng lẽ rời đi, e là hắn sẽ không thể nào phát hiện ra. "Vậy thế này đi, ta có thể đặt tác chiến cơ giáp của ta ở chỗ ngươi, hoặc những vật khác." Lý Minh lại tiến thêm một bước. Ám Dạ hơi trầm ngâm, rồi lắc đầu nói: "Được thôi, ngươi chỉ cần cho ta một kỳ hạn là được." Lý Minh nói ngay: "Nhiều nhất sẽ không quá nửa tháng, sẽ gặp lại ta thôi, thiếu thời gian thì ta sẽ nghĩ cách bù vào, sẽ không chậm trễ việc chữa trị vũ khí cho ngài." "Được thôi." Ám Dạ miễn cưỡng gật đầu, hắn đã nể mặt Thanh Long hết sức rồi. Không chỉ vì mấy câu này mà còn là vì cái cơ giới thể được mang tới trước đó, hắn cũng đã rõ ràng trong khoảng thời gian này, thì ra nó lại là một cơ thể máy móc cải tạo bị nguyền rủa nano ăn mòn. Nhưng ngay cả như thế cũng đã chữa trị được bảy tám phần, đây là nguyền rủa nano đó. Trong lòng Ám Dạ vô cùng rõ ràng, Đại Cơ giới sư không có khả năng chữa trị nguyền rủa nano, Thanh Long đã đạt tới trình độ của Chú Tinh Cấp Cơ giới sư, cũng không cần phải vẽ vời thêm chuyện để lừa hắn. Sau khi giải quyết xong Ám Dạ, Lý Minh không nói lời thừa thãi, lập tức vội vã rời đi. + Cùng lúc đó, trên tầng cao nhất của pháo đài bao la rộng lớn, Asmara đứng trước cửa sổ sát đất, quan sát đội quân phục kích trở về như trường long bằng thép. Nàng mặc giáp tác chiến tinh xảo ôm sát thân người, nhìn không hề cồng kềnh mà ngược lại còn làm nổi bật thêm dáng người của nàng, lại tăng thêm vài phần khí phách hiên ngang. "Antonio tới còn nhanh hơn ta nghĩ." Giọng nói của nàng lạnh lùng, tuy là thắng lớn, nhưng việc vị trí tọa độ bị lộ không phải là chuyện tốt. Bọn họ giờ đã thành bia ngắm rồi, dù có là bia ngắm rất kiên cố nhưng cũng không chịu nổi việc bị các mũi tên ngầm từ bốn phương tám hướng phóng tới. Đằng sau, vô số các quan chỉ huy đang tự lo liệu công việc của mình, các loại mệnh lệnh được truyền đi khắp toàn bộ hạm đội liên hợp. Một lát sau, tiếng bước chân vội vàng từ đằng sau vang lên, là Verde, sắc mặt của hắn quái dị lại mang theo vài phần khó hiểu. "Điện hạ." Verde khẽ nói, Asmara không hề quay đầu lại, chỉ hỏi: "Xác định?" "Đã xác định, chính Thanh Long là người đã tiết lộ tin tọa độ cho Antonio." Verde đáp khẽ. "Quả nhiên." Asmara không hề có bất cứ bất ngờ nào, tựa hồ sớm đã có suy đoán, giọng của nàng lạnh tanh: "Ngươi nói xem, rốt cuộc Lý Minh muốn làm gì?" Trong lòng Verde kinh hãi: "Việc này... ta cũng không rõ ràng." Trước kia, dù Asmara biết tin tức của hắn là do ai mà có thì cũng chưa hề truy xét, hôm nay không biết chuyện gì đã xảy ra. "Thanh Long là sư phụ của hắn, lại còn là Chú Tinh Cấp Cơ giới sư, thủ đoạn thì vô vàn, vì sao hắn cứ không ngừng tiết lộ thông tin liên quan tới sư phụ mình." Asmara giống như đang lẩm bẩm một mình. "Đó là vì ta dùng tin tức khác để trao đổi với hắn." Verde oán thầm. Thế nhưng, Asmara giống như đã đoán ra suy nghĩ trong lòng hắn, tiếp tục nói: "Giao dịch chỉ là cái cớ thôi, nếu không có ý đồ gì thì đã không giao dịch tin tức rồi, giống như ngươi." Trong lòng Verde run sợ, chợt tỉnh ngộ, tựa hồ đúng là vậy thật, hắn sở dĩ không hề kiêng dè, giao dịch những thông tin tuyệt mật kia với Lý Minh. Cũng là bởi vì trong lòng hắn sớm đã không còn sự kính sợ và kính trọng đối với Asmara, với cha hắn và thậm chí cả văn minh Itland. Vậy Lý Minh đã trải qua những gì, mới có thể không hề kiêng kị mà giao dịch với hắn được chứ? Lúc trước hắn cũng từng suy nghĩ tới vấn đề này, nhưng vẫn chưa truy xét đến cùng. Ánh mắt lóe lên, đã thấy Asmara phất phất tay, Verde gật đầu, yên lặng rời đi. Asmara trực tiếp đi về phía phòng nhỏ bên trong phòng chỉ huy, sau khi đóng cửa lại, nàng mở thiết bị đầu cuối thông minh ra, tựa hồ là đang liên lạc với ai đó. Một hồi sau, từ trong thiết bị thông minh phát ra một âm thanh: "Tin ta chứ?" "Cornett."
Asmara thốt ra một cái tên kinh người, ánh mắt nàng lạnh lùng: "Ngươi nói không sai, tọa độ đúng là Thanh Long tiết lộ cho Antonio." "Vậy ngươi còn chần chừ gì nữa, vẫn không tin ta sao? Hắn đã đùa bỡn ta ra nông nỗi đó, khiến Ngọn Đuốc tổn thất nặng nề, ta còn cần thiết phải lừa ngươi sao?" Cornett lạnh giọng nói. "Thả đám tù binh lần trước đi, ta sẽ nói cho ngươi hành tung của Lý Minh." "Sẽ không phải là cạm bẫy đấy chứ." Asmara rất cảnh giác. Cornett cười nhạo một tiếng: "Cạm bẫy ư? Nếu ta nói là tiết lộ hành tung của Thanh Long thì có thể là cạm bẫy, nhưng kia chỉ là học sinh, một cái… không… một sinh mạng thể cấp B mà thôi." "Các ngươi thậm chí còn không cần phải điều động sinh mạng thể cấp A, cũng có thể dễ dàng bắt hắn, ta tốn công phí sức chỉ để chôn vùi mấy người sinh mạng thể cấp B các ngươi, ngươi thấy có hợp lý không?" Asmara cau mày, đúng là vậy, dù sao với thực lực của Lý Minh, coi như để phòng ngừa vạn nhất, mình cũng chỉ phái một sinh mạng thể cấp A phối hợp tác chiến là cùng. Trong tình thế hiện tại, việc chôn vùi một sinh mạng thể cấp A của bọn họ, lại không phải dòng chính của Itland, thì có ý nghĩa gì? Vân vân. Asmara trong lòng hơi sợ, "Ngươi nói gì, Lý Minh là sinh mạng thể cấp B! ?" "Ngạc nhiên lắm sao?" Asmara thì thầm, "Hắn lúc rời khỏi Lam Tinh, rõ ràng chỉ là sinh mạng thể cấp D, mới trôi qua bao lâu. . ." Nói đoạn, trong mắt Asmara, bỗng nhiên bùng lên ngọn lửa hừng hực, "Tiềm lực khai phá của hắn, rốt cuộc cao bao nhiêu?" Nàng không hỏi Cornett, mà là tự hỏi chính mình. "Được, ta đồng ý với ngươi, khi bắt được Lý Minh, ta sẽ thả đám tù binh đó." Asmara trầm giọng nói. "Thả một nửa trước." Cornett tiến thêm một bước. "Được." Asmara quả quyết gật đầu. "Ba ngày sau, Lý Minh sẽ xuất hiện ở 'Hạm đội rượu xa xỉ'." Cornett nói xong, không để Asmara cơ hội truy hỏi thêm, kết thúc liên lạc. "Hạm đội rượu xa xỉ?" Asmara nhíu mày, trong đôi mắt hổ phách, không thể kìm chế mà tuôn ra một chút kích động. Nàng quay đầu nhìn về phía trung tâm hạm đội liên hợp, khối thể ảo ảnh hình thoi màu lam đang lóe sáng kia, bỗng nhiên ý thức được. Thu hoạch của mình, có lẽ không chỉ là di tích hạt nhân. "Đùng!" "Rầm!" "Phành phành!" Tiếng nhạc chói tai như thủy triều mãnh liệt, từng cơn sóng liên tiếp. Ánh đèn đủ mọi màu sắc từ trên trần nhà chiếu xuống khắp nơi, trong sàn nhảy lẫn lộn các loại mùi khó tả, dù có máy lọc không khí công suất cao cũng khó lòng làm sạch hương vị mà vô số chủng tộc vũ trụ phát tán ra, mỗi loại một kiểu. Lý Minh cau mày, rất không thích không khí này, xuyên qua bên cạnh các sinh mạng thể kỳ dị, đang điên cuồng giãy giụa. Bỗng nhiên, bước chân hắn dừng lại, một sợi xúc tu trơn nhẵn màu đen, từ dưới váy ngắn của một sinh mạng thể giống báo đốm rơi xuống, đôi tai báo trên đầu căng thẳng tột độ, phía sau còn phát ra một tiếng rên rỉ dài. Chủ nhân xúc tu thì là một con Raim màu đen, tứ chi đều như xúc tu, có thể tự do kéo dài ra, đang mặc một bộ đồ vest vừa vặn. Khóe miệng Lý Minh giật giật, cẩn thận từng chút một xuyên qua bên cạnh đám người này, cuối cùng cũng đến gần quầy bar, nơi đây cuối cùng cũng yên tĩnh hơn một chút. "Một ly. . ." Lý Minh lấy ra một đồng xu bạc có in hình thùng rượu, đặt lên mặt bàn, nhìn vào thực đơn rượu, trầm ngâm nói: "Liệt diễm thổ tức. . ." "Được." Một bartender có bao nhiêu cánh tay phụ giúp, cấp tốc đáp lại. Ánh mắt Lý Minh lơ đãng, trong Tinh Lưu Hồng Hà có rất nhiều căn cứ ven đường, cơ bản đều là chốn hỗn loạn. Những nơi như thế nghe thì hùng tráng, nhưng thực tế tiềm ẩn không ít nguy hiểm, bởi vì không thể di động, rất dễ trở thành nơi để thế lực văn minh mới nổi, hoặc quý tộc mới lên kiếm công trạng. Cũng chỉ có những Địa Điểm Chúng Tinh có thể di chuyển, mới phát triển tương đối tốt. Mà để tránh loại nguy hiểm này, trong Tinh Lưu Hồng Hà cũng không thiếu những căn cứ luôn ở trong trạng thái di động. Hạm đội rượu xa xỉ, chính là một trong số đó, do hơn một trăm năm mươi chiếc chiến hạm tạo thành, chủ nhân là sinh mạng thể cấp A được mệnh danh "Mỹ nam rượu". Điều kỳ lạ nhất là, trong số chiến hạm đó, cơ bản đều tháo bỏ các bộ phận điều khiển hỏa lực, chỉ để lại tên lửa đẩy và các thiết bị phát năng lượng đã được cường hóa. Khi thủy triều của Tinh Lưu Hồng Hà đến, Hạm đội rượu xa xỉ càng rao bán “Phiếu tinh lưu” có giá trên trời. Trong vòng hai mươi ngày, Hạm đội rượu xa xỉ sẽ xâm nhập vào khu vực trung tâm của Tinh Lưu Hồng Hà, trải nghiệm những kỳ quan vũ trụ mà chưa ai từng thấy. Ngoài những vị khách quý mua vé tinh lưu, cũng không ít nhà thám hiểm, người nhặt rác đến để nghỉ ngơi hoặc phóng túng. Tại đây đang sử dụng một loại "Tiền rượu xa xỉ", một ngàn tinh tệ một đồng, có thể dùng ở sòng bạc, quán bar, làng chơi… bất kỳ đâu. "Thưa khách, liệt diễm thổ tức của ngài đây." Một ly chất lỏng đỏ rực như nham thạch, được đặt trong một chiếc ly dài đặc biệt, đưa đến trước mặt hắn. Lý Minh cầm ly rượu lên, tỉ mỉ quan sát một lượt, há miệng, bỗng nhiên uống cạn một hơi, nóng hổi, tựa nham thạch lướt qua cổ họng. "Thưa khách!" Bartender giật mình kêu lên, người trước mắt mặt không đổi sắc, mới thở phào nhẹ nhõm,
Bạn cần đăng nhập để bình luận