Cái Này Thật Không Phải Máy Móc Phi Thăng

Chương 278: Cấp S chưởng khống vật 【 Taurus chi tâm 】, hoàn chỉnh thần tính năng lượng!

Chương 278: Vật nắm giữ cấp S【 Trái tim Kim Ngưu 】, năng lượng thần tính hoàn chỉnh!
Sau khi thu hồi chủy thủ, sắc mặt thản nhiên, th·i t·hể Corvis từ từ trượt xuống mặt đất.
"Cứ vậy mà c·hết rồi?" Lý Minh có chút bất ngờ, nhìn thi thể dưới đất, luôn cảm thấy c·hết quá dễ dàng.
Thực tế không khớp với dự tính trong lòng hắn.
Lý Minh lẩm bẩm: "Hay là mình nghĩ nhiều quá, những người này t·h·ủ đo·ạ·n kỳ thật cũng không lợi h·ạ·i đến thế, mà mình vốn dĩ đã mạnh hơn bọn hắn, lại còn am hiểu đ·á·n·h lén…"
Hắn xoay người, từ trong vũng nước bùn màu vàng tanh dưới đất, nhặt lên vật hình trái tim màu vàng đen kia, nhìn thì rất bình thường, nhưng vừa chạm vào, đã hiện ra thông báo nắm giữ --
【 Trái tim Kim Ngưu – cấp S: Sản phẩm đặc thù của công nghệ khoa học kỹ thuật sinh vật, nguyên liệu đến từ một sinh mệnh đáng sợ nào đó ở sâu trong không gian chiều thứ nguyên thế giới, có khả năng phụ tải đáng sợ.
Điều kiện nắm giữ: Sáu mươi triệu năng lượng kim loại
Hiệu quả nắm giữ: sức mạnh Phá Tinh
Năng lực nắm giữ -- Cấy ghép: Có thể trong thời gian ngắn thay thế trái tim của bản thân, tùy ý chuyển hóa lực gia trì thành tốc độ, phòng ngự, thể lực, đồng thời có thể điệp gia với gia trì nắm giữ khác. 】
Lý Minh kinh ngạc trong lòng, công nghệ khoa học kỹ thuật sinh vật? Vật nắm giữ cấp S? Cần sáu mươi triệu năng lượng để nắm giữ? Thay thế trái tim của mình?
Mỗi một chữ đều mang lượng tin tức cực lớn.
Còn năng lực 【cấy ghép】 này, cũng quá biến thái.
Cái trái tim trông có vẻ tầm thường này, thế mà lại là vật nắm giữ cấp S? Tổ chức Ngọn Đuốc lấy đâu ra?
Tim Lý Minh đập loạn mấy nhịp, nhưng giờ rõ ràng không phải lúc suy nghĩ, hắn trực tiếp ném nó vào trong không gian chứa đồ, chuẩn bị sau này từ từ nghiên cứu.
Hơi bình tĩnh lại tâm tình, hắn mới nhặt khối tinh thể sáng chói kia trong vũng nước, chất lỏng nhỏ giọt, lúc chạm vào cũng không có thông báo gì.
Nhưng không hiểu sao hắn cảm thấy loại tinh thể này có chút quen thuộc, tựa như đã từng tiếp xúc ở đâu đó.
Thử chút thôi, quả nhiên có thể rút ra loại năng lượng đặc biệt từ bên trong.
"Chắc không phải là năng lượng dị hóa, lẽ nào là..." Ánh mắt Lý Minh khẽ động.
"Còn không đi?" Theo trầm giọng nói, cuộc tấn công đã bắt đầu rồi, từng giây từng phút đều vô cùng quý giá, sao có thể cứ đứng ngây ra ở đó.
Lý Minh liếc nhìn dưới mặt đất, xác định không bỏ sót thứ gì, lúc này mới bước ra khỏi kết giới năng lượng.
Bàn tay trái vẫn nắm chặt viên tinh thể đặc biệt, không ngừng rút ra năng lượng đặc thù.
Liếc qua th·i t·hể Corvis, trong lòng Lý Minh khẽ động, tay phải nâng lên, một vòng cột sáng điện từ màu đỏ sẫm phun ra.
Oanh!
Mặt đất kim loại nổ thành một cái hố lớn, th·i t·hể Corvis đã biến thành mấy khối than cốc, bay tứ tung.
Theo nhíu mày, trông có vẻ không vui, Thanh Long làm vậy, rõ ràng là không tin tưởng t·h·ủ đo·ạ·n của hắn.
"Cần thiết như vậy sao?"
"Đừng hiểu lầm, phòng ngừa bất trắc thôi." Lý Minh nhún vai.
Theo lướt qua mấy khối than cốc, không nói gì thêm, chỉ trầm giọng: "Tranh thủ thời gian đi, hai người bọn họ không cầm cự được quá lâu."
Lý Minh gật đầu, đang định rời đi thì bỗng khẽ "A" một tiếng. Trong tay trái, viên tinh thể kỳ lạ đã biến mất không còn dấu vết.
Trong giao diện nắm giữ cũng không xuất hiện thông báo năng lượng mới, mà là một phần năng lượng không hoàn chỉnh nào đó được bù đắp.
"Sao thế?" Theo thần sắc chợt căng thẳng, hai mắt quét nhìn bốn phía, hắn cũng không phát giác ra bất cứ điều gì khác thường.
"Chờ một chút..." Lý Minh cẩn thận xem xét, năng lượng thần tính đã được bù đắp, trở thành một phần hoàn chỉnh, cũng cho hắn biết thêm nhiều thông tin.
【 Năng lượng thần tính: Chứa năng lượng đặc tính cao chiều, có thể khiến vật nắm giữ cấp A tạm thời thần hóa, tăng mạnh uy năng của nó, đồng thời không cần quan tâm đến tiêu hao năng lượng và gánh nặng. 】
Lý Minh thầm k·i·n·h ngạc, hắn đã sớm nhận được năng lượng thần tính này, còn tưởng là năng lượng đặc thù cần thiết để vật nắm giữ cấp A thăng cấp lên vật nắm giữ cấp S, không ngờ lại là loại cường hóa tạm thời, "Tạm thời thần hóa, không cần quan tâm tiêu hao năng lượng và gánh nặng..."
Thứ này lại là đồ dùng một lần, uy lực hẳn là không tầm thường.
"Mười phần năng lượng dị hóa có thể chuyển hóa thành một phần năng lượng thần tính?" Ngoài những thông tin này, còn có thêm nhiều hiểu biết.
Năng lượng thần tính còn có thể thông qua chuyển hóa năng lượng dị hóa mà thành, tỉ lệ rốt cuộc không phải một trăm đổi một đáng c·h·ết, mà ngược lại còn có thể chấp nhận.
Nói cách khác, năng lượng thần tính và năng lượng dị hóa có liên quan nào đó, đại khái đều liên quan đến không gian chiều thứ nguyên.
Dù không biết thần hóa sẽ mạnh đến đâu, nhưng nhìn miêu tả này cũng đủ biết nó không hề tầm thường.
Vốn chỉ định đơn thuần lấy thêm điểm năng lượng dị hóa, không ngờ còn được thêm một ít át chủ bài, cộng thêm 【 Trái Tim Thần Tinh 】, Lý Minh rất vui vẻ.
"Rốt cuộc sao vậy?" Theo thấy Lý Minh đứng tại chỗ cả một phút không nhúc nhích, không nhịn được hỏi.
"Không có gì, chợt nhớ ra chút chuyện." Lý Minh lắc đầu.
Mặt Theo đen như mực, bây giờ là lúc hồi tưởng sao?
Hắn nghi ngờ nghiêm trọng là Thanh Long muốn đổi ý.
"Tranh thủ thời gian đi!" Hắn lạnh lùng nói, thân ảnh hóa thành một đạo lưu quang lướt qua thi thể dưới đất.
Cùng lúc đó, bên ngoài trụ sở tạm thời của tổ chức Ngọn Đuốc, Sandro đứng trong cái hố lớn, cát bụi tung bay.
Mặt đất phong hóa nghiêm trọng, vốn đã rải đầy cát sỏi, giờ lại càng giống màn sương cát.
"Cornett, mắt ngươi mù à!?" Hắn gầm lên giận dữ, trên thân hình cao năm mét vạm vỡ, chảy ra chất lỏng như nham thạch, cột lửa nóng rực cuộn trào như biển.
Cornett vốn dĩ đang đè nén lửa giận, giờ nghe thấy Sandro thực lực không đủ lại còn ngang ngược mắng chửi mình, nhịn không được nổi lên s·á·t ý muốn xé xác.
Nhưng cuối cùng vẫn gượng gạo kiềm chế lại, bọn hắn đã lên kế hoạch đầy đủ, cho dù có tám chín phần chắc chắn là Thanh Long ở sau lưng giở trò quỷ, nhưng cũng chưa tới lúc thu lưới.
Cornett giải trừ hình dạng gen chân, khôi phục lại hình người, tiến vào trạng thái giải phóng, không biết là sự kết hợp của gen gì.
Trên trán có một viên tinh thể sáng màu lam, sau lưng có một đôi cánh ánh sáng màu lam, không phải thực thể mà do năng lượng tạo thành.
"Rốt cuộc hai người các ngươi đang làm gì vậy!?" Cornett khiển trách.
"Làm gì ư? Ngươi hỏi hắn ấy..." Bàn chân to của Sandro dùng sức giẫm lên mặt đất, phát ra tiếng ầm ầm, tạo ra một cái hố lớn, cùng với lửa hừng hực, nhảy vọt đến trước mặt Cornett.
Ngọn lửa phả vào mặt bị Cornett xua tan, trầm mặt nhìn về phía Ulrich, đang chậm rãi rơi từ trên không trung xuống, cách hắn xa một chút, sắc mặt lạnh lùng: "Ta lười tranh cãi với cái đầu óc ngu xuẩn này."
"Mày là con vịt chớt, cứ gáy loạn lên, có bản lĩnh thì g·i·ế·t t·a đi, đừng có khoe mẽ miệng lưỡi."
Thái Dương Cornett giật nảy lên, giọng nói âm lãnh: "Cũng chỉ vì tranh cãi mà các ngươi đ·á·n·h nhau ầm ĩ như thế sao? Đây là căn cứ của tổ chức Ngọn Đuốc ta! Các ngươi có biết lần này sẽ làm liên lụy bao nhiêu người vô tội không!?"
"Vô tội?" Sandro trừng mắt, "Tổ chức Ngọn Đuốc các ngươi còn có người vô tội sao? À, ngươi là đang nói tới đám người bị các ngươi l·ừ·a tới làm cu li miễn phí hả?"
"Không phải tất cả đều đang ở phòng thí nghiệm phía sau sao?"
Ulrich im lặng lùi về phía sau, cũng không khỏi sinh ra một chút kính nể với Sandro.
Ánh mắt Cornett lạnh lùng, trán nổi gân xanh, cuối cùng vẫn kìm nén lửa giận, giọng lãnh đạm: "Nơi này cách Tinh Giới Chi Địa không quá xa, nếu náo động quá lớn, bị Asmara phát hiện thì sẽ vô cùng phiền phức."
"Thu tay lại là được." Sandro rên rỉ nói: "Nhưng ngươi phải bắt tên kia xin lỗi ta, lần trước hắn lừa ta trà trộn vào cuộc giằng co giữa Theo và Thanh Long, suýt chút nữa hại c·hết ta."
"Ta không hiểu hắn đang nói cái gì." Ulrich sắc mặt thản nhiên.
Cornett làm sao có thể làm người hòa giải, hừ lạnh nói: "Ta mặc kệ giữa các ngươi có mâu thuẫn gì, nhưng nếu vì chuyện đó mà... "
Hắn còn chưa nói xong, sắc mặt chợt biến đổi, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một vòng cột sáng màu tím chói mắt, từ bên trong căn cứ đột ngột bùng lên.
"Kết tinh không gian!"
Con ngươi Cornett co rút lại, trong đầu tóe lửa, dường như tất cả đều đã hiểu ra, mặt mũi méo mó, giận dữ nói: "Tự tìm đường c·hết!"
Nhưng vừa dứt lời, hắn lại đột ngột che ngực mình, chỉ cảm thấy một cơn nhói cực độ, xuyên qua tim, rồi chốc lát lan khắp toàn thân, nửa người đều r·u·n rẩy.
Đau đớn dữ dội thậm chí khiến hắn khó mà suy nghĩ.
"Corvis?" Hắn nhìn về phía cột sáng truyền đến, cuối cùng không kìm nén được s·á·t ý ngút trời tuôn ra.
Hắn cuối cùng cũng không nhịn được nữa!
"Ha!" Bên tai chợt vang lên một tiếng nổ, ngẩng đầu nhìn lên, một bàn tay màu đỏ to như cái thớt phóng đại không ngừng trong mắt hắn.
"Sandro!" Thanh âm Cornett gần như là nặn từ cổ họng ra.
Sắc mặt Ulrich thay đổi, mẹ nó, tên ngốc này đúng là không s·ợ c·hết.
Sandro có chút hưng phấn, việc hắn tới gần Cornett chính là vì cú đấm này.
Nhưng quyền chưa đến, một luồng sức mạnh khủng khiếp bắn ra từ mọi phía, cơ thể của hắn mất khống chế bay ngược về sau, khoảng cách với Cornett ngày càng xa.
"Ulrich..." Sandro giận dữ, chỉ còn chút xíu nữa thôi.
Nhưng ngay khoảnh khắc sau, thân ảnh Cornett đang đứng bỗng tan biến, đã xuất hiện bên cạnh Sandro, bàn tay cong như lưỡi liềm, từ trên xuống dưới, bất ngờ vung xuống, rạch ra một đường vòng cung sắc lẻm. Hai chân dưới đất cày thành một rãnh sâu hoắm. Phụt! Cánh tay Sandro bị chém đứt lìa từ khuỷu tay, máu tươi đỏ như nham thạch đặc sệt phun trào ra, Sandro còn chưa kịp hoàn hồn, nếu không có Ulrich đẩy hắn một cái thì e rằng Cornett đã xẻ đôi đầu hắn rồi. "...Cảm...cảm ơn." Sự kinh hãi của hắn còn chưa tan hết, hai chân bỗng nhiên dùng sức, lùi lại một đoạn xa thật dài, nhưng Cornett chẳng hơi đâu mà quan tâm đến họ. Hắn chỉ muốn đi tìm hai kẻ kia. Vừa xoay người định rời đi thì một vòng ánh sáng tím đánh tới, như một sao chổi màu tím, kéo theo vệt tàn ảnh tím, giống như đuôi sao băng rực rỡ. Không gian xung quanh người này tạo ra một sự vặn vẹo, không ngừng nén ép phía sau, hình thành hiện tượng như thủy triều. Ngay sau đó, một cột sáng từ thân thể đối phương bắn ra, trong nháy mắt phân tách ra như một loạt đầu đạn, hóa thành hàng trăm vệt sáng tím nhỏ xíu, vẽ thành vòng cung, từ bốn phương tám hướng khóa chặt Cornett. "Jessia!" Cornett bùng nổ năng lượng xanh lam, hình thành một bức tường bảo hộ. Không một tiếng động, những lưu quang tím đó không hề nổ tung, mà ngược lại như đỉa đói bám vào xương, tìm cách chui vào từ lá chắn năng lượng của hắn. Vẻ mặt Ulrich kinh hãi, trong kế hoạch không hề có chuyện Jessia ra tay. Năng lượng dạng tua bin trước ngực hắn chậm rãi xoay chuyển, luyện ra thứ ánh sáng tím rực như ngọn lửa, toàn bộ áo giáp kim loại trên người hoàn toàn mở ra. Mặt nạ bao phủ, không thấy rõ vẻ mặt hắn, chỉ có giọng nói lạnh lùng: "Cornett, phiền ngươi ở yên đây một lát." Ulrich, Sandro, Jessia tạo thành thế chân vạc. "Đồ sắt vụn, ngươi cũng đến đây à?" Sandro đã nhặt lại hai cánh tay của mình, vì bị chém đứt trong thời gian ngắn nên với khả năng tế bào sống cấp A, vết thương đã dần lành lại. "Tốt, tốt, quá tốt rồi...." Cornett giận quá hóa cười, "Đã thế thì đừng hòng ai sống sót!" "Cảnh báo, tổn thất vượt quá 70%, xin mau chóng rút lui." "Cảnh báo..." Sâu bên trong phòng thí nghiệm, một mảnh hỗn loạn, nơi đây thuộc khu vực quan trọng nhất, dư chấn của trận chiến chưa lan đến nơi này. Cánh cửa phòng thí nghiệm bị Jessia xé toạc, mọi người dồn ứ vào nhau, phần lớn là hoang mang. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Benny nhìn Jessia xé toạc khe hở cửa sắt, đột nhiên bừng tỉnh, vội nhìn về phía máy thăng hoa trên bàn điều khiển. Sau lần bị Lý Minh hù dọa, hắn đã rút kinh nghiệm, ngay lập tức lấy máy thăng hoa xuống khỏi bàn điều khiển, bỏ vào trong chiếc rương kim loại đã được chuẩn bị sẵn. Hơi thở ra nhẹ nhõm, đang định rời khỏi nơi này, lại nghe thấy một âm thanh rợn người. "Benny các hạ, tốt nhất là anh nên đặt đồ trong tay xuống." Thân ảnh Th·e·o hiện ra trong phòng thí nghiệm từ lúc nào, cảm giác áp bức nhàn nhạt, ngay lập tức quét ngang trái tim của mỗi người. "Thái... Th·e·o?" Benny giật mình kêu lên, gượng cười, "Hôi Đồng các hạ, sao ngài lại tới đây? Bên ngoài có chuyện gì vậy?" "Chuyện gì không liên quan đến anh, giao đồ ra trước đã." Th·e·o đưa tay ra, giọng nói bình tĩnh. Mặt Benny co rút, vô thức kháng cự, nhưng Th·e·o là đẳng cấp nào, hắn hiểu rõ hơn ai hết. "Vâng, vâng!" Hắn run rẩy đáp lời, cẩn trọng đưa chiếc rương ra. "Th·e·o!" Phía sau đột nhiên vang lên một tiếng gầm, cửa kim loại phòng thí nghiệm lập tức bị xé nát, tung ra một màu đen ngòm. Năng lượng màu đỏ lao tới, biến thành nắm đấm cát khổng lồ, hướng thẳng vào sau lưng Th·e·o mà đập tới. Nhưng bất thình lình một bóng người nhảy ra, nhanh như sấm, dồn nén rất lâu, quanh thân tản ra lôi hồ thực chất, nắm đấm kim loại tung ra sóng lửa đỏ rực, tựa như chỉ chờ mỗi cú đấm này. Khuôn mặt giận dữ của Fernandez xen lẫn một vòng kinh hoàng. "Thanh Long!" Rầm! Nắm đấm kim loại giáng xuống, sức mạnh kinh khủng lập tức phát tiết lên người Fernandez. Fernandez đã từng nhiều lần mường tượng sau khi chứng kiến Thanh Long cùng Th·e·o đối đầu, một đôi thiết quyền kia, nếu rơi vào người mình, phải ứng phó như thế nào? Nhưng dù có phỏng đoán hàng vạn lần trong đầu, cũng không bằng một lần thật sự đối mặt trong thực tế. Và lần này, hắn chỉ có một cảm giác, muốn tránh cũng không thể tránh, trốn cũng không thoát. Phanh! Xương sườn bên trái hắn ngay lập tức gãy vụn, lực lượng phản nghịch trào ra, lẫn cùng Lôi Đình chi lực, gần như ngay lập tức xuyên qua toàn thân. Giữa không trung, mặt hắn đỏ lên như gan heo, sức mạnh đáng sợ xé rách cơ thể hắn thành từng sợi, thậm chí không bị đánh bay ra ngoài, mà gần như chỉ tại chỗ liền nổ tan xác. Lôi hoàn thực chất khuếch tán, đông đảo nhân viên thí nghiệm trong góc phòng mặt trắng bệch, không ngừng lùi lại, họ thấy rằng, lôi hồ tiêu tán đi lại quay trở lại, dung nhập vào lớp cơ giáp màu vàng nhạt kia. Đông đảo nhân viên thí nghiệm vốn không tránh khỏi cũng ngay lập tức thở phào nhẹ nhõm. Mặt Benny ngơ ngác, nhìn đống thi thể đầy đất, Fernandez, bị một quyền....đánh nát rồi sao!? Dù sau này có nghe người khác nhắc đến chuyện Th·e·o đối đầu với Thanh Long, và từ Cornett cũng nghe được tình hình đại khái. Nhưng nghe nói thì vẫn chỉ là nghe nói, hoàn toàn không có được cảm giác xung kích tận mắt chứng kiến như vậy. Fernandez dù gì cũng là sinh mệnh thể cấp A đã khai phá gần 60%, ở các nền văn minh cao cấp cũng có vị thế không nhỏ, thế mà lại cứ như vậy mà chết đi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận