Cái Này Thật Không Phải Máy Móc Phi Thăng

Chương 22: Ma bài bạc phụ thân, chết sớm mẹ, bất đắc dĩ trưởng thành sớm hắn

"Vết thương trên tay ngươi không sao chứ?" Hắn hỏi han, Lý Minh lắc đầu, "Chỉ bị rách da thôi." Lê Ninh gật đầu, sau đó nói: "Thi thể kia ta đã xem, vết thương và cách thức giết người khác hẳn hai thi thể ở hồng nhai, có thể kết luận là do hai người khác nhau gây ra." Lê Ninh đã chụp rất nhiều ảnh, mọi góc độ đều có, Lý Minh nhìn qua, người này chết do vết đao, một đao cắm vào gáy, một kích mất mạng, chuẩn xác tàn nhẫn, không phải kiểu giết người do xúc động. "Haiz, thời buổi loạn lạc, Tổ điều tra Liên minh Tinh Tế sắp đến, kết quả lại xảy ra chuyện này." Lê Ninh buồn bã nói. "Tổ điều tra?" Lý Minh không khỏi hơi tìm hiểu, hình như hắn từng thấy tin này ở đâu đó, nhưng không để ý. "Đúng, đến điều tra công ty Tinh Sang khai thác quá mức." Nói rồi, Lê Ninh nghiến răng: "Cái công ty Tinh Sang chết tiệt, nếu không phải do bọn chúng, Ngân Hôi Tinh làm sao ra nông nỗi này." "Lam Tinh vốn định xây năm trăm tòa thành phố thích hợp để ở tại đây..." Lê Ninh lẩm bẩm rất nhiều, phần lớn là bất mãn với công ty Tinh Sang, và sự hỗn loạn ở ngoại thành cũng có liên quan đến công ty này. Cứ như vậy, hai người trở lại tổng bộ thành vệ, đã gần mười một giờ, Dương Bằng không có ở đó, nghe nói là đi họp. "Tiểu Lê, sao rồi, tối nay muốn giải tỏa chút căng thẳng không?" Lê Ninh đang chỉnh lý ảnh chụp hôm nay để dùng cho báo cáo, nhìn sang người trung niên bên cạnh đang nháy mắt, hơi bị hói đầu. "Lão Tề, nói nhiều vậy, mà ông lại chẳng dám đi." Lê Ninh liếc hắn, lão Tề bĩu môi, "Chán òm, vẫn là hồi mới tới cậu còn vui." Rồi lại tò mò hỏi: "Đúng rồi, tên mới đến thế nào rồi, trước đám đàn bà lẳng lơ ở Tường Vi hội có giữ nổi mình không đấy?" Lê Ninh khựng lại, trên mặt lộ vẻ cổ quái, cuối cùng cũng nhớ ra mà hỏi: "Các người lấy đâu ra tin tức, bảo Lý Minh là đồ nhát gan, nhu nhược rụt rè, còn bị người bắt nạt không dám đi học?" Lão Tề kỳ quái hỏi: "Lão Điêu với bọn hắn nói thế, bọn hắn trước từng gặp thằng nhãi đó vài lần, sao thế?" "Không có gì..." Lê Ninh lắc đầu, không nói thêm gì. Bọn gian xảo này, trước đây cũng đâu thiếu trêu hắn, đợi đến khi bọn chúng biết Lý Minh hoàn toàn khác với trong ấn tượng, nét mặt nhất định sẽ rất đặc sắc. Buổi trưa, bọn họ đi ăn cơm ở nhà ăn thành vệ bộ, tại tầng 200. Cơm nước khá ổn, các thành vệ đều có thể chất rất tốt, lượng tiêu thụ dinh dưỡng cũng đương nhiên nhiều. "Ôi chao, hôm nay có thịt băm này..." Trên bàn của hai người đều có một miếng thịt lớn cỡ bàn tay, tỏa hương thơm, còn có chút rau xào. "Đừng có xem thường miếng thịt này, nó còn quý hơn cả dịch dinh dưỡng bình thường." Lê Ninh nhắc nhở, Lý Minh nếm thử, mọng nước, vừa vào bụng đã bị phân giải nhanh chóng, các chất dinh dưỡng bị tế bào tranh nhau hấp thụ. Phúc lợi của thành vệ bộ không tệ. Hai người vừa ăn chưa bao lâu, thiết bị đầu cuối thông minh đã có tin báo, Dương Bằng đang triệu tập bọn họ. Bọn họ liếc nhau, vội ăn xong, sau đó lên lầu, mọi người đến gần hết, ánh mắt Dương Bằng dán lên người bọn họ. Tư tưởng của hắn có vẻ bất an, hai tay khoanh trước ngực, ngón tay liên tục gõ trên cánh tay. "Tiểu Lê, buổi sáng ở Tường Vi hội thế nào?" Dương Bằng hỏi. "Các nàng rất hợp tác." Lê Ninh trả lời một câu, Dương Bằng gật đầu, chờ mọi người đến đủ thì trầm giọng nói: "Ngày mai có thể có động tác lớn, hôm nay tan ca sớm, mọi người ai muốn làm gì thì làm đi." Dương Bằng vung tay, mặc kệ phản ứng của người khác, quay về phòng làm việc. Mọi người sắc mặt khẽ biến, động tác lớn! "Ta biết ngay, khoảng thời gian này nhất định không yên bình." Lê Ninh sắc mặt thay đổi, thở dài: "Chắc chắn có liên quan đến đám người đã chết." Chẳng lẽ do ta cung cấp tin tức? Lý Minh thầm suy đoán. Lê Ninh vừa thu dọn đồ của mình, vừa nhỏ giọng nói: "Ta cảm thấy, ý của đội Dương, chắc là muốn để cậu ra ngoài lập công, rồi tìm cơ hội điều cậu vào hậu cần." "Lần này sẽ không để cậu làm những nhiệm vụ quá nguy hiểm." "Nói chung, những động tác lớn như này, tính nguy hiểm rất cao sao?" Lý Minh hỏi. "Cậu nghĩ sao mà thành vệ có tỷ lệ tử vong hàng năm lên đến 23%?" Lê Ninh yếu ớt nói, "Nếu cả ngày đều dễ như hôm nay của chúng ta, thì sao mà có người chết được." "Ngân Hôi Thành của chúng ta, cũng chẳng yên ổn..." "Vì công ty Tinh Sang?" Lê Ninh thở dài, "Cậu đoán ra rồi sao?" Lý Minh thuận miệng nói: "Nếu họ không chuyển hướng mâu thuẫn, mâu thuẫn sẽ chỉ rơi vào người bọn họ." Lúc đầu, Lý Minh cho rằng sự hỗn loạn của Ngân Hôi Thành là do thành vệ vô dụng, nhưng xem ra, thành vệ cũng không như hắn tưởng. Dù là ngoại thành hay nội thành, phần lớn những khu vực xám đều có công ty Tinh Sang đứng sau, tất nhiên là có sự tiếp tay của tầng lớp lãnh đạo Ngân Hôi Thành. Công ty Tinh Sang khai thác quá mức, khiến giá trị buôn bán của Ngân Hôi Tinh tụt dốc nghiêm trọng. Các biện pháp đi kèm không những không xây được, giá nhà còn giảm mạnh, dân nhập cư Ngân Hôi Tinh sao mà chấp nhận được. Trừ phi có những mâu thuẫn khác cuốn hút họ. Lê Ninh ngạc nhiên nhìn hắn, không hiểu lời hắn nói, cau mày bảo: "Có đôi khi, đám băng đảng ngoại thành ra tay quá trớn, hoặc tạo thành làn sóng dư luận quá lớn, chúng ta cũng cần phải hành động một đợt." Vẻ mặt hắn buồn bã, "Về nghỉ ngơi đi, ngày mai có trận chiến ác liệt đấy." Lý Minh như có điều suy nghĩ gật đầu, chợt hỏi: "Anh Lê, anh có thể cho em mượn ít tiền không?" "Tiền?" Lê Ninh ngớ người. "Ừm, em có thể tính lãi cho anh." Lý Minh nói thêm. Lúc này Lê Ninh mới chợt nghĩ, Lý Minh quá thành thục, khiến hắn không để ý đến việc cha cậu mới qua đời chưa lâu. Trước đó Lý Minh cũng chưa từng đi làm, nghe nói, trước khi c·h·ế·t cha hắn còn mang nhà đi cầm cố, đổi lấy tiền chẳng biết để làm gì, dù sao thì trong tài khoản không có một xu. Mấy gã kia còn đoán, Lý Trường Hải, rất có thể đã đi s·ó·ng· ·bạ·c ngầm. Người cha là con ma bài bạc, mẹ c·h·ết sớm, khiến hắn bất đắc dĩ phải trưởng thành sớm... Ánh mắt Lê Ninh dao động, cười ha ha một tiếng, "Cậu nói gì vậy, anh đây không thể không ra tay rồi." "Một mình anh ăn no cả nhà không lo, có để dành được chút tiền, cậu muốn mượn bao nhiêu?" Anh hỏi. Lý Minh giơ hai ngón tay. "Hai nghìn à, đơn giản thôi, nói tài khoản cho anh." Lê Ninh chẳng bận tâm. "Hai vạn." Lý Minh có thể thấy rõ ràng, sắc mặt Lê Ninh hơi đơ ra. "Chẳng phải em đang rèn luyện cơ thể sao, tiêu hao hơi nhiều..." Lý Minh giải thích, "Em cũng muốn nhanh chóng nâng cao chút thực lực." "Thế à..." Lê Ninh ngẫm nghĩ, gật đầu nói: "Không thành vấn đề, cho anh tài khoản đi." Hắn không sợ Lý Minh không trả, nếu thật xảy ra chuyện gì, với tính của đội trưởng Dương, đến lúc đó cũng sẽ phải bổ sung cho cậu. Chỉ là hơi giật mình trước con số, nhưng nghe ý Lý Minh muốn, thì hiểu rằng cường hóa cơ thể tiêu hao rất lớn, đặc biệt là về sau. "Nhưng cậu cũng đừng nóng vội quá, gen tốt đắt lắm đấy, danh sách bên trong phải xếp hàng, anh còn phải chờ đến vài năm nữa." Lê Ninh tự giễu để an ủi. Lý Minh đọc số tài khoản, việc chuyển khoản diễn ra rất nhanh chóng, hai người cùng đi xuống lầu, sau đó mỗi người đi một ngả. Lý Minh không có về, cầm "món tiền lớn" này trong tay, năng lượng kim loại đã hết đáy, đang nghĩ cách để xoay sở.
Bạn cần đăng nhập để bình luận