Bất Diệt Long Đế

Chương 1415: Truy sát

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lần này hắn tới chiến đấu một mình với Thiết Hàn chính là để giết hắn ta. Chỉ cần đánh chết Thiết Hàn thì có thể dễ dàng bình định đại địa Bắc Man.
- Ơ! Ngọn gió này thật kỳ lạ...
Thiết Hàn đột nhiên cảm thấy tốc độ di chuyển của mình bị chậm lại, giống như bị mắc kẹt trong một vũng bùn lầy. Sắc mặt hắn có chút thay đổi, chiếc nhân trong tay lóe sáng, lập tức trong tay xuất hiện hai chiếc búa xích khổng lồ , bất ngờ đập mạnh vào mấy bức tường xung quanh.
- Bùm bùm bùm!
Một vài bức tường bị đập vỡ, nhưng Linh Phong Thành Bảo có cực kỳ nhiều phòng, đừng nói hủy đi vài bức tường, chỉ với chút thực lực đó của Thiết Hàn, có lẽ cả đời này cũng không ra ngoài được.
- Linh Phong Thần binh!
Lục Ly giải phóng hơn ngàn Linh Phong Thần binh, Thần binh từ bốn phương tám hướng lao tới chỗ Thiết Hàn, hắn muốn nhìn xem phòng ngự của Thiết Hàn có mạnh như mấy người Chấp pháp trưởng lão nói hay không?
Sự thật chứng minh!
Phòng ngự của Thiết Hàn thật sự rất đáng sợ, hơn ngàn Linh Phong Thần binh bay vụt mà đến, nhưng không một Thần binh có thể đâm vào người Thiết Hàn. Vòng sáng màu vàng đất nhàn nhạt bên ngoài cơ thể Thiết Hàn giống như một bộ thần giáp, không thể phá vỡ.
- A, a, a!
Thiết Hàn nổi giận rống to, ánh sáng Ngưu Giác trên đầu sáng đến chói mắt, sau đó một luồng sấm sét tuôn ra từ sừng thú trên đầu hắn ngưng tụ thành mấy đầu Lôi Long ở giữa không trung, ầm ầm xông ra tứ phía.
Uy lực của Lôi Long không tệ, bản thân Lôi điện đã có thuộc tính hủy diệt mọi thứ. Linh Phong Thành Bảo dễ dàng bị Lôi Long làm cho sụp đổ.
Hai đầu Lôi Long bay tới Lục Ly, Lục Ly tự tin có thể ngăn cản Lôi Long tấn công, nhưng cảm giác bị điện giật thật sự không dễ chịu?, hắn chỉ có thể lấy Thiên Tà châu ra rồi đi vào.
- Hừ!
Thiết Hàn không ham chiến, bay sang một hướng khác, tốc độ tăng tới mức tối đa, dường như là muốn dẫn dụ Lục Ly đi tới một nơi bí mật nào đó, để Lục Ly mắc vào cạm bẫy mà hắn đã giăng.
- Không chơi với ngươi nữa!
Lục Ly cười lạnh một tiếng, điều khiển Thiên Tà châu tiếp tục đuổi theo, lần này hắn chuẩn bị giải phóng Âm Quỳ Thú.
Hắn tin tưởng với sức mạnh của Âm Quỳ Thú, mặc dù không thể nào đánh chết Thiết Hàn trong chớp mắt, nhưng chắc chắn có thể từ từ giết chết hắn.
Tốc độ của Thiên Tà châu nhanh hơn Thiết Hàn rất nhiều, hơn nữa Thiết Hàn trốn cũng không xa, lại một lần nữa bị đuổi kịp. Lần này Lục Ly điều khiển Thiên Tà châu bất ngờ đánh bay Thiết Hàn ra xa, sau đó hắn bay ra ngoài, giải phóng Âm Quỳ Thú.
- Grừ Grừ!
Mỗi lần Âm Quỳ Thú xuất hiện đều chấn động lòng người như vậy, khí huyết mạnh mẽ kinh khủng chèn ép khiến cho người ta không thở nổi.
Âm Quỳ Thú nuốt chửng hai con thần thú ngang với Hóa Thần Chuẩn Thần thú, chiều cao đã đạt đến hai trăm trượng , núi nhỏ bình thường không cao lớn bằng nó, thoạt nhìn cơ thể khổng lồ nhìn một chút khiến người ta cảm thấy áp lực.
Âm Quỳ Thú ầm ầm lao tới, cái đuôi to lớn bất ngờ quất mạnh vào người Thiết Hàn. Thiết Hàn vừa mới bị Lục Ly hất văng ra ngoài, sau đó Âm Quỳ Thú bị tấn công đột ngột, chưa kịp tránh né đã bị cái đuôi sắt kia đánh trúng.
- Bịch!
Cơ thể Thiết Hàn bị đập mạnh xuống đất, hoang nguyên trước mặt xuất hiện một vết nứt sâu không thấy đáy, cơ thể Thiết Hàn rơi xuống vết nứt trên mặt đất.
- Ầm!
Mặt đất cách đó không xa đột nhiên nổ tung, cơ thể Thiết Hàn bị bắn ra ngoài, thần niềm của Lục Ly liếc nhìn sang, phát hiện thương tổn của Thiết Hàn không quá nặng. Trên người không xuất hiện vết thương rõ ràng, chẳng qua là khóe miệng vết máu mờ mờ.
- Lợi hại!
Lục Ly thầm cảm thán, khỏi cần phải nói, bí thuật của Thiết Hàn chắc chắn là thần thuật được Man Thần truyền thụ cho, nếu không sẽ không thể nào mạnh như vậy. Phòng ngự của đỉnh phong Địa Tiên lại có thể sánh với phòng ngự của Hóa Thần trung kỳ, ngay cả sức mạnh khủng khiếp của Âm Quỳ Thú cũng không nhằm nhò gì.
- Tiếp tục đuổi giết!
Lục Ly ra lệnh cho Âm Quỳ Thú đuổi theo, hắn điều khiển Thiên Tà châu theo sau, hắn muốn xem Thiết Hàn có thể chống đỡ được bao nhiều đòn tấn công của Âm Quỳ Thú.
- Vù Vù!
Âm Quỳ Thú giang hai cánh, cặp cánh sải rộng tới hai trăm trượng, che khuất một mảnh trời. Âm Quỳ Thú ầm ầm lao đi, tốc độ rất nhanh, không lâu sau đã đuổi kịp Thiết Hàn đang chạy trốn.
Lần này Âm Quỳ Thú phóng ra một luồng khí màu đỏ, Thiết Hàn bỗng chốc đã bị luồng khí màu đỏ bao phủ. Điều khiến Lục Ly cảm thấy kinh ngạc là cơ thể của Thiết Hàn lại không có bị trói buộc, mà là tiếp tục bay về phía trước.
- Thần thuật này kinh khủng thật!
Lục Ly nhếch miệng, ngay cả bí thuật Thần Thông Hóa Thần của Âm Quỳ Thú cũng không ảnh hưởng tới Thiết Hàn.
- Chẳng lẽ vòng sáng màu vàng đất kia có gì đó kỳ lạ?
Mị thuật của Thiên Hồ Vương Thiên không có hiệu quả với Thiết Hàn, chiêu tấn công linh hồn của hắn thì gần như không có ảnh hưởng tới Thiết Hàn, bay giờ đến thần thông bẩm sinh của Âm Quỳ Thú cũng không thể trói buộc hắn. Thần niệm của Lục Ly khóa chặt Thiết Hàn, hắn rất hiếu kì với vòng sáng màu vàng đất.
Nội tâm hắn cũng thầm hạ quyết tâm, nếu như có thể thu phục được Thiết Hàn, sẽ lập tức tra hỏi về thần thuật này. Nếu hắn có thể tìm hiểu ra thì sức mạnh phòng ngự sẽ càng mạnh mẽ hơn.
- Bụp!
Tốc độ của Âm Quỳ Thú nhanh hơn Thiết Hàn rất nhiều, nó giang rộng hai cánh, dễ dàng đuổi kịp Thiết Hàn, sau đó móng vuốt của Âm Quỳ Thú chộp vào đầu Thiết Hàn.
Thiết Hàn muốn trốn tránh, nhưng ngoại trừ sức mạnh phòng ngự bên ngoài thì sức mạnh tấn công và tốc độ đều không mạnh, cơ bản không thể nào tránh né được, bỗng chốc bị Âm Quỳ Thú đánh thật mạnh rồi ngã xuống dưới đất.
Lục Ly điều khiển Thiên Tà châu đi theo, thần niệm của hắn khóa chặt Thiết Hàn, sau nhìn thấy vẻ mặt đau khổ và vết máu mờ mờ trên khóe miệng của hắn ta, thì hắn thầm thở phào nhẹ nhõm.
Mặc dù Thiết Hàn lại tiếp tục trốn, từ dưới mặt đất bay lên, nhưng lần tấn công vừa nãy của Âm Quỳ Thú đã khiến lục phủ ngũ tạng của hắn bị tổn thương. Vết thương có vẻ không nghiêm trọng, nhưng nếu cứ liên tục tấn công, đến cuối cùng Thiết Hàn vẫn sẽ bị đánh chết tươi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận