Bất Diệt Long Đế

Chương 1211: Phân địa bàn

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Về phần con em Cơ gia còn sót lại sớm đã triệt thoái, cách cục Trung Châu bỗng chốc đại biến.
Mấy đại Vương tộc vừa triệt ly, thoáng cái để trống ra rất nhiều địa bàn, vô số linh mạch quặng mỏ phúc địa dược điền... biến thành đất vô chủ.
Đương nhiên...
Hiện tại không có gia tộc nào cả gan đi chiếm cứ, Lục Ly không tỏ thái độ, Lục gia không tỏ thái độ, ai dám đi tranh đoạt? Thật ra trong lòng các Vương tộc còn lại đều có chút bất an, bởi vì bây giờ Lục Ly và Lục gia quá mạnh, nếu Lục Ly hoặc Lục gia muốn nhất thống đại lục, ai có thể ngăn được bọn hắn?
Trước kia Thí Ma Điện là chí cao vô thượng, mặc dù rất ít can thiệp sự vụ ở Thần Châu đại địa, song trong bóng tối vẫn một mực khống chế các gia tộc trên Thần Châu đại địa, không cho bất kỳ gia tộc nào phát triển quá mạnh, đến mức có thể nhất thống thiên hạ.
Hiện tại Thí Ma Điện lấy Lục Ly làm đầu, còn có chấp pháp trưởng lão là lão tổ tông Lục gia, một mình Lục Nhân Hoàng đã có thể quét ngang vô số Địa Tiên, ngoài ra còn phải tính đến đám người Lục Linh...
Lục gia quá mạnh, Lục Ly muốn nhất thống thiên hạ, bất kỳ gia tộc nào nếu dám chống cự, tuyệt đối sẽ tiêu thành tro bụi.
- Lục Ly, ngươi có tâm nhất thống thiên hạ không?
Trong Thí Ma Thành, trước lúc Lục Ly đi về, chấp pháp trưởng lão hỏi tới vấn đề này.
Trinh sát đi thăm dò tứ tộc đã quay về, hiện tại bên phía Ma tộc mọi lối vào đều bị phong ấn, đại quân các tộc đều đi về. Chỉ để lại số ít cường giả và quân sĩ trấn thủ thành trì, trong thời gian ngắn tứ tộc khó mà tổ chức tiến đánh Nhân tộc được.
- Nhất thống thiên hạ?
Trước kia Lục Ly chưa từng nghĩ tới vấn đề này, giờ bị hỏi vậy, hắn không khỏi nhíu mày trầm ngâm, một lát sau mới trả lời:
- Cá nhân ta thì không sao cả, thống nhất hay không thống nhất cũng khác gì nhau đâu? Cái này phải hỏi ý tỷ tỷ ta, nàng có vẻ khá thích làm nữ Đại Đế.
Trước giờ Lục Linh vẫn luôn nói muốn dẫn hắn đánh xuống Trung Châu, nhất thống Thần Châu đại địa, hai tỷ đệ quân lâm thiên hạ. Lúc này, mục tiêu kia bỗng chợt trở nên hết sức dễ dàng.
Ở trong mắt Lục Ly, thực lực tuyệt đối mới là thứ quan trọng nhất, Đại Đế hay không Đại Đế cũng chẳng nghĩa lý gì.
Hiện tại hắn là điện chủ Thí Ma Điện, bản thân đã là đệ nhất nhân trong thiên hạ, giờ mà đi nhất thống thiên hạ, trừ kiếm thêm chút ít linh tài tài nguyên ra thì còn được gì?
Chấp pháp trưởng lão nhíu mày, nghĩ nghĩ rồi nói:
- Lục Ly, nếu đã không tất yếu, vậy tốt nhất đừng nên nhất thống đại lục.
Lục Ly kinh ngạc hỏi lại:
- Tại sao?
- Bởi vì làm thế sẽ ảnh hưởng Nhân tộc cạnh tranh!
Chấp pháp trưởng lão nói:
- Thật ra Thí Ma Điện cũng có thể nhẹ nhàng nhất thống đại lục, nhưng Thí Ma Điện chưa từng xen vào phân tranh trên đại lục, chí ít sẽ không công khai xen vào, chính là bởi vì sợ ảnh hưởng đến cạnh tranh giữa Nhân tộc trên đại lục với nhau.
- Vì đâu mà nhân loại không ngừng mạnh lên?
Chấp pháp trưởng lão tiếp tục giải thích nói:
- Đó là bởi vì bản tính ích kỷ và tham lam của nhân loại, người người đều muốn có càng nhiều lợi ích, càng nhiều địa vị, quyền thế, danh dự, mỹ nhân... chính những điều này đã kích thích nhân loại cạnh tranh, kích phát ý chí chiến đấu của nhân loại, đồng thời chiến tranh và cừu hận lại cũng có thể càng thúc đẩy cường giả đản sinh.
- Nhân loại có dục vọng, có ý chí chiến đấu, có cừu hận, có phân tranh, mới có thể đản sinh cường giả liên tục không ngừng. Một khi nhân loại mất đi chí tiến thủ, như thế sẽ dần dần trầm luân xuống dốc. Năm đó Đấu Thiên Đại Đế rõ ràng có thể hủy diệt tứ tộc, song cuối cùng vẫn lưu lại. Làm thế chính là để lưu lại họa ngầm và áp lực cho Nhân tộc, bức bánh Nhân tộc tiến tới…. Nhân tộc là chủng tộc có được tính trơ rất mạnh, sinh trong gian nan khổ cực, chết bởi an nhạc sung sướng!
-
- Nếu ngươi nhất thống đại lục, tất cả lợi ích đều về hết tay ngươi, các gia tộc và số nhân loại còn lại căn bản không cách nào kháng cự. Như vậy bọn hắn sẽ mất đi động lực, những gia tộc kia sẽ từ từ suy yếu, thậm chí tan biến. Cuối cùng trên Thần Châu đại địa sẽ chỉ còn mỗi Lục gia ung thũng mục nát!
- Lúc ngươi trẻ trung thì còn đỡ, nhưng một khi ngươi già đi, hoặc ngươi phi thăng Thần Giới. Con cháu Lục gia sẽ chỉ biết hưởng thụ ân ấm của ngươi, sống nhạt nhòa dưới cái bóng huy hoàng ngươi để lại. Sau đó từng đời hủ bại, thế hệ này không bằng thế hệ trước. Ngươi thử tưởng tượng mà xem, một Lục gia ung thũng, một Lục gia mục nát, chiếm lấy toàn bộ hết thảy tài nguyên trên đại lục, kết cục cuối cùng sẽ thế nào?
Nghe đến đó, Lục Ly hít sâu một hơi khí lành, không kìm được tiếp lời nói:
- Đến lúc đó sẽ bị người trên đại lục đồng lòng lật đổ, Lục gia sẽ không còn tồn tại.
- Đúng!
Chấp pháp trưởng lão gật đầu nói:
- Ngươi hiểu được là tốt, cụ thể thế nào chính ngươi nhìn vào mà làm, ta không lẫn vào chuyện của Lục gia. Thí Ma Điện ta sẽ trông chừng, ngươi cứ yên tâm đi về.
Lục Ly chắp tay bái biệt, đi ra đại điện, dẫn theo đám người Lục Nhân Hoàng Khương Khinh Linh, ngồi truyền tống đến thẳng lối ra, quay lại mặt bắc Thần Khải Thành.
Về phần Lãnh Vô Hinh thì tiếp tục lưu lại chỗ này nghiên cứu chế tạo thuốc giải.
Lục Ly vừa dẫn theo mấy người đi ra truyền tống trận, trưởng lão Lục gia trấn thủ bên ngoài lập tức quỳ xuống hành lễ. Ánh mắt ai nấy nhìn Lục Ly đều nóng rực dị thường, một người cấp tốc đi bẩm báo Lục gia, báo tin Lục Ly trở về.
Đợi khi đám người Lục Ly trở lại Thần Khải Thành, Lục Chính Dương Ngũ thái công đã sớm dẫn theo chúng nhân đến ngoài thành nghênh đón.
Lần này Lục Ly đại hoạch toàn thắng, cứu vớt Nhân tộc, thành tựu bá nghiệp vô thượng cho Lục gia. Đừng nói Lục gia đi ra nghênh đón, dù có là tất cả các đại gia tộc Nhân tộc đi ra đón tiếp cũng không quá đáng.
- Cung nghênh thiếu chủ, cung nghênh Ly thiếu đại thắng trở về!
Vô số tộc nhân Lục gia trong ngoài thành lớn tiếng hô to. Lần này Lục Ly đại diện Lục gia giành lấy vinh quang vô thượng, từ đây con em Lục gia có thể đi ngang trên Thần Châu đại địa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận