Bất Diệt Long Đế

Chương 1089: Mười tám phúc địa (14/40)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Dự tính tộc nhân của tất cả các đại gia tộc còn lại đều đã sớm được di tản, giờ chẳng lẽ hắn lại chuyển sang đồ sát bình dân?
Ở trong mắt đám Hóa Thần này, bình dân đều như cỏ rác, dù có bị hắn đồ sát vài ức vài chục ức, đám lão gia hỏa kia cũng sẽ không để ý.
Lục Ly vốn chỉ muốn đánh giết một ít con em Phùng gia Tề gia, bức hiếp đám Hóa Thần thỏa hiệp, thả hắn rời khỏi Trung Hoàng Giới, nhưng giờ xem ra không được.
Hắn không khỏi bó tay hết cách, chẳng biết làm sao để xử lý đám Hóa Thần kia, cứ tiếp tục thế này sớm muộn gì Thiên Tà Châu cũng sẽ bị phá mở, trừ phi là hắn về lại trong Thiên Tàn Sơn Mạch.
Hắn vừa điều khiển Thiên Tà Châu bay vút đi, trong đầu lại vừa nghĩ cách. Nửa ngày sau, hắn gặp phải một đám võ giả, đám võ giả kia không chạy trốn mà ẩn núp ở trong núi, số lượng chí ít phải trên vạn người.
- Giết!
Bất kể có phải là người Phùng gia hay không, chỉ cần là võ giả Lục Ly liền không nương tay. Hắn giết đến độ tròng mắt đỏ ngầu, bởi vì không biết làm sao phá cục, trong lòng hắn đang rất ức chế, cần có chỗ để phát tiết.
Hơn vạn người này mới trốn ra từ trong Phùng Đế Thành, sớm thu được tin Thiên Tà Châu bay tới nên ẩn núp vào trong núi hòng tránh để Lục Ly dò xét ra được.
Rầm rầm rầm!
Thiên Tà Châu như vẫn thạch giáng xuống, thoáng chốc liền đã nện chết hơn trăm người, tiếp đó Thiên Tà Châu phi hành khắp quanh bốn phía, lần lượt nghiền nát từng mảnh từng mảnh võ giả đang trốn tránh.
- Tản ra, tản ra!
Phùng gia lão tổ nhận ra đa phần võ giả nơi đó là tộc nhân chi thứ Phùng gia, lập tức trầm giọng hét lớn. Nhìn từng tên tộc nhân bị Lục Ly nện chết, tròng mắt mấy tên Hóa Thần Phùng gia đỏ lên, cừu hận này đã không cách nào hóa giải nữa rồi.
Rất nhanh trên vạn người đã bị nghiền ép mất quá nửa, chỉ còn lại vài ngàn người chạy trốn tứ tán, muốn đánh giết hết sạch rất lãng phí thời gian, cuối cùng Lục Ly đành phải điều khiển Thiên Tà Châu bay đi.
Thăm dò thấy năm tên Hóa Thần phía sau vẫn đang đuổi sát không rời, Lục Ly càng thêm đau đầu. Tộc nhân nhà mình chết đi mà Hóa Thần Phùng gia vẫn không thèm để ý, hoặc là đã tê dại, giờ hắn có giết nhiều thêm nữa cũng sẽ không dao động được quyết tâm của những người này.
Huống hồ con em tinh anh khẳng định đều đã được dời đi, lưu lại đều là số ít tư chất không tốt, hoặc là con em chi thứ, mấy tên lão quái không cần thực sự quá để tâm.
Tựa hồ giết người đã không còn ý nghĩa!
Lục Ly trầm ngâm, bây giờ trừ tộc nhân ra thì còn thứ gì có thể khiến cho đám lão gia hỏa này cố kỵ nữa đây?
Ánh mắt Lục Ly đảo qua trên thân Lãnh Vô Hinh, trong lòng khẽ động hỏi:
- Lãnh Vô Hinh, ngươi nói xem, trừ tộc nhân Phùng gia ra, còn có thứ gì mà đám lão tổ Hóa Thần Phùng gia phải để tâm?
Lãnh Vô Hinh không biết được tình hình bên ngoài, nghe Lục Ly hỏi vậy, nàng cúi đầu trầm ngâm một lát, rất nhanh liền đáp lời:
- Tổ giới!
Mấy tên Địa Tiên còn lại cũng gật đầu tán đồng, đối với gia tộc siêu cấp mà nói, tổ giới chính là khu vực trọng yếu nhất. Bởi vì nơi đây liên quan trực tiếp tới sự tồn tại tiếp diễn của gia tộc, tổ giới bị hủy diệt, gia tộc liền sẽ triệt để diệt vong.
Chỉ cần tổ giới vẫn còn, dù con em bên ngoài có bị giết sạch, gia tộc cũng có thể từ từ phục hồi nguyên khí, sau đó lần nữa giết về cửu giới.
Lục Ly hỏi lại:
- Vậy ta có thể tiến vào tổ giới Phùng gia được không?
Lãnh Vô Hinh lắc đầu nói:
- Không vào được, trừ phi là người Phùng gia, bằng không bất cứ kẻ nào cũng đều không thể tiến vào. Một khi mở ra tổ giới di chuyển con em vào bên trong, rất nhanh thông đạo liền sẽ bị hủy đi. Trừ phi triệu tập một đám cường giả Hóa Thần, sử dụng đại thần thông đả thông không gian bích lũy, như thế mới có thể tiến vào tổ giới Phùng gia.
Lục Ly đã sớm đoán được kết quả này, hắn thở dài hỏi:
- Thế trừ tổ giới ra thì còn nơi nào quan trọng nữa?
Lãnh Vô Hinh nhíu mày suy nghĩ, lão Cửu của Hạo gia đột nhiên nhớ ra điều gì, nói:
- Còn có phúc địa!
- Đúng rồi!
Mấy tên Địa Tiên còn lại dồn dập gật đầu tiếp lời:
- Phúc địa, trừ tổ giới ra, đó là nơi các đại gia tộc coi trọng nhất.
- Phúc địa là cái gì?
Tinh thần Lục Ly khẽ chấn, nghi hoặc hỏi.
Một tên Địa Tiên của Quân gia giải thích:
- Phúc địa chính là vô thượng bảo địa do tự nhiên hình thành, bên trong loại bảo địa này có thể không ngừng sản xuất thiên tài địa bảo, là nơi cực quan trọng đối với các gia tộc. Chỉ là phúc địa đều rất bí ẩn, người ngoài khó mà biết được.
Ánh mắt Lục Ly khóa chặt ba tên Địa Tiên vừa bị bắt lại khi trước, đó là ba tên Địa Tiên được Phùng gia phái tới, bị hắn bắt lại thu làm Hồn Nô.
Lúc này ba người đang nằm ở trong góc, thương thế còn chưa khôi phục, Lục Ly trầm giọng hỏi:
- Ba người các ngươi biết phúc địa Phùng gia Tề gia ở đâu không?
Có hai người thương thế rất nặng, mở miệng đều phí sức, chỉ có người còn lại lên tiếng đáp:
- Ta chỉ biết Phùng gia có mười tám phúc địa, cụ thể ở đâu thì không biết. Tộc trưởng nhà ta chắc là biết, chứ với thân phận địa vị của chúng ta thì còn chưa đủ tư cách để biết.
- Mười tám phúc địa!
Trong lòng Lục Ly dâng lên một tia hi vọng, phúc địa kín đáo như thế, ngay cả Địa Tiên đều không biết, khẳng định phải là nơi cực kỳ quan trọng đối với Phùng gia.
Tròng mắt hắn thoáng lấp lánh, quát khẽ nói:
- Các ngươi chuẩn bị chút, đợi lát nữa phối hợp ta bắt một tên Địa Tiên của Phùng gia vào đây, Địa Tiên Phùng gia chắc sẽ biết phúc địa nhà hắn ở đâu!
...
- Đúng!
Lãnh Vô Hinh gật đầu phụ họa nói:
- Địa Tiên thường thường đều là trưởng lão trong gia tộc, Hóa Thần sẽ không tham dự sự vụ quản lý, nếu ngươi bắt được trưởng lão Phùng gia, nhất định có thể biết được vị trí mười tám phúc địa kia.
Lục Ly nghĩ nghĩ rồi hỏi:
- Lãnh Vô Hinh, nếu ta hủy đi mười tám phúc địa kia, Hóa Thần Phùng gia sẽ phản ứng thế nào?
Lãnh Vô Hinh chớp chớp tròng mắt, đáp nói:
- Khẳng định sẽ nổi trận lôi đình, phúc địa chính là căn cơ của Phùng gia, phúc địa bị hủy, bằng với khiến cho Phùng gia đại thương nguyên khí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận