Bắt Đầu Hỗn Độn Kiếm Thể, Chế Tạo Bất Hủ Tiên Tộc

Bắt Đầu Hỗn Độn Kiếm Thể, Chế Tạo Bất Hủ Tiên Tộc - Chương 972: Toàn chết! (length: 9254)

"Cái gì!?"
Tất cả mọi người đều bị tình cảnh này làm cho rung động.
Ngay cả tông chủ Vấn Tâm, cũng phải há hốc mồm, không kìm được mà kinh hô lên.
Một vị cao thủ Tiên Vương hậu kỳ, từng được Tiên Vương vô thượng chỉ điểm, nếu xét về thực lực thì một tay có thể trấn áp bọn họ.
Vậy mà bị kiếm phù mà Kiếm Thập Tam tung ra tiêu diệt?
Nói chính xác hơn, là một luồng kiếm khí từ kiếm phù đó phát ra đã trấn sát, quét sạch tất cả?
Chẳng lẽ mình nhìn nhầm?
Trong lúc tông chủ Vấn Tâm còn đang kinh ngạc.
Những Tiên Vương của Trảm Đạo Tiên Môn còn lại cũng ý thức được tình hình không ổn.
Bọn họ biết mình đã coi thường viên kiếm phù này.
"Chỉ là một tên Tiên Vương đương thời, ngược lại có chút thủ đoạn, nhưng chẳng qua chỉ là trò trẻ con!"
"Vỡ cho ta!"
Hai vị thống lĩnh tùy tùng, tồn tại cảnh giới Tiên Vương viên mãn, rốt cuộc xuất thủ vào lúc này.
Bọn hắn vung tay, liên thủ tung ra một đòn sát chiêu, nguyên lực ngập trời hòa quyện ngưng tụ, diễn hóa thành một đôi Giao Long trắng đen.
Trong miệng mỗi con Giao Long ngậm một thanh thiên kiếm, gầm thét lao về phía viên kiếm phù kia, trong chớp mắt đã liên tiếp chém xuống kiếm phù!
Nhưng ngay khi hai thanh thiên kiếm chém đến kiếm phù, răng rắc một tiếng, thiên kiếm vỡ tan.
Cả hai ảo ảnh Giao Long cũng đồng thời bị tiêu diệt ngay tại chỗ.
Mà bản thân kiếm phù vẫn hoàn hảo không hề tổn hại, đừng nói là vỡ nát, đến dấu vết cũng không có!
"Không ổn rồi! Kiếm phù này có quỷ! Chúng ta rút lui trước!"
Thấy cảnh này, những Tiên Vương của Trảm Đạo Tiên Môn còn lại cuối cùng cũng nhận ra tình thế không ổn.
Hai tên Tiên Vương viên mãn liên thủ mà vẫn không thể đánh tan viên kiếm phù, đến một dấu vết nhỏ cũng không lưu lại.
Uy lực như vậy đã vượt quá sức tưởng tượng của bọn họ, dừng lại thêm chỉ tốn công vô ích, không bằng nhanh chóng thoát khỏi nơi này.
Mang tin này bẩm báo về tông môn, tự nhiên sẽ có cao thủ tông môn ra mặt, giải quyết Kiếm Thập Tam và Cố Trường Thanh.
Vả lại, trong lòng bọn họ thật ra có chút may mắn.
Dù sao, Cố Trường Thanh luyện chế được viên kiếm phù này chứng tỏ thực lực của hắn thật sự khó lường.
Có kiếm phù này, Việc bọn họ không bảo vệ được Hải Võ cũng trở nên dễ thông cảm hơn nhiều.
Thế mà, ngay lúc bọn họ chuẩn bị rút lui, Kiếm Thập Tam lại động.
"Đừng hòng trốn! Tất cả các ngươi phải ở lại đây cho ta!"
Kiếm Thập Tam không có chút thiện cảm nào với những kẻ dám yêu cầu sư tôn của mình đến Trảm Đạo Tiên Môn yết kiến.
Hơn nữa trên đường đi, hắn đã chứng kiến quá nhiều chuyện kinh tởm do đám đệ tử Trảm Đạo Tiên Môn gây ra.
Điều đó khiến Kiếm Thập Tam hận không thể trực tiếp hủy diệt đạo thống này.
Nay đã tế ra kiếm phù mà sư tôn để lại, sao Kiếm Thập Tam có thể để cho bọn này bỏ chạy?
Cùng tiếng hét của hắn.
"Xoẹt" một tiếng vang nhỏ, thần quang trên kiếm phù đan xen, phù triện lóe lên, cuối cùng hóa thành hình dáng ảo ảnh phi kiếm.
Hướng về phía đám Tiên Vương đang định bỏ trốn, mà đuổi theo!
"Không hay rồi! Mau cản nó lại!"
Hai tên thống lĩnh tùy tùng Tiên Vương viên mãn thấy phi kiếm vẫn còn đuổi theo, lập tức biến sắc.
Hai người thét lên một tiếng quái dị, liền thúc giục độn thuật, dựa vào tu vi hơn một bậc của mình, nhanh chóng bỏ lại các cường giả tùy tùng phía sau.
"Thống lĩnh chờ ta với!"
Những Tiên Vương hỗ trợ bị bỏ lại thấy thế mặt biến sắc, vội vàng la lớn.
Nhưng thống lĩnh của bọn họ nào có chịu quay đầu? Chỉ hận tốc độ bay của mình không đủ nhanh, ngay cả đầu cũng không thèm ngoảnh lại, liều mạng bỏ chạy.
Các Tiên Vương hỗ trợ kia thấy vậy, chỉ có thể tan tác bốn phía, thậm chí đốt nguyên lực và tinh huyết của bản thân, mong cầu có được cơ hội chạy trốn.
Không ai dám đối đầu với viên kiếm phù này nữa.
Sau khi thấy được kết cục của tên Tiên Vương hậu kỳ xấu số trước đó, bọn họ đã không dám trêu vào kiếm phù này nữa.
Lúc này trong lòng bọn họ chỉ mong, có thể cố gắng kéo dài cho tới khi năng lượng bên trong kiếm phù tiêu hao hết, lúc đó bọn họ có thể chạy thoát.
Tông chủ Vấn Tâm lúc này đã mắt đã đờ đẫn.
Nhìn cảnh tượng trước mắt, chỉ cảm thấy tinh thần mình có chút hoảng hốt, cứ như đang nằm mơ.
Một hậu bối Kim Tiên cảnh, dựa vào một kiếm phù, mà có thể đuổi giết cả đám Tiên Vương.
Hơn nữa, còn là những Tiên Vương từng được Tiên Vương vô thượng chỉ điểm.
"Vị Nguyên Thủy hoàng chủ này... Rốt cuộc là ở cảnh giới nào? Chẳng lẽ hắn cũng đã bước vào cảnh giới vô thượng Tiên Vương rồi?"
"Nhưng nếu hắn đã tu thành vô thượng Tiên Vương, đáng lẽ hắn cũng phải tới nơi thất lạc mới đúng, sao lại vẫn còn ở Nguyên Thủy Tiên Triều?"
Trong lòng tông chủ Vấn Tâm đầy nghi hoặc.
Nhưng cũng không ngăn được ông ta phân tâm nhắc nhở Kiếm Thập Tam.
"Tiểu hữu, chớ nên chủ quan, nếu năng lượng trong kiếm phù hao hết, tình cảnh của tiểu hữu, e là sẽ nguy hiểm đó!"
Kiếm Thập Tam nghe vậy thì mỉm cười.
Những Tiên Vương kia đang nghĩ gì, hắn đều rõ.
Nhưng hắn cũng chẳng hề sợ hãi.
Là người kích hoạt kiếm phù, không ai hiểu rõ hơn Kiếm Thập Tam rằng thần lực sư tôn ban tặng trong viên kiếm phù này, rốt cuộc hùng hậu đến mức nào.
Tiêu hao hết thần lực trong kiếm phù?
Cho dù là tiêu hao cả trăm năm, bọn Tiên Vương này cũng không có khả năng tiêu hao hết!
"Cũng đúng là, tiền bối nói phải."
"Ta cũng thực sự lười tốn thêm thời gian vào đám người này!"
Kiếm Thập Tam mỉm cười.
Ngay khi dứt lời, hai tay hắn kết ấn biến ảo, tung ra một đạo lưu quang nguyên lực vào kiếm phù.
Khi nguyên lực tụ lại.
"Ầm!"
Thần lực trong kiếm phù lập tức bắt đầu bùng cháy.
Tốc độ vốn đã rất nhanh lại tăng vọt lên không chỉ gấp mười lần, trong nháy mắt đã đuổi kịp đám Tiên Vương, khẽ chém một cái.
Mấy cao thủ cảnh giới Tiên Vương đã trực tiếp bị chém làm đôi, chết ngay tại chỗ!
"Không! Sao hắn còn có thể tăng tốc độ được nữa!?"
Những Tiên Vương còn lại thấy vậy đều không khỏi rên lên một tiếng.
Lúc này, bọn họ thực sự liều mạng, ngay cả tinh huyết cũng đốt không tiếc để tăng tốc, chỉ cầu có thể kéo dài khoảng cách với đạo kiếm phù kia.
Nhưng mọi sự giãy giụa cũng đều phí công, chỉ trong khoảnh khắc, kiếm phù đã đuổi kịp bọn họ.
Vẫn như trước, chỉ một kiếm hời hợt chém xuống, cả bọn Tiên Vương này đều đã bị kiếm phù đưa về Tây Thiên.
Đến đây, đám cao thủ Tiên Vương tiến vào Vấn Tâm Tiên Tông chỉ còn lại hai thống lĩnh cấp Tiên Vương viên mãn chạy trốn lúc đầu.
Hai thống lĩnh kia giờ phút này đã chạy trốn được hơn trăm vạn dặm.
Nhưng thần thức của họ vẫn có thể cảm nhận được tình hình chiến đấu bên trong Vấn Tâm Tiên Tông.
Sau khi tận mắt thấy cảnh Kiếm Thập Tam dùng kiếm tiêu diệt hết các Tiên Vương, tim bọn họ không khỏi thắt lại.
Càng cảm thấy may mắn khi bản thân đủ quả quyết, sau khi thấy được uy thế của kiếm phù đã dứt khoát chọn cách chạy trốn.
Nếu không thì tính mạng của bọn họ hiện giờ có lẽ cũng đã bỏ lại ở Vấn Tâm Tiên Tông.
Không có ý định quay đầu lại.
Tuy họ cảm thấy thần lực trong kiếm phù cũng đã tiêu hao gần hết.
Nhưng họ vẫn không dám quay lại đánh cược vào cái xác suất đó.
"Có được tình báo về viên kiếm phù này, trở về tông môn, đã đủ để bảo đảm chúng ta không phải chịu trách phạt quá nặng, trước cứ đào tẩu đã -- "
Hai vị thống lĩnh đang nói chuyện với nhau.
Bỗng nhiên, bọn họ cảm thấy thị giác mình đột ngột bay lên trên một đoạn, khiến cho bọn họ vô thức cúi đầu xuống.
Khi cúi đầu xuống nhìn, những gì thu vào tầm mắt của bọn họ, chỉ có hai thân thể không đầu, đang dần bị xóa sạch dưới nhát chém của một luồng kiếm quang.
Mà phục trang trên hai thân thể kia, sao bọn họ nhìn kiểu gì cũng thấy quen mắt.
Hình như... đó chính là thân thể của bọn họ!
"Phù phù!"
Suy nghĩ dừng lại, thần hồn rơi vào bóng tối vô biên.
Mà ở xa, tông chủ Vấn Tâm vẫn ngơ ngác nhìn nơi này, nhìn hai tên thống lĩnh tùy tùng Tiên Vương viên mãn đầu rơi xuống đất.
Sau một hồi trầm mặc, ông ta mới thật thà thả những người Ninh Thiếu Thương đang núp trong tay áo ra.
"Sư tôn... Chúng ta trốn đến đâu vậy?"
Tông chủ Vấn Tâm lắc đầu, ra hiệu cho họ nhìn về nơi xa.
"Chúng ta không cần phải trốn, ít nhất hiện giờ không cần phải vội vàng chạy trốn."
"Bởi vì, đám người Trảm Đạo Tiên Môn, đã bị tiêu diệt sạch rồi!"
"Hả!?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận