Bắt Đầu Hỗn Độn Kiếm Thể, Chế Tạo Bất Hủ Tiên Tộc

Bắt Đầu Hỗn Độn Kiếm Thể, Chế Tạo Bất Hủ Tiên Tộc - Chương 235: Hồi tộc! (length: 7546)

Nghe Cố Trường Thanh hỏi, vẻ mặt Nạp Lan Thanh Diên không khỏi biến đổi.
Nạp Lan Vân Sơn đứng bên cạnh cũng xấu hổ, nhưng vẫn phải giải thích, lúng túng thuật lại ngọn ngành.
“Vì đảm bảo thiên phú cho Thanh Diên, nên đã rút huyết mạch Cố gia khỏi người nàng?”
Nghe lý do này.
Không chỉ Cố Trường Thanh, hai cha con Cố Nguyên cũng ngạc nhiên.
Đến cả Cố Xương, Cố Tuyền cũng không kìm được.
Là đại bá và cô cô của Cố Trường Thanh, thời gian qua, từ khi Cố Trường Thanh thành hoàng phong tôn,
thiên phú tu luyện và cảnh giới thực lực của cả hai gần như tăng vọt như tên lửa!
Không cần nói tới hai người họ làm ví dụ.
Chỉ cần xem những người có huyết mạch Cố thị cách Cố Trường Thanh càng xa như mạch Thương Minh.
Dù là lão tổ Thương Minh hay gia chủ Cố gia ở Thương Minh Cố Vạn Lý.
Trong khoảng thời gian này, thiên phú và thực lực cũng đều tăng lên chóng mặt.
Nhất là lão tổ Thương Minh.
Nửa tháng trước có tin, hắn đã đột phá đến Thánh Hoàng cảnh viên mãn, có thể bước vào Tôn giả bất cứ lúc nào!
Ngay cả những nhánh huyết mạch khác tăng lên còn lớn như vậy.
Nếu huyết mạch của Nạp Lan Thanh Diên vẫn còn, thì thiên phú của nàng sẽ tăng trưởng đến mức nào?
“Chắc là, ít nhất cũng thành tựu được cảnh giới Thiên Hoàng đi!”
Cố Xương không kìm được nói ra.
“Thành tựu cảnh giới Thiên Hoàng?”
Nghe lời Cố Xương, Nạp Lan Yên kinh hô, mặt đầy vẻ khó tin.
Ngay cả Nạp Lan Thanh Diên, mắt cũng đầy vẻ không thể tin.
Phải biết, cho dù là trong thời đại hoàng kim hiện tại.
Người tu thành Thiên Hoàng cảnh giới ở độ tuổi này cũng không nhiều.
Mỗi một người đều là những thiên kiêu đặt vào Tam Thiên giới vực, được Đế Tông, cung điện nhất định đế ngọc, hay Hộ Thiên giáo xem là truyền nhân!
Mà nếu huyết mạch của mình không bị rút đi.
Cũng có thể có thiên phú đó để thành tựu?
Nạp Lan Thanh Diên chỉ mới tưởng tượng chút thôi đã thất thần.
Còn Nạp Lan Vân Sơn, tâm tình càng phức tạp không kể xiết!
“Nạp Lan Bá... tên ngu này!”
Nạp Lan Vân Sơn không muốn gọi huynh trưởng của mình là đại ca nữa, không kìm được gọi thẳng tên húy, đấm ngực dậm chân! Trong lòng hối hận cực độ!
Đến Cố Trường Thanh cũng nhíu mày!
Hắn là chủ nhân hưng thịnh Cố gia.
Nắm quyền hành đặc biệt.
Nếu muốn, bất kỳ huyết mạch Cố thị nào trong cơ thể người Cố gia, hắn đều có thể tước đoạt.
Tương ứng.
Hắn cũng có thể tiêu hao ít tinh huyết bản mệnh để tăng cường huyết mạch cho những người Cố gia lập được công, thể hiện xuất sắc, nâng cao thiên phú mệnh cách.
Nhưng, muội muội hắn, Nạp Lan Thanh Diên tình huống này lại là toàn bộ huyết mạch Cố gia, bị rút ra hết sạch.
Liệu có thể kích hoạt lại hay không, trong lòng Cố Trường Thanh cũng có chút không chắc.
"Bên Nạp Lan gia năm đó trực tiếp rút huyết mạch đi, không có giữ lại chút nào sao?”
Cố Trường Thanh có chút đau đầu.
"Chuyện này..."
Nghe Cố Trường Thanh hỏi, Nạp Lan Vân Sơn khựng lại, vô thức nhìn Nạp Lan Thanh Diên.
Năm đó Nạp Lan Bá rút huyết mạch Nạp Lan Thanh Diên.
Nạp Lan Vân Sơn đang hôn mê, còn Nạp Lan Yên thì bị giam lỏng.
Chuyện như thế nào.
Chỉ có Nạp Lan Thanh Diên mới biết.
Nhưng Nạp Lan Thanh Diên cũng mặt mày ngơ ngác.
Năm đó sau khi bị Nạp Lan Bá mang về Nạp Lan gia, nàng vẫn còn là hài nhi.
Trí nhớ trong đầu không đầy đủ, làm sao có thể nhớ rõ chuyện khi còn nhỏ như vậy?
“Xem ra, phải đi một chuyến Nạp Lan gia mới được…”
Cố Trường Thanh nhíu chặt mày, chỉ cảm thấy phiền phức, càng thêm khó chịu với Nạp Lan Bá hắn chưa từng quen biết!
Tuy phiền phức chút, nhưng…
“Năm xưa chủ mưu mang mẹ ta và Diên Nhi đi, còn giam lỏng mẹ ta nhiều năm ở tổ địa Nạp Lan gia, chắc là ngoại tổ bá của ta?”
Mắt Cố Trường Thanh lóe lên hàn quang!
Cảm nhận hàn ý trong mắt Cố Trường Thanh, sắc mặt Nạp Lan Yên khẽ biến.
Nàng cũng không có cảm tình tốt với Nạp Lan Bá, nhưng không muốn đứa con mình mới gặp đã vì mình mà nhuốm máu, vô thức khẽ nói: "Thanh nhi! Con đừng nóng vội!”
“Mẹ yên tâm, con không phải người hiếu sát.”
Cảm nhận lo lắng trong giọng Nạp Lan Yên, Cố Trường Thanh khoát tay, khóe miệng nhếch lên ý cười.
“Chỉ là, vì huyết mạch của Thanh Diên, những người khác nhà Nạp Lan con không quan tâm, nhưng vị ngoại tổ bá này, con vẫn phải gặp mặt mới được!”
Dù Cố Trường Thanh có thể tách huyết mạch Cố gia từ người khác rồi dùng nó làm mồi, tiêu hao chút tinh huyết bản mệnh của mình, để giúp Nạp Lan Thanh Diên tái tạo huyết mạch Cố gia.
Nhưng cách tái tạo này vẫn cách một tầng, nâng cao cho muội muội sẽ ít hơn so với nàng mang sẵn huyết mạch Cố thị.
Vậy nên, có thể lấy lại huyết mạch Cố thị ban đầu của Thanh Diên, tự nhiên là tốt nhất!
Nếu không được.
Thì đành đi đường đó vậy!
Nghe Cố Trường Thanh trả lời chắc chắn.
Nạp Lan Yên cũng thở phào, không ngăn cản nữa.
Còn Nạp Lan Vân Sơn đã sớm không hài lòng với hành động của huynh trưởng mình năm xưa.
Chỉ là đối phương là đại ca ruột nên mới không so đo.
Giờ thấy Cố Trường Thanh muốn đi tìm Nạp Lan Bá gây phiền phức.
Nạp Lan Vân Sơn mừng ra mặt, ma quyền sát chưởng nói: "Thanh nhi, hay để ngoại công đi cùng con! Thiên thuyền của ngoại công ở ngoài thành rồi!”
Nghe Nạp Lan Vân Sơn, Cố Trường Thanh mỉm cười, khoát tay: “Ngoại công muốn đi cùng tất nhiên là tốt, không chỉ ngoại công, mẹ, Diên nhi và cả phụ thân đều đi cùng."
"Chỉ là, không cần thiên thuyền đâu.”
Đi thiên thuyền qua.
E là mất cả ngày trời.
Nếu đi đông người thì còn đỡ.
Nhưng bây giờ chỉ có vài người thân đi cùng, dùng cách khác còn nhanh hơn.
Cố Trường Thanh nói.
Phẩy tay.
"Xoẹt!"
Một tòa lầu thuyền điêu khắc xuất hiện trước mặt.
Lầu thuyền này cao hơn một trượng, giống như một tòa lầu thuyền thu nhỏ, dù không quá lớn, nhưng đình đài lầu các, chạm trổ rường cột, đầy đủ mọi thứ.
Thân thuyền hai bên, có trận văn huyền diệu vừa hoa mỹ vừa ẩn chứa đạo vận, phát ra thanh huy trong suốt, lượn lờ xung quanh.
Thanh huy quanh quẩn.
Giống như vòng xoáy, lại giống như gương hồ, làm nổi bật cả lầu thuyền, càng thần diệu rung động lòng người.
Chớp mắt đã thu hút ánh mắt mọi người, tầm mắt đổ dồn vào lầu thuyền điêu khắc này, tâm hồn đều bị nó trấn động!
Bạn cần đăng nhập để bình luận