Bắt Đầu Hỗn Độn Kiếm Thể, Chế Tạo Bất Hủ Tiên Tộc

Bắt Đầu Hỗn Độn Kiếm Thể, Chế Tạo Bất Hủ Tiên Tộc - Chương 290: Bắc Hoang người tới (length: 9567)

Chuyện này có lý do cả đấy, là bởi vì Cố Trường Thanh đang nắm giữ Thiên Vận Đồ Lục.
Nếu có thiên tài Nhân tộc ở Nam Huyền Thần Châu đi theo hắn, Thiên Vận Đồ Lục của Cố Trường Thanh cũng sẽ theo đó biến đổi, khí vận cũng sẽ tăng trưởng.
Giống như Y Nhược Tuyết, dù là tiên mệnh thể chưa từng thức tỉnh, mức độ tăng trưởng khí vận cũng không phải người bình thường có thể so sánh.
Nhưng từ khi Y Nhược Tuyết đi theo ta, Thiên Vận Đồ Lục lại chậm chạp không có phản ứng.
Mà hơn nữa, lúc trước giúp mẫu thân Y Nhược Tuyết chữa thương, Cố Trường Thanh cũng đã cảm nhận được.
Y Nhược Tuyết và mẫu thân không có quan hệ huyết thống.
Chắc chắn chỉ là mẹ nuôi của nàng mà thôi.
Nghe Cố Trường Thanh hỏi, Y Nhược Tuyết ngập ngừng một chút, rồi gật đầu, nhưng chợt lại kiên quyết nói.
"Công tử yên tâm, mặc dù Nhược Tuyết không phải người của nơi này, nhưng ân tình công tử dành cho Nhược Tuyết, Nhược Tuyết sẽ ghi nhớ trong lòng, cả đời này không bao giờ có hai lòng với công tử!"
Nhìn vẻ mặt có chút hoảng hốt khi bày tỏ quyết tâm của cô bé.
Cố Trường Thanh bật cười, nhẹ nhàng xoa đầu nàng để trấn an: "Không cần phải lo lắng như vậy, ta cũng không có ý hoài nghi gì, chỉ là hơi tò mò làm sao Nhược Tuyết đến được nơi này."
Y Nhược Tuyết hiện tại, thật sự chỉ là người phàm mà thôi.
Không hề có dấu hiệu tu hành nào.
Một người phàm mà có thể vượt qua được khoảng cách giữa các Thần Châu thì sẽ bị người khác xem là chuyện nực cười.
Nghe Cố Trường Thanh hỏi, Y Nhược Tuyết hơi lưỡng lự, rồi kể lại quá khứ của mình.
Y Nhược Tuyết đến từ Thiên Huyền đại lục, Bắc Hoang Thần Châu một trong tứ đại Thần Châu, nàng xuất thân từ một nơi nhỏ bé tên là Lưu Vân Sơn ở Bắc Hoang, từ nhỏ đã mồ côi cả cha lẫn mẹ, nương tựa lẫn nhau với muội muội.
Chị em nàng phải nhờ cậy vào sự giúp đỡ của những người trong thôn mới lớn lên được.
Sau này, muội muội nàng được một vị tiên tử du lịch ngang qua nhìn trúng, thu làm đệ tử.
Tuy bản thân không có tư chất tu hành, nhưng nhờ có muội muội mà cả gia đình và những người trong thôn cũng có cuộc sống tốt hơn rất nhiều.
Nhưng tiếc thay, niềm vui ngắn chẳng tày gang.
Vào năm Y Nhược Tuyết 12 tuổi, lại có một nữ tu đến Lưu Vân Sơn, liếc mắt đã nhìn ra sự bất phàm của Y Nhược Tuyết, muốn nhận nàng làm đệ tử.
Nhưng khi họ còn chưa kịp rời đi thì biến cố đã ập đến.
"Có rất nhiều kẻ hung thần ác sát, giống như quái vật xuất hiện, tấn công chúng ta..."
Trong đôi mắt to của Y Nhược Tuyết hiện rõ vẻ sợ hãi.
Trận chiến ấy, đối với một Y Nhược Tuyết còn nhỏ tuổi lúc bấy giờ, sức ảnh hưởng quả thật quá lớn.
Nó như một cơn ác mộng.
Toàn bộ Lưu Vân Sơn bị san bằng thành đất bằng.
Những người hàng xóm đã cưu mang hai chị em họ đều chết dưới tay đám quái vật đó.
Ngay cả sư tôn của nàng cũng bị trọng thương, rơi xuống vực sâu không đáy, không rõ sống chết.
Chỉ có một mình nàng may mắn sống sót.
"Sư tôn trong lúc nguy cấp, đã mở ra cổng truyền tống, đưa ta vào đó, đến khi ta lấy lại tinh thần thì đã đến đây rồi, sau khi lang bạt mấy tháng, liền được mẫu thân và phụ thân thu nhận…"
Nghe Y Nhược Tuyết kể.
Cố Trường Thanh cũng khẽ thở dài, hiểu ra vì sao Y Nhược Tuyết lại sợ tu hành đến vậy.
Nàng chưa kịp bước chân lên con đường tu luyện thì đã gặp phải cảnh quê hương bị hủy diệt, sư tôn bị giết, bản thân phải lang bạt tha phương.
Nếu Cố Trường Thanh là Y Nhược Tuyết.
Có lẽ cũng sẽ cảm thấy sợ hãi đối với thế giới tu hành này.
"Hơn nữa..."
Trong khi Y Nhược Tuyết đang kể chuyện.
Cố Trường Thanh cũng nhờ thần niệm nhìn thấy hình ảnh ký ức trong đầu nàng.
Những con quái vật tấn công Lưu Vân Sơn đó, trông rất hung dữ, tàn bạo.
Dù mang hình người nhưng tướng mạo lại khác biệt quá xa so với Nhân tộc, giống như Tu La, Ma Thần.
Mà mục tiêu của bọn chúng cũng vô cùng rõ ràng.
Bọn chúng không hề nhắm đến sư tôn của Y Nhược Tuyết, mà là vì Y Nhược Tuyết mà đến!
Mà những thứ này, Cố Trường Thanh cũng không lạ gì.
Nam Huyền Thần Châu có sách cổ ghi chép, chúng rất giống với những cường giả vạn tộc đã từng tồn tại ở Nam Huyền Thần Châu vào thời Thái Cổ!
Chỉ khác là giờ đây vạn tộc ở Nam Huyền Thần Châu đã bị diệt vong, chỉ còn Nhân tộc độc tôn, cùng lắm chỉ có thêm những Thái Cổ Thần Ma phụ thuộc Nhân tộc như Hư Thần Tháp.
Nhưng Bắc Hoang lại khác.
Nơi đó vẫn là nơi vạn tộc san sát.
Nhân tộc cũng chỉ là một trong số đó.
Thiên Đạo của Bắc Hoang, tự nhiên cũng sẽ không để ý đến Nhân tộc.
Khi Nhân tộc Bắc Hoang có người mang tiên mệnh sinh ra, các tộc khác nếu phát hiện ra chắc chắn sẽ tìm cách bóp chết từ trong trứng nước.
Nếu thành công, không những sẽ không bị Thiên Đạo trừng phạt.
Thậm chí còn có thể gia tăng khí vận cho tộc mình.
Trong bối cảnh như vậy, cường giả vạn tộc đương nhiên sẽ không để cho Y Nhược Tuyết bình an trưởng thành.
Sau khi biết được tình hình của Y Nhược Tuyết, họ đã điều động người ra tay ám sát.
Chỉ là Y Nhược Tuyết có khí vận bất phàm, trước đó đã gặp được sư tôn của nàng.
Người có thể mở ra thông đạo đến Nam Huyền Thần Châu, vượt qua vòng xoáy truyền tống giữa hai phương thiên địa, vị sư tôn kia cũng có lẽ là một Thánh Giả của Nhân tộc ở Bắc Hoang.
Tiếc là, song quyền cuối cùng khó địch nổi bốn tay, trong sự vây công của các cường giả vạn tộc, nàng có thể làm cũng chỉ là đưa Y Nhược Tuyết đến Nam Huyền rồi...
Cố Trường Thanh thầm thở dài.
Bên cạnh, giọng của Y Nhược Tuyết lại lần nữa vang lên.
"Có phải là công tử không muốn tu luyện, là vì sợ những kẻ năm xưa tìm đến tận cửa..."
Cô bé có vẻ mặt đau khổ.
Sư tôn của nàng vừa mới thu nhận nàng làm đệ tử thì đã bị những tồn tại giống như Thần Ma kia đánh xuống thâm uyên.
Nàng không muốn để công tử cũng gặp phải kết cục tương tự.
Nghe Y Nhược Tuyết nói, Cố Trường Thanh mỉm cười, nhẹ nhàng xoa đầu Y Nhược Tuyết, nói.
"Không cần lo lắng, cứ yên tâm đi, theo ta tu hành cho tốt, sau này còn có thể gặp lại muội muội ngươi, thậm chí là sư tôn của ngươi, cũng chưa chắc không thể gặp lại!"
Thế cục của Nam Huyền đã mở ra, chậm nhất ba năm năm nữa, cổ lộ phong thánh ở Nam Huyền sẽ xuất hiện.
Thậm chí có khả năng không cần chờ đến cổ lộ phong thánh của Nam Huyền Thần Châu.
Cố Trường Thanh nghĩ đến tin tức mà Thiên Cơ Lâu gửi tới, đôi mắt hơi nheo lại.
Trong khoảng thời gian hắn tìm Y Nhược Tuyết, Thiên Cơ Lâu cũng gửi tới tình báo mới, thông báo cho Cố Trường Thanh rằng Thiên Cơ tổ sư đã bói ra một tin tức mới.
Điểm khởi đầu của cổ lộ phong thánh quy mô nhỏ kia không phải nơi nào khác.
Mà chính là Bắc Hoang Thần Châu, nơi vạn tộc san sát, Thái Cổ Thần Ma tranh hùng!
"Gặp lại muội muội...cả sư tôn!?"
Nghe lời của Cố Trường Thanh, Y Nhược Tuyết không khỏi mở to mắt, trong ánh mắt lộ rõ sự kinh ngạc.
Nhất là khi nghe thấy sư tôn của mình có thể gặp lại, nàng gần như không thể tin vào tai mình.
Tuy chỉ gặp sư tôn có một lần, nhưng chính nhờ sư tôn mà nàng mới có thể trốn thoát khỏi lũ quái vật.
Những năm qua, Y Nhược Tuyết luôn mang trong mình sự cảm kích và áy náy đối với sư tôn.
Giờ phút này nghe được lời của Cố Trường Thanh, Y Nhược Tuyết không khỏi vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.
Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của cô bé, Cố Trường Thanh bật cười.
"Sư tôn của ngươi, tu vi bất phàm, trận chiến ngày đó sư tôn của ngươi đã vì ngươi mà mở ra vòng xoáy, đưa ngươi vào đó, cảnh tượng cuối cùng ngươi nhìn thấy là sư tôn rơi xuống thâm uyên, nhưng nơi đó không phải là tuyệt lộ, mà là một loại hình tượng của hư không loạn lưu, ngươi còn chưa tu hành, nên chưa nhận ra thôi."
Nếu là tu sĩ bình thường, rơi vào hư không loạn lưu thì chắc chắn sẽ thập tử vô sinh.
Nhưng là một Thánh Giả.
Dù thân có chết, thi thể cũng không phải thứ mà hư không loạn lưu bình thường có thể làm tổn thương được.
"Tuy không dám chắc một trăm phần trăm, nhưng sư tôn của ngươi vẫn còn năm phần hy vọng sống sót, lùi một vạn bước mà nói, nếu nàng thật sự vẫn lạc, khi ngươi tu luyện thành công, cũng có thể đón di cốt của nàng trở về từ hư không loạn lưu!"
Nghe những lời đầy động viên của Cố Trường Thanh.
Y Nhược Tuyết không khỏi mở to mắt, trong mắt bừng cháy lên ngọn lửa đấu chí!
Cùng lúc Cố Trường Thanh đang khích lệ Y Nhược Tuyết.
Cũng vào thời điểm đó.
Trong Hư Thần Tháp.
"Ầm ầm!"
Cùng với một tiếng động như sấm rền vang vọng.
Ở sâu bên trong Hư Thần Tháp.
Tại không gian tầng 900, nơi Hư Thần Tháp chủ đứng đầu.
Mười ba vị Thánh Đế đang còn tồn tại của Hư Thần Tháp đều tụ tập ở đây.
Nếu để cho tu sĩ bên ngoài nhìn thấy cảnh này, e là sẽ kinh ngạc đến mức không thốt nên lời.
Chỉ là lúc này, mười ba vị Thánh Đế này, những người nếu đặt ở Nam Huyền Thần Châu bây giờ đều là những cường giả đỉnh cao, giờ đều quỳ xuống đất trước sự chỉ huy của Hư Thần Tháp chủ.
Giống như đang nghênh đón một Thần Đế, cung kính chờ đợi thân ảnh từ từ ngưng tụ trên một đài linh!
"Chúng ta nghênh đón, Sí Thiên thiếu chủ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận