Bắt Đầu Hỗn Độn Kiếm Thể, Chế Tạo Bất Hủ Tiên Tộc

Bắt Đầu Hỗn Độn Kiếm Thể, Chế Tạo Bất Hủ Tiên Tộc - Chương 32: Người nào, trèo cao người nào? (length: 8906)

Một ngày nọ, Cố Trường Thanh bế quan xong, hoàn toàn củng cố cảnh giới đỉnh phong Huyền Vương trung kỳ.
Bước tiếp theo, chính là tấn công Huyền Vương hậu kỳ.
Liếc qua nhẫn trữ vật, bên trong dược liệu không ít, nhưng phần lớn là dược liệu luyện đan hai ba phẩm, dược liệu tứ phẩm thì chỉ có vài cọng, vẫn là do Các chủ Trần Tâm đưa tới.
Dược liệu luyện đan hai ba phẩm, đối với Cố Trường Thanh đã đạt đến đỉnh phong Huyền Vương trung kỳ mà nói, tác dụng vô cùng nhỏ bé.
Còn dược liệu luyện đan cấp cao, không phải Cố Trường Thanh không có linh thạch mua, hai năm qua, Cố Trường Thanh dựa vào Luyện Đan Thuật cấp Đan Hoàng của mình, kiếm được không ít linh thạch.
Nhưng một số dược liệu chủ dược phụ dược cấp cao, cơ bản là có tiền cũng không mua được, rất hiếm khi được đem ra đấu giá.
Nói đơn giản là, Hán Tần đế quốc…
Thậm chí là Vạn Yêu Nam Hải, đều quá nhỏ, rất nhiều dược liệu linh thảo cấp cao, nơi này căn bản không có.
Sau khi xuất quan, Cố Trường Thanh phát hiện, hôm nay Cố gia, vô cùng vui vẻ.
Đèn kết hoa giăng khắp nơi, vô cùng náo nhiệt.
Cố Trường Thanh tùy tiện chặn một thị nữ, hỏi: "Hôm nay là ngày lễ gì? Hay là có chuyện vui gì, mà trong tộc náo nhiệt vậy?"
Thị nữ kính cẩn thi lễ với Cố Trường Thanh, đáp: "Thưa thiếu gia, quả là có việc vui, Cố Doanh Thải tiểu thư hôm nay, muốn đính hôn với đại thiếu gia An Dương của An gia Nhạc Võ thành.
Tộc trưởng đã đến đãi khách sảnh, chờ người An gia tới, thiếu gia một mực bế quan, lão gia phân phó không ai được quấy rầy, nên không ai thông báo cho thiếu gia."
"Doanh Thải?"
Người Cố gia trên dưới, tộc nhân chưa tới trăm người, Cố Trường Thanh đều biết mặt.
Cố Doanh Thải, con gái của nhị trưởng lão Cố gia, tướng mạo bình thường, nhưng thiên phú không tệ, trong thế hệ trẻ Cố gia, đủ để đứng top mười.
"Doanh Thải, lại muốn đính hôn, là chuyện khi nào?"
"Là mấy tháng thiếu gia bế quan vừa rồi."
Thị nữ giải thích một phen, Cố Trường Thanh cuối cùng cũng biết đầu đuôi câu chuyện.
Thì ra, mấy tháng trước, trong một lần đi ra ngoài rèn luyện, Cố Doanh Thải đã quen biết thiếu chủ An gia Nhạc Võ thành, hai người vừa gặp đã yêu, nhanh chóng xác định quan hệ.
Hán Tần đế quốc có 21 châu, Cố gia ở Giang Lâm thành thuộc Vọng Châu, một trong 21 châu.
Giang Lâm thành chỉ là một thành nhỏ của Vọng Châu, còn Nhạc Võ thành là thành chủ của Vọng Châu, tương đương với tỉnh lỵ Địa Cầu ở kiếp trước của Cố Trường Thanh.
An gia, là một trong tứ đại gia tộc của Nhạc Võ thành, là thế lực bán vương thật sự.
Theo thị nữ kể, chuyện tình cảm này, ban đầu không được ủng hộ, ách...
Chính xác mà nói là không được phía An gia ủng hộ.
Thế lực trong tộc càng lớn, càng coi trọng môn đăng hộ đối.
An gia là một trong tứ đại tộc của Nhạc Võ thành, là thế lực cấp Bán Vương.
Thân là đại thiếu gia An gia, vợ của hắn, ít nhất cũng không thể quá kém a?
Mà Cố gia...
Một gia tộc Kiếp cảnh, lại còn ở Giang Lâm thành xa xôi thế này, chuyện này rất nhanh đã bị cha mẹ và gia tộc của An thiếu chủ kịch liệt phản đối.
Đặc biệt là mẹ của An Dương, thậm chí đã sớm chọn được người cho con trai mình, gia thế của đối phương không hề thua kém An gia.
Nhưng An Dương thật lòng yêu Cố Doanh Thải, quyết không cưới người khác.
Cuối cùng nghe nói còn lấy cái chết để ép, náo loạn một trận trong tộc, mới khiến An gia nhượng bộ.
Vì vậy mới có chuyện đính hôn bây giờ.
Cố Trường Thanh cười cười, không ngờ, trong đó lại có một câu chuyện như vậy.
Cái An Dương này, đúng là kẻ si tình.
Điều khiến Cố Trường Thanh bất ngờ hơn, là An gia lại thỏa hiệp.
Chuyện này khác với mấy bộ cẩu huyết xem trên ti vi kiếp trước của hắn nha...
"Nha đầu, ngươi biết nhiều chuyện phết."
Khuôn mặt thị nữ nhất thời đỏ lên, thiếu gia đây là khen nàng hay là chê nàng đây?
"Đi thôi, đã xuất quan rồi, ta cũng đi xem một chút."
Lúc này, ngoài phủ đệ Cố gia, đã có đội nghênh đón trải dài.
Nhị trưởng lão càng tự mình ra nghênh đón ở ngoài cửa.
Còn gia chủ Cố Nguyên, thì ở bên trong.
Nhị trưởng lão đích thân ra nghênh đón ở ngoài cửa, đã là cho An gia đủ mặt mũi, hắn thân là gia chủ Cố gia, nếu cũng ra nghênh đón bên ngoài, chẳng phải tương đương với hạ thấp thân phận, cho rằng Cố gia thấp hơn An gia một bậc sao?
Người ngoài đều cho rằng, Cố gia đang trèo cao An gia.
Nhưng trong mắt Cố Nguyên, ai trèo cao ai, còn chưa biết đâu...
Cố gia sớm đã không còn là Cố gia trước đây, Cố gia bây giờ, có hai cường giả Huyền Vương, bản thân Cố Nguyên, cũng mới đột phá nửa Vương chi cảnh, con dâu Khương Liên Tâm, tuy chỉ có Kiếp cảnh bát trọng, nhưng thực lực vượt xa hắn, lại thêm cô cháu gái bảo bối Cố Vân Hi... Hai tuổi, Kiếp cảnh lục trọng, chiến lực cũng ngang với bán vương!
Hai Huyền Vương, ba bán vương, ai trèo cao ai?
Còn thực lực Cố Trường Thanh bây giờ lại càng khó lường.
Cố gia tuy không cố ý phô trương thực lực của mình, nhưng cũng không cần phải che giấu nữa làm gì.
Bên ngoài Cố phủ, mọi người Cố gia chờ đã lâu, cuối cùng cũng thấy người An gia tới.
Người không nhiều, nhưng những người tới đều là nhân vật lớn của An gia, dẫn đầu là tộc trưởng An gia, cha của An Dương, bên cạnh ông còn có một phụ nhân xinh đẹp, hẳn là mẹ của An Dương.
Phía sau mấy người, còn có vài vị trưởng lão An gia, thực lực đều không yếu.
"Thải nhi!"
An Dương liếc một cái, đã thấy Cố Doanh Thải ở bên cạnh nhị trưởng lão, liền hưng phấn chạy tới, ôm chầm lấy nhau.
Xa nhau ngày nào, bằng đôi ngày hợp lại, đôi tình nhân đang chìm trong ái tình nồng nhiệt, có thể nói một ngày như một năm.
"Dương ca."
"Thải nhi, ta đã nói, ta nhất định sẽ cưới nàng! Bây giờ, ta tới rồi đây!"
"Vâng, ta biết."
Nhị trưởng lão nhìn đôi tình nhân nhỏ này, vội ho một tiếng, nhắc nhở hai người, còn có nhiều người đang nhìn đây này.
"Thông gia đi đường vất vả rồi, nhanh, mời vào bên trong..."
Nhị trưởng lão nhiệt tình dẫn đường cho người An gia, ông nhìn ra được, An Dương rất yêu con gái của mình, thậm chí không tiếc náo loạn cả An gia, lấy cái chết để ép, cũng phải được ở bên con gái mình.
Gả cho người yêu mình như vậy, nhị trưởng lão tự nhiên cũng vui mừng cho con gái, và chính ông cũng rất vui vẻ.
Nhìn hai người không để ý đến ai, cứ ôm nhau, sắc mặt của mẹ An Dương có phần khó coi.
Trong tộc, người phản đối chuyện này lớn nhất, chính là bà.
Nếu không phải An Dương lấy cái chết để ép, sao bà có thể để con trai mình cưới một cô gái con nhà gia tộc ở cái thành nhỏ này?
"Đường đường nhị trưởng lão của một tộc, chỉ là Kiếp cảnh nhị trọng."
Mẹ của An Dương chỉ liếc mắt một cái liền nhìn thấu cảnh giới của nhị trưởng lão, trong lòng có phần xem thường.
Kiếp cảnh nhị trọng, thực lực như vậy, làm một chấp sự ở An gia cũng có chút miễn cưỡng.
Vậy mà ở Cố gia nhỏ bé này, lại đảm nhiệm được vị trí nhị trưởng lão?
Ha ha.
"Cố gia, chỉ phái ngươi, một nhị trưởng lão ra nghênh đón sao? Tộc trưởng các ngươi đâu? Sao không ra đón khách?" Mẹ An Dương nhìn một vòng, phát hiện trong tầng lớp cao của Cố gia, chỉ có mình nhị trưởng lão ra nghênh đón, sự bất mãn trong lòng càng sâu hơn mấy phần.
Thậm chí có phần tức giận.
Cố gia này, có phải là quá coi thường An gia bọn họ rồi không.
An gia đến đây đính hôn, tộc trưởng thậm chí còn đích thân đến, vậy mà phía Cố gia, chỉ phái một nhị trưởng lão ra đón tiếp?
Xem thường ai vậy?
"Tộc trưởng của chúng tôi, đang ở đại sảnh đãi khách chờ chư vị..." Nhị trưởng lão nhíu mày, bà thông gia này, xem ra có chút không thiện ý.
"Gia chủ Cố gia, quả thực là... oai phong thật lớn!"
"Mẹ!"
Mẹ của An Dương còn muốn nói thêm gì, thì bị An Dương sắc mặt dần trầm xuống ngăn lại.
Hôm nay là ngày vui, hắn không muốn làm hỏng.
Bất quá trong lòng cũng ít nhiều trách cứ Cố gia.
Dù thế nào đi nữa, sự chênh lệch giữa An gia và Cố gia vẫn bày ra đó, một bên là gia tộc Bán Vương, một bên chỉ là gia tộc ở thành nhỏ.
Vì lần đính hôn này, hắn thuyết phục cha mẹ đích thân tới.
Vậy mà Cố gia...
"Hừ!"
Mẹ của An Dương hừ lạnh một tiếng, nhưng cũng không nói thêm gì nữa.
Dưới sự chỉ huy của nhị trưởng lão, từ từ tiến vào Cố phủ…
Bạn cần đăng nhập để bình luận