Bắt Đầu Hỗn Độn Kiếm Thể, Chế Tạo Bất Hủ Tiên Tộc

Bắt Đầu Hỗn Độn Kiếm Thể, Chế Tạo Bất Hủ Tiên Tộc - Chương 693: Các ngươi gánh vác được ta cúi đầu? (length: 13676)

Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ núp đằng sau.
Mười ba con Yêu thú Thiên Tiên, nhìn thấy trong nháy mắt bao vây hơn hai mươi Thiên Tiên ngoại giới kia, đều biến sắc.
Chỉ có Cố Trường Thanh, hơi nhướng mày, thần sắc lạnh nhạt.
Thần thức của hắn, sớm đã cảm ứng được phía sau mình có Thiên Tiên theo dõi.
Bất quá, đám Thiên Tiên này hiển nhiên chọn đường vào Thiên Thánh sơn khác với Cố Trường Thanh.
Cho nên chúng không nhận ra Cố Trường Thanh, chỉ xem hắn như một tán tu hậu bối.
Chúng dùng Cố Trường Thanh làm mồi, dụ đám Yêu thú Thiên Tiên này rời Ngọc Hàn đàm.
Yêu thú quanh Ngọc Hàn đàm, cơ bản đều đã được tẩy luyện ở đó.
Nếu giao chiến gần Ngọc Hàn đàm, chúng có thể mượn sức mạnh từ hàn khí nơi đó, chiến lực tăng ít nhất ba phần.
Nhưng nếu có mồi nhử dụ chúng đi, thì dễ đối phó hơn nhiều.
Cố Trường Thanh hiểu rõ mưu đồ của chúng, nhưng không để ý.
Dù không có bọn chúng, hắn cũng sẽ tới Ngọc Hàn đàm.
Chúng muốn đi cùng thì tùy, miễn không chết đến mức chủ động tấn công hắn, Cố Trường Thanh cũng không hứng thú giết chóc bừa bãi.
Hắn là Kiếm Tiên, không phải đồ tể.
Chỉ có điều…
Cố Trường Thanh liếc nhìn vào rừng phía sau đám Yêu thú, khẽ cau mày, không nói gì thêm.
So với vẻ trầm mặc của Cố Trường Thanh, đám Thiên Tiên lại khác.
Hơn hai mươi Thiên Tiên này chia thành ba đội.
Một đội đi theo nữ tiên váy đỏ, một đội theo trung niên vác búa khôi ngô.
Đội còn lại đều mặc đồ xám, rõ là cùng một tông môn, dẫn đầu là người áo đen có khí chất âm u.
Lúc này, ba đội này nhìn đám Yêu thú, ánh mắt càng thêm nóng nảy.
“Tê Giác Trắng Độc, Hắc Mãng Tử Văn... Toàn là dị thú khó tìm ở Tiêu Dao Giới, ở ngoài thì Chúa Tể cảnh đã hiếm thấy, không ngờ lại có con lớn tới Thiên Tiên cảnh!”
“Nhất là con Tê Giác Trắng Độc, cái sừng kia có thể làm vật liệu chế tạo tiên binh cấp Kim Tiên! Ngọc Hàn đàm này đúng là đáng đến!”
Mấy vị Thiên Tiên nhìn mà thèm thuồng.
Chỉ có nữ tiên váy đỏ liếc Cố Trường Thanh một cái, vội lên tiếng.
“Đạo hữu kia, hãy mau lui lại đây, đừng để bị cuốn vào cuộc chiến!”
Nghĩ một chút, nữ tiên áo đỏ lại nói: “Sau trận này, ta sẽ có lễ tạ cho đạo hữu!”
Tuy bọn họ chưa làm gì Cố Trường Thanh.
Dù sao hắn tự ý tiến vào Ngọc Hàn đàm.
Họ thấy vậy thì nhân tiện theo sau, lấy Cố Trường Thanh làm mồi.
Nhưng nữ tiên váy đỏ xưa nay nhân từ, trong lòng ít nhiều vẫn có chút áy náy.
Cố Trường Thanh còn chưa trả lời, gã đàn ông vạm vỡ kia đã cười.
“Hồng Liên tiên tử quả nhân nghĩa như lời đồn, nhưng không cần tạ lễ đâu, tuy nói là mượn hắn làm mồi, nhưng ra tay chẳng phải là cứu hắn một mạng sao? Tiểu tử này phải đưa tiền cứu mạng mới đúng!”
Nói xong.
Gã đàn ông vạm vỡ cười ha ha, không lạnh lùng như lời nói, mà còn chủ động tiến lên, vung búa, hóa thành một đạo tiên quang.
Xuất hiện đã ở trước người Cố Trường Thanh, che chắn cho hắn ở phía sau!
Làm xong, gã mới quay đầu lại cười ha ha: “Tiểu tử, thấy ngươi còn nhỏ, để tiền bối dạy cho một bài học, bí cảnh Tiêu Dao Giới này nguy hiểm lắm, tu vi này thì nên ngoan ngoãn đi cùng trưởng bối hoặc sư môn đồng đạo thôi!”
“Giờ mau lui xuống đi, đừng có chết vô ích, yên tâm...”
Gã vạm vỡ nói, còn nháy mắt trêu Cố Trường Thanh: “Ta sẽ không lấy tiền cứu mạng đâu!”
“Thôi đi, bớt tranh cãi, mỗi khi Ngọc Hàn đàm hàn khí hạ xuống thì yêu thú sẽ tụ tập, mau giải quyết lũ này, khỏi phức tạp!”
Người nói chính là vị Thiên Tiên áo đen kia.
Hắn là tông chủ của Thiên Tiên tông môn 【Huyền Vân tông】.
Lần này hắn đưa một đám trưởng lão Thiên Tiên của Huyền Vân tông đến Thiên Thánh sơn để thu thập vật liệu yêu thú, tăng phẩm cấp bảo vật trấn tông.
Không phải tới làm việc thiện!
Việc gã vạm vỡ cùng Hồng Liên tiên tử tốn thời gian vào Cố Trường Thanh, gã này rất xem thường.
Tông chủ đã vậy.
Trưởng lão phía sau càng không cần nói.
Trong mắt bọn họ, Cố Trường Thanh là kẻ không biết sống chết làm càn.
Mỗi khi bí cảnh Thiên Thánh sơn mở ra, sẽ có bao nhiêu kẻ liều mạng như thế.
Dù may mắn được cứu, trước sau gì cũng ngã xuống trong các bí cảnh khác thôi.
Thậm chí chưa kịp đến bí cảnh khác, có thể chỉ mấy ngày sau, tên Chuẩn Tiên còn chưa đến vạn năm tu luyện này, sẽ bỏ mạng trong một góc ở Thiên Thánh sơn, trở thành thức ăn cho lũ yêu thú!
Thay vì để ý Cố Trường Thanh.
Mau giải quyết đám yêu thú, đoạt lợi vào tay, mới là việc quan trọng!
Nghe tông chủ Huyền Vân không kiên nhẫn, Hồng Liên tiên tử và vị Thiên Tiên vác búa đều nhíu mày, nhưng dù sao cũng là đồng minh.
Họ không muốn vì chuyện nhỏ mà xung đột.
“Các vị đạo hữu, chuẩn bị bố trận!”
“Các huynh đệ, bảo vệ đồng đạo phía sau Hồng Liên tiên tử, để họ có thời gian bố trận!”
Hồng Liên tiên tử lui một bước, gã vác búa vung lên, ra hiệu đồng đội tiến lên cản lũ yêu thú.
Còn tông chủ Huyền Vân thì đưa đám cao thủ của mình lên như tiên quang, cùng đội của gã vác búa trước sau vây lũ yêu thú lại.
Ngay lúc trận vây hình thành.
Dù là tông chủ Huyền Vân hay Thiên Tiên vác búa, đều cảm thấy có gì đó không ổn.
Rõ ràng lâm vào cảnh trùng vây, địch đông ta ít.
Nhưng mười ba Yêu thú Thiên Tiên kia, dù yếu nhất, thần sắc đều thờ ơ.
Con Tê Giác Trắng Độc cùng Hắc Mãng Tử Văn còn điềm nhiên, mặc bọn chúng vây quanh.
Trong ánh mắt còn mang ý trêu tức lộ liễu!
Đám yêu thú này không phải loại hạ giới ngu ngốc không có trí khôn.
Tu tới tiên đạo cảnh giới, chúng đã không còn là súc sinh nữa, có thể gọi là “Yêu Tiên”.
Chỉ là vì tiểu thế giới Thiên Thánh sơn thiếu quy tắc nên chúng không biến hóa, phải tồn tại dưới hình dạng yêu thú thôi!
Nên vẻ tính trước của chúng tuyệt không phải ngu ngốc.
Vậy thì chỉ có thể nói…
“Không ổn! Có biến! Mau lui, bố trận phòng ngự!”
Tông chủ Huyền Vân quát, ra hiệu các trưởng lão dừng bước.
Gã Thiên Tiên vác búa cũng phản ứng y hệt, lùi lại kéo giãn khoảng cách, muốn hợp cùng Hồng Liên tiên tử.
Nhưng chưa kịp hành động, một giọng quái dị mang sát khí, từ trên trời lặng lẽ hạ xuống.
“Không cần vội, các ngươi cứ từ từ lùi, từ từ bố trận.”
“Chờ các ngươi bố trí xong, bọn ta xuất thủ cũng được.”
Kèm theo giọng nói.
Ba đội Thiên Tiên nhìn với ánh mắt tuyệt vọng.
Từ rừng sâu, từng thân ảnh khổng lồ xuất hiện.
Bóng đen to lớn từ thân chúng bao phủ xuống, che cả đám Thiên Tiên, khiến chúng thấy như bầu trời sập xuống!
Một con, hai con, ba con…
Gần ba mươi yêu thú Thiên Tiên từ sâu trong Ngọc Hàn đàm đi ra.
Cộng với mười ba con xuất hiện trước đó.
Đánh úp ba đội Thiên Tiên, bịt kín mọi đường rút lui!
Càng khiến chúng tuyệt vọng, là hai Yêu Vương dẫn đầu đám vừa tới!
Một con là thằn lằn da xám.
Dài chưa quá một trượng.
Giữa đám yêu khu to lớn như ngọn núi.
Con thằn lằn này có vẻ bé nhỏ vô nghĩa.
Nhưng khí tức của nó còn mạnh hơn tất cả yêu thú Thiên Tiên ở đó, còn trên cả Tê Giác Trắng Độc, Hắc Mãng Tử Văn.
Tu vi đã gần tới cảnh giới Kim Tiên!
“Nặc Ảnh Tích Ma, lại còn là con sắp thành Kim Tiên! Lần này chúng ta gặp nạn đúng là không oan uổng!”
Da của Nặc Ảnh Tích Ma, dùng để làm pháp y thì ẩn nấp rất tốt.
Dù là pháp y cấp Thiên Tiên, Kim Tiên viên mãn mặc vào cũng khó phát giác.
Yêu thú này bẩm sinh tiên pháp ẩn nấp, cùng với cảnh giới này, chỉ có chân tiên mới nhìn rõ được!
So với Nặc Ảnh Tích Ma, con Yêu Vương kia có vẻ không đáng nói.
Chỉ là một đầu Chu Ma Thiên Tiên, tu vi cũng chỉ tương tự Độc Giác Bạch Tê, Tử Văn Hắc Mãng mà thôi.
Nhưng chính là bốn đầu Yêu Vương này, phối hợp với gần 30 đầu Thiên Tiên Yêu thú còn lại.
Tiêu diệt ba đội nhân mã này của bọn hắn, tuyệt đối dư sức có thừa!
"Ha ha ha, lũ Thiên Tiên ngoại giới này, cũng có ngày hôm nay!"
"Lấy đầu lâu của chúng xuống, nuốt chửng huyết nhục của chúng, tu vi của chúng ta sẽ còn tiến thêm một bước, đợi đến một vạn năm sau, thu hoạch của chúng ta sẽ càng thêm phong phú!"
Từng đầu Yêu thú, nhìn chằm chằm ba đội nhân mã Thiên Tiên.
Trong mắt chúng, sát khí càng thêm đậm đặc.
Mà kẻ cầm đầu, Chu Ma Thiên Tiên kia, tuy mang thân thể Chu Ma.
Nhưng nửa thân trên lại biến thành một nữ tử yêu diễm tột cùng.
Nàng căn bản không thèm để ý đến các Thiên Tiên khác, chỉ chăm chú nhìn Cố Trường Thanh, đôi môi đỏ mọng liếm láp, ngắm nhìn Kiếm Tiên bạch bào siêu nhiên như tiên.
Trong mắt nàng hừng hực, dường như sắp hóa thành vật chất!
"Mấy tên Thiên Tiên kia, có thể giao cho các ngươi, chỉ cần chừa lại cho ta hai người sống là được!"
"Tương ứng, cái tên này, không ai được tranh giành với ta, ta muốn định hắn!"
Chu Ma Thiên Tiên vừa cười khanh khách.
Nhất thời dẫn đến một đám Yêu thú đều phát ra tiếng cười hung hăng càn rỡ.
Trong đó, một đầu Ngưu Đầu Yêu Thú còn nháy mắt ra hiệu về phía Cố Trường Thanh, thần sắc đầy giễu cợt.
"Nhân tộc Chuẩn Tiên, ngươi nghe rõ lời Chu Ma mẹ chưa? Còn không mau mau tiến lên đây bái tạ Chu Ma nương nương, để ngươi còn có thể khoái hoạt thêm một chút!"
"Đúng đấy, bái tạ đi! Bái tạ!"
"Mau mau lên bái tạ Chu Ma nương nương, để nàng ban ơn cho ngươi sống thêm mấy ngày!"
Đám Thiên Tiên Yêu thú bị Chu Ma chỉ huy nghe vậy, đều hùa theo cười lớn.
Khiến cho những Thiên Tiên đang bảo vệ Cố Trường Thanh, sắc mặt tái nhợt, vô ý thức nắm chặt chiếc cự phủ trên lưng.
Nhưng ngay khoảnh khắc tay hắn vừa chạm vào cán phủ, hắn liền cảm thấy mình bị khí thế của tứ đại Yêu Vương đồng thời khóa chặt.
Chỉ cần hắn dám động đậy.
Tứ đại Yêu Vương sẽ cùng lúc ra tay.
Thế công kinh thiên động địa ấy, có lẽ trong nháy mắt sẽ khiến hắn tan xương nát thịt!
Mà nếu hắn chết, đừng nói ai, ngay cả đội Thiên Tiên huynh đệ hắn mang đến cũng quả quyết không có khả năng sống sót!
Nghĩ đến đây.
Bàn tay nắm cán phủ của tên Thiên Tiên kia run rẩy!
Nhưng đúng lúc này.
Tên Thiên Tiên cõng phủ bỗng nhiên nghe thấy từ phía sau lưng, vang lên tiếng cười khẽ.
"Bái tạ?"
Thiên Tiên cõng phủ, Hồng Liên tiên tử, Huyền Vân tông chủ...
Trong ánh mắt kinh ngạc của đám Thiên Tiên, trong cái nhìn của bọn họ, Cố Trường Thanh hiện tại còn yếu hơn cả con Yêu thú trên sân, chỉ cần một móng vuốt cũng có thể đánh chết hắn.
Thế mà giờ phút này, khóe miệng hắn lại nhếch lên ý cười nhẹ nhõm, trực tiếp đi tới trước mặt tên Thiên Tiên cõng phủ, nhìn lên đám Yêu thú trước mắt, nhẹ giọng nói ra, câu nói này khiến toàn bộ Ngọc Hàn đàm rơi vào tĩnh mịch!
"Các ngươi xác định, các ngươi gánh nổi Cố mỗ cúi đầu?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận