Văn Minh Thí Luyện: Từ Chế Tạo Khoa Huyễn Thiên Đình Bắt Đầu

Chương 308: Cuối cùng thành danh sách văn minh, danh sách cổ lộ! 【 Đệ Nhị Canh 】(1)

Chương 308: Cuối cùng thành danh sách văn minh, danh sách cổ lộ! 【 Đệ Nhị Canh 】(1)...... Hai ngày sau. Tổ địa. Nơi bế quan. “Tộc trưởng, việc lớn không xong rồi, thiếu tộc trưởng bị điên rồi!” Mấy vị trưởng lão cùng nhau đi tới, đánh thức Thước Khối Đá đang bế quan chữa thương. “Oanh ——” Cửa đá mở ra. Thước Khối Đá từ bên trong bước ra, trừng mắt nhìn đám người, mặt mày không vui. “Chuyện gì?” “Thiếu tộc trưởng cho làm cái khảo thí, nhất định bắt toàn bộ tộc nhân phải tham gia……” Đám người vội vàng nói. “Khảo thí? Hắn thích thì cứ để hắn làm, chuyện nhỏ này, có gì đáng kinh ngạc?” Thước Khối Đá hừ lạnh một tiếng. “Nếu ngài không xem thử đề thi hắn đưa ra?” Một vị trưởng lão cầm một tờ bài thi, chủ động đưa cho Thước Khối Đá. Thước Khối Đá nhíu mày. Không đưa tay nhận. Nhưng lại dùng thần thức quét qua, đem nội dung bên trong bài thi thu hết vào đáy lòng. Sau đó... Sắc mặt không khỏi cứng đờ. Đồng thời lộ ra vẻ không thể tưởng tượng nổi. Nội dung bài thi. Thiên kỳ bách quái, đủ loại. Câu hỏi thứ nhất. 【 Vì sao trái cây chín lại rụng xuống đất? 】 Câu hỏi thứ hai. 【 Một tảng đá to bằng nắm tay, cùng một tảng đá to bằng đầu người, từ cùng một độ cao rơi xuống, cái nào sẽ chạm đất trước? 】 Câu hỏi thứ ba. 【 Vì sao thuyền lại nổi được trên nước? 】 Câu hỏi thứ tư. 【 Vì sao cành cây ở trong nước lại bị cong đi? 】 Câu hỏi thứ năm. 【 Tốc độ truyền âm thanh, khoảng ở mức nào? 】 Câu hỏi thứ sáu. 【 Lúc có sấm chớp, vì sao ta lại thấy tia chớp trước, nghe tiếng sấm sau? 】 Câu hỏi thứ sáu…… “Không phải, hắn bị bệnh đúng không?” Thước Khối Đá khóe miệng co giật vài cái, dứt khoát không bế quan nữa. Mang theo mấy vị trưởng lão. Trực tiếp đi đến tiểu trúc của Thạch Kiên. Vừa vặn. Nhìn thấy Thạch Kiên đang phê duyệt bài thi. Thấy... Thạch Kiên gục đầu trên án, vẻ mặt vô cùng thất vọng. Thở dài nói: “Haizzz, mấy trăm vạn tộc nhân, điểm số cao nhất vậy mà chỉ có 23 điểm.” “Khụ khụ!” Thước Khối Đá hiện thân, ho khan một tiếng. Lúc này Thạch Kiên mới phát hiện đối phương đến, vội vàng đứng dậy chào hỏi. “Ngươi cứ bày mấy cái khảo thí này, rốt cuộc là muốn làm gì?” Thước Khối Đá mặt mày cau có, hỏi: “Ngươi muốn kiểm tra tộc nhân, thì cứ ra mấy câu hỏi khó về tu luyện ấy, mấy cái vấn đề tầm thường này thì có ích gì?!” “Tầm thường?” Thạch Kiên nghe vậy, lập tức bất mãn nói: “Mấy câu hỏi của ta thì có gì tầm thường chứ?” “Cái này còn không phải tầm thường sao?” Thước Khối Đá tiện tay cầm lấy một tờ bài thi, phản bác nói: “Câu đầu tiên, trái cây chín thì rụng xuống đất, không phải là thường thức sao? Ngươi còn hỏi tại sao, có cái gì mà tại sao?” “Câu hỏi thứ hai, hai hòn đá to nhỏ khác nhau cùng lúc rơi xuống, khẳng định hòn nặng rơi xuống đất trước chứ.” “Câu hỏi thứ ba, thuyền không nổi trên mặt nước, chẳng lẽ lại chìm trong nước à?” “Câu hỏi thứ tư…” Thước Khối Đá lớn tiếng quát. Không ngừng quở trách. Khiến cho Thạch Kiên thương tích đầy mình. Mà Thạch Kiên... Nghe xong, không khỏi mặt đen lại. Trong lòng thầm than. Có người cha mình làm lãnh đạo toàn tộc, thì trình độ văn hóa trong tộc quả nhiên chỉ có thể đến thế. Mấy ngàn năm qua. Vậy mà không có ai nghĩ tới lý lẽ sâu xa đằng sau những hiện tượng thường thấy này. “Phụ thân.” Hắn đành phải ngẩng đầu, nghiêm túc nói: “Con đưa ra mấy câu hỏi này, nhìn như đơn giản, nhưng thật ra mỗi câu đều ẩn chứa đạo lý chí thượng, chỉ thẳng vào quy luật của vũ trụ, không đơn giản như những gì mà cha nghĩ đâu.” “Quy luật vũ trụ?” Thước Khối Đá thấy hắn ăn nói nghiêm chỉnh, nhịn không được nhíu mày: “Cái đó lại là cái thứ quỷ gì?” “Quy luật vũ trụ, chính là cái khung cơ bản của vũ trụ.” Thạch Kiên nghĩ một lát, kiên nhẫn giải thích: “Nó tương ứng với 3000 đại đạo trong vũ trụ bao la, mà đại đạo… là thứ mạnh mẽ hơn cả quy tắc, còn quy tắc… muốn thành tựu Yêu Thần cảnh, nhất định phải ngộ ra được sức mạnh của quy tắc.” “Yêu Thần cảnh muốn nắm giữ sức mạnh quy tắc? Sao ngươi biết?” Thước Khối Đá giật mình, nhịn không được hỏi. Mấy lời trước kia. Hắn nghe không hiểu, mơ hồ. Ngược lại nửa câu sau. Bí mật về việc thành tựu Yêu Thần cảnh, gần như không ai trong Yêu giới biết tới. Có lẽ. Chỉ những cường giả Yêu Đế có tu vi lâu năm mới biết. “Con theo Thẩm chủ nhiệm học tập một thời gian.” Thạch Kiên giải thích. Những thứ hắn nói, không tính là quá cơ mật. Không nằm trong hiệp nghị bảo mật. Thước Khối Đá nghe xong, đột nhiên rơi vào trầm mặc. Thẩm chủ nhiệm... Tựa hồ là cấp trên của con trai mình ở Hoa Hạ. Nghe con trai nói. Với đối phương đều có vài phần cung kính. “Ngươi chắc chắn mấy câu hỏi đó đều ẩn chứa đạo lý chí thượng, vậy ta hiện giờ học tập, có trợ giúp gì cho việc tu luyện của ta không?” Hắn trầm ngâm một lát, lại lên tiếng hỏi. Giọng nói so với lúc nãy. Thấp hơn rất nhiều. “Đương nhiên là có!” Thạch Kiên gật đầu: “Nếu cha hiểu rõ những lý luận này, trong quá trình tu luyện sẽ bớt đường vòng, tương lai khi đạt đến đỉnh phong Bát giai, cha sẽ có hi vọng đột phá lên Cửu giai hơn người khác.” Hệ thống phân tích lý luận khoa học kỹ thuật. Nghiên cứu sâu về cơ sở. Biết nắm bắt mấu chốt bản chất của sự vật. Còn pháp môn tu luyện của Yêu tộc, lại coi trọng sự ngộ tính của một người, để lĩnh ngộ những nguyên lý sâu xa trong các pháp môn tu luyện. Nghiên cứu những kiến thức cơ bản này. Sẽ giúp họ dễ dàng giải thích và lĩnh hội những nguyên lý trong các pháp môn tu luyện. Đạo lý và phương pháp. Thực chất đều giống nhau. “Đưa bài thi cho ta.” Thước Khối Đá trầm mặc vài giây, đột nhiên đưa tay ra. Thạch Kiên vui mừng. Vội vàng lấy một tờ giấy thi trống và bút đưa tới. “Xoạt xoạt xoạt…” Thước Khối Đá múa bút thành văn. Nhanh như tàn ảnh. Rất nhanh. Đã làm xong bài thi, đưa cho Thạch Kiên. Ngạo nghễ nói: “Chấm đi, xem xem có phải là điểm tối đa không?” Ánh mắt Thạch Kiên sáng lên. Nhận lấy bài thi, để lên bàn chấm. Càng chấm… Càng im lặng. “Sao thế? Câu nào sai à?” Trong lòng Thước Khối Đá chợt bất an. “Không phải là câu nào sai, mà là không có câu nào đúng cả.” Thạch Kiên liếc mắt, thở dài nói: “Với ngộ tính của ngài, đoán chừng tu luyện đến Yêu Vương cảnh là dừng lại rồi.” Thước Khối Đá: “……” Ngày hôm sau. Rừng cây chướng khí. Một mảnh đất trống. Ba ngày nghỉ của Thạch Kiên, thoáng cái đã hết. Thước Khối Đá mang theo các trưởng lão. Tiễn Thạch Kiên đi, vẻ mặt luyến tiếc: “Kiên nhi, con thật không ở lại thêm mấy ngày sao?” “Viện trưởng chỉ cho con nghỉ ba ngày thôi.” Thạch Kiên thở dài, có chút bất đắc dĩ nói. Hắn cũng rất muốn ở lại thêm mấy ngày. Nhưng… bản thân mình là nghiên cứu viên. Trong viện còn có rất nhiều công việc phải làm, việc nghiên cứu về Chúc Âm Tộc lại càng quan trọng hơn. “Vậy thôi.” Vẻ mặt Thước Khối Đá ảm đạm. Vội phất phất tay. Các trưởng lão phía sau liền đưa một chiếc nhẫn chứa đồ ra. “Trong này, là chút thổ đặc sản của Chư Kiền tộc chúng ta, con cầm đi biếu Thẩm chủ nhiệm với viện trưởng kia một chút.” Thước Khối Đá tận tình dặn dò: “Những mối quan hệ của con, nhớ phải giữ gìn cho tốt, đừng có chỉ lo làm việc, bình thường cũng nên thân cận với cấp trên, nịnh nọt…” “Oanh ——” Đột nhiên. Một cánh cửa ánh sáng trống rỗng xuất hiện. Cắt ngang tiếng dặn dò lải nhải của Thước Khối Đá. “Người Hoa Hạ đến đón con.” Thạch Kiên nhìn Thước Khối Đá bọn người, có chút không ngừng được nói: “Mọi người nhớ kỹ, phải để người trong tộc chuyên cần học tập mấy cuốn sách « nguyên lý toán học khoa học tự nhiên », « nguyên lý cơ bản về giải phẫu học năm tộc », nhất là cha…” Mặt Thước Khối Đá đỏ bừng. Lại nhớ đến chuyện hôm qua mình thi 0 điểm. “Ngoài ra, con không ở tộc trong một thời gian dài, nếu tộc ta gặp nguy hiểm, các người có thể đến 【căn cứ hành tinh Sừng Túc】 để xin giúp đỡ.” Thạch Kiên dặn dò tiếp: “Chỉ cần báo tên của con, bọn họ hẳn là sẽ giúp mọi người.” “Được.” Mắt Thước Khối Đá sáng lên, trịnh trọng gật đầu. Cự hình lục địa kia. Vừa mới giáng lâm. Nhưng đã trực tiếp tru diệt vô số cường giả Yêu Vương cảnh. Thực lực của hắn quá mức cường đại khiến cho người khác kinh sợ. “Mọi người bảo trọng.” Thạch Kiên chắp tay, không quay đầu bước vào trong quang môn. Bóng dáng. Biến mất trước mặt mọi người. “Con ta, có tiền đồ rồi.” Thước Khối Đá hốc mắt ửng đỏ, không khỏi cảm khái. Sở dĩ thái độ của hắn thay đổi. Chủ yếu là... Sau khi làm bài kiểm tra ngày hôm qua, con trai đã cho hắn ăn một viên đan dược chữa thương. Khiến cho vết thương của hắn. Trong nháy mắt liền lành. Đồng thời. Còn chỉ ra sai lầm, gỡ rối chỗ sai trong tu luyện, khiến thực lực của hắn từ trung kỳ Yêu Vương cảnh rốt cục đột phá lên hậu kỳ. Phải biết. Cảnh giới nhỏ này. Đã làm khó hắn suốt hai mươi năm. Không ngờ. Lại bị con trai trong vài ba câu, chỉ ra được những chỗ sai trong công pháp tu luyện. Nhìn có thể thấy được. Mặc dù tu vi của con trai chỉ là Yêu tướng cảnh, nhưng tầm mắt và năng lực, đều đã vượt xa so với hắn. Mà tất cả điều này. Đều là do Hoa Hạ thần bí kia mang đến. Nếu con trai đã quyết tâm lựa chọn Hoa Hạ. Thì người làm cha. Cũng chỉ có thể ủng hộ… Ba ngày sau. Hoa Hạ. Vòng thí luyện thứ mười sáu, tiến hành đến ngày thứ hai mươi chín. Mà tại Trường Bạch Sơn. Căn cứ nghiên cứu phát minh thần nhân tạo linh. Trước một thiết bị nuôi cấy mô phỏng nền tảng sinh mệnh khổng lồ. Hoắc Tân Viễn cùng các nhân viên nghiên cứu khác đều dừng hết công việc, yên lặng quan sát màn hình lớn. Trên màn hình. Bên dưới nền đen kịt, một vầng hào quang chói lọi bắn ra. Hai tháng qua dốc hết tâm huyết. Lúc này. Sắp nghiệm chứng sự thành công hay thất bại. Sáu nghìn nền tảng sinh mệnh, bên trong thiết bị nuôi cấy mô phỏng sinh mệnh khổng lồ này trải qua hàng trăm ức lần mô phỏng diễn hóa. Rốt cuộc. Cũng không biết đã qua bao lâu. Một hình thái giả lập tạo thành từ ánh sáng và dữ liệu dần dần ngưng tụ thành hình, nó đã có dáng vẻ hình thái con người, lại dung hợp một hệ thống siêu phàm tráng lệ. Thân thể của nó to lớn nguy nga như núi sông. Đôi mắt sâu thẳm tựa như tinh không. Quanh thân bao phủ một vòng hào quang có thể nhìn thấu vạn vật thế gian.
Bạn cần đăng nhập để bình luận