Văn Minh Thí Luyện: Từ Chế Tạo Khoa Huyễn Thiên Đình Bắt Đầu

Chương 104: Thập Vạn Thiên Binh tư tưởng!

Chương 104: Tư tưởng Thập Vạn Thiên Binh! So với máy tính truyền thống, tính toán lượng tử là một loại hình thức tính toán hoàn toàn mới, tuân theo các quy luật cơ học lượng tử để điều tiết và khống chế lượng tử thông tin. Hoa Hạ trải qua nhiều năm nghiên cứu đột phá, thành tựu trong tính toán lượng tử, chính là “Cửu Chương số 3”. Nó áp dụng nguyên lý chồng chất lượng tử, có thể thực hiện các phép tính với số lượng vượt quá cực hạn mà con người có thể tưởng tượng. Riêng về tốc độ, “Cửu Chương số 3” dựa vào 255 photon để tính toán, trong 1 phần nghìn giây có thể tính ra các mẫu phức tạp nhất, mà nếu đổi sang siêu máy tính nhanh nhất toàn cầu hiện tại thì cần 200 tỷ năm mới hoàn thành. Còn kỹ thuật mà Dương Mặc mang tới đã thuộc về đỉnh cao của tính toán lượng tử, có thể đồng thời dung nạp 200.000 photon để tính toán. "Hạng kỹ thuật này, quá siêu thời đại." Một giáo sư già bảy mươi mấy tuổi cười khổ, vẻ mặt có chút phức tạp: “Với nội lực của nước ta trong lĩnh vực tính toán lượng tử, trong thời gian ngắn căn bản không thể nâng cấp “Cửu Chương số 3” lên mức dung nạp đồng thời 200.000 photon được." Ông tên là Tôn Trường Thanh, là người dẫn đầu tuyến đầu trong lĩnh vực tính toán lượng tử quang học của nước nhà. Ông cũng là người chủ trì công trình nghiên cứu phát minh “Cửu Chương số 3”. "Vậy với kỹ thuật hiện tại, nhiều nhất có thể nâng cấp lên bao nhiêu photon?" Dương Mặc nhíu mày, lên tiếng hỏi. Hắn cũng biết rằng máy tính lượng tử do con người tạo ra có thể tính thiên toán, tính toán vũ trụ vô tận. Thực tế, trên Địa Cầu có rất nhiều nhà khoa học đã từng dự đoán rằng, một khi con người hoàn toàn nắm giữ kỹ thuật máy tính lượng tử, thì khoảng cách đến việc nghiên cứu ra trí tuệ nhân tạo sinh mệnh cũng không còn xa. Và một trong những vòng của [kế hoạch Thiên Đình khoa huyễn] đã bao gồm ý tưởng về sinh mệnh máy móc, tạo ra [Thập Vạn Thiên Binh] và [Thập Vạn Thiên Tướng] bảo vệ Hoa Hạ. "Nhiều nhất 2.000 photon." Tôn Trường Thanh trầm ngâm một lát, đưa ra con số giới hạn cao nhất. Dừng một chút, ông bổ sung: “Mặc dù chỉ có 2.000, nhưng sau khi nâng cấp, tốc độ tính toán của “Cửu Chương số 3” sẽ tăng lên 8 triệu lần, chắc là đủ để gánh vác nhiệm vụ vận hành và diễn dịch của [Lôi Công Điện Mẫu]." Là một trong những người tham gia kế hoạch này, ông đã xem rất kỹ [kế hoạch Lôi Công Điện Mẫu], rất rõ vì sao Dương Mặc lại muốn cải tiến Cửu Chương số 3. Cửu Chương số 3 rất lợi hại. Nhưng… việc vận hành của [Lôi Công Điện Mẫu] liên quan đến lượng lớn số liệu diễn dịch, số lượng tính toán khổng lồ. Cửu Chương số 3 căn bản không thể đáp ứng được. “8 triệu lần, hoàn toàn đủ rồi.” Dương Mặc khẽ nhúc nhích thần sắc, nhẹ gật đầu. 8 triệu lần, nói cách khác, nếu Cửu Chương số 3 muốn tính toán diễn dịch số liệu trong chín mươi ngày thì sau khi cải tiến, chỉ cần một giây là hoàn thành. Sức mạnh tính toán này sẽ làm mới giới hạn của khoa học kỹ thuật toàn cầu, khiến các quốc gia khác không theo kịp! "Vậy thì cần bao lâu mới có thể hoàn thành việc cải tiến?" Dương Mặc nhìn Tôn Trường Thanh, hỏi lại lần nữa. Ánh mắt Tôn Trường Thanh trở nên ngưng trọng, dường như đang tính toán rất nhanh trong lòng về việc điều phối các hạng tài nguyên cùng tiến độ thực hiện kỹ thuật. Một lúc sau ông mới chậm rãi mở miệng: “Công việc cải tiến phức tạp và tỉ mỉ, từ việc nâng cấp phần cứng, tối ưu hóa thuật toán đến tích hợp hệ thống, nhanh nhất cũng cần bảy ngày để hoàn thành toàn bộ quá trình cải tiến.” "Bảy ngày?" Dương Mặc hơi nhíu mày, trong ánh mắt hiện lên một tia vội vàng. Bảy ngày, hắn chờ được, nhưng dân chúng Hoa Hạ chưa chắc đã chờ được. "Việc cải tiến máy tính lượng tử không giống với các công trình xây dựng cơ bản có thể đẩy nhanh tốc độ." Tôn Trường Thanh thở dài, giải thích: “Bảy ngày đã là tốc độ nhanh nhất rồi.” Ông cũng hiểu rõ tình hình hiện tại của Hoa Hạ. Khắp các nơi trong cả nước đều xảy ra nạn hồng thủy. Gây nguy hại nghiêm trọng đến sự an toàn của người dân. Nhưng bảy ngày đã là khoảng thời gian giới hạn nhất mà ông có thể đưa ra. “Thật ra thì,” ông bỗng ngẩng đầu nhìn Dương Mặc, an ủi: “Viện trưởng Dương, ngài không cần quá lo lắng, đồng bào của chúng ta… không yếu ớt như chúng ta tưởng tượng đâu.” Dương Mặc khựng lại một chút. “Ngài xem này.” Tôn Trường Thanh lấy ra một bản báo cáo tin tức mới nhất đưa cho Dương Mặc. Sau khi tham gia vào [kế hoạch Lôi Công Điện Mẫu], để đảm bảo an toàn cho kế hoạch, tất cả thiết bị thông tin điện tử của bọn họ đều đã nộp lên trên, nhưng mỗi ngày đều sẽ có chuyên gia đưa tin các tin tức quan trọng xảy ra trong nước đến căn cứ để họ nắm bắt tình hình bên ngoài. "Vỡ đê...giữ vững!" Dương Mặc tiếp nhận bản tin, thần sắc có chút kinh ngạc. Mấy ngày nay, hắn một mực bận bịu với [kế hoạch Lôi Công Điện Mẫu], cũng không có thời gian quan tâm đến tình hình trong nước. Nhưng hắn nhớ rằng, ở kiếp trước, khi vòng thứ bảy Phu Chư giáng lâm, mưa to cũng gây ra vỡ đê. Lần đó, toàn dân cũng đã cố gắng giữ vững nhưng thất bại. Hồng thủy tàn phá quét qua năm tỉnh, gây ra thương vong rất lớn. Nhưng lần này, cùng một tình cảnh, kỳ tích lại phát sinh. “Ở Giang Nam thị có hơn hai ngàn người nhảy xuống nước, làm việc dưới nước trong hai ngày hai đêm, cuối cùng đã tu sửa thành công đê hình vòng cung.” “Ở khu vực hồ thượng du bị vỡ đê, người dân liên hợp quân đội đã thông kênh trong đêm, phá bỏ các đoạn đê chắn lũ.” “Người dân ở bốn huyện hạ du đã tự nguyện biến thành khu vực xả lũ.” “Người tình nguyện ở các tỉnh nhao nhao xin được ra trận, tình nguyện tiếp viện Giang Nam thị, số lượng người đã lên tới hơn mười vạn…” Tôn Trường Thanh chỉ vào bản tin, cả khuôn mặt đỏ bừng, càng nói càng kích động: “Khi tai họa ập đến, không chỉ có một mình chúng ta gánh vác!” Sáng nay, khi nhìn thấy tin tức về việc tu sửa đê thành công, ông và các nhân viên nghiên cứu còn lại đã suýt chút nữa nhảy cẫng lên vì phấn khích. Đồng bào của bọn họ không phải là những bông hoa trồng trong nhà kính. Đối mặt với những tai họa tuyệt vọng, có vô số người vẫn kiên trì giữ vững vị trí của mình, cố gắng… lật ngược tình thế! Mặc dù ông một mực ở trong căn cứ nhưng ông có thể hình dung ra, hiện tại Hoa Hạ đang đoàn kết một lòng, 1 tỷ 400 triệu người cùng hô lên một tiếng “Hoa Hạ Vĩnh Xương”! “Là ta đã sai rồi.” Dương Mặc nhìn những bản báo cáo này, tâm thần xúc động không thôi, im lặng nhẹ gật đầu. Đồng bào của mình, họ còn kiên cường hơn cả những gì hắn tưởng tượng. Trên mảnh đất này, kỳ tích đã nhiều lần xảy ra.... Sau hai giờ. Hội nghị kết thúc. Dương Mặc vừa trở lại phòng làm việc tạm thời thì đã nhận được tin tức tốt từ Lục Phục Viễn của viện nghiên cứu quái vật: "Tuyệt vời, kỹ thuật tự động tạo chùm hạt năng lượng cao đã nghiên cứu ra rồi.” Dương Mặc trong lòng vui mừng. Cấp tốc triệu tập nhân viên, sắp xếp nhiệm vụ, tập trung lực lượng nghiên cứu phát minh thiết bị xung hạt năng lượng cao. Nguyên lý của [kế hoạch Lôi Công Điện Mẫu] là thông qua kỹ thuật hạt để can thiệp vào điều kiện khí hậu của Hoa Hạ, mượn sức của "con bướm" bốn lạng bạt ngàn cân, với cái giá thấp nhất, tự do điều tiết và khống chế các hiện tượng thiên nhiên. Ngoài ra, mặc dù 004 người mưa rơi đã bị loại trừ nhưng trên không 2400 tòa thành phố của Hoa Hạ vẫn còn lưu lại những năng lượng thần bí. Chính sự tồn tại của chúng đã làm cho mưa tiếp tục trút xuống. Thiết bị xung hạt năng lượng cao vừa hay có thể phá vỡ tầng năng lượng bề mặt của các hạt này, để phá hủy loại năng lượng thần bí này. “Vạn sự đã sẵn sàng.” Sau khi hoàn thành mọi việc, Dương Mặc hít sâu một hơi. Sau đó, chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi, chờ đợi trấn quốc chi khí thứ ba của Hoa Hạ là [Lôi Công Điện Mẫu] ra đời. Xin lỗi, hôm nay có việc bận nên việc cập nhật đã chậm. Ngày mai sẽ khôi phục cập nhật bình thường. Ngoài ra, đã xác định ngày 31 sẽ lên kệ, ngày đó sẽ đăng 30.000 chữ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận