Văn Minh Thí Luyện: Từ Chế Tạo Khoa Huyễn Thiên Đình Bắt Đầu

Chương 165: (2)

Chương 165: (2) Ba mươi chiếc xe đầu kéo hạng nặng này đều là sản phẩm nghiên cứu khoa học kỹ thuật mới nhất của Hoa Hạ. Mỗi chiếc xe đầu kéo có thể kéo vật nặng hơn 10 vạn tấn. Ba mươi chiếc cộng lại, trong điều kiện lý tưởng, tối đa cũng chỉ kéo được 3 triệu tấn trọng lượng. So với 300 triệu tấn thì còn một khoảng cách rất lớn. Sở dĩ có thể kéo 【 Thất Bảo Linh Lung Tháp 】 nặng hàng trăm triệu tấn lên khỏi mặt đất là nhờ vào thiết bị khuếch đại lực hút mà Tề Lạc Sơn đã nhắc đến. Thiết bị này... do đội nghiên cứu khoa học không gian lỗ sâu do Từ Minh Huy dẫn đầu nghiên cứu ra. Nguyên lý của nó là khuếch đại lực hút. Bất cứ vật thể nào, chỉ cần có khối lượng, đều sẽ sinh ra lực hút. Nhờ vào lực hút tương hỗ này, thiết bị khuếch đại lực hút đã khuếch đại lực hút của chính 【 Thất Bảo Linh Lung Tháp 】, để triệt tiêu lực hút to lớn mà Trái Đất tạo ra với nó, từ đó “giảm” khối lượng của nó xuống. Sau khi thiết bị khuếch đại lực hút khởi động, trọng lượng thực tế của 【 Thất Bảo Linh Lung Tháp 】 trên Trái Đất đã giảm đi cả trăm lần, chỉ còn khoảng 3 triệu tấn. “Nếu nghiên cứu ra thiết bị phản trọng lực thì đâu cần phải phiền phức như vậy.” Dương Mặc vừa nhìn 【 Thất Bảo Linh Lung Tháp 】 càng lúc càng cao, vừa lẩm bẩm. Thiết bị khuếch đại lực hút chỉ có thể triệt tiêu trọng lượng của 【 Thất Bảo Linh Lung Tháp 】, khiến nó theo một nghĩa nào đó trở nên nhẹ hơn. Còn thiết bị phản trọng lực... là dựa vào việc vận dụng trường hấp dẫn ở cấp độ cao hơn, có thể xóa bỏ lực hút của chính vật thể, khiến vật thể ở trong trạng thái lơ lửng. Nếu có thiết bị này, chỉ cần cho 【 Thất Bảo Linh Lung Tháp 】 một chút động năng, nó đã có thể tự nổi lên, leo lên 【 Không thiên không vận bình đài 】. Chỉ có điều... kỹ thuật nghiên cứu phát minh thiết bị phản trọng lực rất cao, thuộc về phạm trù văn minh cấp hai. Ít nhất phải nắm giữ năng lượng của các vì sao mới đủ tư cách nghiên cứu. "Oanh!" Trên bầu trời, 【 Thất Bảo Linh Lung Tháp 】 dưới sự dẫn dắt của xe đầu kéo hạng nặng, cuối cùng đã leo lên 【 Không thiên không vận bình đài 】, nằm ở khu vực trung tâm nhất. "Đã đến lúc tiến về Thái Sơn." Dương Mặc hít sâu một hơi, trong mắt lóe lên ánh sáng... Cùng lúc đó. Hoa Hạ. Dọc theo tuyến từ đông sang tây, người dân các tỉnh đều nhìn thấy một cảnh tượng rung động. Một lục địa khổng lồ, cõng trên lưng một tòa tháp cao ngất, lướt qua trên bầu trời. Tựa như một kỳ quan thần thoại trong truyền thuyết. Trang web chính thức của Viện nghiên cứu quái vật phát sóng trực tiếp. Rất nhiều người dân đã tràn vào đây để thảo luận về những gì họ đang chứng kiến. “Đến rồi, đến rồi, chắc chắn là quốc gia đang làm chuyện gì đó!!” "Nó chắc bay từ phía sa mạc kia đến, một mực hướng đông, theo lộ trình này, chắc là đang đi về phía Anh Hoa Quốc." “Ý của ngươi là quốc gia muốn tiêu diệt Anh Hoa Quốc? Ta xin được tham gia một chân!” “Khó mà có khả năng lắm, nếu muốn tiêu diệt thì chỉ cần khoảng 100.000 quân giữ trật tự đô thị là đủ, đâu cần đến trận chiến lớn thế này? Anh Hoa Quốc xứng sao?" “…” Trong chốc lát, đám cư dân mạng đều vô cùng kích động. Họ tranh nhau suy đoán về hướng đi của 【 Không thiên không vận bình đài 】... Thái Bình Dương. Trên một hòn đảo nào đó. Bộ phận khẩn cấp lâm thời. “Hoa Hạ…thật sự muốn gây chiến với chúng ta?!” Vài quan chức cấp cao nhận được thông tin đều có chút đứng ngồi không yên. Theo thông tin, 【 Không thiên không vận bình đài 】 khổng lồ của Hoa Hạ đang cõng một tòa tháp cao thần bí. Nó di chuyển từ tây sang đông. Rõ ràng đã vượt qua nửa Hoa Hạ và sắp vượt lục địa, lao đến lãnh thổ ban đầu của họ. “Không lẽ không phải hướng về phía chúng ta đấy chứ?” Một quan chức cấp cao nuốt nước bọt, có chút thấp thỏm nói: "Gần đây chúng ta đâu có gây hấn với Hoa Hạ?" Sau khi Hoa Hạ đối xử khác biệt với họ, họ luôn cố gắng cầu sinh, triển khai kế hoạch di dân toàn quốc. Mọi hành động đều rất thật thà. Tự nghĩ là chắc không có chọc đến Hoa Hạ. “Nhanh chóng khởi động toàn quốc ứng phó cấp một!” Một quan chức chủ chiến cấp cao hít sâu một hơi, lạnh giọng nói: "Chúng ta đâu phải là bùn nặn, Hoa Hạ muốn đối phó chúng ta thì chúng ta cũng phải khiến bọn họ lột da!" Tuy rằng bọn họ đã chạy trốn đến hòn đảo này, nhưng ở lãnh thổ cũ, họ vẫn có hệ thống vũ khí hoàn chỉnh, hệ thống phòng không và hệ thống chiến đấu khẩn cấp. Nếu thật sự đánh nhau, họ nhất định sẽ không ngồi chờ chết!… Hoa Hạ. Thái Sơn. Căn cứ Thiên Môn. “Viện trưởng, ngài đã đến rồi.” Từ Minh Huy dẫn đội nghiên cứu khoa học đứng ở cổng căn cứ, chủ động nghênh đón chuyên cơ của Dương Mặc. “Chuẩn bị thế nào rồi?” Dương Mặc từ chuyên cơ bước xuống, lập tức hỏi. “Dựa theo phân phó của ngài, chúng ta đã sớm khuếch đại 【 Tam Giới Cổng Truyền Tống 】, có thể để 【 Không thiên không vận bình đài 】 thuận lợi đi qua.” Từ Minh Huy gật đầu, chỉ vào khu vực trung tâm phía sau căn cứ. Nơi đó chính là vị trí của 【 Tam Giới Cổng Truyền Tống 】 phiên bản mở rộng thông đến Linh giới. “Còn nửa giờ nữa 【 Không thiên không vận bình đài 】 sẽ đến, có thể bắt đầu tạo dựng đường hầm truyền tống.” Dương Mặc liếc mắt nhìn thời gian, phân phó. “Vâng!” Từ Minh Huy khẽ gật đầu, nhanh chóng dẫn theo người của căn cứ Thiên Môn hành động. Cùng với việc các loại trang thiết bị khởi động, một vòng xoáy ánh sáng xuất hiện trên không căn cứ. Không ngừng mở rộng, bao trùm lên toàn bộ Thái Sơn. Tất cả ánh sáng đều bị bóp méo, biến mất vào bên trong nó. Còn xung quanh vòng xoáy là bốn cột sáng xuất hiện, cố định hình dạng của vòng xoáy khổng lồ, tạo thành một cơn lốc xoáy cánh cửa lớn. Cột sáng làm khung xương, tỏa ra hào quang chói lọi, đứng sừng sững trên đỉnh Thái Sơn hùng vĩ. Vô cùng giống với Nam thiên môn trong truyền thuyết... "Đến rồi." Dương Mặc đứng trên đỉnh núi Thái Sơn, nhìn về phía chân trời. Ở đằng xa, trên bầu trời, 【 Không thiên không vận bình đài 】 chở theo 【 Thất Bảo Linh Lung Tháp 】 đang cuồn cuộn chạy đến. Cuối cùng, nó lơ lửng ở bên ngoài Thái Sơn, cách hắn mấy chục mét mà đối diện. “Viện trưởng!” Trương Vĩnh Quang đứng trên 【 Không thiên không vận bình đài 】, cúi chào Dương Mặc. Phía sau hắn là hàng trăm nhân viên chiến đấu. Tất cả đều là những người sống sót lần trước khi tiến vào Linh giới. Trong mắt ai nấy cũng đều khó giấu vẻ hưng phấn. “Chuẩn bị xong chưa?” Dương Mặc nhìn mọi người, lớn tiếng hỏi. “Chuẩn bị xong rồi!” Trương Vĩnh Quang cùng những người khác đồng thanh đáp lại. “Xuất phát!” Dương Mặc trịnh trọng gật đầu. Tay cao chỉ về phía Thiên Môn to lớn. Trương Vĩnh Quang đứng vững người, ánh mắt nhìn về phía “Thiên Môn”. Khuôn mặt kiên nghị lộ ra vẻ kích động. Anh ta kéo cổ họng hét lớn: “Toàn quân theo ta, giết trở lại Linh giới!!” Dứt lời, hàng trăm nhân viên chiến đấu phía sau anh lập tức hưởng ứng. Nghe đến chiến đấu là vui mừng, phấn khích vô cùng. "Giết!" "Giết!" "Giết!" Tiếng hò giết vang lên tận trời, xuyên thủng cả mây xanh. 【 Không thiên không vận bình đài 】 bay vút lên, trực tiếp xông vào Thiên Môn to lớn. Biến mất vào trong vòng xoáy… Trang web chính thức của Viện nghiên cứu quái vật phát sóng trực tiếp. Cảnh tượng trên đỉnh Thái Sơn một lần nữa gây náo động cả nước. Ngày càng có nhiều người dùng mạng tràn vào xem trực tiếp, độ nóng tăng vọt lên hàng chục triệu người. “Tình huống thế này là sao? Ai có thể cho ta biết rốt cuộc là thế nào không?!” “Lục địa bay khổng lồ kia sao lại lao vào vòng xoáy cánh cổng ánh sáng kia? Bọn họ đi đâu vậy?” “Mọi người còn nhớ sự kiện vòng xoáy trống rỗng trên Thái Sơn cách đây vài tháng trước chứ?” "Rốt cuộc là quốc gia đang muốn làm gì? Có ai biết rõ nội tình không?" “…” Từng bức ảnh, video không ngừng được truyền bá trên mạng. Đỉnh núi Thái Sơn. Vòng xoáy quang môn. Lục địa bay. Tòa tháp khổng lồ. Mỗi một cái đều vượt quá sức tưởng tượng của họ. Tựa như những thứ thần thoại trong truyền thuyết đang đi vào hiện thực. Nhiều người cũng đã phản ứng lại, liên tưởng đến dị tượng ở Thái Sơn vài tháng trước. Lúc đó, việc du lịch Thái Sơn cũng bị tạm dừng một thời gian. Vòng xoáy cuối cùng cũng biến mất. Họ đều dần quên đi sự kiện kia. Không ngờ rằng, vòng xoáy kia lại do quốc gia tạo ra, hơn nữa còn có thể do họ nắm giữ! “Vòng xoáy này có phải là hố sâu không? @Dương Mặc, viện trưởng, chuyện này rốt cuộc là thế nào?” “Ta cảm giác, pháo đài chiến tranh kia đi đánh một thế giới khác rồi!” "Ta đã nói rồi mà, nước ta động trận lớn thế này thì sao có thể chỉ vì một nước Anh Hoa bé nhỏ?" "Thật sự là đi đánh ở dị giới sao? Dị giới là như thế nào?" “…” Trong buổi phát sóng trực tiếp. Mưa bình luận bao phủ cả trang web. Dân chúng như phát cuồng, phấn khởi vô cùng. Tất cả mọi người đều mơ hồ đoán được. Nơi mà lục địa bay khổng lồ kia tiến đến, rất có thể là một thế giới khác! Một thế giới chưa ai biết!… Mễ Quốc. Bộ quốc phòng. “Thiên Môn Thái Sơn, thì ra là như vậy…” Jobs run rẩy, lộ ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ. Kết hợp với các thông tin mà ngành tình báo báo cáo mấy tháng trước. Ông cuối cùng cũng đã hiểu rõ Hoa Hạ và thế giới kia rốt cuộc là chuyện gì. Ông nuốt nước bọt. Càng nghĩ càng kinh hãi. Lẩm bẩm nói: "Cho nên, thế giới kia không phải ngẫu nhiên xuất hiện, mà là do Hoa Hạ tự phát tìm đến, bọn họ còn chủ động mở ra thông đạo dẫn đến thế giới khác!!" Chỉ có như vậy mới có thể giải thích tại sao Thái Sơn trước kia lại xuất hiện vòng xoáy, tại sao vòng xoáy lại bị Hoa Hạ tự do khống chế, và tại sao lần này 【 Không thiên không vận bình đài 】 lại thẳng tiến đến thế giới đó. Tất cả là do Hoa Hạ đang chủ động bố trí. Bọn họ…tạo ra 【 Không thiên không vận bình đài 】 khổng lồ này thật sự là để giết vào dị giới! "Hoa Hạ!" Ông lặng lẽ nắm chặt nắm đấm, rồi lại từ từ buông xuống. Trong lòng sinh ra một cảm giác bất lực sâu sắc… Thái Bình Dương. Trên một hòn đảo nào đó. Bộ phận khẩn cấp lâm thời. “May quá, không phải hướng về phía chúng ta.” Mấy vị quan chức cấp cao thở phào nhẹ nhõm, mềm nhũn cả người trên ghế. Trong lúc vô tình, mồ hôi đã làm ướt hết lưng của họ. Kể từ khi Hoa Hạ khởi động trận chiến lớn như vậy, họ đã luôn theo dõi động tĩnh của 【 Không thiên không vận bình đài 】 kia. Nó đi một đường về phía đông. Cuối cùng, dừng lại ở trên Thái Sơn của Hoa Hạ. Sau đó...Thiên Môn mở ra. 【 Không thiên không vận bình đài 】 lao vào trong đó, biến mất trên Trái Đất. “Dã tâm của Hoa Hạ thật lớn a.” Một quan chức cấp cao nuốt một ngụm nước bọt, không khỏi cảm thán: "Thí luyện quái vật theo nhau mà đến, vậy mà bọn họ còn dám chủ động giết vào thế giới khác.” Từ trước đến nay. Các nước đều nói Anh Hoa Quốc của bọn họ có dã tâm lớn. Nhưng so với Hoa Hạ thì dã tâm của họ quá nhỏ, căn bản không đáng để nhắc đến. Ít nhất, bọn họ không dám trong tình thế nguy cấp như vậy mà tùy tiện lao thẳng đến một thế giới chưa ai biết. "Quả nhiên, chúng ta đã không xứng là đối thủ của Hoa Hạ nữa rồi." Một quan chức cấp cao khác thở dài, giọng điệu có chút phức tạp. Đáng buồn là họ vẫn xem Hoa Hạ như địch tưởng tượng. Không ngờ… Hoa Hạ căn bản không coi họ ra gì, mục đích thực sự là để tấn công một thế giới khác. Nghĩ lại hành động của mình. Bây giờ xem ra tựa như một trò cười.
Ps: Hôm nay chương 1 dâng lên, phía sau còn hai chương nữa, tiện thể xin ít phiếu tháng nha.
Bạn cần đăng nhập để bình luận