Văn Minh Thí Luyện: Từ Chế Tạo Khoa Huyễn Thiên Đình Bắt Đầu

Chương 159: (2)

Văn minh thí luyện phong tỏa hết thảy tin tức, khiến nền văn minh bị thử thách căn bản không thể nào dò xét được sự tồn tại phía sau nó. Phương pháp tốt nhất chính là nhìn thấy Tế tửu. Nhưng gặp Tế tửu, ngưỡng cửa cũng cao không tưởng tượng. “Văn minh cấp ba......” Hắn nghĩ đến điều này cũng có chút đau đầu. Văn minh cấp ba khoa học kỹ thuật, cần nắm giữ năng lượng sao, lỗ đen, kỹ thuật di chuyển vượt tốc độ ánh sáng các loại. Văn minh cấp ba tu tiên, cần nắm giữ khả năng tích huyết trùng sinh, hiển thánh tinh hà, tạo ra tiểu thế giới bên trong cơ thể các loại. Xét theo cách phân chia chiến lực hiện tại của Hoa Hạ, hắn dám khẳng định rằng, cho dù là cửu giai, cũng không thể nắm giữ những thủ đoạn như tích huyết trùng sinh, hiển thánh tinh hà, tạo ra tiểu thế giới bên trong. “Được rồi, tạm thời giảng đến đây.” Phía trước, Sơn Trưởng có vẻ hơi khát nước, đột ngột nói: “Mọi người trước hãy tiêu hóa kỹ một chút ứng dụng năng lượng phản vật chất trong lĩnh vực phong tỏa, ta đi uống nước.” Nói xong, hắn đứng lên, tay để sau lưng thản nhiên rời khỏi quảng trường giảng bài. Dương Mặc thấy thế, vội vàng đuổi theo, bám sát sau lưng Sơn Trưởng, vừa đi vừa thỉnh giáo: “Sơn Trưởng, ta muốn hỏi một chút, tiêu chuẩn phân chia đẳng cấp văn minh là gì?” Sơn Trưởng dừng chân, kinh ngạc nhìn hắn, nghi hoặc hỏi: “Ngươi hỏi vấn đề này làm gì? Hôm nay giảng giải chính là ứng dụng vũ khí hóa đa nguyên phản vật chất mà.” “Học sinh bình thường luôn có hứng thú với mấy thứ lộn xộn này thôi mà.” Dương Mặc thuận theo giải thích một câu, sau đó bổ sung: “Chẳng lẽ Sơn Trưởng ngài không biết sao?” Vừa nói xong, mặt Sơn Trưởng lập tức đỏ bừng, giận dữ trừng mắt, “Lão phu lại không biết sao?!” Hắn hừ lạnh một tiếng, tức giận nói: “Ngươi nghe cho kỹ đây, việc phân chia đẳng cấp văn minh chủ yếu dựa vào hiệu suất lợi dụng nhiên liệu.” “Văn minh cấp một, có thể hoàn mỹ lợi dụng tất cả tài nguyên của thế giới hiện tại.” “Văn minh cấp hai, có thể hoàn mỹ lợi dụng tất cả tài nguyên của thế giới bên ngoài.” “Văn minh cấp ba, có thể hoàn mỹ lợi dụng tất cả tài nguyên trong vũ trụ bao la.” “Nghe hiểu chưa?” Dương Mặc chớp chớp mắt. “Đúng là đồ tối dạ!” Sơn Trưởng phất tay áo, thản nhiên nói: “Ngươi nếu đến từ nền văn minh khoa học kỹ thuật, thì ta lấy văn minh khoa học kỹ thuật làm ví dụ.” “Văn minh khoa học kỹ thuật cấp một, có thể sử dụng tài nguyên khoáng sản của thế giới hiện tại, năng lượng mặt trời, năng lượng gió, năng lượng địa nhiệt, địa chấn, khí hậu...tự do khống chế cải tạo môi trường, đưa hiệu suất sử dụng chúng lên mức cao nhất.” “Còn văn minh tu tiên cấp một, thì có được linh khí có thể tích trữ ở mức độ cao và phồn vinh, có đủ thiên tài địa bảo, về mặt khai thác tài nguyên biểu hiện ở luyện đan, luyện khí, phù lục...”“Các nền văn minh khác cũng tương tự.” Dương Mặc nghe đến đây, thần sắc hơi sáng lên, mơ hồ hiểu được cách phân chia cấp bậc văn minh. Nói một cách ngắn gọn, ai có thể sử dụng toàn bộ tài nguyên của thế giới mà họ đang ở, thì có thể đạt đến cấp độ văn minh cấp một. “Vậy bây giờ Hoa Hạ, miễn cưỡng đạt đến văn minh cấp một.” Trong lòng hắn thầm tính toán. Từ sau khi khởi động [kế hoạch Thiên Đình khoa huyễn], Hoa Hạ đã nắm giữ loại nguồn năng lượng như phản ứng tổng hợp hạt nhân, đang nhanh chóng tiêu hóa toàn bộ tài nguyên trong nước và biến chúng thành năng lực sản xuất. Nhưng với sự phát triển tốc độ cao như vậy, nhu cầu về các loại tài nguyên sẽ là rất lớn, tiếp tục phát triển nữa, Trái Đất rất khó có thể đáp ứng nhu cầu phát triển tiếp theo của Hoa Hạ. Bởi vậy nên Hoa Hạ mới sớm để mắt đến Linh giới. “Còn văn minh cấp hai, thì có thể đi ra khỏi thế giới hiện tại, bắt đầu tìm kiếm tài nguyên từ thế giới khác trong vũ trụ bao la và hoàn mỹ lợi dụng chúng, tiến thêm một bước trên đà phát triển.” Sơn Trưởng liếc Dương Mặc, tiếp lời. Dương Mặc suy nghĩ gì đó. Hiện tại Hoa Hạ, có lẽ đang ở giai đoạn quá độ từ văn minh cấp một lên văn minh cấp hai. “Còn văn minh cấp ba, thì có thể tự do du ngoạn trong vũ trụ mênh mông, có thể sử dụng hoàn hảo toàn bộ tài nguyên trong vũ trụ.” Sơn Trưởng dừng một chút, lại mở miệng nói. Sử dụng toàn bộ tài nguyên vũ trụ, ứng dụng chúng lên chính nền văn minh của mình. Vũ trụ cực kỳ rộng lớn, tuy dựng dục ra vô số nền văn minh, nhưng khoảng cách giữa các nền văn minh không biết là bao xa. Muốn làm được điều này, nhất định phải nắm giữ các loại thủ đoạn không thể tưởng tượng nổi, nếu không thì cả đời nghiên cứu có khả năng không thể chạm được tới nền văn minh khác. Trong hệ thống văn minh khoa học kỹ thuật, biểu hiện là di chuyển vượt tốc độ ánh sáng, trong hệ thống văn minh tu tiên, biểu hiện là hiển thánh tinh hà, trong hệ thống văn minh ma pháp... Tuy hình thức khác nhau, nhưng tất cả đều là cùng một mục đích....... Căn cứ Lâm Truy, trong phòng bệnh, Dương Mặc chậm rãi mở mắt ra, ý thức quay về cơ thể. Lần này bia đá mở ra, giúp hắn giải được vị trí đẳng cấp văn minh hiện tại của Hoa Hạ, cũng làm cho hắn ý thức được sự chênh lệch sâu sắc giữa các nền văn minh. Cấp một, cấp hai, cấp ba, nhìn như chỉ cách nhau một cấp, nhưng thật ra là khác biệt một trời một vực. “Hiện tại Hoa Hạ, đã đạt tới văn minh cấp một.” Hắn hít sâu một hơi, lẩm bẩm: “Sau đó, sẽ từng bước một nắm vững các kỹ thuật của văn minh cấp hai, để hoàn toàn khai phá và lợi dụng tài nguyên của Linh giới.” Tuy hắn cũng rất muốn sớm ngày gặp Tế tửu, nhưng...không thể một phát ăn thành người béo được. Nhất định phải nắm vững các kỹ thuật của văn minh cấp hai, mới có tư cách giải thích những kỹ thuật của văn minh cấp ba, từ đó thông qua đại khảo. “Đúng rồi, mộc độc.” Hắn khẽ động ý nghĩ, xuống khỏi giường bệnh, hướng về phía một góc phòng. Ở đó, bày một mộc độc kiểu dáng cổ xưa, có hơi sứt mẻ, mới đào được không lâu. Dài 46 cm, rộng 4 cm, dày 0.4 cm. Lần trước, trên mộc độc có ghi lại kinh nghiệm Kinh và Trung bị bắt cóc, còn lần này, nội dung trên mộc độc đã có sự thay đổi, lượng chữ trống rỗng nhiều hơn hẳn. “Để người dịch nó thử xem.” Dương Mặc xoa xoa trán, chữ viết trên đó là chữ Tề cổ kiểu cổ đại, hắn cũng không nhận ra.... Nửa ngày sau. Viện nghiên cứu quái vật, phòng làm việc của viện trưởng. Dương Mặc từ Lâm Truy quay về đây, bản dịch trên mộc độc cũng được đưa đến tay hắn. Nội dung phía trên, chính là ghi chép của Kinh và Trung liên quan đến bút ký vũ khí hóa phản vật chất. Nội dung mộc độc không nhiều, chỉ có hơn sáu trăm chữ nhỏ, dùng lối viết cô đọng của cổ văn, ghi lại hơn mười điểm tri thức then chốt của vũ khí hóa phản vật chất. Nếu để những tin tức này truyền ra ngoài, có lẽ sẽ lại gây ra một trận địa chấn và những phỏng đoán về trí tuệ của người xưa. “Tuyết Yên, cô hãy đưa phần tài liệu này cho Tề Lạc Sơn, để bọn họ học tập.” Dương Mặc nghĩ một lát, gọi Lâm Tuyết Yên phân phó. Những điểm kiến thức này có thể bù đắp lỗ hổng, giúp họ nắm vững toàn diện hơn những chỗ khó trong việc vũ khí hóa phản vật chất. “Vâng.” Lâm Tuyết Yên nhận bản dịch, gật đầu quay người rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận