Trùng Sinh Không Làm Liếm Cẩu , Tôi Có Bạn Gái Hoa Khôi

Chương 471: Ân, ta ngoài phòng chuông cửa vang

Nghe Khang Khải nhắc đến cô nàng tinh nghịch, Trần Mạt lúc này mới nhớ ra vốn là Kỳ Đào Đào mà hắn quen biết ở bữa tiệc tối chào đón người mới. Nhưng hình như từ sau khi mua xong cuốn sổ tay, cũng chính là trước khi Studio bị cháy, nàng đã hoàn toàn không tìm hắn nữa, ngay cả ở trường cũng gần như chưa từng nhìn thấy. Mà thôi. Biến mất thì biến mất thôi. Dù sao cũng chẳng có nửa xu quan hệ gì với hắn, quản nhiều chuyện không liên quan như vậy làm gì. Hơn nữa, người nêu ra nghi vấn là Khang Khải đã vào phòng vệ sinh, nên hắn cũng không tiếp tục thảo luận chủ đề này, chỉ quay lại giường mặc quần áo. Từ lúc Ngư Bảo Nhi nhà hắn đi rồi, đống quần áo này cũng không ai giặt cho. Nhưng cũng may trước khi đi, Tôn Úc Kiêu gần như đã giặt sạch một lượt tất cả quần áo có thể mặc trong mùa này. Nhưng rồi cũng đến lúc mặc tới chiếc cuối cùng. Mà giờ khắc này nghĩ đến Tôn Úc Kiêu, trong lòng Trần Mạt lại dâng lên một nỗi nhớ nhung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận