Trùng Sinh Không Làm Liếm Cẩu , Tôi Có Bạn Gái Hoa Khôi

Chương 232: Cái này củ cải mẹ nó đến cùng là cái gì ánh mắt

Chương 232: Thằng củ cải này rốt cuộc có mắt nhìn kiểu gì vậy
“Tiểu Mạt, ngươi nói……” Trần Mạt nghe thấy Lạc Ba Đào lại chuẩn bị hỏi mình không ngừng nghỉ, vội vàng cắt ngang lời hắn. “Được rồi được rồi, đừng nói nữa, đã xếp hàng đến lượt chúng ta mua cơm rồi.” Lạc Ba Đào lúc này mới phát giác, chỉ nói chuyện với Trần Mạt một lúc mà đã xếp đến phía trước nhất hàng ngũ, thế là lên tiếng. “À, vậy mua cơm trước đi.” Trần Mạt thì lắc đầu, giải thích:
“Củ cải, ta không phải chê ngươi phiền phức. Là vì rất vất vả mới nuôi béo được Ngư Bảo Nhi nhà ta, không thể để nàng bị đói. Tuyệt đối không thể có chút chủ quan nào, còn phải nhanh chóng dưỡng nàng đến trạng thái tốt nhất mới được.” Lạc Ba Đào nghe xong cũng tỏ vẻ đã hiểu, gật gật đầu, nói:
“Ừm, ta biết, Tôn đồng học bây giờ so với lúc gặp ở buổi tụ tập Trung thu trước đó quả thực đã khá hơn nhiều.” “Mua cơm, mua cơm.” Trần Mạt chẳng quan tâm nhiều, chọn những món Tôn Úc Kiêu muốn ăn, có thể ăn, gọi rất nhiều phần. Chỉ là nhà ăn thôi mà, chẳng lẽ còn có thể ăn đến chết Lạc Ba Đào sao? Lại nói. Chờ chuyện của mình ổn định một chút, bước tiếp theo vẫn là dẫn hắn kiếm ít tiền thì thực tế hơn. Hai người lấy cơm xong, đi thẳng về bàn. Người còn chưa đến bàn, lại phát hiện bàn bên cạnh Tôn Úc Kiêu có hai nữ sinh và một nam sinh đang ngồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận