Trùng Sinh Không Làm Liếm Cẩu , Tôi Có Bạn Gái Hoa Khôi

Chương 138: Liên tục thăm dò

Xã hội không giống với trường học. Ở trường học, bất kể ai có dằn vặt, có tính toán mưu mô thế nào đi nữa, thì cuối cùng cũng chỉ là một đám học sinh chưa trải qua sóng gió cuộc đời mà thôi. Có thể dằn vặt, mưu mô được đến đâu cơ chứ? Nhưng xã hội thì khác. Cho dù chỉ là một đứa trẻ mười mấy tuổi, nếu không cẩn thận thì cũng có khả năng đùa chết ngươi. Đây cũng là lý do vì sao sau khi Trần Mạt đến thôn Trung Quan, tính cách và cách xử sự của hắn gần như thay đổi hoàn toàn so với lúc còn ở trường học. Và cũng là lý do hắn thờ ơ từ đầu đến cuối khi vừa nghe được cuộc đối thoại giữa Kim Nghiên Hi và người đàn ông trung niên kia. Giờ phút này, nghe tiếng khóc lóc đau đớn như tê tâm liệt phế của Kim Nghiên Hi. Lạc Ba Đào cũng không nhịn được nữa, giật mạnh bàn tay Trần Mạt đang che miệng mình ra, mắng:
“Tiểu Mạt, con mẹ nó ngươi trở nên máu lạnh vô tình như vậy từ lúc nào?” Nói xong, liền bỏ mặc Trần Mạt, đi về phía bậc thang. Từ nhỏ đến lớn, Lạc Ba Đào rất ít khi nói tục, đặc biệt là với Trần Mạt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận