Trùng Sinh Không Làm Liếm Cẩu , Tôi Có Bạn Gái Hoa Khôi

Chương 254: Tôn cá con đồng học thế mà thiếu hai lạng thịt

Cứ như vậy. Ngươi là cơn gió, ta là tuyết, quấn quýt triền miên đến tận chân trời, không biết đã bao lâu. Bỗng nhiên, cách đó không xa có tiếng người vang lên. “Ai nha, trước mặt bàn dân thiên hạ, hai người các ngươi cứ trắng trợn đùa giỡn như vậy có được không?” Trần Mạt và Tôn Úc Kiêu đều nghe ra được giọng nói đó là của ai. Dù có luyến tiếc, nhưng cả hai vẫn tách ra. Tôn Úc Kiêu liếc mắt nhìn người vừa tới, cả khuôn mặt đỏ bừng lên, hơi cúi đầu, dùng sức nhìn chằm chằm mũi chân mình như muốn đào ra một cái biệt thự. Trần Mạt đang đưa lưng về phía sau thì lại tỏ ra mặt dày như ‘lợn chết không sợ nước sôi’, vừa quay đầu lại vừa cười nói. “Hay lắm, ngươi có muốn tham gia không? Dịch Hiểu Nịnh.” Đợi nói xong lời, Trần Mạt quay hẳn người lại mới nhìn thấy phía trước không chỉ có Dịch Hiểu Nịnh vừa trêu đùa, mà cả Trương Giai Di và Lý Đông Đông cũng ở đó. Bảo sao Ngư Bảo Nhi nhà mình vừa liếc mắt đã đỏ bừng cả mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận