Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Tổng Kịch Võ Tình

Chương 50: Định hướng truy tung tạp, Thiên môn tuyết nguyệt làm cho đạp tuyết mà ca

Chương 50: Thẻ truy tung định hướng, sứ giả Tuyết Nguyệt của Thiên Môn – Đạp Tuyết Nhi Ca
Lúc này, bên trong Luân Hồi thần điện.
Vương Chấn đang ngồi ở một góc của Luân Hồi tửu quán, ừng ực ừng ực đổ rượu vào miệng.
Vài phút trước, chưởng môn nhân Thiên Môn, Đế Thích Thiên - xếp hạng 33 trên Bảng xếp hạng Top 100 - đã tìm tới hắn, ép hắn ký khế ước.
Nội dung khế ước là, kể từ hôm nay trở đi, Thiên Hạ Hội sẽ không được dùng bất kỳ thủ đoạn nào để mời chào hay khống chế Võ Vô Địch, hơn nữa không được công khai bất kỳ thông tin nào đã biết liên quan đến Võ Vô Địch.
Bản khế ước này hoàn toàn là điều khoản Bá Vương.
Nhưng Vương Chấn lại không có lựa chọn nào khác.
Đối với Thiên Môn, bang hội xếp hạng thứ ba trong Luân Hồi thần điện Châu Á mà nói, Thiên Hạ Hội chỉ là một con tôm nhỏ.
Đối với Đế Thích Thiên mà nói, bản thân hắn cũng chỉ là một con tôm nhỏ.
Cho nên Vương Chấn hết sức thức thời mà ký khế ước.
Nhưng sau khi Đế Thích Thiên rời đi, Vương Chấn đã trực tiếp đập nát phòng làm việc của mình!
Hắn không cam tâm!
Rõ ràng mình mới là người đầu tiên nhận được tin tức về Võ Vô Địch!
Chính mình lại bỏ lỡ cơ hội!
Bây giờ Võ Vô Địch bị Thiên Môn để mắt tới, chính mình lại ký khế ước, đã hoàn toàn không còn cơ hội!
Nghĩ đến đây, trong đôi mắt Vương Chấn thoáng qua vẻ độc ác.
Nếu ta đã không lấy được, vậy thì ai cũng đừng hòng có được hắn!
Khế ước chỉ quy định không thể mời chào hay khống chế, chứ đâu có nói là không thể giết!
Vương Chấn vừa nghĩ, vừa mở giao diện bạn bè trong bảng cá nhân, tìm một người, gửi tin tức đi.
Không lâu sau, một người toàn thân trùm trong áo choàng đen liền đi tới ngồi xuống trước mặt hắn.
"Giúp ta làm một chuyện."
Vương Chấn vừa nói, vừa lấy ra một tấm thẻ đưa cho người mặc áo choàng đen đối diện.
"Đây là thẻ truy tung định hướng, có thể căn cứ vào thông tin nhập sẵn bên trong, tiến vào sảnh chờ tương ứng của luân hồi giả chỉ định."
"Giúp ta giết Võ Vô Địch."
Hắc bào nhân đối diện nghe vậy, bàn tay vốn đang đưa ra liền dừng lại giữa không trung.
Thấy vậy, Vương Chấn hừ lạnh một tiếng, khởi động giao dịch, trực tiếp chuyển cho hắc bào nhân 5000 điểm Luân Hồi.
Hắc bào nhân thu tay về, làm bộ định đứng dậy.
"Ai nha, ta đúng là phục ngươi rồi!"
Vương Chấn vội vàng chuyển thêm 5000 điểm Luân Hồi nữa, lúc này hắc bào nhân mới đưa tay nhận lấy thẻ truy tung định hướng, sau đó rời đi không hề ngoảnh đầu lại.
Vương Chấn nhìn theo bóng lưng hắc bào nhân, hừ một tiếng, thấp giọng phàn nàn.
"Chết tiệt, nếu không phải cái thẻ truy tung định hướng này có hạn chế, chỉ cho phép tiến vào phó bản thấp hơn bản thân tối đa một cấp bậc, ta đã tự mình đi giết Võ Vô Địch rồi."
"Nhưng mà gã này tuy thu phí cao, năng lực làm việc lại không thể chê vào đâu được."
"Dù sao cũng là một kẻ tàn nhẫn, vừa mới lên cấp C đã giết chết luân hồi giả cấp B, khiến cả một bang phái phải trực tiếp giải tán."
"Võ Vô Địch, ngươi cứ chờ chết đi..."
***
Lúc này Tô Mục còn không biết Vương Chấn đã sắp xếp sát thủ, chuẩn bị ám sát hắn trong phó bản tiếp theo.
Bây giờ, hắn vừa mới họp phụ huynh xong, đang cùng Tô Đồng về nhà.
Buổi họp phụ huynh hôm nay cũng không khác mọi khi là mấy.
Vẫn là giáo viên hết lời khen ngợi Tô Đồng, phát cho một đống phần thưởng.
Tiếp đó, vị phụ huynh là luân hồi giả cấp E kia, lại vênh váo đắc ý nói rằng những phần thưởng này, dù có cho không hắn cũng chẳng thèm.
Rất có cảm giác `không ăn được nho thì nói nho xanh`.
Khiến cho bầu không khí rất lúng túng.
Vốn dĩ người này còn định đấu võ mồm vài câu với Tô Mục.
Nhưng Tô Mục chỉ cần liếc một ánh mắt lạnh như băng, hắn ta liền lập tức im re.
Dù sao cũng là luân hồi giả cấp E, vẫn khác biệt so với người bình thường chỉ quanh quẩn trong khu an toàn, có thể mơ hồ cảm nhận được chút đáng sợ từ Tô Mục.
Sau một bữa tối vui vẻ, buổi tối, Tô Mục nằm trên giường.
Xét tình hình trước mắt, Tô Mục cũng dự định tạm thời dừng bước trên Đăng Thần Bậc Thang.
Theo suy đoán của hắn, bây giờ chắc hẳn có không ít người đang chờ hắn ở giai đoạn thứ ba của Đăng Thần Bậc Thang.
Chỉ chờ đến khoảng thời gian đó, liền sẽ có lượng lớn người tràn vào phó bản giai đoạn thứ ba của Đăng Thần Bậc Thang.
Cho nên lần này Tô Mục dự định làm ngược lại, đi cày phó bản ngẫu nhiên!
Việc lựa chọn phó bản ngẫu nhiên dựa vào cấp bậc Luân Hồi của bản thân.
Bây giờ cấp bậc Luân Hồi của Tô Mục đã đạt E cấp 9 sao, như vậy phó bản cày được sẽ là cấp E và cấp D.
Chỉ cần mình có thể cày được một phó bản cấp D, liền có thể hoàn thành khảo hạch thăng cấp.
Còn về vấn đề phần thưởng của phó bản ngẫu nhiên ít hơn phó bản Đăng Thần Bậc Thang, thật ra cũng không quan trọng.
Dù sao giai đoạn thứ ba của Đăng Thần Bậc Thang vẫn ở đó, cũng sẽ không chạy đi đâu được.
Rất nhanh, thời gian cũng sắp đến.
Tô Mục lại một lần nữa tiến vào Luân Hồi thần điện.
Vừa mới tiến vào quảng trường công cộng, đi đến cửa sảnh phó bản, liền có người từ phía sau gọi hắn lại.
"Xin chào, Võ đại lão xin chờ một chút."
Nghe thấy tiếng gọi, Tô Mục trong lòng khẽ động.
Khá lắm, vậy mà tìm tới nhanh thế.
Hắn xoay người, lập tức nhìn thấy một công tử mặc trường sam trắng, phong thái như ngọc.
Nhìn thấy Tô Mục quay lại, vị công tử này mỉm cười.
"Xin chào Võ đại lão, ta là sứ giả Tuyết Nguyệt của Thiên Môn – Đạp Tuyết Nhi Ca."
Nghe thấy tên của hắn, Tô Mục lòng khẽ động, không nhịn được nhíu mày.
"Ngươi chính là Đạp Tuyết Nhi Ca?"
"Là Đạp Tuyết Nhi Ca đã chia sẻ thông tin phó bản Đăng Thần Bậc Thang kia ư?"
Đạp Tuyết Nhi Ca gật gật đầu, mỉm cười.
"Là ta. Không biết Võ đại lão có hứng thú cùng ta nói chuyện riêng một chút không?"
Tô Mục suy nghĩ một chút, rồi gật đầu.
"Được, nể tình ngươi đã miễn phí chia sẻ thông tin phó bản Đăng Thần Bậc Thang."
"Được, mời đi theo ta."
Đạp Tuyết Nhi Ca nói xong, liền dẫn Tô Mục đến một phòng riêng trong Luân Hồi tửu quán.
Tiến vào phòng, Đạp Tuyết Nhi Ca mở miệng hỏi: "Có muốn uống gì không?"
"Không cần, nói thẳng vào việc đi."
"Được."
Đạp Tuyết Nhi Ca gật gật đầu, nói: "Vậy ta nói thẳng, Thiên Môn chúng ta muốn mời Võ huynh đệ ngươi gia nhập."
"Ngươi khoan vội từ chối."
"Ngươi có biết tại sao ta lại chia sẻ thông tin phó bản Đăng Thần Bậc Thang không?"
Tô Mục khẽ lắc đầu.
"Đó là bởi vì, Thiên Môn chúng ta thực chất là một tổ chức bán chính thức, do quan phương Long quốc đứng đầu."
Nghe câu trả lời của hắn, Tô Mục mới chợt hiểu ra.
Quả thật, việc chia sẻ thông tin phó bản Đăng Thần Bậc Thang, đối với Đạp Tuyết Nhi Ca mà nói, thu hoạch duy nhất chính là danh vọng.
Mà ngoài quan phương ra, cũng chẳng có thủ lĩnh bang phái nào lại để thuộc hạ của mình đi chia sẻ thông tin cả.
Nhưng cho dù là tổ chức quan phương, bản thân cũng không thể nào gia nhập.
Dù sao hắn cũng không có cách nào giải thích vì sao mình lại biết những thông tin này.
Hắn vừa định từ chối, liền nghe Đạp Tuyết Nhi Ca nói tiếp: "Ta biết rõ, ngươi có thể lo lắng bí mật của mình bị bại lộ."
"Ta cũng biết, ngươi chắc chắn có một bí mật như vậy."
"Cho nên chúng ta không giống những bang phái khác."
"Bọn họ muốn có được bí mật của ngươi từ chỗ ngươi."
"Nhưng chúng ta, chỉ cần kết quả."
"Ngươi chỉ cần mỗi lần vượt qua một phó bản, chia sẻ chiến lược ra là được."
"Chúng ta sẽ công khai một phần chiến lược đó."
Nghe hắn nói vậy, Tô Mục khẽ nhíu mày.
Không đúng...
Nếu như Thiên Môn này thật sự là tổ chức bán chính thức, tại sao lại lựa chọn công khai chiến lược đánh giá cao?
Phải biết, luân hồi giả có thể mang thực lực về thực tế.
Nếu công khai chiến lược đánh giá cao, vậy thì sẽ có lượng lớn luân hồi giả cường đại xuất hiện.
Đến lúc đó trong hiện thực, chẳng phải là sẽ `thiên hạ đại loạn` hay sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận