Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Tổng Kịch Võ Tình
Chương 149: Hoàn thành khiêu chiến, giấy trắng tầm thường Tiểu Long Nữ
Chương 149: Hoàn thành khiêu chiến, Tiểu Long Nữ như tờ giấy trắng
Nghĩ tới đây, Tôn bà bà cũng không trì hoãn nữa, lập tức đi về hướng Cổ Mộ.
Nhưng nàng lại không biết, Tô Mục đã thi triển khinh công, âm thầm đi theo phía sau nàng.
Không bao lâu sau, Tô Mục liền theo Tôn bà bà đi tới cửa vào Cổ Mộ.
Khi nhìn thấy cửa vào, Tô Mục liền lắc mình xuất hiện sau lưng Tôn bà bà, sau đó dùng một ngón tay điểm huyệt khiến nàng hôn mê bất tỉnh.
Chính mình lần này tới, là muốn đến vơ vét bảo vật.
Chuyện này nói thế nào đi nữa, Tôn bà bà và Tiểu Long Nữ đều khó có khả năng đồng ý.
Đã như vậy, chẳng bằng trực tiếp làm cường đạo thì tốt hơn.
Bất quá cho dù làm cường đạo, Tô Mục cũng dự định làm một tên cường đạo có nguyên tắc.
Hắn ôm lấy Tôn bà bà đang hôn mê, đi vào Cổ Mộ.
Không bao lâu, hắn liền đi tới đại sảnh của Cổ Mộ.
Mà lúc này, từ một mộ thất bên cạnh cũng truyền đến tiếng nói lạnh lùng.
“Ngươi là ai?” Tô Mục quay đầu nhìn lại, liền thấy Tiểu Long Nữ.
Một thân váy trắng thuần khiết, trên đầu búi hai búi tóc tròn.
Khuôn mặt thanh lệ tuyệt mỹ, phảng phất như tiên nữ không vướng bụi trần.
Cho dù là với định lực của Tô Mục, cũng hơi thất thần.
Hắn vừa định trả lời, lại nghe thấy bên tai bỗng nhiên vang lên giọng nói nhắc nhở của Luân Hồi thần điện —— 【 Phát hiện người luân hồi Võ Vô Địch hoàn thành khiêu chiến đặc thù —— Đánh bại tất cả đối thủ đến tham gia “Tỷ võ cầu hôn”, đồng thời nhìn thấy Tiểu Long Nữ 】 【 Phó bản thế giới của khiêu chiến đặc thù này sẽ không còn mở cho những người luân hồi khác nữa 】 【 Sau này khi tiến hành phó bản ngẫu nhiên, có thể cố định tạo ra phó bản liên quan đến các điểm thời gian đặc thù của thế giới này 】 【 Người luân hồi có thể tiến hành kết toán khiêu chiến bất cứ lúc nào trước khi thời gian dừng lại ở phó bản kết thúc, để trở về Luân Hồi thần điện 】 【 Phần thưởng đặc biệt sẽ được phát vào lúc kết toán khiêu chiến 】 【 Thời gian dừng lại tại phó bản hiện tại: 24 giờ 】 Nghe được giọng nói nhắc nhở của Luân Hồi thần điện, Tô Mục mới bừng tỉnh đại ngộ.
Thảo nào trước đó chính mình đánh bại Triệu Đức Ngôn, Lục Tiểu Phụng và Tây Môn Xuy Tuyết, khiêu chiến đặc thù vẫn chưa hoàn thành.
Hóa ra là thiếu bước cuối cùng, chưa nhìn thấy Tiểu Long Nữ.
Vừa hay, bây giờ thời gian dừng lại còn có 24 giờ, chắc là đủ để chính mình vơ vét xong đồ tốt trong cổ mộ.
Nghĩ tới đây, Tô Mục cười cười với Tiểu Long Nữ.
“Chào ngươi, ta tên là Võ Vô Địch.” Tiểu Long Nữ gật gật đầu, tiếp tục hỏi: “Võ Vô Địch, Tôn bà bà bị sao thế?” “À, nàng không sao, chỉ là hôn mê thôi.” Tô Mục đặt Tôn bà bà nằm xuống trên một cỗ quan tài đá.
“Là ngươi đánh ngất nàng sao?” “Không phải.” Tô Mục mặt không đổi sắc, lắc đầu.
Ta vốn không phải đánh, mà là điểm huyệt ngủ của Tôn bà bà.
Việc này sao có thể tính là đánh được chứ?
Tiểu Long Nữ nghe vậy cũng không nghi ngờ, “Ừm” một tiếng, quay người liền chuẩn bị rời đi.
Nhìn Tiểu Long Nữ vừa không định hỏi Tôn bà bà thế nào, vừa không có ý định xua đuổi chính mình, Tô Mục cũng là nhịn không được khóe miệng co giật.
Đây chính là chỗ đáng sợ của Ngọc Nữ Tâm Kinh phái Cổ Mộ, cũng là do bản thân Tiểu Long Nữ không rành thế sự, lạnh lùng vô tình.
Trong nguyên tác, nếu không có Dương Quá ở đó, có lẽ Tiểu Long Nữ thật sự sẽ trở thành tiên nữ vô dục vô cầu, không có bất kỳ tình cảm nào.
Chẳng qua nếu chính mình nhớ không lầm, môn quy phái Cổ Mộ có một điều, là không cho phép nam tử bước vào Cổ Mộ nửa bước.
Tại sao Tiểu Long Nữ lại không xua đuổi chính mình đâu?
Chẳng lẽ là bởi vì chính mình tới tương đối sớm, cho nên Tôn bà bà còn chưa kịp dạy Tiểu Long Nữ nam nhân là thế nào sao?
Bất quá bất kể thế nào, nếu nàng không xua đuổi chính mình, vậy cũng có thể tránh được một chút xung đột.
Nghĩ tới đây, Tô Mục hỏi Tiểu Long Nữ: “Xin hỏi cô nương, bài vị của tổ sư phái Cổ Mộ, Lâm Triêu Anh tiền bối, ở đâu?” “Ta muốn đến tế bái một phen.” Tiểu Long Nữ nghe vậy, nghiêng đầu nhìn Tô Mục.
“Ngươi cũng là đệ tử phái Cổ Mộ?” “Không phải.” Tô Mục lắc đầu, “Ta chỉ đơn thuần ngưỡng mộ Lâm Triêu Anh tiền bối mà thôi.” “Ra là vậy.” Tiểu Long Nữ gật gật đầu.
“Đi theo ta.” Nói xong, liền đi trước dẫn đường.
Không bao lâu, nàng liền dẫn Tô Mục đi tới một mộ thất.
Trong mộ thất có năm cỗ quan tài bằng đá.
Tiểu Long Nữ chỉ vào cỗ quan tài ngoài cùng bên phải, nói: “Tổ sư Lâm Triêu Anh được chôn ở bên trong.” “Ngươi bái đi.” Tô Mục nghe vậy, liếc nhìn Tiểu Long Nữ.
Thạch thất ghi lại di khắc của Trùng Dương nằm trong mật thất bên dưới một trong những cỗ quan tài đá đó.
Theo lý thuyết, ta muốn lấy được Trùng Dương di khắc thì cần phải kiểm tra những thạch quan này.
Cho dù Tiểu Long Nữ bây giờ còn chưa phân rõ nam nữ, nàng cũng chắc chắn sẽ không để cho chính mình làm như vậy.
Cho nên ta trước tiên cần phải để Tiểu Long Nữ tránh đi một chút.
Nghĩ tới đây, hắn bèn thuận miệng bịa chuyện nói: “Cô nương, ở quê chúng ta có một tập tục.” “Khi tế bái tiền nhân, không thể có người ở bên cạnh quan sát.” “Như vậy, người tế bái mới có thể giao lưu cùng tiền nhân, biết được nguyện vọng của người.” “Cô nương, ngươi cũng không muốn nguyện vọng của tổ sư Lâm Triêu Anh không ai biết đến chứ?” Nghe hắn nói vậy, Tiểu Long Nữ hơi nhíu mày.
Thấy vậy, Tô Mục liền chuẩn bị sẵn sàng động thủ.
Nhưng không biết nàng nghĩ thế nào, cuối cùng vẫn gật gật đầu, quay người đi ra mộ thất.
Tô Mục thấy cảnh này, cũng nhún vai, bắt đầu kiểm tra thạch quan.
Không lâu sau, hắn liền tìm thấy câu nói đó bên trong một thạch quan —— Ngọc Nữ Tâm Kinh, tài nghệ trấn áp Toàn Chân.
Trùng Dương cả đời, không bằng ai!
Là chỗ này!
Tô Mục lục soát trong thạch quan một hồi, quả nhiên tìm được một cơ quan.
Hắn dùng sức nắm lấy cơ quan, vặn sang trái một cái, rồi kéo ra.
Bên dưới thạch quan, lập tức xuất hiện một cầu thang đá.
Tô Mục đợi một lát, rồi theo cầu thang đá đi xuống.
Men theo cầu thang đá quanh co, liền đi đến một gian thạch thất.
Trên trần của thạch thất, quả nhiên có khắc một đoạn văn tự dài.
Ngoài cùng bên phải, còn có bốn chữ lớn —— Cửu Âm Chân Kinh!
Nhưng nhìn đoạn văn tự dài trên trần thạch thất này, Tô Mục cũng có chút đau đầu.
Cửu Âm Chân Kinh do Vương Trùng Dương khắc thì ta đã tìm được.
Nhưng làm sao mang nó ra khỏi phó bản đây?
Không thể nào ta lại đào cả trần thạch thất này đi được?
Ta cố gắng ghi nhớ thì cũng có thể nhớ được, nhưng chẳng phải là phiền phức sao.
Nếu như có thể lấy được giấy bút thì......
Tô Mục bỗng nhiên trong mắt loé lên tinh quang, nghĩ ra cách rồi.
Hắn quay người rời khỏi thạch thất, trở lại mộ thất.
Sau khi đưa tay vận nội lực, xóa đi chữ viết Vương Trùng Dương để lại trên quan tài đá, hắn mới quay người đi ra ngoài.
Vừa ra khỏi cửa, hắn liền thấy Tiểu Long Nữ đang đứng chờ bên ngoài.
“Cô nương mau tới đây, ta vừa trao đổi với anh linh của Lâm Triêu Anh tiền bối, tìm được một gian mật thất!” Tiểu Long Nữ nghe vậy, điểm nhẹ mũi chân liền lướt đến trước mặt Tô Mục.
“Thật không?” “Tổ Sư Bà Bà còn nói gì nữa?” “Nàng còn nói bảo ngươi chuẩn bị bút mực giấy nghiên, chép lại những thứ trên trần mật thất, chúng ta mỗi người một phần.” “Sau đó nàng còn bảo ngươi nhớ đưa hết Ngọc Phong Tương cho ta, xem như thù lao của ta.” Không đòi giường hàn ngọc, một mặt là vì Tô Mục cảm thấy giường hàn ngọc tác dụng không lớn.
Dù sao cũng không ai đường đường chính chính dựa vào bản thân tu luyện nội lực cả.
Mặt khác là đối mặt với Tiểu Long Nữ như một tờ giấy trắng, hắn cũng có chút không nỡ ra tay.
Nếu không còn sự hỗ trợ của giường hàn ngọc, Tiểu Long Nữ sẽ không luyện được nội lực đủ mạnh.
Như vậy, nàng thật sự sẽ không có sức tự vệ.
Thôi được rồi, ta lấy được lợi ích từ người nàng đã đủ nhiều rồi.
Vẫn nên chừa lại cho nàng chút đồ vật.
Tô Mục nói cứ như thật, Tiểu Long Nữ cũng tin.
Nàng gật gật đầu, nói: “Được, cứ theo sự sắp xếp của Tổ Sư Bà Bà.”
Nghĩ tới đây, Tôn bà bà cũng không trì hoãn nữa, lập tức đi về hướng Cổ Mộ.
Nhưng nàng lại không biết, Tô Mục đã thi triển khinh công, âm thầm đi theo phía sau nàng.
Không bao lâu sau, Tô Mục liền theo Tôn bà bà đi tới cửa vào Cổ Mộ.
Khi nhìn thấy cửa vào, Tô Mục liền lắc mình xuất hiện sau lưng Tôn bà bà, sau đó dùng một ngón tay điểm huyệt khiến nàng hôn mê bất tỉnh.
Chính mình lần này tới, là muốn đến vơ vét bảo vật.
Chuyện này nói thế nào đi nữa, Tôn bà bà và Tiểu Long Nữ đều khó có khả năng đồng ý.
Đã như vậy, chẳng bằng trực tiếp làm cường đạo thì tốt hơn.
Bất quá cho dù làm cường đạo, Tô Mục cũng dự định làm một tên cường đạo có nguyên tắc.
Hắn ôm lấy Tôn bà bà đang hôn mê, đi vào Cổ Mộ.
Không bao lâu, hắn liền đi tới đại sảnh của Cổ Mộ.
Mà lúc này, từ một mộ thất bên cạnh cũng truyền đến tiếng nói lạnh lùng.
“Ngươi là ai?” Tô Mục quay đầu nhìn lại, liền thấy Tiểu Long Nữ.
Một thân váy trắng thuần khiết, trên đầu búi hai búi tóc tròn.
Khuôn mặt thanh lệ tuyệt mỹ, phảng phất như tiên nữ không vướng bụi trần.
Cho dù là với định lực của Tô Mục, cũng hơi thất thần.
Hắn vừa định trả lời, lại nghe thấy bên tai bỗng nhiên vang lên giọng nói nhắc nhở của Luân Hồi thần điện —— 【 Phát hiện người luân hồi Võ Vô Địch hoàn thành khiêu chiến đặc thù —— Đánh bại tất cả đối thủ đến tham gia “Tỷ võ cầu hôn”, đồng thời nhìn thấy Tiểu Long Nữ 】 【 Phó bản thế giới của khiêu chiến đặc thù này sẽ không còn mở cho những người luân hồi khác nữa 】 【 Sau này khi tiến hành phó bản ngẫu nhiên, có thể cố định tạo ra phó bản liên quan đến các điểm thời gian đặc thù của thế giới này 】 【 Người luân hồi có thể tiến hành kết toán khiêu chiến bất cứ lúc nào trước khi thời gian dừng lại ở phó bản kết thúc, để trở về Luân Hồi thần điện 】 【 Phần thưởng đặc biệt sẽ được phát vào lúc kết toán khiêu chiến 】 【 Thời gian dừng lại tại phó bản hiện tại: 24 giờ 】 Nghe được giọng nói nhắc nhở của Luân Hồi thần điện, Tô Mục mới bừng tỉnh đại ngộ.
Thảo nào trước đó chính mình đánh bại Triệu Đức Ngôn, Lục Tiểu Phụng và Tây Môn Xuy Tuyết, khiêu chiến đặc thù vẫn chưa hoàn thành.
Hóa ra là thiếu bước cuối cùng, chưa nhìn thấy Tiểu Long Nữ.
Vừa hay, bây giờ thời gian dừng lại còn có 24 giờ, chắc là đủ để chính mình vơ vét xong đồ tốt trong cổ mộ.
Nghĩ tới đây, Tô Mục cười cười với Tiểu Long Nữ.
“Chào ngươi, ta tên là Võ Vô Địch.” Tiểu Long Nữ gật gật đầu, tiếp tục hỏi: “Võ Vô Địch, Tôn bà bà bị sao thế?” “À, nàng không sao, chỉ là hôn mê thôi.” Tô Mục đặt Tôn bà bà nằm xuống trên một cỗ quan tài đá.
“Là ngươi đánh ngất nàng sao?” “Không phải.” Tô Mục mặt không đổi sắc, lắc đầu.
Ta vốn không phải đánh, mà là điểm huyệt ngủ của Tôn bà bà.
Việc này sao có thể tính là đánh được chứ?
Tiểu Long Nữ nghe vậy cũng không nghi ngờ, “Ừm” một tiếng, quay người liền chuẩn bị rời đi.
Nhìn Tiểu Long Nữ vừa không định hỏi Tôn bà bà thế nào, vừa không có ý định xua đuổi chính mình, Tô Mục cũng là nhịn không được khóe miệng co giật.
Đây chính là chỗ đáng sợ của Ngọc Nữ Tâm Kinh phái Cổ Mộ, cũng là do bản thân Tiểu Long Nữ không rành thế sự, lạnh lùng vô tình.
Trong nguyên tác, nếu không có Dương Quá ở đó, có lẽ Tiểu Long Nữ thật sự sẽ trở thành tiên nữ vô dục vô cầu, không có bất kỳ tình cảm nào.
Chẳng qua nếu chính mình nhớ không lầm, môn quy phái Cổ Mộ có một điều, là không cho phép nam tử bước vào Cổ Mộ nửa bước.
Tại sao Tiểu Long Nữ lại không xua đuổi chính mình đâu?
Chẳng lẽ là bởi vì chính mình tới tương đối sớm, cho nên Tôn bà bà còn chưa kịp dạy Tiểu Long Nữ nam nhân là thế nào sao?
Bất quá bất kể thế nào, nếu nàng không xua đuổi chính mình, vậy cũng có thể tránh được một chút xung đột.
Nghĩ tới đây, Tô Mục hỏi Tiểu Long Nữ: “Xin hỏi cô nương, bài vị của tổ sư phái Cổ Mộ, Lâm Triêu Anh tiền bối, ở đâu?” “Ta muốn đến tế bái một phen.” Tiểu Long Nữ nghe vậy, nghiêng đầu nhìn Tô Mục.
“Ngươi cũng là đệ tử phái Cổ Mộ?” “Không phải.” Tô Mục lắc đầu, “Ta chỉ đơn thuần ngưỡng mộ Lâm Triêu Anh tiền bối mà thôi.” “Ra là vậy.” Tiểu Long Nữ gật gật đầu.
“Đi theo ta.” Nói xong, liền đi trước dẫn đường.
Không bao lâu, nàng liền dẫn Tô Mục đi tới một mộ thất.
Trong mộ thất có năm cỗ quan tài bằng đá.
Tiểu Long Nữ chỉ vào cỗ quan tài ngoài cùng bên phải, nói: “Tổ sư Lâm Triêu Anh được chôn ở bên trong.” “Ngươi bái đi.” Tô Mục nghe vậy, liếc nhìn Tiểu Long Nữ.
Thạch thất ghi lại di khắc của Trùng Dương nằm trong mật thất bên dưới một trong những cỗ quan tài đá đó.
Theo lý thuyết, ta muốn lấy được Trùng Dương di khắc thì cần phải kiểm tra những thạch quan này.
Cho dù Tiểu Long Nữ bây giờ còn chưa phân rõ nam nữ, nàng cũng chắc chắn sẽ không để cho chính mình làm như vậy.
Cho nên ta trước tiên cần phải để Tiểu Long Nữ tránh đi một chút.
Nghĩ tới đây, hắn bèn thuận miệng bịa chuyện nói: “Cô nương, ở quê chúng ta có một tập tục.” “Khi tế bái tiền nhân, không thể có người ở bên cạnh quan sát.” “Như vậy, người tế bái mới có thể giao lưu cùng tiền nhân, biết được nguyện vọng của người.” “Cô nương, ngươi cũng không muốn nguyện vọng của tổ sư Lâm Triêu Anh không ai biết đến chứ?” Nghe hắn nói vậy, Tiểu Long Nữ hơi nhíu mày.
Thấy vậy, Tô Mục liền chuẩn bị sẵn sàng động thủ.
Nhưng không biết nàng nghĩ thế nào, cuối cùng vẫn gật gật đầu, quay người đi ra mộ thất.
Tô Mục thấy cảnh này, cũng nhún vai, bắt đầu kiểm tra thạch quan.
Không lâu sau, hắn liền tìm thấy câu nói đó bên trong một thạch quan —— Ngọc Nữ Tâm Kinh, tài nghệ trấn áp Toàn Chân.
Trùng Dương cả đời, không bằng ai!
Là chỗ này!
Tô Mục lục soát trong thạch quan một hồi, quả nhiên tìm được một cơ quan.
Hắn dùng sức nắm lấy cơ quan, vặn sang trái một cái, rồi kéo ra.
Bên dưới thạch quan, lập tức xuất hiện một cầu thang đá.
Tô Mục đợi một lát, rồi theo cầu thang đá đi xuống.
Men theo cầu thang đá quanh co, liền đi đến một gian thạch thất.
Trên trần của thạch thất, quả nhiên có khắc một đoạn văn tự dài.
Ngoài cùng bên phải, còn có bốn chữ lớn —— Cửu Âm Chân Kinh!
Nhưng nhìn đoạn văn tự dài trên trần thạch thất này, Tô Mục cũng có chút đau đầu.
Cửu Âm Chân Kinh do Vương Trùng Dương khắc thì ta đã tìm được.
Nhưng làm sao mang nó ra khỏi phó bản đây?
Không thể nào ta lại đào cả trần thạch thất này đi được?
Ta cố gắng ghi nhớ thì cũng có thể nhớ được, nhưng chẳng phải là phiền phức sao.
Nếu như có thể lấy được giấy bút thì......
Tô Mục bỗng nhiên trong mắt loé lên tinh quang, nghĩ ra cách rồi.
Hắn quay người rời khỏi thạch thất, trở lại mộ thất.
Sau khi đưa tay vận nội lực, xóa đi chữ viết Vương Trùng Dương để lại trên quan tài đá, hắn mới quay người đi ra ngoài.
Vừa ra khỏi cửa, hắn liền thấy Tiểu Long Nữ đang đứng chờ bên ngoài.
“Cô nương mau tới đây, ta vừa trao đổi với anh linh của Lâm Triêu Anh tiền bối, tìm được một gian mật thất!” Tiểu Long Nữ nghe vậy, điểm nhẹ mũi chân liền lướt đến trước mặt Tô Mục.
“Thật không?” “Tổ Sư Bà Bà còn nói gì nữa?” “Nàng còn nói bảo ngươi chuẩn bị bút mực giấy nghiên, chép lại những thứ trên trần mật thất, chúng ta mỗi người một phần.” “Sau đó nàng còn bảo ngươi nhớ đưa hết Ngọc Phong Tương cho ta, xem như thù lao của ta.” Không đòi giường hàn ngọc, một mặt là vì Tô Mục cảm thấy giường hàn ngọc tác dụng không lớn.
Dù sao cũng không ai đường đường chính chính dựa vào bản thân tu luyện nội lực cả.
Mặt khác là đối mặt với Tiểu Long Nữ như một tờ giấy trắng, hắn cũng có chút không nỡ ra tay.
Nếu không còn sự hỗ trợ của giường hàn ngọc, Tiểu Long Nữ sẽ không luyện được nội lực đủ mạnh.
Như vậy, nàng thật sự sẽ không có sức tự vệ.
Thôi được rồi, ta lấy được lợi ích từ người nàng đã đủ nhiều rồi.
Vẫn nên chừa lại cho nàng chút đồ vật.
Tô Mục nói cứ như thật, Tiểu Long Nữ cũng tin.
Nàng gật gật đầu, nói: “Được, cứ theo sự sắp xếp của Tổ Sư Bà Bà.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận