Toàn Cầu Luân Hồi: Chỉ Có Ta Biết Tổng Kịch Võ Tình

Chương 23: Quỷ môn Long Vương? Cũng chỉ muốn một chưởng vỗ tiến trong đất

Chương 23: Quỷ môn Long Vương? Cũng chỉ muốn một chưởng đánh lún xuống đất
Mặc dù trong chưởng này Tô Mục chỉ dùng ba thành công lực, hơn nữa phía trước cũng có cây thương cán thép xiên qua cản lại một phần lực đạo.
Nhưng một chưởng này đánh xuống, Hầu Thông Hải vẫn lập tức ngửa đầu phun ra một ngụm máu tươi, cả người bay ngược lên!
Lộn mấy vòng trên không trung, lúc này mới rơi bịch một tiếng xuống lôi đài!
Toàn bộ quá trình chỉ diễn ra trong chớp mắt, đến lúc đám người kịp phản ứng thì Hầu Thông Hải đã nằm trên mặt đất, nhắm nghiền hai mắt.
Thấy cảnh tượng này, mọi người nhất thời kinh hãi.
Vậy mà thật sự chỉ một chưởng đã đánh gục Hầu Thông Hải này sao?
Sức chiến đấu và mức độ hung hãn của Hầu Thông Hải, bọn hắn vừa rồi đều đã thấy rõ như ban ngày.
Lại thêm hắn chính là cường nhân độc bá một vùng Hoàng Hà cùng với Sa Thông Thiên.
Vậy mà cứ như vậy, bị một tên phủ binh đánh bay?
Toàn bộ quá trình này, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, thì quả thực khiến người ta khó lòng tin nổi!
Đám người còn chưa kịp kinh sợ thán phục, thì đã nghe một tiếng gầm lớn —— “Sư đệ!” Đám người nhìn theo tiếng hét, kẻ phát ra tiếng gầm giận dữ chính là người có danh hiệu Quỷ môn Long Vương, Sa Thông Thiên!
Sa Thông Thiên nhìn thấy thảm trạng của Hầu Thông Hải, lập tức lửa giận vô danh bốc thẳng lên đầu.
Hắn hai mắt đỏ ngầu, gầm lên một tiếng về phía Tô Mục.
“Tự tìm cái chết!” Tiếng còn chưa dứt, cả người Sa Thông Thiên đã như mãnh hổ xuống núi, lao về phía Tô Mục.
Nhìn thấy Sa Thông Thiên xông tới, trong mắt Tô Mục loé lên hàn quang.
Trong nguyên tác, Sa Thông Thiên cũng giống như Hầu Thông Hải, đều là cao thủ dưới trướng Hoàn Nhan Hồng Liệt.
Mà điểm khác biệt so với Hầu Thông Hải là võ công của người này đã tiếp cận hạng nhất lưu.
Cho dù là đối chiến với Vương Xứ Nhất trong Toàn Chân Thất Tử, cũng không rơi vào thế hạ phong chút nào.
Gã này vốn là một trong những đại địch trong hành động đêm mai của chính mình.
Bây giờ chính hắn tự tìm tới cửa, ngược lại lại đúng lúc cho mình cơ hội, nhân dịp này trọng thương luôn cả hắn, sớm loại bỏ uy hiếp.
Hơn nữa nhìn trạng thái của hắn bây giờ, xem ra đã gần như mất hết lý trí, công phu trên người không cách nào phát huy được mười thành.
Chính mình vừa hay có thể lợi dụng trạng thái này, trong tình huống không để lộ toàn bộ thực lực, đánh bại hắn!
Nghĩ đến đây, Tô Mục lại một lần nữa vận chuyển nội lực, chuẩn bị đón đỡ đòn công kích của Sa Thông Thiên.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Sa Thông Thiên đã lao đến trước mặt Tô Mục, hung hăng tung một chưởng về phía hắn!
Nhưng một giây sau, thân hình Tô Mục đã như khói đen quỷ dị, phiêu nhiên né tránh được chưởng này, di chuyển ra sau lưng hắn.
Sa Thông Thiên bị thân pháp quỷ dị này của Tô Mục làm cho giật mình, lập tức khôi phục lý trí.
Không ổn!
Người này —— Bốp!
Ý niệm trong đầu Sa Thông Thiên còn chưa hình thành xong, đã bị Tô Mục vỗ một chưởng vào sau lưng!
Hắn lập tức há miệng phun ra một ngụm máu tươi lớn, cắm đầu xuống làm vỡ nát mặt lôi đài, lún sâu vào lòng đất.
Đám người thấy vậy, không nhịn được mà hít vào một hơi khí lạnh!
Trời ạ!
Đây chính là Quỷ môn Long Vương Sa Thông Thiên!
Chưởng môn Hoàng Hà bang!
Là cao thủ chân chính quanh năm chiếm cứ một vùng Hoàng Hà, làm mưa làm gió!
Dù rằng Sa Thông Thiên nổi danh nhất là công phu trên mặt nước của hắn.
Nhưng khi hắn lên bờ, một tay công phu ‘sóng lớn chảy xiết chưởng’, một tay công phu ‘trục lãng sắt mái chèo’ cũng lừng lẫy tiếng tăm!
Ngay cả hắn mà cũng không qua nổi một chiêu trên tay tên phủ binh này sao?
Tên phủ binh này rốt cuộc là người nào?
Hắn dùng võ công gì vậy?
Chẳng những chưởng lực kinh người, mà thân pháp còn quỷ dị như vậy, giống như quỷ mị?
Hơn nữa nhìn tuổi của hắn, đoán chừng cũng chỉ tầm hai mươi......
Trên giang hồ này, từ lúc nào lại xuất hiện một vị thanh niên tuấn kiệt như vậy?
Trên đài cao, Hoàn Nhan Hồng Liệt sững sờ nhìn Tô Mục trên lôi đài, không nhịn được nghiêng đầu hỏi Dương Khang: “Khang nhi, ngươi nói hắn xem ngươi là minh chủ, dự định đầu nhập vào ngươi?” Dương Khang cũng ngẩn ra gật gật đầu.
“Đúng... Đúng vậy......” Thực ra khi nói lời này, chính hắn cũng không dám tin.
Nếu như là trước đó, mặc dù hắn cũng thấy Tô Mục có sức mạnh kinh người, khinh công cao tuyệt.
Nhưng dù sao đó cũng chỉ là so sánh với Mục Kiếm Anh, không có trực quan như vậy.
Cho nên hắn cảm thấy, bản thân mình quả thật có thể xứng đáng để Tô Mục đầu nhập.
Nhưng bây giờ, ngay cả phụ thân hắn – Triệu vương Đại Kim quốc Hoàn Nhan Hồng Liệt, người mà đến Quỷ môn Long Vương Sa Thông Thiên cũng phải dùng lễ đối đãi, lại bị Tô Mục nghiền ép nhẹ nhàng như vậy...
Cho dù là Dương Khang, cũng có chút tự biết mình, biết rằng với cường giả bậc này, bản thân mình thật sự không xứng.
Thế nhưng, hắn không nghĩ ra.
Nếu như Tô Mục không thật tâm muốn đầu nhập vào mình, vậy hắn muốn cái gì đây?
Mưu cầu vinh hoa phú quý?
Với thân võ công đó của hắn, đến nơi nào mà không có được vinh hoa phú quý?
Mưu cầu quyền lợi địa vị?
Vậy tại sao không trực tiếp đầu nhập vào phụ thân mình?
Chẳng lẽ, hắn còn có thể mưu đồ sắc đẹp của mẫu thân mình sao?
Trong lúc nhất thời, đầu óc Dương Khang cũng ong ong.
Hoàn Nhan Hồng Liệt nhìn thấy vẻ mặt này của người con trai tiện nghi này, cũng đoán được suy nghĩ của hắn.
“Khang nhi, mặc kệ người này rốt cuộc vì sao muốn đầu nhập vào ngươi, điều đó không quan trọng.” “Ngươi hẳn cũng rõ ràng, cao thủ đạt tới cấp bậc này thường thường cũng khinh thường việc nói dối.” “Cho nên hắn nói muốn đầu nhập vào ngươi, ngươi cứ tận lực thỏa mãn yêu cầu của hắn, cho hắn thứ hắn muốn.” “Nếu ngươi thật sự có thể thu phục hoàn toàn hắn, hắn tuyệt đối sẽ trở thành cánh tay đắc lực của ngươi.” Nghe Hoàn Nhan Hồng Liệt nói vậy, Dương Khang liên tục gật đầu.
Trong lòng lại càng bắt đầu suy tính, phải dùng thứ gì để lôi kéo Tô Mục.
Mà lúc này, giám khảo cuối cùng cũng hoàn hồn, lần thứ tư nhìn về phía Hoàn Nhan Hồng Liệt.
Lần này Hoàn Nhan Hồng Liệt không phất tay nữa, mà đứng dậy hô lớn: “Các vị anh hùng, mọi người cũng đều đã thấy.” “Vừa rồi vị Võ Vô Địch này của Triệu Vương Phủ chúng ta cùng Hầu Thông Hải tỷ thí, là do đôi bên cùng đồng ý.” “Cho nên dù có tử thương cũng là chuyện bình thường.” “Nhưng vị Quỷ môn Long Vương Sa Thông Thiên này lại tự ý xông lên lôi đài, tập kích người của Triệu Vương Phủ ta, thực sự đáng bị trừng phạt!” “Tuy nhiên, xét thấy các đệ tử Hoàng Hà Tứ Quỷ xưa nay đều làm việc cho ta, nên bản vương sẽ không truy cứu thêm trách nhiệm của hắn.” “Nhưng tư cách luận võ của Sa Thông Thiên, bãi bỏ!” “Người đâu, đem Hầu Thông Hải và Sa Thông Thiên đi trị liệu!” “Anh hùng đại hội, tiếp tục!” Nghe sự sắp xếp của Hoàn Nhan Hồng Liệt, lập tức có người của Triệu Vương Phủ tới kéo Hầu Thông Hải và Sa Thông Thiên đi.
Đúng vậy, chính là kéo đi.
Dù sao thì ai cũng có thể nhìn ra, bây giờ Triệu vương rõ ràng là vô cùng yêu thích vị Võ Vô Địch trên đài này.
Nếu mình chỉ là hạ nhân, lại tỏ ra quá thân cận với đối thủ của vị này, dẫn đến bị ghi hận, chẳng phải là tự rước lấy phiền phức sao?
Đây chính là đạo sinh tồn của tiểu nhân vật.
Lúc này, Tô Mục nhìn về phía giám khảo.
“Này, ngươi còn không mau tuyên bố kết quả?” Giám khảo lúc này mới phản ứng lại, vội vàng lớn tiếng tuyên bố: “Ta tuyên bố, Võ Vô Địch đấu với Sa Thông Thiên, Hầu Thông Hải — Võ Vô Địch thắng!” “Trận tiếp theo ——” “Chờ một chút!” Lời của quan giám khảo còn chưa nói hết, đã bị một người của Thiên Hạ Hội ở dưới đài cắt ngang.
“Giám khảo đại nhân, chúng ta tự biết thực lực không đủ, lại thêm Hổ ca chết thảm, đã không còn lòng dạ nào để thi đấu nữa.” “Xin ngài cho phép chúng ta bỏ cuộc.” Đám người Thiên Hạ Hội ôm thi thể Hổ ca, cùng nhau khom mình hành lễ với giám khảo.
Giám khảo lần thứ năm quay đầu nhìn về phía Hoàn Nhan Hồng Liệt.
Hoàn Nhan Hồng Liệt thấy vậy thở dài một tiếng, tỏ vẻ có chút chán nản.
Mẹ kiếp, rõ ràng mấy người này cũng giống Võ Vô Địch, đều là phủ binh xuất thân, vì sao chênh lệch lại lớn như vậy?
Từng người một đến đánh cũng không dám đánh, làm sao mà thông qua được kỳ tuyển chọn phủ binh vậy?
Những người như vậy, còn có thể bảo vệ sự an nguy của Triệu Vương Phủ ta sao?
Nếu gặp phải kẻ xấu, chẳng phải sẽ trực tiếp làm phản hay sao?
Nghĩ đến đây, ánh mắt Hoàn Nhan Hồng Liệt trở nên hung ác.
“Người đâu!” “Đem đám chuột nhắt nhát gan này xuống chém hết cho ta!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận