Thật Thiên Kim Nàng Lại Kéo Giả Thiên Kim Đi Bắt Quỷ Lạc
Thật Thiên Kim Nàng Lại Kéo Giả Thiên Kim Đi Bắt Quỷ Lạc - Chương 09: Tiểu khóc bao? (length: 8851)
Mọi người thường nói, chốn hào môn không có tình thân, chỉ toàn danh với lợi.
Nhưng nhìn thiếu niên trước mặt với đôi mắt đang đỏ hoe, giờ phút này nàng mới thực sự cảm nhận được tình cảm gia đình giữa nguyên chủ và người nhà họ Ôn.
Đó là một loại tình cảm mà bất luận ngươi có biến thành hình dáng gì.
Bọn họ vẫn luôn tin tưởng ngươi.
Đồng thời trước sau như một yêu thương ngươi.
Mặc dù không biết tại sao lại xuyên sách, tại sao lại tiếp quản cơ thể này, nhưng đối diện với người trước mặt.
Điều duy nhất nàng có thể làm là thay thế nguyên chủ bảo vệ Ôn gia thật tốt.
Bảo vệ những người thân tốt nhất trong ký ức của nàng.
"Nhị ca, huynh yên tâm, ta sẽ không đi đâu cả!" Nhìn thiếu niên trước mặt với ánh mắt không dám nhìn người khác, Ôn Hâm Hâm kiên định nói.
"Thật ra thì, nhị ca huynh biết đấy, gần đây cứ đến ngày thứ hai sau sinh nhật là ta đều sẽ tham gia tiệc sinh nhật do Lỵ Viên Á tổ chức nha."
"A, vậy thì..." Nghe Ôn Hâm Hâm giải thích, mặt Ôn Kiều Dương càng đỏ.
Hắn co ngón chân trong dép lê, đến độ như muốn tạo hình luôn cả tòa biệt thự Ôn gia.
Hắn cũng không thể nói cho muội muội nhà mình rằng chẳng qua tối qua hắn làm một giấc mơ.
Trong mộng, muội muội là người hiếu thắng, biết mình là thiên kim giả liền không quay đầu rời khỏi Ôn gia.
Sau đó hắn theo phương thức trong mộng mà tìm đến phòng ngủ Ôn Hâm Hâm, nhưng lại phát hiện muội muội không có ở đó.
Ngược lại, thiên kim thật Đường Hữu Hạ từ phòng thay đồ đi ra.
Lúc đó hắn ngơ ngác hỏi Đường Hữu Hạ: "Kim Kim đâu!?"
Kết quả Đường Hữu Hạ kia liếc hắn một cái, trả lời một câu "Đi sớm rồi".
Khoảnh khắc đó hắn cảm thấy trời đất sụp đổ, ngơ ngơ ngác ngác xuống lầu ngồi trên sofa phòng khách.
Bên tai lờ mờ nghe thấy tiếng quản gia, nhưng lúc đó hắn không nghe lọt bất cứ điều gì.
Bây giờ nghĩ lại, chắc hẳn quản gia đang báo cáo với hắn về hành trình của Kim Kim.
A a a!
Hắn một đời anh danh!
Ôn Kiều Dương càng nhớ lại mặt càng đỏ.
Vừa lắc đầu, chân vừa không để lại dấu vết lui về phía sau.
Ôn Hâm Hâm thấy vậy vô cùng nghi hoặc.
Đưa tay muốn nắm lấy ống tay áo thiếu niên, nhưng lại bị Ôn Kiều Dương đột nhiên tránh thoát.
Sau đó chỉ thấy thiếu niên luống cuống chạy một mạch lên cầu thang.
" . ."
"Phốc xì."
Một tiếng cười nhạo đột ngột vang lên từ phía phòng ăn.
Ôn Hâm Hâm theo tiếng kêu nhìn lại.
Chỉ thấy đại ca nhà mình quay lưng về phía nàng, cong lưng toàn thân run rẩy.
" . ." Ôn Hâm Hâm trong nháy mắt im lặng.
Trong ký ức, đại ca Ôn gia, Ôn Kiều Vũ, là người bề ngoài chính nhân quân tử, làm việc đâu ra đấy, thường ngày cũng là người ít nói cười, đứng đắn.
Nhưng thật ra lại là một kẻ bạch thiết hắc!
Khi còn nhỏ thích nhất làm chuyện trêu đùa đến phát khóc nhị ca ngốc nghếch.
Mặc dù theo tuổi tác tăng lên, nhị ca ít khi khóc hơn, đại ca cũng trưởng thành hơn rất nhiều.
Nhưng cái tật xấu thích xem nhị ca khóc kia lại không hề thay đổi.
Năm nhất đại học vừa khai giảng, nhị ca liền tỏ ý muốn xin nghỉ phép đi thám hiểm.
Trùng hợp khi đó cha mẹ Ôn ra nước ngoài du lịch, không liên lạc được.
Đơn xin nghỉ phép liền phải do đại ca ký tên.
Khi ấy, đại ca vừa mới giúp hắn ký tên xong, liền giả vờ nói hắn không đồng ý cho nhị ca xin nghỉ phép.
Khiến cho nhị ca ở trong văn phòng của hắn.
Một phen nước mắt nước mũi khóc cầu hắn hai ngày, mới nói cho hắn biết đây là đang trêu đùa hắn.
Kết quả khiến nhị ca tức giận tại chỗ xé luôn bản hợp đồng lớn hai tháng mà đại ca nói.
Sau đó không quay đầu lại mà lên máy bay bỏ đi.
Sau khi nhị ca thám hiểm trở về vẫn luôn không thèm quan tâm đại ca, một bộ muốn tuyệt giao.
Mãi cho đến khi đại ca quyên góp xây một tòa nhà cho trường đại học của nhị ca, rồi quyên góp cả viện nghiên cứu.
Hứa hẹn sau này nhị ca có thể tùy tiện xin nghỉ, tùy tiện trốn học.
Hai người này mới làm hòa.
Mà hôm nay Ôn Kiều Vũ lại vểnh lên đi làm, ngồi ở phòng ăn từ sáng sớm.
Chờ đợi chính là khoảnh khắc này, cuối cùng cũng lâu rồi không thấy nhị đệ khóc thút thít.
Hắn rất là nhớ nhung.
Ôn Hâm Hâm bất đắc dĩ nhìn đại ca vẫn còn đang run vai, lười phản ứng lại trò đùa ác ý của hắn.
Nhặt hộp tà linh bị ném qua một bên lên rồi trở về phòng.
-------------------------------------
Cùng lúc đó.
Thẩm gia hào trạch.
Bước vào một nam tử thân hình thấp bé, tướng mạo hèn mọn.
Hắn một tay cầm hồ lô, một tay nắm chặt một lá bùa.
Cười đến mức nham hiểm xảo trá, quang minh chính đại đi vào từ cửa chính Thẩm gia vốn đầy camera theo dõi.
Hai bên bảo vệ và chó canh cửa đều không phát hiện ra hắn.
Điều kỳ dị nhất là ngay cả trong camera theo dõi, cũng không hiển thị thân ảnh của hắn.
Người này một đường thông suốt, thông qua nội viện tiến vào bên trong khu biệt thự.
Đi đường quen thuộc tiến vào phòng ngủ chính, mở nắp hồ lô, dán hồ lô vào bên trong tấm ván giường.
Sau khi làm xong tất cả, lại giống như lúc đến.
Lặng yên không một tiếng động rời đi.
-------------------------------------
Trải qua một thời gian bình thản.
Một tin tức được lan truyền trên Long bác.
Một người tự xưng là người hầu của Thẩm gia đăng bài viết nói.
Tổng giám đốc Thẩm thị, Thẩm Cố Song, đột nhiên ngã xuống đất hôn mê bất tỉnh tại nhà.
Sau khi khẩn cấp đưa đi cấp cứu lại không tra ra bất kỳ bệnh chứng gì.
Liên tiếp kiểm tra ở bệnh viện mấy ngày, không có kết quả, sau đó được bệnh viện khuyên về nhà tĩnh dưỡng.
Tổng giám đốc hôn mê bất tỉnh, công ty không người quản lý, trực tiếp rơi vào hỗn loạn.
Còn có tin đồn rằng, tại biệt thự Thẩm gia vào ban đêm, sẽ nghe thấy từng trận âm thanh kêu rên sởn tóc gáy.
Hiện tại người hầu trong biệt thự Thẩm gia kẻ chạy người trốn.
Toàn bộ Thẩm gia có thể nói là loạn cả lên.
Tin tức này vừa xuất hiện, trong nháy mắt làm nổ tung hot search Long bác.
# Tổng giám đốc Thẩm thị đột phát bệnh hiểm nghèo # bạo
# Tổng giám đốc Thẩm thị trở thành người thực vật, tập đoàn nên đi về đâu # bạo
# Thẩm thị tập đoàn có thể sẽ đổi chủ # bạo
# Nói về những bí mật không muốn người biết của Thẩm thị tập đoàn # bạo
# Biệt thự Thẩm gia có quỷ # bạo
Vân vân...
Ôn Hâm Hâm cuộn tròn trên ghế sofa trong phòng, xem điện thoại di động, đọc hot search, có chút suy tư.
Nàng nhớ đến đoạn tình tiết này.
Hung thủ chính là đường huynh của Thẩm Cố Song.
Đường huynh này của hắn trong giới thượng lưu, cũng coi là một nhân vật tương đối nổi danh.
Chỉ có điều cũng không phải danh tiếng tốt đẹp gì.
Từ nhỏ đã không học vấn không nghề nghiệp, làm hại qua vô số tiểu cô nương, tiểu nam hài.
Sau này bởi vì làm hại đến một cô gái quyền quý có đời tư kín đáo.
Bị bắt vào tù một thời gian, trước khi sự việc bị bại lộ, hắn là người thừa kế đầu tiên của Thẩm thị tập đoàn.
Sau khi sự việc bại lộ, vị trí liền thuận theo đến tổng giám đốc hiện tại Thẩm Cố Song.
Chỉ là sau khi ra ngoài, hắn cũng chưa từng an phận.
Ngựa không ngừng vó liền bắt đầu đưa ra ý đồ, muốn cướp lại vị trí của mình.
Nhưng mặc kệ hắn làm loạn với Thẩm gia như thế nào, làm loạn với Thẩm lão gia tử như thế nào, đều không ai phản ứng hắn.
Thẩm gia nhân khẩu ít ỏi, đến đời Thẩm lão gia tử, tổng cộng chỉ sinh được hai người con trai.
Kết quả cả hai đều tráng niên mất sớm.
May mắn trước khi qua đời đều đã kết hôn sinh con, nếu không Thẩm gia sợ là thật sự sẽ đứt đoạn hương hỏa.
Cho nên lúc ban đầu biết được đại tôn tử trêu chọc con gái nhà quyền quý, hắn mặc dù tức giận nhưng cũng tốn không ít nhân lực vật lực muốn bảo vệ đại tôn tử này.
Nhưng không ngoại lệ, đều công cốc mà trở về, sau đó bất đắc dĩ chỉ có thể để nhị tôn tử thế chỗ.
Cũng may nhị thiếu gia không chịu thua kém, thành tích và nhân phẩm thường ngày đều tốt hơn đại tôn tử không ít, tập đoàn trong tay hắn cũng phát triển không ngừng.
Thấy hắn sắp có thể bắt đầu dưỡng già hưởng phúc, sao có thể bỏ mặc đại tôn tử phá hỏng nồi cháo Thẩm gia này.
Cho nên sau khi Thẩm đại thiếu gia có động thái muốn thượng vị.
Lão gia tử liền lập tức dùng thế sét đánh không kịp bưng tai, tước bỏ tất cả quyền hạn của hắn, ngay cả thẻ ngân hàng, thẻ tín dụng đều bị dừng, chỉ giữ lại một tấm thẻ thông thường dùng để mỗi tháng cấp cho hắn một khoản tiền tiêu vặt cố định.
Nhưng không ngờ, sự áp chế này đã triệt để khiến Thẩm đại thiếu gia mất kiểm soát.
Vì đoạt quyền, lại lo lắng lại bị bắt giam lần nữa, thế nên đã tìm đến những thứ bàng môn tả đạo.
Ảo tưởng dùng những thứ quái lực quỷ học này, có thể tránh thoát sự trừng phạt của pháp luật.
Chỉ tiếc, hắn không ngờ quốc gia lại có một bộ phận chuyên về linh dị.
Cuối cùng cũng không thoát khỏi kết cục bị bắt giam lần nữa.
Đồng thời lần này bị giam là cả đời...
Nhưng nhìn thiếu niên trước mặt với đôi mắt đang đỏ hoe, giờ phút này nàng mới thực sự cảm nhận được tình cảm gia đình giữa nguyên chủ và người nhà họ Ôn.
Đó là một loại tình cảm mà bất luận ngươi có biến thành hình dáng gì.
Bọn họ vẫn luôn tin tưởng ngươi.
Đồng thời trước sau như một yêu thương ngươi.
Mặc dù không biết tại sao lại xuyên sách, tại sao lại tiếp quản cơ thể này, nhưng đối diện với người trước mặt.
Điều duy nhất nàng có thể làm là thay thế nguyên chủ bảo vệ Ôn gia thật tốt.
Bảo vệ những người thân tốt nhất trong ký ức của nàng.
"Nhị ca, huynh yên tâm, ta sẽ không đi đâu cả!" Nhìn thiếu niên trước mặt với ánh mắt không dám nhìn người khác, Ôn Hâm Hâm kiên định nói.
"Thật ra thì, nhị ca huynh biết đấy, gần đây cứ đến ngày thứ hai sau sinh nhật là ta đều sẽ tham gia tiệc sinh nhật do Lỵ Viên Á tổ chức nha."
"A, vậy thì..." Nghe Ôn Hâm Hâm giải thích, mặt Ôn Kiều Dương càng đỏ.
Hắn co ngón chân trong dép lê, đến độ như muốn tạo hình luôn cả tòa biệt thự Ôn gia.
Hắn cũng không thể nói cho muội muội nhà mình rằng chẳng qua tối qua hắn làm một giấc mơ.
Trong mộng, muội muội là người hiếu thắng, biết mình là thiên kim giả liền không quay đầu rời khỏi Ôn gia.
Sau đó hắn theo phương thức trong mộng mà tìm đến phòng ngủ Ôn Hâm Hâm, nhưng lại phát hiện muội muội không có ở đó.
Ngược lại, thiên kim thật Đường Hữu Hạ từ phòng thay đồ đi ra.
Lúc đó hắn ngơ ngác hỏi Đường Hữu Hạ: "Kim Kim đâu!?"
Kết quả Đường Hữu Hạ kia liếc hắn một cái, trả lời một câu "Đi sớm rồi".
Khoảnh khắc đó hắn cảm thấy trời đất sụp đổ, ngơ ngơ ngác ngác xuống lầu ngồi trên sofa phòng khách.
Bên tai lờ mờ nghe thấy tiếng quản gia, nhưng lúc đó hắn không nghe lọt bất cứ điều gì.
Bây giờ nghĩ lại, chắc hẳn quản gia đang báo cáo với hắn về hành trình của Kim Kim.
A a a!
Hắn một đời anh danh!
Ôn Kiều Dương càng nhớ lại mặt càng đỏ.
Vừa lắc đầu, chân vừa không để lại dấu vết lui về phía sau.
Ôn Hâm Hâm thấy vậy vô cùng nghi hoặc.
Đưa tay muốn nắm lấy ống tay áo thiếu niên, nhưng lại bị Ôn Kiều Dương đột nhiên tránh thoát.
Sau đó chỉ thấy thiếu niên luống cuống chạy một mạch lên cầu thang.
" . ."
"Phốc xì."
Một tiếng cười nhạo đột ngột vang lên từ phía phòng ăn.
Ôn Hâm Hâm theo tiếng kêu nhìn lại.
Chỉ thấy đại ca nhà mình quay lưng về phía nàng, cong lưng toàn thân run rẩy.
" . ." Ôn Hâm Hâm trong nháy mắt im lặng.
Trong ký ức, đại ca Ôn gia, Ôn Kiều Vũ, là người bề ngoài chính nhân quân tử, làm việc đâu ra đấy, thường ngày cũng là người ít nói cười, đứng đắn.
Nhưng thật ra lại là một kẻ bạch thiết hắc!
Khi còn nhỏ thích nhất làm chuyện trêu đùa đến phát khóc nhị ca ngốc nghếch.
Mặc dù theo tuổi tác tăng lên, nhị ca ít khi khóc hơn, đại ca cũng trưởng thành hơn rất nhiều.
Nhưng cái tật xấu thích xem nhị ca khóc kia lại không hề thay đổi.
Năm nhất đại học vừa khai giảng, nhị ca liền tỏ ý muốn xin nghỉ phép đi thám hiểm.
Trùng hợp khi đó cha mẹ Ôn ra nước ngoài du lịch, không liên lạc được.
Đơn xin nghỉ phép liền phải do đại ca ký tên.
Khi ấy, đại ca vừa mới giúp hắn ký tên xong, liền giả vờ nói hắn không đồng ý cho nhị ca xin nghỉ phép.
Khiến cho nhị ca ở trong văn phòng của hắn.
Một phen nước mắt nước mũi khóc cầu hắn hai ngày, mới nói cho hắn biết đây là đang trêu đùa hắn.
Kết quả khiến nhị ca tức giận tại chỗ xé luôn bản hợp đồng lớn hai tháng mà đại ca nói.
Sau đó không quay đầu lại mà lên máy bay bỏ đi.
Sau khi nhị ca thám hiểm trở về vẫn luôn không thèm quan tâm đại ca, một bộ muốn tuyệt giao.
Mãi cho đến khi đại ca quyên góp xây một tòa nhà cho trường đại học của nhị ca, rồi quyên góp cả viện nghiên cứu.
Hứa hẹn sau này nhị ca có thể tùy tiện xin nghỉ, tùy tiện trốn học.
Hai người này mới làm hòa.
Mà hôm nay Ôn Kiều Vũ lại vểnh lên đi làm, ngồi ở phòng ăn từ sáng sớm.
Chờ đợi chính là khoảnh khắc này, cuối cùng cũng lâu rồi không thấy nhị đệ khóc thút thít.
Hắn rất là nhớ nhung.
Ôn Hâm Hâm bất đắc dĩ nhìn đại ca vẫn còn đang run vai, lười phản ứng lại trò đùa ác ý của hắn.
Nhặt hộp tà linh bị ném qua một bên lên rồi trở về phòng.
-------------------------------------
Cùng lúc đó.
Thẩm gia hào trạch.
Bước vào một nam tử thân hình thấp bé, tướng mạo hèn mọn.
Hắn một tay cầm hồ lô, một tay nắm chặt một lá bùa.
Cười đến mức nham hiểm xảo trá, quang minh chính đại đi vào từ cửa chính Thẩm gia vốn đầy camera theo dõi.
Hai bên bảo vệ và chó canh cửa đều không phát hiện ra hắn.
Điều kỳ dị nhất là ngay cả trong camera theo dõi, cũng không hiển thị thân ảnh của hắn.
Người này một đường thông suốt, thông qua nội viện tiến vào bên trong khu biệt thự.
Đi đường quen thuộc tiến vào phòng ngủ chính, mở nắp hồ lô, dán hồ lô vào bên trong tấm ván giường.
Sau khi làm xong tất cả, lại giống như lúc đến.
Lặng yên không một tiếng động rời đi.
-------------------------------------
Trải qua một thời gian bình thản.
Một tin tức được lan truyền trên Long bác.
Một người tự xưng là người hầu của Thẩm gia đăng bài viết nói.
Tổng giám đốc Thẩm thị, Thẩm Cố Song, đột nhiên ngã xuống đất hôn mê bất tỉnh tại nhà.
Sau khi khẩn cấp đưa đi cấp cứu lại không tra ra bất kỳ bệnh chứng gì.
Liên tiếp kiểm tra ở bệnh viện mấy ngày, không có kết quả, sau đó được bệnh viện khuyên về nhà tĩnh dưỡng.
Tổng giám đốc hôn mê bất tỉnh, công ty không người quản lý, trực tiếp rơi vào hỗn loạn.
Còn có tin đồn rằng, tại biệt thự Thẩm gia vào ban đêm, sẽ nghe thấy từng trận âm thanh kêu rên sởn tóc gáy.
Hiện tại người hầu trong biệt thự Thẩm gia kẻ chạy người trốn.
Toàn bộ Thẩm gia có thể nói là loạn cả lên.
Tin tức này vừa xuất hiện, trong nháy mắt làm nổ tung hot search Long bác.
# Tổng giám đốc Thẩm thị đột phát bệnh hiểm nghèo # bạo
# Tổng giám đốc Thẩm thị trở thành người thực vật, tập đoàn nên đi về đâu # bạo
# Thẩm thị tập đoàn có thể sẽ đổi chủ # bạo
# Nói về những bí mật không muốn người biết của Thẩm thị tập đoàn # bạo
# Biệt thự Thẩm gia có quỷ # bạo
Vân vân...
Ôn Hâm Hâm cuộn tròn trên ghế sofa trong phòng, xem điện thoại di động, đọc hot search, có chút suy tư.
Nàng nhớ đến đoạn tình tiết này.
Hung thủ chính là đường huynh của Thẩm Cố Song.
Đường huynh này của hắn trong giới thượng lưu, cũng coi là một nhân vật tương đối nổi danh.
Chỉ có điều cũng không phải danh tiếng tốt đẹp gì.
Từ nhỏ đã không học vấn không nghề nghiệp, làm hại qua vô số tiểu cô nương, tiểu nam hài.
Sau này bởi vì làm hại đến một cô gái quyền quý có đời tư kín đáo.
Bị bắt vào tù một thời gian, trước khi sự việc bị bại lộ, hắn là người thừa kế đầu tiên của Thẩm thị tập đoàn.
Sau khi sự việc bại lộ, vị trí liền thuận theo đến tổng giám đốc hiện tại Thẩm Cố Song.
Chỉ là sau khi ra ngoài, hắn cũng chưa từng an phận.
Ngựa không ngừng vó liền bắt đầu đưa ra ý đồ, muốn cướp lại vị trí của mình.
Nhưng mặc kệ hắn làm loạn với Thẩm gia như thế nào, làm loạn với Thẩm lão gia tử như thế nào, đều không ai phản ứng hắn.
Thẩm gia nhân khẩu ít ỏi, đến đời Thẩm lão gia tử, tổng cộng chỉ sinh được hai người con trai.
Kết quả cả hai đều tráng niên mất sớm.
May mắn trước khi qua đời đều đã kết hôn sinh con, nếu không Thẩm gia sợ là thật sự sẽ đứt đoạn hương hỏa.
Cho nên lúc ban đầu biết được đại tôn tử trêu chọc con gái nhà quyền quý, hắn mặc dù tức giận nhưng cũng tốn không ít nhân lực vật lực muốn bảo vệ đại tôn tử này.
Nhưng không ngoại lệ, đều công cốc mà trở về, sau đó bất đắc dĩ chỉ có thể để nhị tôn tử thế chỗ.
Cũng may nhị thiếu gia không chịu thua kém, thành tích và nhân phẩm thường ngày đều tốt hơn đại tôn tử không ít, tập đoàn trong tay hắn cũng phát triển không ngừng.
Thấy hắn sắp có thể bắt đầu dưỡng già hưởng phúc, sao có thể bỏ mặc đại tôn tử phá hỏng nồi cháo Thẩm gia này.
Cho nên sau khi Thẩm đại thiếu gia có động thái muốn thượng vị.
Lão gia tử liền lập tức dùng thế sét đánh không kịp bưng tai, tước bỏ tất cả quyền hạn của hắn, ngay cả thẻ ngân hàng, thẻ tín dụng đều bị dừng, chỉ giữ lại một tấm thẻ thông thường dùng để mỗi tháng cấp cho hắn một khoản tiền tiêu vặt cố định.
Nhưng không ngờ, sự áp chế này đã triệt để khiến Thẩm đại thiếu gia mất kiểm soát.
Vì đoạt quyền, lại lo lắng lại bị bắt giam lần nữa, thế nên đã tìm đến những thứ bàng môn tả đạo.
Ảo tưởng dùng những thứ quái lực quỷ học này, có thể tránh thoát sự trừng phạt của pháp luật.
Chỉ tiếc, hắn không ngờ quốc gia lại có một bộ phận chuyên về linh dị.
Cuối cùng cũng không thoát khỏi kết cục bị bắt giam lần nữa.
Đồng thời lần này bị giam là cả đời...
Bạn cần đăng nhập để bình luận