Thật Thiên Kim Nàng Lại Kéo Giả Thiên Kim Đi Bắt Quỷ Lạc

Thật Thiên Kim Nàng Lại Kéo Giả Thiên Kim Đi Bắt Quỷ Lạc - Chương 23: Ôn thị tập đoàn du lịch một ngày (length: 8709)

Ba người ở nhà, thanh nhàn trải qua mấy ngày.
Ôn Kiều Dương đột nhiên nổi hứng, kéo hai người em gái muốn tới công ty, tạo cho đại ca một cuộc kiểm tra đột xuất.
Đối với việc này, Ôn Hâm Hâm hai người tỏ vẻ không hứng thú lắm, nhưng nghĩ lại chuyện nhị ca vì mình mà ném lung tung bùa xui xẻo.
Xui xẻo nhiều ngày như vậy, vì đền bù cho hắn, hai người vẫn đồng ý.
Đường Hữu Hạ thấy Ôn Hâm Hâm đồng ý, lại nghĩ tới đại sư huynh nhắc nhở nàng phải quan tâm Ôn Kiều Dương nhiều hơn.
Cũng chỉ đành bản mặt, bất đắc dĩ đồng ý.
Nói đi là đi, ba người rất nhanh đã đến cửa công ty.
Rất khéo là, hôm nay là ngày Ôn thị tập đoàn thông báo tuyển dụng một tháng một lần.
Trong ngoài công ty, đứng đầy rất nhiều người trẻ tuổi với dáng vẻ khác nhau.
May mà tiểu thư lễ tân nhận ra mấy người, rất nhanh liền thả bọn họ vào.
Chẳng qua, chắc chắn sẽ có mấy kẻ không có mắt nhìn thấy.
Thấy các nàng đi ngồi thang máy chuyên dụng của tổng giám đốc liền đến tìm cảm giác tồn tại.
Này không, bọn họ liền gặp được một người như vậy.
Một cô gái xinh đẹp lại gợi cảm, khi bọn họ chuẩn bị vào thang máy đã ngăn bọn họ lại.
Tốc độ cực nhanh, đám bảo vệ ở cạnh thang máy, cũng không kịp ngăn cản nàng.
Cô gái này đã lượn lờ ở thang máy chuyên dụng của tổng giám đốc rất lâu, chỉ chờ cùng tổng giám đốc tạo một cuộc gặp gỡ bất ngờ.
Kết quả lại thấy ba đứa trẻ ranh, không đầu không đuôi muốn đi vào thang máy.
"Này này này, nhìn cho rõ, đây là thang máy chuyên dụng của tổng giám đốc."
"Ân? Ta biết." Ôn Kiều Dương nhìn nữ nhân ngăn cản hắn, nghiêng đầu nghi hoặc.
Đôi mắt hạnh màu xanh lam, không chớp mắt nhìn nàng.
Nữ nhân liếc mắt nhìn Ôn Kiều Dương tuấn tú, hơi kinh ngạc một chút.
Nhưng lập tức nhìn thấy y phục không có nhãn hiệu tr·ê·n người hắn, trong nháy mắt hoàn hồn.
Trong lòng nhịn không được lắc đầu, nàng là tới câu dẫn tổng giám đốc, không thể bị tên nhà nghèo này làm cho mê mắt.
"Biết còn không mau rời đi, thang máy công cộng ở phía bên kia."
"Có thể là, chúng ta. . ."
"Có thể là cái gì mà có thể là, tuổi còn nhỏ không lo học, cho rằng dẫn theo hai cô gái nhỏ xinh đẹp, liền có thể đến câu dẫn tổng giám đốc sao?"
Mỹ nữ hoàn toàn không cho Ôn Kiều Dương cơ hội trả lời, thấy hắn dẫn theo hai cô gái nhỏ xinh đẹp, trong nháy mắt cảm thấy nguy cơ tăng cao.
Tổng giám đốc đương nhiệm Ôn thị tập đoàn Ôn Mặc Trần nổi tiếng là người đàn ông của gia đình, yêu vợ, nàng ngưỡng mộ! Nhưng là không dám có ý đồ.
Cho nên nàng chuyển mục tiêu sang phó tổng giám đốc Ôn thị Ôn Kiều Vũ.
Ôn Kiều Vũ năm nay mới hai mươi lăm tuổi, cũng đã quản lý Ôn thị gọn gàng đâu ra đấy, lên chức chỉ là chuyện sớm muộn.
Hơn nữa hắn tướng mạo anh tuấn, còn giữ mình trong sạch, đến nay chưa từng có bất kỳ tai tiếng nào.
So với những phú nhị đại bất tài, hoàn toàn không giống nhau!
Quan trọng nhất là, Ôn gia từng tuyên bố, tuyệt đối không ép buộc con cái thông gia, hết thảy tùy theo ý nguyện của bọn chúng.
Lời này vừa ra, khiến bao nhiêu thiếu nam thiếu nữ mơ mộng trở thành cô bé lọ lem.
Nàng cũng mộng tưởng như vậy, cho nên mỗi lần đến ngày Ôn thị thông báo tuyển dụng, nàng liền xin nghỉ phép, tỉ mỉ trang điểm một phen lượn lờ ở đây.
Chỉ mong có một ngày, bay lên cành cao hóa phượng hoàng.
Chỉ là mộng tưởng rất tốt đẹp, hiện thực rất phũ phàng.
Ngay khi nàng vừa nói xong, nàng liền bị hai tên bảo vệ lôi đi.
Lúc nàng còn đang ngơ ngác, chưa kịp phản ứng chuyện gì xảy ra, bên tai đã truyền đến giọng nói hốt hoảng của bảo vệ.
"Nhị thiếu gia, đại tiểu thư, nhị tiểu thư, vô cùng x·i·n· ·l·ỗ·i! Là chúng tôi sơ suất! Chúng tôi tuyệt đối không để người không có phận sự xuất hiện tại khu vực gần đây!"
Nghe được lời bảo vệ, khuôn mặt vốn đang ửng hồng của mỹ nữ, trong nháy mắt trắng bệch.
Cuối cùng loạng choạng bị đám bảo vệ mời ra ngoài.
Ba người không để ý đến màn nháo kịch này, lại lần nữa đi vào thang máy.
Lần này, bọn họ thông suốt đến văn phòng tổng giám đốc.
Mấy người lén lén lút lút thò đầu qua khe cửa văn phòng.
Thành công dọa Ôn Kiều Vũ giật nảy mình.
Hắn không nghĩ đến, hắn mới mấy ngày không về Ôn gia, ba người này đã thân thiết như vậy.
Có thể thành một nhóm ra ngoài chơi.
Lắc đầu cười đứng dậy, gọi bọn họ đến khu nghỉ ngơi ngồi.
Tiện tay bấm điện thoại cho trợ lý, bảo hắn mang chút đồ ăn vặt lên.
Nhưng Ôn Kiều Vũ chỉ ở khu nghỉ ngơi cùng mấy người nói chuyện phiếm vài câu, rồi tiếp tục đi làm việc.
Ba người còn lại, nằm ườn ra sofa, hai mặt nhìn nhau một hồi lâu.
Nói cho cùng chỉ là một công ty, quả thật không có gì vui.
Ôn Kiều Dương dẫn các nàng lên vườn hoa tr·ê·n tầng cao nhất, tản bộ hai vòng.
Lại dẫn các nàng đến khu nghỉ ngơi của nhân viên ở lầu ba dạo chơi.
Chuẩn bị chơi xong sẽ rời đi.
Đáng tiếc chưa kịp dạo chơi, "Conan" lại nhập vào người.
Này không, lại có án.
Nơi thông báo tuyển dụng của Ôn thị tập đoàn cũng ở lầu ba.
Chủ yếu là muốn người đến thông báo tuyển dụng có thể tham quan nơi nhân viên bình thường nghỉ ngơi, thư giãn.
Toàn bộ lầu ba, bốn phần năm được chia làm khu vực nghỉ ngơi.
Nói là khu nghỉ ngơi xa hoa nhất giới kinh doanh cũng không hề quá đáng.
Toàn bộ khu nghỉ ngơi được chia làm hai.
Một nửa là khu vui chơi với các t·h·iết bị vận động, máy chơi game, bàn bóng bàn, sân gôn giả lập, máy bóng rổ... Chỉ cần ngươi có thể nghĩ đến phương thức giải trí nào, Ôn thị đều có đủ.
Chỉ cần ngươi là nhân viên Ôn thị tập đoàn, dù chỉ là nhân viên quét dọn hoặc bảo vệ.
Trong thời gian nghỉ ngơi, cầm thẻ công tác, tùy thời đều có thể vào chơi.
Hơn nữa, trong các ngày nghỉ lễ, mỗi thẻ làm việc còn được phép mang theo một người bạn.
Chơi mệt, nửa còn lại là khu vực ăn uống, bên trong có cơm trưa, món Pháp, món Ý, hamburger, trà sữa, đồ nướng... Muốn ăn gì có đó.
Không có món ăn mình muốn? Không sao, có thể đặt trước, chỉ cần đặt trước món ngươi muốn ăn, ngày hôm sau liền có thể ăn.
Mà nơi phỏng vấn của công ty, nằm ở cuối cùng khu vực này.
Cho nên ba người vừa đi dạo, liền thấy một đám ứng viên mặt mày hâm mộ.
Đặc biệt là thời gian này vừa vặn là giữa trưa.
Trong phòng ăn bay ra hương vị mỹ thực, thèm đám ứng viên chảy cả nước miếng.
Còn có mấy cô gái nhỏ vây quanh khu t·h·iết bị, nhìn trộm vào bên trong.
Mấy người cứ vừa đi vừa nghỉ, dần dần Đường Hữu Hạ và Ôn Hâm Hâm liền phát giác có gì đó không ổn.
Một số ứng viên trước khi vào phòng phỏng vấn đều rất tự tin, phấn chấn.
Nhưng khi ra ngoài, không ai là không uể oải, mặt mày còn mang theo cổ hắc khí.
Nếu nói bọn họ bị đánh trượt, thì không nói làm gì.
Nhưng có mấy người tướng mạo theo như các nàng thấy đều vô cùng tốt.
Trong đó ấn tượng sâu sắc nhất với Ôn Hâm Hâm là một tiểu tỷ tỷ.
Theo tướng mạo của nàng, tiểu tỷ tỷ ngũ quan đoan chính, trán đầy đặn.
Tướng mạo này vừa nhìn liền biết là một người có sự nghiệp.
Hơn nữa quan trọng nhất, tr·ê·n mặt tiểu tỷ tỷ có "trạng nguyên tuyến".
"Trạng nguyên tuyến" này không phải là kiểu trạng nguyên phân chia theo từng tỉnh như bây giờ.
Mà nhất định phải là trạng nguyên duy nhất của cả nước.
Sau đó nàng lên m·ạ·n·g tìm kiếm, p·h·át hiện tiểu tỷ tỷ này vô cùng lợi hại.
Thời trung học đã tham gia tất cả các cuộc thi có thể tham gia.
Trong đó có, toán học, hóa học, vật lý, lịch sử... một loạt các cuộc thi.
Lại toàn bộ đều giành giải nhất toàn quốc, "đại mãn quán" khiến người ta líu lưỡi, khi đó đã oanh động cả Long quốc.
Trực tiếp được cử đi vào trường đại học tốt nhất Long quốc là Bắc Hoa.
Nhưng nàng vẫn chưa thỏa mãn, sau đó lại tham gia kỳ t·h·i đại học cùng năm.
Với số điểm tuyệt đối tất cả các môn, lại lần nữa chấn động cả Long quốc.
Một bước trở thành nhân vật cấp truyền thuyết, con nhà người ta.
Sau khi tốt nghiệp đại học, nàng được cử đến B quốc, đại học Harvard, học thạc sĩ tiến sĩ liên tục.
Hoàn thành việc học, nàng không thèm để ý đến những lời mời từ các nước, dứt khoát trở về nước mình phát triển...
Bạn cần đăng nhập để bình luận