Thần Thám: Từ Cảnh Sát Học Viện Bắt Đầu

Chương 407: Xổ số năm trăm vạn? (1)

Chương 407: Trúng xổ số năm trăm vạn? (1)
"Tổ trưởng, không thích hợp, bọn hắn có thể lái nổi chiếc xe tốt như vậy sao?" Phương Vĩnh Huy lái xe cảnh sát, nói với La Duệ đang ngồi ở ghế phụ.
Sau khi ra khỏi nhà tang lễ, bọn họ liền đuổi theo đôi vợ chồng trẻ Lưu Dũng.
Bởi vì vụ án vẫn chưa được phá, nên thi thể cha mẹ của hắn vẫn phải để ở nhà tang lễ một thời gian.
Phương Vĩnh Huy lẩm bẩm như vậy là bởi vì Lưu Dũng và vợ hắn đang lái một chiếc Mercedes kiểu mới nhất.
Chiếc xe này còn đắt hơn nhiều so với xe BMW của La Duệ, dựa theo tài lực của bọn họ thì không thể nào lái nổi.
Ngồi ở hàng ghế sau, Sở Dương ngẩng đầu lên khỏi Laptop, nói: "Tổ trưởng, tra được rồi. Lưu Dũng không học đại học, sau khi tốt nghiệp trung học vẫn luôn không đi làm, tinh thần của hắn quả thực không được tốt lắm, đã từng nhập viện điều trị.
Còn vợ hắn là Nhạc Văn, hộ khẩu nông thôn, sau khi tốt nghiệp trường y tá, làm y tá ở bệnh viện một thời gian, sau khi kết hôn với Lưu Dũng, cũng nghỉ việc y tá rồi."
"Thú vị đây," La Duệ trầm ngâm nói.
Phương Vĩnh Huy tiếp lời: "Chiếc Mercedes này ít nhất cũng phải hơn một trăm vạn chứ? Một gã béo chưa từng đi làm ngày nào, một cô y tá nhỏ ở bệnh viện, lấy tiền đâu ra?"
Sở Dương: "Đúng là có chút khó hiểu, trừ phi là cha mẹ cho?"
"Cái đó cũng không đúng, vợ chồng Lưu Gia Phúc, dù có đi sớm về tối, bán mạng làm việc cũng không mua nổi chiếc xe này."
"Biết đâu họ trúng xổ số thì sao?"
Phương Vĩnh Huy lầm bầm: "Thôi đi, ngươi còn không bằng nói nhà hắn đào được vàng thỏi trong đất tổ tiên ấy, chuyện xổ số này, ai mà tin."
"Nói cũng đúng, dù sao thì số tiền này xem ra lai lịch không minh bạch."
La Duệ phân phó: "Sở Dương, điều tra thêm chủ của chiếc xe này."
"Được, Vĩnh Huy, ngươi đọc biển số xe cho ta, ta gọi cho đội cảnh sát giao thông."
Phương Vĩnh Huy gật đầu: "Biển số xe thành phố Lâm Giang. Mã số là..."
Một giờ sau, chiếc Mercedes phía trước lái vào một khu dân cư cũ ở ngoại ô.
Khu dân cư này giống như nhà phúc lợi từ thập niên tám mươi, chín mươi, không có tường rào, trong khu toàn là nhà xây bằng gạch, cây xanh rất nhiều.
Bởi vì không có ban quản lý, khu dân cư vừa bẩn thỉu vừa lộn xộn, xe điện để lung tung.
Chiếc Mercedes dừng ở dưới tòa nhà số 7, Lưu Dũng và Nhạc Văn xuống xe.
Nhạc Văn dường như không còn thân thiết với lão công mình như lúc trước, nàng đứng trước mặt Lưu Dũng, vừa nói gì đó vừa khoa tay múa chân.
Lưu Dũng có chút chất phác, căn bản không dám cãi lại.
Nhạc Văn tức giận lắc đầu, sau đó đi vào trong hành lang, Lưu Dũng vì quá béo nên đi hơi chậm, hắn vừa đuổi theo, vừa làm đống mỡ thừa trên người rung lên.
"Tổ trưởng, đội cảnh sát giao thông tra được rồi, chiếc Mercedes đúng là của Lưu Dũng, hắn mới mua lúc kết hôn năm ngoái, ngoài ra, bọn họ còn mua một căn nhà ở trung tâm thành phố, giá trị không nhỏ.
Căn nhà ở khu dân cư cũ này là của cha mẹ Lưu Dũng." Sở Dương vừa nói vừa gập Laptop lại.
Phương Vĩnh Huy trợn mắt: "Gia đình này có vấn đề quá, gia đình kiểu gì vậy? Có mỏ à? Vừa xe sang, lại vừa nhà sang."
La Duệ mở cửa xe, nói: "Sở Dương, ngươi ở lại trên xe, để mắt chiếc Mercedes dưới lầu kia, nếu hai người đó chuẩn bị rời đi, ngươi liền báo cho chúng ta."
"Minh bạch."
La Duệ xuống xe, dẫn Phương Vĩnh Huy đi về phía phòng bài bạc đối diện tòa nhà.
Bên ngoài phòng bài bạc kê một cái bàn, một đám ông chú đang chơi bài.
La Duệ lại gần xem, là đang chơi đấu địa chủ.
Sau khi xong một ván, người thua thay phiên rời bàn, người khác lên thay.
Vừa hay, một ông chú đầu trọc trong tay nắm Joker lớn, Joker bé và tứ quý 2, vậy mà không thắng nổi đối phương, tức đến nỗi nổi trận lôi đình.
"Bài rác rưởi gì đây, các ngươi xem, toàn mẹ nó lá bài lẻ, gặp quỷ!"
"Ha ha, ngươi không nỡ tách tứ quý 2 ra, ai bảo ngươi quá tham."
"Ài, tức chết ta rồi!" Ông chú đầu trọc rút ra hai đồng tiền, ném cho hai người kia, bực bội nhường chỗ.
Nhân lúc xào bài, La Duệ lấy ra bao thuốc lá Trung Hoa trên người, chia cho mỗi ông chú ở đó một điếu.
"Nha, thuốc xịn à, ngươi là con cháu nhà ai?" Ông chú đầu trọc tò mò nói.
Những người khác cũng nhao nhao nhìn về phía La Duệ: "Ngươi chẳng phải là sinh viên nhà nào đó sao? Ta nghe nói học đại học ở thành phố lớn?"
La Duệ cười cười, cũng không phủ nhận, hắn hất hàm về phía chiếc Mercedes đối diện, hỏi: "Khu dân cư chúng ta, nhà ai mà lái được cả Mercedes thế? Xe này không rẻ đâu nhỉ?"
Nghe xong lời này, ông chú đầu trọc càng thêm bực bội, vừa ghen tị vừa ngưỡng mộ mà chậc lưỡi: "Vậy còn không phải sao, mẹ nó, phát đại tài chứ sao."
"Người nhà ai vậy ạ?"
"Lưu Gia Phúc, lão khốn đó năm ngoái mua xổ số, trúng giải lớn, những năm trăm vạn đấy!"
Nghe vậy, Phương Vĩnh Huy mở to hai mắt: "Vậy là trúng thưởng thật à?"
"Vậy còn không phải sao, ngươi nói xem cái vận may của người ta, ài, cả khu dân cư chúng ta đều biết chuyện này, mọi người ai cũng mua không ít, nhưng ai cũng chỉ tốn tiền vô ích, ta mua mấy ngàn đồng xổ số, chỉ trúng mẹ nó ba trăm đồng."
La Duệ hỏi: "Xổ số gì vậy ạ?"
"Bóng hai màu. Lưu Gia Phúc đúng là gặp thời gặp vận, tiền có, con dâu cũng có! Bằng không, chứ cái thằng nhóc Lưu Dũng kia, đủ thứ bệnh tật, ai thèm ngó ngàng tới hắn."
"Ý của bác là cô nàng này nhắm vào tiền nhà họ Lưu?"
"Vậy còn không phải sao, ngươi mà nhìn thấy bộ dạng của Lưu Dũng là biết ngay nó nhu nhược đến mức nào, cận thị nặng, tháo kính ra thì chẳng khác gì người mù, lại còn khúm núm, béo như heo, chưa từng đi làm ngày nào, nhưng biết sao được, nó gặp may, lại có người cha tốt!
Mẹ nó, năm trăm vạn, cả đời này cũng đủ xài!"
La Duệ thầm nghĩ trong lòng, vậy cũng không chắc, riêng chiếc Mercedes kia đã là một trăm vạn, chưa kể tiền mua nhà cưới vợ, hai khoản này đã ngốn hết một nửa của năm trăm vạn, chưa kể còn phải nộp 20% tiền thuế, cứ tiêu xài kiểu này, một ngàn vạn cũng không đủ.
"Đúng rồi, Lưu Gia Phúc mua xổ số ở đại lý nào vậy ạ? Chuyện hồi tháng mấy năm ngoái?"
Người đàn ông đầu trọc nhớ lại rồi nói: "Tháng ba năm ngoái, hắn nói là mua ở tỉnh khác, tiện tay mua chơi thôi, ai ngờ trúng giải lớn. Khu chúng ta có người không tin, còn cố ý lên mạng tra, lúc lĩnh thưởng đều đeo mặt nạ, nhìn không ra là hắn."
La Duệ khẽ gật đầu, lại hỏi: "Theo ta được biết, Lưu Gia Phúc chạy xe khách đường dài rất nhiều năm, hai vợ chồng họ chắc cũng kiếm được không ít chứ."
Người đàn ông đầu trọc giơ hai ngón tay lên: "Gần hai mươi năm rồi! Khu dân cư chúng ta đều là công nhân viên chức bị mất việc, Lưu Gia Phúc giống như ta, trước đây làm ở xưởng sắt thép, từ năm 90, hắn liền bắt đầu chạy đường dài, trước kia là lái thuê cho công ty xe khách, mười năm trước thì tự mua xe khách, đăng ký kinh doanh dưới danh nghĩa công ty xe khách đường dài, như vậy kiếm được nhiều hơn một chút."
"Chiếc xe khách kia của Lưu Gia Phúc là của chính hắn à?" La Duệ cảm thấy thật bất ngờ, "Hồi đó mua chiếc xe này đâu có rẻ?"
"Vâng! Hai vợ chồng đã vay không ít tiền, còn vay của ta mấy trăm đồng đây này, vay mượn khắp nơi mới mua được, nhưng họ trả tiền rất nhanh, mấy tháng là trả hết."
Nói xong, người đàn ông đầu trọc than thở một tiếng: "Đáng tiếc thật, hai vợ chồng làm việc bán mạng như vậy, lại sinh ra một đứa con trai vô dụng."
La Duệ nói cám ơn, dẫn Phương Vĩnh Huy rời đi.
Xem ra, chuyện vợ chồng Lưu Gia Phúc bị sát hại vẫn chưa truyền đến đây.
Quay lại xe, Sở Dương liền hỏi: "Tổ trưởng, sao rồi?"
Phương Vĩnh Huy chép miệng: "Ngươi đoán đúng rồi, hàng xóm láng giềng trong khu dân cư này nói, Lưu Gia Phúc đúng là trúng số, năm trăm vạn!"
Sở Dương mở to hai mắt: "Ta chỉ nói bừa thôi mà, ai ngờ lại đoán trúng thật, đúng là vận may cứt chó."
"Các ngươi cũng tin chuyện này à?" La Duệ một bên nói, một bên thắt dây an toàn.
"Chẳng lẽ chuyện này là giả?" Phương Vĩnh Huy hỏi.
"Điều tra thêm là biết chứ gì."
"Đúng rồi nhỉ, vậy bây giờ chúng ta đi đâu?"
"Sở Dương, ngươi gọi điện thoại cho trung tâm xổ số phúc lợi, hỏi họ xem tháng ba năm ngoái có người nào tên Lưu Gia Phúc trúng giải lớn năm trăm vạn không. Tiếp theo, đến ngân hàng, tra tài khoản ngân hàng của Lưu Gia Phúc."
Phương Vĩnh Huy nhìn về phía chiếc Mercedes đang đỗ dưới lầu: "Tổ trưởng, không theo dõi đôi vợ chồng trẻ này nữa à?"
"Hiện tại không cần để ý đến họ, nếu không có gì bất ngờ, cô nàng Nhạc Văn này chắc chắn đang tìm thẻ ngân hàng của cha mẹ chồng."
"Chuyện đó thì đúng rồi! Cha mẹ chồng đột ngột qua đời, nhiều tiền như vậy, là con dâu ai mà không động lòng."
Sở Dương: "Tra được Lưu Gia Phúc ngoài thẻ mở ở bưu điện, còn có thẻ ở ba ngân hàng khác."
Bạn cần đăng nhập để bình luận