Thả Câu Chi Thần

Chương 114: Ta cho ngươi mặt mũi rồi?

Chương 114: Ta cho ngươi mặt mũi rồi? Hàn Phi muốn đưa tay gãi đầu, nhưng nhận ra thân hình hiện tại của mình khiến việc này hơi bất tiện, liền đưa tay gãi gãi bụng, mặt mờ mịt hỏi: "Đó là cá gì vậy, nó đang bơi trong biển, chúng ta còn bắt được nó sao?"
Hàn Phi đương nhiên biết Đào Bảo Ngư, tên khoa học là chuột cá, là một loại cá gian xảo nhất trong ngư trường cấp một. Sở dĩ gọi là Đào Bảo Ngư, là vì trên đầu nó có một cái bọc lớn, bên trong cái bọc đó có bảo bối, có khi là một viên Linh châu, có khi là một khối tài liệu luyện khí, có khi là một quả Linh quả, thậm chí truyền thuyết còn có người đào được cả công pháp từ trong đầu Đào Bảo Ngư. Nhưng bất kể thế nào, con cá này cực kỳ khó bắt, Hàn Phi cảm thấy việc nó đang nhảy nhót trên mặt biển đằng kia có lẽ cũng là đang khiêu khích đám người mình đây. Trần Giai Nhi: "Ngươi cho rằng cần câu chỉ dùng để câu cá thôi sao? Cường giả có thể dùng cần câu của mình làm bất cứ việc gì, truyền thuyết kể rằng tay vung cần câu, nháy mắt ngàn dặm."
Hàn Phi: "Đó là truyền thuyết có được không."
Bất quá Hàn Phi thoáng động tâm tư, cũng không phải là không có khả năng này, nếu ngay cả hòn đảo lớn lơ lửng trên trời kia đều là do người ta chuyển tới, thì việc câu cá cách ngàn dặm dường như cũng không phải là chuyện gì quá khoa trương nhỉ? Trần Linh lập tức nói với đám người Thiên Hỏa thôn: "Thiên Hỏa thôn, lập tức lái câu thuyền của các ngươi rời đi, đừng ảnh hưởng chúng ta bắt cá."
Đám người Thiên Hỏa thôn lúc này mặt mày xoắn xuýt, Đào Bảo Ngư a! Loại cá trân quý bình thường căn bản không gặp được, hôm nay gặp được lại sắp bị người đuổi đi. Nhưng lúc này hai chiếc thuyền không hề dừng lại, lập tức bay lên không, loài cá hiếm có tự nhiên là tốt, nhưng mạng sống vẫn quan trọng hơn! Hơn nữa, dù là Đào Bảo Ngư cũng không chắc đào được đồ tốt, lỡ như đám Hàn Phi căn bản không bắt được thì sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận