Thả Câu Chi Thần

Chương 104: Hư Không Thả Câu Thuật tầng thứ hai

Chương 104: Hư Không Thả Câu thuật tầng thứ hai
Lục Môn Hải Tinh: "Ta thả ngươi chạy, ngươi sẽ không trở về đâu..."
Hàn Phi: "Ta cam đoan không chạy, ta chắc chắn sẽ trở lại."
Lục Môn Hải Tinh: "Người lúc trước cũng nói như vậy, kết quả hắn đi mất ba trăm năm."
Hàn Phi nhất thời thầm mắng tên khốn kiếp đã cầm tù cái thứ này năm đó cả vạn lần, ngươi đặt ở đâu không tốt, lại đặt ở phổ thông ngư trường? Mẹ nó chứ, ngươi tưởng phổ thông ngư trường có người chịu nổi sao? Nơi này toàn là ngư dân mà! Hàn Phi trầm mặc hồi lâu: "Bên trong cánh cửa kia của ngươi có thể hô hấp không? Nếu không thể hô hấp, ta ở lâu cũng sẽ chết, đến lúc đó sẽ không còn ai cứu ngươi được đâu."
Chỉ thấy trước mặt Hàn Phi đột nhiên xuất hiện một bong bóng khí, Hàn Phi lúc ấy chỉ muốn khóc, mẹ kiếp nhà ngươi! Thật ra ta muốn chạy mà! Lão tử muốn hô hấp thì cũng có thể đi luyện hóa khí trong trời đất mà! Sao lại không hiểu chuyện thế nhỉ? Bất quá Hàn Phi vẫn hít một hơi lớn không khí bên trong bong bóng, không hút mới là ngu, có trời mới biết lát nữa còn được hút nữa không. Lục Môn Hải Tinh: "Ngươi chuẩn bị xong chưa?"
Hàn Phi: "Vẫn chưa."
Lục Môn Hải Tinh: "...Vậy thì chờ một chút, ta đã chờ ba trăm năm rồi, cũng không vội một hai năm."
Hàn Phi lúc ấy chỉ muốn một gậy đập chết cái thứ này, mẹ nó chứ, ngươi còn muốn nhốt ta một hai năm nữa à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận