Ta Tại Thế Giới Yêu Ma Nhặt Kỹ Năng Mảnh Vỡ

Chương 300: Năm đó chuyện cũ

**Chương 300: Chuyện cũ năm xưa**
Khi Trương Kham bước vào tiểu trúc của Tạ Linh Uẩn, Tạ Linh Uẩn đang pha trà, tay cầm một quyển sách. Nàng ăn vận theo lối nam trang, một tay lười biếng chống lên đầu gối, trước mặt là lư hương đang cháy, tạo nên một khung cảnh đầy thi tình họa ý.
"Đây mới là nhân sinh a." Trương Kham nhìn dáng vẻ thong dong tự tại của Tạ Linh Uẩn, trong lòng vô cùng hâm mộ, đây mới đúng là cuộc sống chứ.
Nếu sinh ra đã có thể hưởng vinh hoa phú quý, ai lại muốn chịu khổ phấn đấu chứ?
Tạ Linh Uẩn có thể nói là người ngậm thìa vàng từ khi sinh ra, trời sinh phú quý vô song, chất lượng cuộc sống hiện tại của nàng là điều mà Trương Kham muốn có được thì phải rất liều mạng, rất cố gắng, thậm chí liều mạng cả đời, mới có thể đạt tới.
"Sao ngươi lại tới đây?" Tạ Linh Uẩn đặt sách xuống, đôi mắt đen trắng rõ ràng nhìn Trương Kham.
Trương Kham đến ngồi đối diện Tạ Linh Uẩn, hơi chần chờ một lúc rồi mới lên tiếng: "Hôm nay tiểu đệ đến đây, là có một việc, muốn nhờ tỷ tỷ giúp đỡ."
"Chuyện gì, mà lại nói đến mức trịnh trọng như vậy?" Tạ Linh Uẩn lộ vẻ kinh ngạc.
"Liên quan tới thân thế của ta, xin tỷ tỷ giúp ta điều tra một phen." Trương Kham nhìn về phía Tạ Linh Uẩn nói.
Tạ Linh Uẩn nghe vậy, động tác dừng lại, sau đó cầm lấy ấm trà trên bàn, rót cho Trương Kham một chén trà: "Sớm từ khi quen biết ngươi, ta đã đi điều tra thân thế của ngươi, điều tra tất cả quá khứ của ngươi."
Trương Kham nghe vậy không hề kinh ngạc, ngược lại hắn cảm thấy nếu như Tạ Linh Uẩn không âm thầm điều tra mình, thì đó mới là chuyện lạ.
"Vậy thì hôm nay ta đến đúng lúc, nhất định có thể hài lòng mà về?" Trương Kham nhìn về phía Tạ Linh Uẩn, giọng nói tràn đầy chờ đợi.
Tạ Linh Uẩn lắc đầu: "Ngươi phải thất vọng rồi, bởi vì liên quan tới thân phận của phụ thân ngươi, đó là hồ sơ tuyệt mật, ngay cả ta cũng bị ngăn trở về. Ta chỉ mơ hồ tra được, việc này liên quan đến sự thay đổi hoàng quyền năm đó, phụ thân ngươi ở trong trận phong ba đó đã phạm phải sai lầm lớn."
Trương Kham nghe vậy, con ngươi co lại, cuối cùng ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc. Phàm là dính đến chuyện thay đổi hoàng quyền, chỉ sơ sẩy một chút đều sẽ là kết cục thịt nát xương tan.
Vậy thì Trương Kham lúc này vẻ mặt rất nghiêm túc, nhìn về phía Tạ Linh Uẩn: "Vậy thân thế của ta?"
"Trương Gia dòng chính." Tạ Linh Uẩn nói.
Trong mắt Trương Kham lộ ra một vòng kinh ngạc: "Trương Gia?"
Liên quan tới chuyện trong gia tộc, hắn không nhớ rõ, hắn chỉ nhớ mình hồi nhỏ ở tại một cái viện rất lớn.
"Một trong tám đại gia tộc ở Thượng Kinh, mặc dù là hạ tam đẳng, nhưng cũng là tồn tại nhất đẳng." Tạ Linh Uẩn nói.
Trương Kham nghe vậy trầm mặc, Thượng Kinh Trương Gia to lớn như thế, lại không bảo vệ được phụ thân, vợ và con của mình, có thể thấy được trận phong ba năm đó kịch liệt đến mức nào.
"Tốt nhất là cả đời ngươi đừng đến Thượng Kinh, vĩnh viễn đừng nên bước chân vào vòng xoáy đó. Lấy tư chất của ngươi bây giờ, yên lặng ẩn mình, làm một ông nhà giàu cũng không khó, cả đời trải qua vinh hoa phú quý ngược lại rất tốt." Tạ Linh Uẩn khuyên bảo Trương Kham: "Một khi ngươi đến Kinh Thành, tiết lộ thân phận, chỉ sợ cơn phong bạo đã lắng xuống năm đó, sẽ lần nữa nổi lên. Con sóng đó đủ để đánh ngươi thịt nát xương tan, đẩy ngươi vào chỗ vạn kiếp bất phục."
"Thế nhưng ta muốn đi học cung, xem một cái trong thiên hạ này thần bí." Trương Kham nói.
Xem thần bí là giả, nhặt kỹ năng mới là thật.
"Ta cảm thấy mạng sống quan trọng hơn! Hơn nữa học cung cũng sẽ mở phân viện ở khắp nơi, nếu ngươi nhất định muốn kiến thức một phen thành quả của Tắc Hạ Học Cung, có thể đến Giang Nam. Ta nghe người ta nói Tắc Hạ Học Cung phân viện, đã bí mật động công ở Giang Nam." Tạ Linh Uẩn nói: "Ngươi có thể tìm một thân phận ở Giang Nam trước, sau đó mượn danh phận sĩ tử Giang Nam, có cơ hội đến học cung giao lưu một phen."
Có thể thấy được chuyện năm đó rất lớn, đây đã là lựa chọn tốt nhất mà Tạ Linh Uẩn đã cân nhắc liên tục mới đưa ra!
Trương Kham nghe vậy rơi vào trầm mặc, đôi mắt nhìn chằm chằm ấm nước trước mặt, bỗng nhiên chỉ một ngón tay: "Nước lại sôi rồi."
Tạ Linh Uẩn nâng chén trà lên, lại rót cho Trương Kham một chén: "Đề nghị của ta là ngươi gia nhập thẩm tra đối chiếu sự thật tư, ta có thể làm cho ngươi một thân phận giả, chỉ cần ngươi không ra mặt, không để Kinh Thành chú ý, ta có thể bảo vệ ngươi cả đời làm ông nhà giàu, bình an vô sự mà sống hết đời. Nếu ngươi muốn kiến công lập nghiệp, nước Đại Việt sát vách gần đây rục rịch, nhà ta còn có chút quan hệ, có thể giúp ngươi tạo ra một thân phận, đưa ngươi vào trong quân đội lập công cũng không phải không được, có thể giúp ngươi trở thành tướng lĩnh trấn thủ một phương, nhưng quyết không thể làm quá lớn, miễn cho bị triệu vào triều, bại lộ thân phận."
Trương Kham lắc đầu, cự tuyệt lời mời của Tạ Linh Uẩn, mục đích của hắn là trường sinh bất tử, thu thập kỹ năng có thể trường sinh bất tử, nào có tâm tư đi bán mạng cho triều đình?
Trò chơi vương triều tranh bá, hắn đã sớm nhìn thấu. Cái gọi là vương quyền tranh bá, gia quốc tình cảm, bất quá chỉ là lời dối trá mà những kẻ bề trên tạo ra, dù sao ngòi bút nằm trong tay đám người ăn thịt người đó.
Bản chất của chiến tranh, chính là mọi người liên hợp lại bảo vệ tài sản của mình, hắn Trương Kham nghèo rớt mùng tơi, lấy đâu ra tài sản mà bảo vệ?
Bảo hắn Trương Kham liều mạng để bảo vệ tài sản của đám quý tộc, địa chủ kia, hắn Trương Kham có khác gì kẻ ngu a? Chỉ cần là người thông minh, đều không làm ra chuyện như vậy.
Coi như nước láng giềng đánh tới thì thế nào?
Hắn Trương Kham không có tài sản, có thể có tổn thất gì?
Hắn Trương Kham chẳng qua là từ dân Đại Thắng Quốc biến thành dân Đại Việt Quốc thôi, có thay đổi gì? Lịch sử năm ngàn năm kiếp trước, triều đại mấy trăm, dân chúng thân phận thay đổi liên tục, ngoài quý tộc ra, thì có ảnh hưởng gì đến dân chúng tầng lớp dưới chứ?
Bảo Trương Kham vượt ngàn dặm, đi giết một đứa trẻ nhà nghèo khác, hắn Trương Kham làm không được!
Trương Kham không thể gia nhập thẩm tra đối chiếu sự thật tư, một khi gia nhập, vận mệnh há có thể do mình làm chủ?
Chẳng phải đã nghe: "Người trong giang hồ, thân bất do kỷ" (thân thể đã không thuộc về mình)?
Còn về chuyện ra biên quan giết địch lập công, Trương Kham càng bác bỏ, đám quý tộc, địa chủ đại gia không chịu ra tiền tuyến, trốn ở phía sau làm sâu mọt, lại bảo một đứa trẻ nghèo như hắn liều mạng bảo vệ tài sản cho bọn họ? Hắn Trương Kham thà tự mình nuốt giận, cũng không muốn bán mạng cho triều đình.
Trừ khi hắn cũng trở thành quyền quý, biến thành kẻ được lợi, trở thành một phần tử trong số đó, thành người có lợi, thành thân sĩ, có tài sản, nếu không, bảo hắn một người nghèo đi tiền tuyến liều mạng, hắn tuyệt đối không chịu.
Nhưng bây giờ rất hiển nhiên, Trương Kham ngay cả kinh thành cũng không thể quay về, hệ thống kia sợ là không dung nạp được hắn, hắn muốn trở thành một phần tử của tầng lớp thân sĩ, căn bản chính là ảo tưởng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận