Ta Tại Thế Giới Yêu Ma Nhặt Kỹ Năng Mảnh Vỡ

Chương 183: Ta liền thích ngươi kiệt ngạo bất tuần dáng vẻ

**Chương 183: Ta thích nhất là dáng vẻ kiệt ngạo bất tuần của ngươi**
"U ~ Còn trách cái mông trắng nõn vểnh lên kìa!" Trương Kham đưa mắt nhìn hai bên mông trắng nõn mềm mại như củ cải trắng kia, trong ánh mắt lộ ra một vòng kinh ngạc, cái mông trắng nõn này còn mềm mại tinh tế tỉ mỉ hơn cả củ cải trắng, nhất là chỗ ưỡn lên kiêu ngạo kia, nhìn mà khiến người ta hận không thể vỗ một cái.
"Ba ~"
Trương Kham vỗ một bàn tay lên trên cặp mông trắng nõn kia, giống như đại gia ở nhà tắm Đông Bắc vỗ mông vậy, đầy mặt trêu chọc nói: "Nói ngươi là đại nam nhân, cái mông này của ngươi ngay cả nữ nhân bình thường nhìn thấy cũng phải hâm mộ đỏ mắt."
Chỉ là Trương Kham không nghĩ tới, nếu như cặp mông trắng nõn trước mắt này, chính là mông của nữ nhân thì sao? Dù sao nam nhân làm sao có thể mọc ra cặp mông xinh đẹp ưỡn lên kiêu ngạo như thế?
"Trương Kham! Ngươi tên cẩu tặc kia, gia gia ta cùng ngươi không đội trời chung!" Lúc này Chung Tượng đỏ ngầu cả mắt, trong thanh âm tràn đầy lửa giận.
"Nếu ngươi còn cứng đầu như vậy, ta phải đâm sau lưng ngươi." Trương Kham cười tủm tỉm nhéo nhéo cặp mông non mịn.
Chung Tượng nghe vậy lập tức im miệng, sau đó Trương Kham cẩn thận nhìn xem cặp mông trắng nõn kia, sắc mặt kinh ngạc nói: "Không hổ là thân thể bất tử, hai đao trước đó thế mà hoàn toàn không để lại bất kỳ vết thương nào."
Trương Kham nghĩ tới đây, Băng đao trong tay trực tiếp đâm xuống.
Băng đao kia mang theo mùi hoa quế nhàn nhạt, trực tiếp đâm vào mông Chung Tượng, sau đó một khắc sau chỉ thấy Hỏa Diễm kinh khủng lại một lần nữa bùng phát, nham thạch nóng chảy trong nháy mắt hóa thành dòng nước, hai người tiếp tục chìm xuống trong nham thạch nóng chảy.
Trương Kham điều động Băng Đống thuật đem chính mình đóng băng lại, theo hắn thi triển Băng Phong thuật, nguyệt quế trong pháp lực của hắn lưu chuyển ra từng tia Khí Cơ, rót vào trong Băng Đống thuật của Trương Kham, khiến cho Băng Đống thuật của Trương Kham thế mà phát sinh biến hóa khó hiểu, tốc độ Hỏa Diễm làm tan chảy hàn băng vậy mà bắt đầu giảm xuống.
Cảm giác kia giống như là ném một khối băng vào trong lò lửa, mặc dù tốc độ tan chảy vẫn nhanh chóng, nhưng lại không còn là kiểu tan chảy nhanh đến mức bất hợp lý kia.
"Quế Hoa kia không hổ là vật phẩm từ thời kỳ khai thiên tích địa, một tia Khí Cơ dung nhập vào kỹ năng của ta, liền khiến kỹ năng của ta phát sinh lột xác. Thứ đồ vật đến từ thời kỳ khai thiên tích địa này, thật đúng là không thể tưởng tượng nổi." Trương Kham âm thầm thì thầm một tiếng, trong thanh âm tràn đầy kinh hỉ.
Điều quan trọng nhất là, hàn băng của hắn dường như có thêm một loại kháng tính, coi như hắn không phát động Tịch Hỏa Phù, Hỏa Diễm nóng rực kia cũng khó có thể xuyên thấu qua hàn băng mà hun đốt hắn.
Hắn thậm chí có thể nhìn thấy thanh Băng đao cắm vào mông Chung Tượng kia, lúc này cho dù trực diện Hỏa Diễm của Chung Tượng, tốc độ tan chảy của nó vậy mà giảm xuống rất nhiều.
Hơn nữa theo mùi thơm của Quế Hoa lưu chuyển, Trương Kham phát giác được pháp lực của mình không những bền bỉ hơn, mà ngay cả tốc độ khôi phục cũng bắt đầu gia tăng, ít nhất là tăng lên gấp năm lần.
Thậm chí tiêu hao Linh Hồn của hắn, cũng có thể nhanh chóng khôi phục dưới mùi thơm của Quế Hoa.
"Quế Hoa này thật sự là một bảo vật tốt! Đây mới chỉ là đóa hoa rơi xuống từ một gốc quế già mà thôi, nếu như là bản thể của cây quế già kia..." Ánh mắt Trương Kham lộ ra một vòng tâm động: "Thần bí trong thiên địa này quả nhiên là không thể tưởng tượng nổi."
Hai người chìm xuống nhanh chóng trong nham thạch nóng chảy, cho đến khi Băng đao hoàn toàn tan chảy, mông của Chung Tượng hoàn toàn khôi phục như cũ, tốc độ Hỏa Diễm bốc lên cuối cùng cũng dừng lại.
Trương Kham lặp lại chiêu cũ, điều khiển dòng nước trong đường hầm đẩy nham thạch nóng chảy ra ngoài, không bao lâu toàn bộ nham thạch nóng chảy dưới mặt đất đã bị rút sạch.
"Miện hạ, tình huống phía dưới như thế nào?" Trần Tự nhìn thấy Trương Kham đẩy nham thạch nóng chảy bay ra từ động lớn, liền vội vàng tiến lên hỏi thăm.
"Hiện tại đã thâm nhập xuống dưới đất trăm mét, nhưng vẫn không phát hiện được lối vào như lời ngươi nói." Trương Kham đáp lại.
Trần Tự nghe vậy biến sắc, sợ bị Trương Kham trách phạt, trong con ngươi tràn đầy lo sợ: "Không nên a! Chẳng lẽ là ta nhầm lẫn? Ngôi mộ nào có thể xây dựng tại dưới mặt đá sâu trăm mét?"
"Liên quan đến đại mộ thần bí, coi như không hợp thói thường đến đâu cũng là bình thường." Trương Kham trấn an Trần Tự một câu.
Trong ký ức của hắn, vị thần nhân Thái Cổ kia đã chôn giấu đại mộ dưới mặt đất sâu chừng năm trăm mét, hiện tại mới chỉ đào được trăm mét mà thôi, còn chưa được một phần năm.
Vị "Đế" kia thực lực thông thiên triệt địa, bố trí đại mộ tung hoành trăm dặm, so với một tòa thành thị tuyến ba, tuyến bốn còn lớn hơn, ngôi mộ lớn như vậy không xây dựng sâu một chút, chẳng phải là rất dễ bị sụp đổ? Hoặc là bị lộ ra ngoài sao?
"Vị quý nhân kia như thế nào?" Chung Tượng nghe xong lời giải thích của Trương Kham thì yên lòng, lại không nhịn được mở miệng hỏi.
"Sống rất tốt, trừ việc bị đâm vào mông, tất cả đều mạnh khỏe." Trương Kham cười tủm tỉm trả lời.
Trần Tự nghe vậy sợ hãi, đưa mắt kinh khủng nhìn Trương Kham, vô thức siết chặt mông, hắn trăm triệu lần không nghĩ tới vị thần nhân trước mắt lại có sở thích như vậy, đường đường Nho môn thiên kiêu thế mà cứ như vậy bị chà đạp rồi?
Đây chính là Nho môn thiên kiêu, một trong hai lãnh tụ duy nhất, việc này chính là sỉ nhục của Nho môn, một khi lộ ra, chẳng phải là sẽ bị toàn bộ Nho môn truy sát sao?
Nhưng là loại chuyện này hắn không dám nói cũng không dám hỏi, chỉ có thể cúi đầu xuống dùng sức kẹp chặt mông, trong lòng âm thầm nói: "Ta nhớ được những quý tộc kia, hình như đều thích cái này."
Trương Kham vội vàng điều động dòng nước dập tắt nham thạch nóng chảy, nào có thời gian để ý tới tâm tư của Trần Tự? Quay người lại lần nữa điều khiển dòng nước ẩn núp nhập vào trong huyệt động, chỉ thấy Chung Tượng bắt lấy vải dùng sức quấn lấy mông của mình, muốn bổ sung quần áo rách rưới, đợi nhìn thấy Trương Kham đi tới, không khỏi sợ hãi, vội vàng co lại vào trong góc, mặt mày xanh mét nhìn Trương Kham.
Lúc này nước suối trong núi rò rỉ chảy xuống, đã ngập qua đầu gối, Chung Tượng ôm đầu gối núp ở trong nước, mặt mày tràn đầy lo sợ nhìn Trương Kham: "Ngươi không được qua đây! Ngươi không được qua đây!"
Trong thanh âm của Chung Tượng tràn đầy bất lực, lộ ra vẻ nhỏ yếu mà đáng thương, đối mặt với Chung Tượng hoảng hốt lo sợ, Trương Kham trong lòng trở nên hoảng hốt, giống như chính mình đã thành đại ma đầu vậy.
Bất quá nhìn thấy đường đường quý công tử thế mà sợ hãi thành bộ dạng này, không còn chút nào dáng vẻ thịnh khí lăng nhân trước kia, Trương Kham trong lòng không khỏi một trận thoải mái, cỗ phiền muộn kia cuối cùng cũng tan đi mấy phần. Thế nhưng Trương Kham vẫn chưa hết giận, thế là xoa động hai tay, trên mặt hèn mọn nhìn Chung Tượng: "Tiểu công tử, mông của ngươi vừa trắng vừa mềm, coi như nữ nhân cũng không sánh bằng, nhìn mà khiến người ta có một cỗ xúc động."
Chung Tượng nghe vậy sợ đến sắc mặt trắng bệch: "Tiểu tử, ngươi chớ có nói bậy nói bạ, có chuyện gì chúng ta dễ thương lượng, ngươi tuyệt đối không nên làm bậy."
Trương Kham nhìn thấy vẻ mặt lo sợ của Chung Tượng, lập tức hăng hái hẳn lên, dòng nước trực tiếp hóa thành hàn băng, đông cứng thân thể đối phương, chỉ để lại đầu lộ ra bên ngoài, sau đó chỉ thấy Trương Kham vươn tay ra vuốt ve hai gò má Chung Tượng, trên mặt lộ ra nụ cười bỉ ổi: "Hắc hắc hắc, lão tử thích nhất là cái này. Tiểu tử ngươi không hổ là quý tộc, gương mặt này nhẵn nhụi trơn mềm, tựa như là trứng gà bóc vỏ, xúc cảm thật là tốt."
Chung Tượng lúc này sợ hãi, gương mặt điên cuồng đong đưa, muốn thoát khỏi bàn tay to bẩn thỉu của Trương Kham: "Ngươi không được qua đây! Ta cảnh cáo ngươi, nếu ngươi dám có cử động không tốt gì với ta, ta nhất định phải khiến cửu tộc nhà ngươi đều bị tru diệt."
"Nha, miệng còn cứng rắn như vậy." Trương Kham thấy vậy lộ ra một nụ cười quái dị, nhìn gương mặt anh khí bức người kia, khóe miệng lộ ra một nụ cười tà ác, thế mà bắt lấy cái đầu đang lay động của đối phương, lè lưỡi liếm mạnh một cái lên trên mặt đối phương, sau đó chép miệng, trên mặt lộ ra nụ cười quái dị: "Không sai không sai, non mịn nhẵn nhụi, ta thích."
"A...."
Bạn cần đăng nhập để bình luận