Ta Lặng Lẽ Thăng Cấp Trong Thế Giới Yêu Ma

Chương 87 - Đại Giới Phải Bỏ Ra



Chương 87 - Đại Giới Phải Bỏ Ra




“Võ giả?” Tô Nam ngạc nhiên.
Có bảy mươi hai phòng giam ở tầng một của ngục giam, phần lớn là yêu vật và chỉ một phần nhỏ là võ giả.
Ngoài Chu Linh Âm ở phòng giam số 24 và lão nhân bí ẩn ở phòng giam số 30, hắn cũng gặp một số võ giả khác.
Đáng tiếc, mặc dù tòa ngục giam này có thể áp chế huyết mạch bị mất khống chế nhưng cũng chỉ ở một mức độ nào đó, những người kia bởi vì muốn thử đột phá hoặc vì một nguyên nhân nào đó vẫn xuất hiện tình trạng mất khống chế.
Nhưng người trước mặt hắn thì không.
Người đàn ông trung niên ngồi khoanh chân trong phòng giam, ánh mắt như tia chớp, nhìn thấy Tô Nam chuẩn bị mở cửa phòng giam,cũng không có giống như những võ giả mất kiểm soát khác lao ra ngoài, liền muốn rời khỏi phòng giam.
Người đàn ông trung niên đánh giá Tô Nam, trong ánh mắt lộ ra sự nghi hoặc: "Một võ giả phàm cấp? Ngươi chỉ là một võ giả phàm cấp làm sao có thể vào được chỗ này?"
Hắn có thể nhìn ra cảnh giới của ta sao?
Câu nói của người đàn ông trung niên khiến Tô Nam sững sờ một chút.
Phải biết, trên người hắn có mang theo Ẩn Linh Hoàn của Chu Linh Âm, cho dù là yêu vật canh giữ cửa ngục giam cũng không thể nhìn ra cảnh giới của hắn.
Nhưng trung niên nam tử liếc mắt liền có thể nhìn ra, điều này chỉ có thể giải thích một vấn đề, cảnh giới của trung niên nam tử cao hơn hắn rất nhiều!
Tô Nam ngay lập tức hiểu ra, người đàn ông trung niên trước mắt không phải bị bắt vào đây.
"Tiền bối, ta tình cờ tới đây, không biết tiền bối tại sao lại bị nhốt ở chỗ này?" Tô Nam thăm dò hỏi.
Lần này hắn không nói mình là khách đến từ thiên ngoại, nếu không cần thiết hắn cũng không muốn để người khác biết thân phận thật của mình.
Người đàn ông trung niên cười khổ nói: "Nếu không phải huyết mạch sắp mất khống chế, ai lại nguyện ý tới đây?"
"Sắp mất khống chế sao?" Tô Nam âm thầm nói, quả nhiên là như vậy.
Tình huống này tương tự với võ giả tên là Lý Uyên mà hắn ta gặp lúc vừa đăng nhập vào trò chơi, vị cường giả bí ẩn trong phòng giam số 30 cũng tương tự như thế.
Thậm chí cả Chu Linh Âm đến đây cũng bởi vì huyết mạch sắp mất khống chế.
"Đây không phải là nơi ngươi nên tới. Mau rời đi đi." Người đàn ông trung niên với vẻ mặt giống như người xa lạ, nói xong nhắm mắt lại, lâm vào trầm mặc.
Thấy vậy, Tô Nam không nói gì, quay người rời đi.
Nhưng mà, vào lúc này, trung niên nam tử lại đột nhiên mở mắt ra, nói: "Chờ một chút!"
Tô Nam dừng bước: "Có chuyện gì vậy, tiền bối?"
Người đàn ông trung niên nói: "Ngươi có thể mở cửa phòng giam hẳn không phải là người bình thường, không biết ngươi có thể rời khỏi ngục giam này không?"
Ý hắn là sao, hắn ta muốn rời đi?
Tô Nam nghi ngờ, hơi do dự một chút, sau đó gật đầu nói: "Có thể."
"Rất tốt!" Người đàn ông trung niên hai mắt sáng lên, nói: "Ta muốn ngươi giúp ta làm một chuyện."
Lại giúp đỡ một chuyện, đừng nói là lại muốn ta trộm cái chuông đồng kia nha?
Nghe được lời nói của nam tử trung niên, trong Tô Nam đột nhiên sinh ra một ý tưởng.
"Không biết tiền bối muốn ta làm cái gì?"
Người đàn ông trung niên không trả lời ngay mà lấy ra một chiếc nhẫn.
Nhẫn trữ vật!
Tô Nam ngay lập tức nhận ra chiếc nhẫn trên tay người đàn ông trung niên.
"Ta muốn ngươi giao chiếc nhẫn này cho Liễu Thanh của Thái Hư Tông."
"Sau khi sự tình hoàn thành, bên trong chiếc nhẫn này có một bảo vật mà năm xưa ta lấy được, có thể dùng làm phần thưởng cho ngươi."
"Nguyên lai là tặng đồ!"
Tôn Nam thầm thở phào nhẹ nhõm, nếu như người đàn ông trung niên kia thật sự bảo hắn trộm chuông đồng, hắn thật không biết có nên đồng ý hay không.
Nhìn thoáng qua trung niên nhân, Tô Nam lại kinh ngạc nói: "Tiền bối, ngươi hiện tại tình trạng không tệ, vì sao không tự mình đi?"
"Ngươi cho rằng ta không muốn sao?" Trung niên nhân lắc đầu cười khổ, hỏi: "Ngươi biết đây là nơi nào sao?"
"Khốn Thiên Ngục."
"Vậy ngươi biết Khốn Thiên Ngục này có loại năng lực gì không?"
"Ở đây có thể áp chế sức mạnh huyết mạch, từ đó trì hoãn huyết mạch xung đột, ở chỗ này quá lâu huyết mạch chi lực sẽ bị cưỡng ép rút ra."
"Không tệ, xem ra ngươi đối với nơi này biết không ít." Trung niên nhân gật đầu, sau đó lại nói.
"Vậy ngươi có biết, lợi dụng ngục giam này để trì hoãn huyết mạch xung đột, ngoài việc phải trả giá bằng việc huyết mạch chi lực bị cưỡng ép rút ra mà còn phải trả đại giới khác không?"
“Còn phải trả đại giới khác sao?” Tô Nam kinh ngạc, hắn thật sự không biết cái này.
Người đàn ông trung niên thở dài: "Sau khi tiến vào, ta mới biết được chuyện này, khi biết được thì đã quá muộn!"
"Tòa ngục giam này xác thực có thể trì hoãn việc xung đột huyết mạch, chỉ là nếu ở đây quá lâu thì không thể rời đi nữa, một khi rời đi huyết mạch sẽ lập tức mất khống chế, giống như ngựa hoang đứt dây, xung đột kịch liệt!"
“Thì ra là như vậy!” Tô Nam sắc mặt hơi biến.
Hắn lại nghĩ đến Chu Linh Âm, không khỏi hoài nghi Chu Linh Âm có phải vì chuyện này mới không thể rời khỏi Khốn Thiên Ngục.
“Được, ta đáp ứng ngươi sẽ giao cái nhẫn này.” Nhận đồ trước là một chuyện, về phần có giao được hay không lại là chuyện khác.
Trong trường hợp xấu nhất, có thể hỏi Chu Linh Âm xem có biện pháp nào có thể cưỡng ép xóa đi ấn ký trên chiếc nhẫn này không.
Dường như nhìn ra kế hoạch của Tô Nam, người đàn ông trung niên nói: "Đừng nghĩ đến việc cưỡng chế xóa bỏ ấn ký trên chiếc nhẫn. Chiếc nhẫn này ẩn chứa sức mạnh mà ta để lại, không có phương pháp đặc biệt nào có thể cưỡng chế xóa bỏ ấn ký, nếu cưỡng chế xóa đi chiếc nhẫn này sẽ trực tiếp bị hủy diệt!"
Tô Nam mặt không chút thay đổi nói: "Tiền bối, ngài lo lắng quá nhiều, dùng sức của ta làm sao có thể cưỡng ép xóa bỏ ấn ký ngài lưu lại."
“Chỉ hi vọng là như thế.” Người đàn ông trung niên nhìn Tô Nam thật sâu trước khi ném chiếc nhẫn cho hắn ta.
Tô Nam tiếp nhận chiếc nhẫn, trong lòng nghĩ tới điều gì: "Không biết tiền bối tên gì? Hơn nữa, Thái Hư Tông ở nơi nào?"
Hắn ta biết quá ít về Thế Giới Yêu Ma, hiện tại hắn ta chỉ biết rằng thế giới này được chia thành mười hai châu, và châu mà hắn ta đang sống được gọi là Đông Thần Châu..
Người đàn ông trung niên cau mày, rất kinh ngạc: "Ngươi ngay cả Thái Hư Tông cũng không biết?"
Tô Nam ngượng nghịu cười không trả lời.
"Đông Thần Châu có tam tông lục giáo, một hoàng triều, Thái Hư Tông chính là một trong 3 tông này, chỉ cần ngươi ra ngoài hỏi thăm một chút sẽ biết."
"Còn về phần tên của ta, có thể gọi ta là Hàn Phú."
Người đàn ông trung niên không có ý định giới thiệu thêm, nói xong liền ngừng lại.
"Tam tông lục giáo, một hoàng triều, nhiều thế lực như vậy?" Tô Nam gật đầu, ghi nhớ.
Thấy người đàn ông trung niên không muốn nói nhiều nữa, cũng không hỏi thêm gì nữa, hắn cất nhẫn xuống rồi quay người rời đi.
Sự xuất hiện của Hàn Phú chỉ là một khúc nhạc đệm, Tô Nam không quan tâm và tiếp tục làm nhiệm vụ sau khi rời khỏi phòng giam.
Hơn mười phút sau, nhiệm vụ săn lùng yêu vật phàm cấp của hai nhân vật đã hoàn thành, 10 điểm vào tài khoản, lúc này yêu lực có thể sử dụng đã đạt 21 điểm!
"Trước tiên dung hợp huyết mạch, sau đó lại đi chiếu cố con lang yêu kia một chút."



Bạn cần đăng nhập để bình luận