Ta Lặng Lẽ Thăng Cấp Trong Thế Giới Yêu Ma

Chương 242 - Trành Linh



Chương 242 - Trành Linh




“Bọn hắn không phải là người!” Quý Trường Phong lắc đầu, thần sắc trở nên trầm trọng.
“Không phải là người? Vậy bọn hắn là cái gì?”
Thanh âm của Quý Trường Phong càng thấp hơn, dường như sợ người trên đường nghe thấy.
“Bọn hắn là trành linh!”
“Con hổ yêu kia không phải yêu vật bình thường, huyết mạch của hắn rất đặc thù, có một loại thiên phú chủng tộc có khả năng ngưng kết oán niệm của con người tạo thành trành linh cho hắn điều động.”
“Những người mà chúng ta đang nhìn thấy, chính là oán niệm của những người bị nuốt trước kia ngưng tụ thành trành linh!”
Nghe Quý Trường Phong nói như vậy, trong lòng Tô Nam nổi lên sóng lớn cuồn cuộn:”Tiền bối, ý của ngươi là, cái trấn nhỏ bây giờ chúng ta nhìn thấy chính là do trành linh tạo thành?”
Quý Trường Phong ngưng trọng gật đầu nói:”Những trành linh này mặc dù không phải yêu vật, nhưng mỗi một con đều có thực lực phàm cấp!”
Tô Nam lại nhìn những người đang di chuyển trên đường phố, trong lòng không khỏi phát lạnh.
Ba ngàn võ giả phàm cấp, đều là trành linh của một yêu vật!
Không thể tưởng tương, con yêu vật tạo ra những trành linh này mạnh mẽ đến cường độ nào!
Vương cấp? Hay là hoàng cấp?
Quý Trường Phong tiếp tục nói:”Trước đây, sau khi sự tình này phát sinh, toàn bộ Thiên Vân Quận đều chấn động, thậm chí quận trưởng đại nhân còn tự mình dẫn đội ra tay, muốn tiêu diệt con hổ yêu kia.”
“Lần đó lão phu cũng có tham dự, khi đó lão phu mới vừa bước vào huyền cấp chi cảnh, tham gia cũng với lão phu còn có ti trưởng khác của Tru Yêu Ti.”
“Kết quả của trận chiến kia vô cùng thảm liệt, chúng ta vừa mới tiến vào Hổ Khiếu Trấn, những trành linh này đã vây công chúng ta.”
“Những con trành linh này mặc dù chỉ có thực lực phàm cấp, nhưng bọn chúng bất tử, chỉ cần con hổ yêu kia còn sống, bọn chúng sẽ không ngừng sinh sôi nảy nở.”
“Mà thực lực của con hổ yêu kia thì càng kinh người, mặc dù chỉ có thực lực vương cấp nhưng trình độ không thua kém cường giả hoàng cấp, trong trận chiến đó ngay cả quận trưởng đại nhân cũng bị trọng thương, 2 vị ti trưởng kia cũng chết 1 vị.”
Nghe xong lời này của Quý Trường Phong, Tô Nam âm thầm cảm thấy kinh hãi.
Có thực lực có thể so với hoàng cấp!
Mà còn vào 20 năm trước, vậy bây giờ con hổ yêu kia cường đại đến mức nào?
Tô Nam nói:”Vậy bây giờ chúng ta phải làm gì?”
Quý Trường Phong lắc đầu nói:”Ở đây dễ vào khó ra, cái trấn nhỏ này đã bị hổ yêu khống chế, xảy ra biến hóa cực lớn, bất luận chúng ta đi theo phương hướng nào, cuối cùng cũng sẽ quay trở về chỗ cũ.”
“Một khi tiến nhập chỗ này, cho dù ta có ở thời kỳ toàn thịnh muốn rời đi cũng không dễ dàng.”
Quý Trường Phong thở dài, trên khuôn mặt già nua tràn đầy nếp nhăn cũng hiện lên vẻ bất đắc dĩ.
Ban đầu hắn còn nghĩ nhanh chóng đến quận thành Thiên Vân Quận tìm người hỗ trợ đoạt lại Thanh Kim Thạch, bây giờ lại tiến vào Hổ Khiếu Trấn, trực tiếp đem kế hoạch của hắn xáo trộn.
“Chúng ta nên chuẩn bị tinh thần bị vây ở đây một thời gian dài!”
“Thời gian dài sao?” Sắc mặt Tô Nam trở nên âm trầm.
Cái Hổ Khiếu Trấn này bị trành linh chiếm giữ, sợ là ở đây không có yêu vật, nếu không yêu vật thì không thể thu hoạch được điểm yêu lực.
Bị vây ở chỗ này một thời gian dài, có thể tưởng tượng đến quả của hắn sau này.
“Những con trành linh này, giết chắc chắc không nhận được yêu lực.”
“Cũng không biết sử dụng Chư Thiên Na Di có thể rời khỏi chỗ này hay không?”
Trong lòng Tô Nam khẽ nhúc nhích.
Đáng tiếc, 2 lần dự báo cuối cùng của ngày hôm nay đã sử dụng hết, hắn chỉ có thể chờ đến thời gian trò chơi làm mới.
Mắt nhìn vào thời gian của trò chơi, khoảng cách trò chơi làm mới chỉ còn hơn nửa canh giờ.
Quý Trường Phong nhìn 3 người đang ngủ say nói:”Vừa rồi hẳn là chúng ta bị thần hồn chi lực của một yêu vật nào đó ảnh hưởng, ngươi là người đầu tiên tỉnh lại hẳn là thần hồn chi lực cường đại nhất, 3 người kia có thần hồn chi lực yếu nhất.”
Nói xong , Quý Trường Phong trực tiếp lấy một con dao găm ra, sau đó dùng dao găm hung hăng đâm vào lòng bàn tay của Tống Chí một cái.
Đau nhức kịch liệt trong nháy mắt truyền khắp toàn thân, Tống Chí giật mình tỉnh giấc.
“Làm sao ta lại ở trong xe? Chuyện gì đang xảy ra?” Tống Chí cảm thấy mơ hồ không biết chuyện gì đang xảy ra.
Quý Trường Phong cũng không có giải thích, dùng phương pháp tương tự áp dụng với Trình Đạo và Mâu Hồng.
Hai người bị đau nhức kịch liệt làm cho giật mình tỉnh giấc, khi nhìn thấy tình hình trước mắt cũng ngây ngẩn cả người.
Quý Trường Phong nói lại tình huống một lần cho 3 người.
Nghe xong, sắc mặt của 3 người đều trở nên khó coi.
Lại nhìn dòng người đang đi lại ở bên ngoài, da đầu lập tức tê đại.
“Không nên ở mãi trên đường, chúng ta cần tìm một chỗ ở lại trước đã.”
Quý Trường Phong liếc nhìn xung quanh, nhanh chóng chọn mục tiêu là một cái khách sạn ở phía xa.
“Đi, tới nơi đó đi.” Quý Trường Phong xuống xe ngựa, trực tiếp đi về phía khách sạn.
Tống Chí dắt theo Linh Tức mã, những người khác cũng theo sau Quý Trường Phong.
“Năm vị muốn nghỉ chân hay là ở trọ?”
Vừa tiến vào khách sạn, một vị tiểu nhị ước chừng 20 tuổi đã tiến lên đón tiếp.
Quý Trường Phong nói:”Ở trọ!”
“Các vị muốn mấy gian phòng?”
“Chỉ cần 1 gian”



Bạn cần đăng nhập để bình luận