Ta Lặng Lẽ Thăng Cấp Trong Thế Giới Yêu Ma

Chương 300 - Hắc Hổ



Chương 300 - Hắc Hổ




Xác định Tô Nam không có tự tìm cái chết ra tay với Hùng Nham đại vương, hai con yêu vật liếc nhau, nhẹ nhàng thở ra một hơi, bỗng nhiên bọn chúng có chút hả hê.
Nếu như Tô Nam thực sự muốn đem những con yêu vật khác cùng nô dịch, bọn hắn không những không phản đối mà còn dâng 2 tay tán thành.
Chỉ có 2 người bọn họ bị nô dịch thì làm sao được, phải tất cả mọi người cùng bị nô dịch mới công bằng.
Ưng Cao nhanh chóng nói:”Chủ nhân, ta dẫn đường cho ngài.”
Đường phố Cổ Hà.
Đây chính là địa bàn của một con yêu vật hắc hổ linh cấp đỉnh phong, cũng chính là một trong những thủ hạ của Hùng Nham.
Ưng Cao cùng với Lão Dương vừa mang Tô Nam đến nơi này, một con yêu vật dáng người khóe mạnh kháu khỉnh, vô cùng cường tráng đã xuất hiện trước mắt đám người.
Hắc hổ nhìn chằm chằm Ưng Cao cùng với Lão Dương, rất bất mãn nói:”Ưng Cao, Lão Dương các ngươi không ở địa bàn của mình, chạy đến chỗ ta để làm cái gì?”
Ưng Cao cười lạnh, nhường vị trí cho Tô Nam nói:”Hắc hổ, ta giới thiệu cho ngươi một chút, vị này chính là chủ nhân của chúng ta.”
“Chủ nhân của các ngươi?”
Hắc hổ ngây ngẩn cả người, hắn còn cho là mình đang nghe lầm.
“Hahaha, hai người các ngươi đều bị ngu rồi phải không? Vậy mà tìm một tên mao đầu tiểu tử làm chủ nhân? Nếu bị Hùng Nham đại vương biết chuyện này, nhất định sẽ lột da 2 người các ngươi.”
Ngay sau đó, hắn lại tiếp tục nói:”Nếu 2 người các ngươi muốn tìm chủ nhân, ta cũng có thể cố nhận làm chủ nhân của 2 người các ngươi nha.”
Đối mặt với sự chế giễu của hắc hổ, trên mặt của Ưng Cao cùng với Lão Dương không những không có sự phẫn nộ mà còn xuất hiện nét tươi cười.
Trong mắt bọn họ lộ ra sự chờ mong, chờ mong hạ tràng sắp xuất hiện của hắc hổ.
Hai con yêu vật xung phong nhận việc nói:”Chủ nhân, gia hỏa này dám khinh thường ngài, có muốn chúng ta ra tay giáo huấn hắn một trận hay không?”
“Được, các ngươi đều lên đi.” Tô Nam gật đầu.
Nghe vậy, Lão Dương nhanh chóng phát động công kích về phía hắc hổ, còn Ưng Cao thì tri triển thuật pháp để phụ trợ.
“Các ngươi thực sự dám động thủ với ta, chẳng lẽ các ngươi không sợ Hùng Nham đại vương biết được sẽ trừng phạt các ngươi sao?”
Sắc mặt của hắc hổ lập tức biến hóa, đối mặt với công kích của 2 con yêu vật cũng không thể không tận lực ngăn cản.
Mặc dù con hắc hổ này cũng có thực lực linh cấp đỉnh phong nhưng không thể nào chống đỡ 2 con yêu vật đồng cấp cùng vây công.
Chỉ chốc lát sau, nó đã có chút chống đỡ không được.
Hắn thở hổn hển nói:”Hai người các ngươi dừng tay cho ta, bằng không ta sẽ không khách khí với tên tiểu tử kia.”
Nghe hắn nói như vậy, hai con yêu vật liếc nhau, ra tay lại càng tàn nhẫn hơn.
Lần này, hắc hổ đã triệt để nổi giận:”Đây là các ngươi muốn bức ta nha!”
Lời còn chưa dứt, hắn không tiếp tục để ý 2 con yêu vật đang công kích, nhanh chóng chộp thẳng về phía Tô Nam.
Hắc hổ nhìn Tô Nam, trên mặt lộ ra sự tàn nhẫn:”Tiểu tử chớ trách ra, chính là bọn chúng ép ta!”
Nhìn thấy một màn này, Lão Dương cùng với Ưng Cao đều cười.
Khung cảnh mà bọn hắn muốn nhìn thấy sắp xuất hiện rồi.
Hắc hổ bị Ưng Cao cùng với Lão Dương vây công cũng không còn cách nào khác, nó đành phải lựa chọn ra tay với Tô Nam.
Nhưng mà ngay khi hắn tới trước mặt lang yêu do Tô Nam biến thành, hắc hổ đột nhiên phát hiện một vấn đề rất quỷ dị.
Ps: ngu thấy mẹ chứ phát hiện gì =))
Con lang yêu trước mắt này quá bình tĩnh.
Đối mặt với công kích của hắn mà không có chút hoảng sợ nào.
Có vấn đề!
Lại liên tưởng đến hành động của Lão Dương và Ưng Cao, chỉ trong nháy mắt trong đầu hắc hổ đã xuất hiện một cái ý niệm.
Chẳng lẽ tiểu tử ở trước mắt này thực sự là chủ nhân của Ưng Cao và Lão Dương?
Ý nghĩ này vừa mới xuất hiện, hắn còn chưa kịp suy nghĩ thì thấy con lang yêu có sắc mặt bình tĩnh trước mắt chợt vung ra một quyền.
Trong nháy mắt, da đầu của hắc hổ trở nên tê dại.
Cho dù chưa chạm vào nắm tay của Tô Nam, nhưng hắn đã cảm nhận được một loại cảm giác áp bách khiến hẳn thở không thông!
Không phải linh cấp sơ kỳ!
Tiểu tử này tuyệt đối không phải linh cấp sơ kỳ.
Trong lòng hắc hổ gào thét, không cần suy nghĩ nhanh chóng muốn thối lui.
Đáng tiếc đã chậm.
Bành!
Chỉ một quyền rơi vào bộ ngực của hắn, hắc hổ liền cảm giác lục phủ ngũ tạng của mình giống như sắp bị nổ tung, cả người bay ngược ra ngoài.
“Ha ha ha, hắc hổ ngươi dám coi thường chủ nhân của chúng ta hả, không biết trời cao đất dầy.”
Nhìn thấy hắc hổ bị giáo huấn, Ưng Cao và Lão Dương đều cười to, bộ dáng giống như tiểu nhân đắc chí.
“Ngươi, ngươi rốt cuộc là ai?” Hắc hổ thất thanh nói.
Tô Nam không để ý đến hắc hổ, bàn tay vừa lật, một cái bộc ấn đã xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận