Ta Lặng Lẽ Thăng Cấp Trong Thế Giới Yêu Ma

Chương 144 - Con Trai Của Triệu Bà Bà



Chương 144 - Con Trai Của Triệu Bà Bà




Ba nhiệm vụ, ngoại trừ nhiệm vụ đầu tiên là "Người quen cũ", hai nhiệm vụ còn lại đều rất xa lạ.
“Chuyển lời nhắn của Triệu bà bà cho con trai, con trai Triệu bà bà không phải đã chết rồi sao?”
Nhiệm vụ hai sao này chú định không thể hoàn thành.
Chưa nói đến việc con trai của Triệu bà bà ở nơi nào, hắn có thể gặp được hay không.
Cho dù sau này thật sự có thể gặp được con trai của Triệu bà bà, thì lúc đó nhiệm vụ này cũng đã bị đổi mới bởi vì địa điểm thay đổi.
Đừng nói con trai của Triệu bà bà đang ở Bạch Thủy Trấn nha?
Nhìn vào nhiệm vụ thứ ba, Tô Nam càng cau mày hơn.
"Tâm nguyện cuối cùng của Lý Tài Chủ? Chẳng lẽ Lý Tài Chủ đã chết rồi sao?" Trong lòng Tô Nam giật mình một cái.
Tên của nhiệm vụ là “nguyện vọng của Lý Tài Chủ”, người còn sống sờ sờ sao có thể gọi là nguyện vọng được?
Hiển nhiên là nguyện vọng của Lý Tài Chủ.
Nếu như Lý Tài Chủ đã chết, vậy người hắn nhìn thấy lúc nãy là ai/
Đáp án không cần nói cũng biết.
"Hừ, nguyên lai yêu vật vẫn luôn ở trước mặt ta, ta cũng không có phát hiện." Sắc mặt Tô Nam trở nên khó coi.
Nhiệm vụ này có độ khó 3 sao, từ điểm này có thể chắc chắn yêu vật này ít nhất có cảnh giới linh cấp.
Muốn hoàn thành mà không tiêu hao chút tinh lực nào là không thể.
Suy nghĩ một chút, hắn quyết định dọn dẹp từ đường của Trần gia.
Đây là nhiệm vụ dễ dàng nhất.
Hơn nữa sau khi dọn dẹp chỗ đó có thể đồng thời hoàn thành 2 cái nhiệm vụ.
Trước khi đi, hắn lại nghĩ tới nhiệm vụ của Triệu bà bà, quay đầu lại hỏi:
"Triệu bà bà, nếu sau này ta gặp được con trai của bà, bà có lời gì muốn nói với hắn không? Ta có thể giúp bà chuyển lời."
“Thật sao?” Nghe vậy, Triệu bà bà mừng rỡ vô cùng, sợ Tô Nam sẽ đổi ý, liền nói:
"Lão bà ta đã nửa thân tiến vào trong hoàng thổ, cũng không có gì để nói, chỉ hy vọng hắn trước khi chết có thể trở về nhìn ta một cái."
“Được, nếu như gặp được hắn, ta nhất định chuyển lời.” Tô Nam gật đầu ghi nhớ.
Triệu bà bà lại nghĩ đến cái gì, vội vàng tìm kiếm ở trên người, rất nhanh đã tìm được một con sư tử bằng gỗ to bằng quả trứng gà.
"Cái này là do A Khôn khi còn nhỏ điêu khắc, ngươi chỉ cần cho hắn xem cái này, hắn sẽ biết."
Tô Nam liếc nhìn một cái rồi thu nó vào.
Sau khi cáo từ Triệu bà bà, hắn nhanh chóng đi về phía từ đường của Trần gia.
Từ đường Trần gia.
Khóa sắt trên cổng đã được mở ra, hiển nhiên ba huynh đệ họ Hoàng đã tiến vào đó.
“Muốn chết cũng trách không được ai.” Tô Nam khẽ lắc đầu.
Ba huynh đệ họ Hoàng có thực lực mạnh hơn nhiều so với người chơi bình thường, nhưng dù mạnh thế nào, nhiều nhất cũng chỉ dung hợp 2 loại huyết mạch.
Đối mặt với hơn 20,30 con yêu vật có thực lực tương đương võ giả có 1 loại yêu kinh đại viên mãn, sợ là chỉ chốc giây lát đã bị xé thành từng mảnh nhỏ.
Tô Nam bước vào trong tiểu viện cũng không thèm quan sát xung quanh, hắn vung tay lên một con hỏa điểu cực lớn xuất hiện, một tia sáng màu đỏ xẹt qua rơi vào trong từ đường.
Lập tức, ngọn lửa bốc lên ngùn ngụt, tòa nhà bằng gỗ bốc cháy với tốc độ cực nhanh.
Chuyện này giống như đi chọc một tổ ong vò vẽ vậy.
Hai mươi,ba mươi con yêu vật trong hình dạng những con chồn tràn ra và lao về phía Tô Nam với đôi mắt đỏ hoe.
Tô Nam mặt không đổi sắc, bắn ra từng tia chớp, đánh cho những con yêu vật này kêu rên liên hồi.
Cùng lúc đó, hai con yêu vật có kích thước gấp đôi cũng lao ra, nhe răng định nuốt sống Tô Nam.
Tô Nam làm sao có thể để cho bọn nó thành công,thần hồn chi lực bộc phát, trong nháy mắt 2 con yêu vật kia hét thảm một tiếng.
Hơn một phút sau, trong tiểu viện đã xuất hiện một đống thi thể yêu vật.
Tô Nam đem 2 cái xác yêu vật có hình thể lớn thu lại, không thèm quan tâm đến những cái khác.
Thực lực của những con yêu vật kia quá yếu, căn bản không có giá trị, cho dù muốn bán cho Thiên Cung Các, e rằng nhân gia người ta đều không thèm mua.
Không để ý tới tòa nhà gỗ đang bốc cháy ngùn ngụt, Tô Nam quay người rời đi.
Hắn vừa đi không bao lâu, trong tiểu viện đột nhiên xuất hiện ba bóng người.
Đó là ba huynh đệ họ Hoàng.
Ba người nhìn tòa nhà cháy rụi, lại nhìn thi thể ở khắp nơi, nhất thời trợn to hai mắt, trên mặt tràn đầy vẻ không thể tin được.
Hoàng Minh Vân sững sờ nói: "Ai đã làm điều này, ai độc ác như vậy?"
Hoàng Minh Vũ cũng đầy vẻ kinh ngạc: "Không phải nói Bạch Thủy Trấn không có võ giả sao? Chẳng lẽ có cao thủ nào đó đã đến Bạch Thủy Trấn?"
“Không phải là hắn làm chứ?” Thần sắc Hoàng Minh Phong khẽ động, không biết vì sao, hắn nghĩ tới Tô Nam.



Bạn cần đăng nhập để bình luận