Ta Lặng Lẽ Thăng Cấp Trong Thế Giới Yêu Ma

Chương 138 - Bạch Thủy Trấn



Chương 138 - Bạch Thủy Trấn




Thần sắc của Dương Tranh rất vội vã, tựa như có chuyện gì đó gấp gáp, sau khi đi tới đại sảnh liền đi thẳng đến tầng cao nhất của tòa nhà, hiển nhiên là đi tìm Bạch Mộng Mộng.
"Lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn à? Chẳng lẽ tối hôm qua phát hiện lão A chết?" Tô Nam nghĩ tới một khả năng.
Quả nhiên, một lúc sau Bạch Mộng Mộng cùng với Dương Tranh rời khỏi khách sạn.
Tô Nam âm thầm lắc đầu, không thèm để ý.
Sở hữu biến hóa chi thuật, chỉ cần hắn không tự tìm đường chết tự nguyện bại lộ, thì căn bản không ai có khả năng tìm ra hắn.
Ai có thể nghĩ tới, một nhân viên bảo vệ 9 giờ đi 5 giờ về lại là người chơi đệ nhất Vương Nam đâu?
Chín giờ tối, Tô Nam trở về nhà.
Đăng nhập vào trò chơi sau khi tắm rửa sạch sẽ.
Biến thành bộ dáng của lang yêu, sau đó rời khỏi Khốn Thiên Ngục.
Lần này hắn dự định rời khỏi Thiên Lang cốc, đến Bạch Thủy Trấn kia nhìn một chút.
"Dựa theo miêu tả của người chơi trên diễn đàn, Thiên Lang cốc nằm ở phía nam của Bạch Thủy Trấn, vậy thì ta phải đi về hướng bắc."
Thiên Lang cốc nằm trong một dãy núi chạy từ đông sang tây, dãy núi này rất dài, kéo dài không biết bao nhiêu dặm.
Cũng may, hầu hết các yêu vật đều tập trung trong Thiên Lang cốc, yêu vật trên dãy núi ngược lại không có nhiều.
Tô Nam biến thành bộ dáng lang yêu một đường thông suốt, sau 20,30 phút đã thuận lợi rời khỏi dãy núi.
Tiếp tục đi về phía bắc, địa hình bắt đầu bằng phẳng, thỉnh thoảng chỉ gặp một tòa núi nhỏ.
Sau khi đi bộ thêm nửa giờ, Tô Nam đứng trên một tòa núi nhỏ nhìn ra xa xa, cuối cùng cũng đã nhìn thấy phía xa xa thấp thoáng bóng dáng của một tòa thành trấn nhân loại.
"Nởi đó hẳn là Bạch Thủy Trấn." Trong lòng chờ mong.
Sau khi tiến vào trò chơi hơn mười ngày, cuối cùng hắn cũng rời khỏi Thiên Lang cốc và nhìn thấy thị trấn của con người.
“Xem ra ta vừa rời khỏi tân thủ thôn.” Tô Nam tự giễu.
Tiến vào khu vực hoạt động của nhân loại, tất nhiên không thể duy trì bộ dáng của yêu vật, hắn biến về bộ dáng nhân vật ban đầu của mình.
Mười phút sau, cuối cùng hắn cũng đến Bạch Thủy Trấn.
Bạch Thủy Trấn rất lớn, được bao quanh bởi những bức tường thành cao chót vót, nếu nói đây là một thành trì nhỏ cũng không ngoa.
Trong thị trấn, có quán trà, tửu lâu, khách sạn, cái gì cũng có.
Chỉ là không biết vì sao, trên đường người đi đường rất ít, thỉnh thoảng chỉ có mấy người đi đường, nhưng thần sắc đều vội vàng, có chút hoang vắng.
Tô Nam cau mày.
Ngay cả khi hắn ta không biết những thị trấn khác trong trò chơi trông như thế nào, hắn ta cũng biết rằng tình huống này có chút bất thường.
"Tìm một nơi hỏi thăm tình huống nơi này."
Sau khi suy nghĩ một lúc, hắn đi về phía một quán trà.
Quán trà rõ ràng trong tình trạng hư hỏng và hơi đổ nát.
Như là một vị khách lâu ngày không gặp, vừa bước vào quán trà, một bà lão trạc sáu, bảy mươi đã đi tới.
“Khách phương xa, uống trà không?” Bà lão hỏi.
Tô Nam trong tiềm thức muốn gật đầu, nhưng sau đó hắn nhận ra rằng mình không có tiền tệ của thế giới này.
Bất đắc dĩ, hắn đành phải lắc đầu nói: "Không phải, lão nhân gia, ta muốn hỏi thăm ngươi một chút, cái trấn này rõ ràng rất lớn, tại sao thoạt nhìn không có bao nhiêu người?"
Nghe vậy, trong mắt lão phụ nhân lộ ra tia dị sắc: "Ngươi không phải là người của Thiên Vân Quận à?"
Trong lòng Tô Nam hơi động nói: "Đúng vậy, ta không phải là người của Thiên Vân Quận."
“Cái kia chẳng trách.” Bà lão gật đầu.
"Nếu là người của Thiên Vân Quận thì ai cũng biết, trước đây Bạch Thủy Trấn là một thị trấn rất phồn vinh nhộn nhịp, nhưng thẳng đến 20 năm trước, một đám yêu vật ở Hắc Phong Sơn cách nơi này 30 dặm đã đến đây."
"Lúc đầu, cứ cách một đoạn thời gian yêu vật sẽ tới thị trấn này để bắt một số võ giả, về sau những võ giả đó đều chạy trốn hết, yêu vật liền bắt đầu ra tay với những thanh niên trẻ tuổi."
"Từ đó về sau, người của thị trấn này đều rời đi, chỉ còn lại một chút lão nhân gần đất xa trời như chúng ta, ngoài ra cũng còn một số người không có năng lực rời khỏi nơi này."
“Thì ra là thế!” Nghe bà lão giới thiệu xong, Tô Nam chợt hiểu ra.
Rất rõ ràng, Hắc Phong Sơn chính là một trong những dãy núi ở gần Thiên Lang cốc.
Những con yêu vật trong miệng bà lão kia chính là lang yêu của Thiên Lang tộc.
“Lão nhân gia, hôm nay có người nào giống như ta đến không?” Tô Nam hỏi.
Bà cụ lắc đầu nói: “Hôm nay không cp1”.
Trong lòng Tô Nam trầm xuống, hắn biết đã đến sớm!
Sau khi suy nghĩ một chút hắn cũng cảm thấy chuyện này rất bình thường, thực lực của người chơi không mạnh tại hoàn cảnh yêu ma hoành hành như thế này, muốn di chuyển một quảng đường xa thì phải nhấc lên rất nhiều hung hiểm, tốc độ cũng không thể nào nhanh được.
Hắn có chút thất vọng.
Nhưng mà lúc này, bà lão lại nghĩ đến cái gì đó, tiếp tục nói:”Hơn 10 ngày trước, hình như có vài tên tuổi sắp xỉ ngươi xuất hiện trong thị trấn này, chỉ là sau khi bọn họ đi đến nhà của Lý Tài Chủ ở phía đông thì không thấy xuất hiện nữa.”
“Hơn mười ngày trước?” Trong mắt Tô Nam lóe lên tia sáng, nếu như hắn đoán không lầm, người trong miệng lão bà này rất có thể là cao thủ.
“Lão nhân gia, nhà của Lý Tài Chủ ở đâu?” Tô Nam hỏi
Nghe vậy, trong đôi mắt hơi đục ngầu của bà lão lộ ra vẻ hoảng sợ, vội vàng nói: "Ngươi định đến nhà của Lý Tài Chủ sao? Không được, chỗ đó rất nguy hiểm."



Bạn cần đăng nhập để bình luận