Ta Lặng Lẽ Thăng Cấp Trong Thế Giới Yêu Ma

Chương 139 - Đại Hung Chi Địa



Chương 139 - Đại Hung Chi Địa




“Đại hung chi địa?” Trong lòng Tô Nam chấn động, chẳng những không sợ hãi, ngược lại trở nên hứng thú.
Hắn ta lập tức hỏi: “Lão nhân gia, nhà Lý Tài Chủ kia có gì khác thường vậy?”
“Chàng trai, địa phương đó không phải là nơi ngươi có thể đi, mau rời khỏi đây đi.” Bà lão không muốn tiếp tục đề tài này, phất phất tay, xoay người rời đi.
Tô Nam không có ý định từ bỏ, đây là cơ hội tốt để tìm hiểu tin tức, không thể bỏ lỡ cơ hội như thế này.
"Lão nhân gia, nói thật cho ngươi biết ta là một võ giả."
“Võ giả?” Bà lão kinh ngạc, dừng lại, quay đầu lại nhìn về phía Tô Nam, giống như đang do dự muốn nói hay không.
Tô Nam nhân cơ hội này nói tiếp: "Lão nhân gia, kỳ thực những người đến đây từ 10 ngày trước đều là bằng hữu của ta, mục đích ta đến đây là để tìm kiếm bọn hắn, cho dù ngươi không nói ta cũng tìm kiếm bọn họ."
“Nguyên lai là bằng hữu của ngươi, thực sự là đáng tiếc.”
Bà lão thở dài, do dự một chút rồi nói: "Trong đó có yêu vật!"
“Yêu vật!” Trong mắt Tô Nam hiện lên nét kỳ dị nhưng trong lòng thì thầm nghĩ quả nhiên.
Trong thế giới này, nếu có nguy hiểm, về cơ bản nó có liên quan đến yêu vật.
“Nhà của Lý Tài Chủ kia nguyên bản ở 20 năm trước cũng không giàu có gì, thậm chí có thể nói là ngoài 4 bức tường ra thì không còn thứ gì khác, tất nhiên cũng không có năng lực dọn đi nơi khác.”
"Nhưng vào 10 năm trước, không biết Lý Tài Chủ từ nơi nào có được một lượng lớn tài sản, từ đó về sau ngày càng giàu hơn, rất nhanh đã trở thành người giàu có nhất Bạch Thủy Trấn, cho nên mọi người đều gọi hắn là Lý Tài Chủ."
"Nếu chỉ như vậy thì chuyện này cũng không có gì lạ, nhưng mà cách đây 3 năm, nhà của Lý Tài Chủ kia đột nhiên xảy ra một chuyện kỳ quái, những người hầu trẻ tuổi trong nhà hắn liên tiếp mất tích."
"Tất cả mọi người đều nghi ngờ có yêu vật đang làm loạn, thế là Lý Tài Chủ kia liền dán bố cáo mời võ giả trừ yêu, nhưng bất kỳ võ giả nào tiến vào đó trừ yêu đều không thể quay lại nữa."
Sau khi nghe bà lão miêu tả, Tô Nam tỏ vẻ nghiêm nghị.
Nếu như chuyện này chỉ có những người bình thường biến mất, vậy nói rõ yêu vật này không cường đại nhưng mà có thể làm cho tất cả võ giả tiến vào đều biến mất, vậy thì không tầm thường.
"Chàng trai, những bằng hữu kia của ngươi sớm đã trở thành thức ăn trong bụng yêu vật rồi a, lão khuyên ngươi đến từ đâu thì nhanh chóng trở về đi a, không cần lãng phí tính mạng của mình." Bà lão thành khẩn nói.
“Lão nhân gia yên tâm, ta có biện pháp của chính mình.” Tô Nam gật đầu.
Quay người rời đi.
Lúc này, hắn lại nghĩ tới một chuyện, dừng một chút nói: "Đúng rồi, lão nhân gia, trong trấn này còn có chỗ nào nguy hiểm không?"
Trong hiện thực bây giờ đã là hơn 10 giờ, khoảng cách làm mới nhiệm vụ còn 2 giờ nữa, chắc chắn hôm nay không thể quay về Thiên Lang cốc.
Đã như thế, sau 12 giờ nhiệm vụ làm mới tất nhiên có liên quan đến Bạch Thủy Trấn, bây giờ điều tra rõ ràng, tới lúc đó sẽ dễ dàng hành động hơn.
Bà lão suy nghĩ một chút, nói: "Địa phương nguy hiểm thì cũng có vài chỗ."
"Công Miếu ở phía nam thị trấn, vào 20 năm trước nơi đó đã có yêu vật tác nghiệt, về sau người trong thị trấn đều dọn đi cũng không nghe thấy chỗ đó xuất hiện yêu vật."
"Bạch Thủy Hà ở phía tây thị trấn cũng không thể đi, truyền thuyết trong song có đại yêu cực kỳ khủng bố!"
"Còn có từ đường Trần gia ở phía bắc, mặc dù chưa nghe ai nói nơi đó có yêu vật xuất hiện, nhưng chỗ này cũng rất tà môn, vào lúc nửa đêm có người thường xuyên nghe thấy tiếng cười nói phát ra từ trong đó."
“Công Miếu, Bạch Thủy Hà, Từ Đường Trần Gia.” Tô Nam âm thầm ghi nhớ những địa điểm này.
Cùng với nhà của Lý Tài Chủ thì khả năng rất cao ở 4 phía của cái trấn này đều tồn tại yêu vật.
Tô Nam cũng không có ngạc nhiên, đây vốn dĩ là thế giới yêu ma hoành hành, một thị trấn lớn như vậy không có yêu vật thì mới là chuyện bất thường.
Sau khi chào tạm biệt bà lão, Tô Nam đi về phía đông của thị trấn.
Vẫn còn 4 lần dự báo, hắn ta không muốn lãng phí nó.
Hắn tính toán trước đi thăm dò một vài địa phương, kiểm tra xem tồn tại những loại nguy hiểm nào.
“Chỉ có nhà của Lý Tài Chủ là còn có người sống, theo lý thuyết là địa phương tương đối an toàn.”
"Nhưng có thể làm cho một đám võ giả biến mất, thì có thể có 2 khả năng, một là những võ giả kia quá gà mờ, hai là những yêu vật kia qua cường đại."
Một đường đi về phía đông, trong lòng Tô Nam âm thầm phân tích.
Trong hai khả năng, thì hắn nghiêng về khả năng thứ nhất hơn, dù sao cái loại địa phương như Bạch Thủy Trấn thì chẳng có võ giả cường đại nào muốn đến đây.
Hơn nữa, nếu như yêu vật thật sự quá cường đại, cũng không chỉ đơn giản như vậy biến mất một ít võ giả.
"Những người chơi sẽ không thực sự tử vong, khả năng cao những tên này sau khi tiến vào nhà của Lý Tài Chủ đã bị nhốt ở một nơi nào đó."
Tô Nam tiếp tục đi về phía đông, trên đường đi cũng hỏi thăm qua không ít người, rốt cục cũng đi tới một cái phủ đệ vô cùng xa hoa.
Cánh cửa sơn đỏ được đóng chặt, trên cửa dán một tấm thông báo ố vàng.
Tô Nam không dự báo ngay mà bước tới gõ cửa.
Nhà của Lý Tài Chủ rất rộng, hơn nữa còn có người ở.
Trước khi tìm ra vị trí của con yêu vật, ba phút dự báo cũng không có tác dụng gì cả.
Thời gian dự báo quá ngắn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận