Ta Lặng Lẽ Thăng Cấp Trong Thế Giới Yêu Ma

Chương 62 - Lời Mời Bất Ngờ



Chương 62 - Lời Mời Bất Ngờ




Tận mắt nhìn thấy đồng bạn của mình bị giết, ánh mắt của tên áo đen còn lại tràn đầy oán hận.
Hắn không có trả lời Tô Nam mà ngược lại còn cười nói: "Ngươi sắp chết đến nơi rồi mà còn không biết, chờ xem, chẳng mấy chốc ngươi sẽ hối hận về những gì mình đã làm hôm nay!"
Mồm thật là cứng!
Tô Nam bất lực, dựa vào bản lĩnh của hắn không thể moi được thông tin từ tên áo đen này.
Như vậy không bằng giao chuyện này cho người khác làm.
Hắn ta nhìn về phía Dương Tranh đang ở xa xa nói: "Người này giao cho ngươi, ta hi vọng trong vòng 3 ngày ngươi có thể tìm ra tổ chức đứng sau lưng của những người này."
Dương Tranh đã khôi phục được một chút sức lực, miễn cưỡng đứng dậy.
Nghe được lời nói của Tô Nam, hắn lập tức hỏi:”Không biết huynh đệ xưng hô thế nào?”
Tô Nam mặc kệ hắn ta, quay người nhanh chóng rời đi.
Thấy thế Dương Tranh gấp gáp hô:”Làm thế nào ta có thể mang tin tức thẩm vấn được gửi cho ngươi?”
“Cái này ngươi không cần lo lắng, ba ngày nữa ta sẽ tự tìm ngươi.” Tô Nam cũng không quay đầu lại, rất nhanh liền biến mất trong tầm mắt của Dương Tranh.
"Hắn rốt cục là ai?" Nhìn phương hướng Tô Nam biến mất, Dương Tranh càng thêm nghi hoặc.
Không lâu sau, vài chiếc ô tô sang trọng chạy với tốc độ cao đuổi tới.
Bạch Mộng Mộng mang theo 10 tên nhân viên bảo an đuổi đến.
"Vừa rồi xảy ra chuyện gì? Người của ta đâu?" Bạch Mộng Mộng nhìn thi thể người áo đen, có chút nghi hoặc.
"Chuyện này nói có chút phức tạp, cứu người trước đã, chuyện này chúng ta nói sau." Dương Tranh thần sắc phức tạp.
Một nhóm người nhanh chóng tiến đến chiếc ô tô do người đàn ông mặc đồ đen điều khiển để tìm kiếm.
Cũng may nữ tử tên là Thu Nhi vẫn còn trên xe, chỉ là tạm thời hôn mê không có vấn đề gì khác.
Người đàn ông trung niên mặc vest và nhân viên an ninh suýt cướp chiếc vòng tay của Bạch Mộng Mộng cũng ở đó, họ cũng đang hôn mê và đều bị đánh bất tỉnh.
Trên tay người đàn ông trung niên mặc vest vẫn còn mang chiếc vòng tay trò chơi chưa được sử dụng.
Lúc này, đội trưởng an ninh Lý mập cùng hai nhân viên an ninh không biết từ đâu chạy ra, sau khi nhìn thấy Bạch Mộng Mộng, kinh ngạc hỏi: "Bạch tiểu thư, sao cô lại tới đây?"
“Lúc trước đã xảy ra chuyện gì?” Bạch Mộng Mộng hỏi.
Lý mập mạp cũng không dám giấu giếm, liền đem những gì lúc trước nhìn thấy nói ra toàn bộ, cuối cùng còn bổ sung nói: "Bạch tiểu thư, không phải chúng ta muốn chạy, người kia nắm giữ sức mạnh trong trò chơi, nếu chúng ta không chạy, chúng ta sẽ chết."
Bạch Mộng Mộng xua tay, không nói gì.
Không lâu sau, những nhân viên an ninh đã bỏ chạy tứ phía lần lượt quay trở lại.
Tô Nam, người đã trở lại hình dáng ban đầu, cũng chạy lại với vẻ mặt sợ hãi.
"Nam ca, ngươi không sao chứ?" Vương Trọng hỏi.
Tô Nam lắc đầu nói: "Ta không sao, ngươi thế nào?"
"Ta không có việc gì!" Vương Trọng giả bộ thả lỏng, nhìn chằm chằm thi thể hắc y nhân trên mặt đất, hắn rất ngạc nhiên nói: "Trước đó chính là sức mạnh trong trò chơi sao? Quá lợi hại."
Những người khác cũng vô cùng cảm khái, trên mặt họ cũng tràn đầy nét rung động.
Sau khi xác nhận rằng mọi người đều ổn, Dương Tranh mang theo người đàn ông mặc đồ đen không còn sức phản kháng, những người khác cũng lần lượt rời đi.
Không ai biết rằng.
Bọn họ vừa rời đi không lâu, hai tên áo đen khác đã xuất hiện tại chỗ vừa rồi.
Một người trong đó quan sát xung quanh rồi nói: "J đã chết, K bị bắt đi, người ra tay ít nhất phải là võ giả có 2 loại yêu kinh đại viên mãn!"
"Hai loại yêu kinh đại viên mãn? Chẳng lẽ là Vương Nam đứng đầu bảng xếp hạng?"
"Không loại trừ khả năng này, nhưng cũng không loại trừ khả năng khác."
"Cái gì?"
"Hắn có phải như chúng ta cũng từ chỗ kia tới!"
"Không thể nào! Không ai khác có thể ra khỏi nơi đó ngoại trừ chúng ta."
"Mặc kệ có khả năng như vậy hay không, chúng ta nhất định phải căn cứ khả năng này mà xử lý, đồng thời thông báo cho những người khác."
"Chuyện này khó rồi, cho dù là A và B, sức mạnh tối đa có thể phát huy cũng chỉ ở mức độ 2 loại yêu kinh đại viên mãn, không biết có thể đối phó tên kia hay không."
...
Khách sạn Lâm Giang.
Trong một căn phòng ở tầng cao nhất.
Bạch Mộng Mộng nhìn vào phần tài liệu trong tay nói: "Ngươi tên là Tô Nam, phải không?"
“Đúng vậy, Bạch tiểu thư.” Tô Nam gật đầu.
Hắn hơi kinh ngạc, không ngờ sau khi trở về lại bị Bạch Mộng Mộng đơn độc gọi lên.
Hơi suy nghĩ một chút, hắn đã hiểu nguyên nhân. rất có thể là do trước đó hắn đã ngăn cản tên bảo an giả kia cướp chiếc vòng tay.
Quả nhiên, Bạch Mộng Mộng nói: “Ta xem lại camera giám sát, người giả mạo nhân viên an ninh vừa động một khắc ngươi liền có thể phát hiện vấn đề, kịp thời ngăn lại, chứng tỏ năng lực quan sát cùng năng lực phản ứng của ngươi rất tốt. "
"Bây giờ ta có thể cho ngươi một cơ hội như một phần thưởng. Ngươi có muốn tham gia studio trò chơi của ta không? Ta có thể đưa cho ngươi chiếc vòng tay trò chơi cuối cùng."
Vòng đeo tay được sử dụng càng sớm thì giá trị của nó càng lớn.
Sau sự việc ngày hôm nay, Bạch Mộng Mộng nhận ra rằng chiếc vòng không những không tạo ra bất kỳ giá trị nào nếu nó chưa được sử dụng, ngược lại nó còn tạo ra nhiều rắc rối.
"Tham gia studio trò chơi của ngươi?"
Tô Nam sửng sốt một lúc, hắn không nghĩ tới phần thưởng sẽ là cái này.
Nói đùa hả, tham gia studio trò chơi của ngươi, khác gì muốn ta bại lộ thân phận!
Hắn không chút nghĩ ngợi trực tiếp từ chối: "Xin lỗi, Bạch tiểu thư, phần thưởng này quá quý trọng, hơn nữa ta không có hứng thú với trò chơi."
Nói xong, hắn lại nghĩ tới một chuyện khác, nói: "Cho ta chỉ càng thêm lãng phí, không bằng ngươi cho người khác sử dụng, ta cảm Vương Trọng cũng không tệ."
"Ngươi không muốn?" Bạch Mộng Mộng kinh ngạc, nàng không nghĩ tới Tô Nam sẽ cự tuyệt.
Sau một hồi im lặng, cô ấy nói: "Ngươi có biết trò chơi Thế Giới Yêu Ma có ý nghĩa gì không?"
Tô Nam gật đầu: "Ta biết, người áo đen hôm nay có thể sử dụng hỏa diễm, chính là vận dụng lực lượng trong trò chơi."
"Vì lẽ đó, vật quý giá như vậy không thể lãng phí ở trong tay ta."
Bạch Mộng Mộng nói: "Không có gì lãng phí, chỉ cần ngươi có tự tin chơi tốt trò chơi này, hiện tại ta liền cho ngươi vòng tay này."
Tô Nam không có cách nào đành phải nói: "Bạch tiểu thư nên cân nhắc người khác, trò chơi này cực kỳ khó khăn, không phải là thứ ta có thể khống chế."
Nghe vậy, Bạch Mộng Mộng có chút thất vọng, cô vốn thích kỹ năng quan sát nhạy bén và tốc độ phản ứng cực nhanh của Tô Nam.
Bây giờ có vẻ như Tô Nam còn thiếu một điều quan trọng nhất.
Sự tự tin!
Nếu không có tự tin vươn lên trong trò chơi, thì nhất định không thể chơi tốt trò chơi này.
"Ngươi không cần vội vàng cự tuyệt, có thể trở về suy nghĩ một chút, hôm nay trước khi tan ca hãy trả lời ta."
Tô Nam do dự một chút, nhưng vẫn quyết định cho Bạch Mộng Mộng mặt mũi, gật đầu: "Được."
Sau khi rời khỏi văn phòng của Bạch Mộng Mộng, đi xuống lầu, Vương Trọng lập tức tò mò hỏi: "Bạch tiểu thư nói với ngươi cái gì?"
Tô Nam lắc đầu: "Không có gì, chỉ là hỏi ta chuyện ngày hôm nay."
Hắn ta không định nói với Vương Trọng về chiếc vòng tay.
Với tính khí của Vương Trọng, nếu biết Tô Nam từ chối lời mời của Bạch Mộng Mộng, hắn nhất định sẽ đi đòi chiếc vòng tay cho Tô Nam, đây là điều mà Tô Nam không muốn nhìn thấy.
Chuyện xảy ra ngày hôm nay đã gây ra một chấn động lớn trong khách sạn.
Không lâu sau, rất đông phóng viên đến phỏng vấn.
Những điều này không liên quan gì đến Tô Nam.
Tám giờ ba mươi tối.
Sau khi trở về nhà, Tô Nam ngay lập tức đăng nhập vào trò chơi.
Mặc dù các nhiệm vụ hàng ngày có thể hoàn thành ngày hôm nay đã được hoàn thành, nhưng mối đe dọa của con lang yêu vẫn còn đó.
Hắn phải tìm cách giải quyết vấn đề này.



Bạn cần đăng nhập để bình luận