Ta Lặng Lẽ Thăng Cấp Trong Thế Giới Yêu Ma

Chương 140 - Không Có Kết Quả



Chương 140 - Không Có Kết Quả




Bang bang bang ...
Tô Nam gõ cửa một lúc lâu mới có tiếng bước chân vội vã từ trong sân vọng vào.
Theo một tiếng cọt kẹt, cửa chính được hé ra một khoảng rộng chừng bàn tay, một lão nhân mai tóc hoa râm, dáng người lom khom xuất hiện trước mắt Tô Nam.
"Ngươi là..." Lão nhân nhìn Tô Nam từ trên xuống dưới với ánh mắt kinh ngạc.
"Lão nhân gia, ta đi ngang qua chỗ này, nhìn thấy bố cáo của các ngươi, không biết quý phủ đã xảy ra chuyện gì?"
Tô Nam chỉ vào tờ bố cáo trên cửa, cố ý hỏi.
Lão nhân sửng sốt một chút, sau đó vui vẻ nói: "Ngươi là võ giả?"
Tô Nam gật đầu.
Thấy vậy, lão gia tử lập tức mở cửa nói: "Công tử mau tiến vào, lão lô liền dẫn người đi gặp lão gia nhà ta."
Tô Nam đi theo lão nhân này tiến vào đại viện.
Phủ đệ của Lý Tài Chủ này rất lớn, đáng tiếc lại không có bao nhiêu hạ nhân, lộ ra một cổ hoang tàn vắng vẻ.
Lão nhân mang theo Tô Nam đi vào một gian đại sảnh nói: "Công tử, ngươi chờ ở chỗ này một chút, lão nô đi bẩm báo lão gia."
Nói xong liền quay lưng rời đi, để Tô Nam ở lại một mình.
Không lâu sau, một lão giả dáng người hơi mập nhanh chóng đi tới, thấy bộ dáng của Tô Nam, trong ánh mắt lộ ra vẻ vui mừng:”Công tử ngươi đến đây là muốn trợ giúp Lý phủ ta trừ yêu phải không?”
Tô Nam cũng không nói nhảm, đi thẳng vào vấn đề: "Không biết trong nhà ngươi xảy ra chuyện gì?"
“Chuyện phải bắt đầu từ ba năm trước…” Lý Tài Chủ kể lại chuyện này từ đầu đến cuối.
Về cơ bản cũng giống như những gì bà lão bán trà đã nói trước đó, im lặng nghe xong, Tô Nam hỏi thẳng: "Tại sao khi xảy ra chuyện như vậy, ngươi không rời khỏi nơi này?"
"Không phải ta không muốn chuyển đi, mà là chuyển không được, thị trấn gần nhất cũng cách Bạch Thủy Trấn hơn 30 dặm đường, bằng vào năng lực của những lão nhân như chúng ta, làm sao có thể di chuyển một quảng đường xa như vậy, một khi gặp phải yêu vật trên đường chỉ có con đường chết." Lý Tài Chủ khẽ thở dài.
Tô Nam gật đầu nói tiếp: "Gần đây có ai mất tích không?"
Lý Tài Chủ lắc đầu nói: "Gần đây thì không có."
“Không có?” Tô Nam cau mày.
Lúc trước bà lão kia đã từng nói, hơn 10 ngày trước người chơi tiến vào nhà Lý Tài Chủ đều mất tích, hiện giờ những gì Lý Tài Chủ nói lại không trùng khớp.
Có vấn đề.
Sắc mặt Tô Nam trầm xuống nói: "Lý lão gia, trước khi đến đây ta có hỏi thăm qua, hơn 10 ngày trước có một nhóm người trạc tuổi ta đến đây, kết quả về sau cũng mất tích."
Lý Tài Chủ sửng sốt một chút, cười khổ nói: "Công tử ngươi có chỗ chưa biết, hơn 10 ngày trước đích xác có một nhóm thanh niên đến đây, nhưng mấy người này thăm dò qua phủ đệ của ta một lần, nhưng không tìm thấy cái gì cho nên đã rời đi."
“Rời đi?” Tô Nam có chút nghi hoặc.
Lý Tài Chủ tiếp tục nói: “Công tử cũng đã biết, yêu vật kia có hứng thú với những thanh niên trẻ, bị yêu vật kia giày vò, phủ đệ của ta hiện không còn một người thanh niên nào.”
"Lần cuối cùng có người biến mất là một tháng trước."
“Một tháng trước, ta nạp một tiểu thiếp, nhưng sáng hôm sau, tiểu thiếp đó đã biến mất.”
Tô Nam gật đầu, "Không biết tiểu thiếp kia biến mất ở nơi nào? Ngươi dẫn ta đi xem một chút."
"Đương nhiên có thể, công tử mời đi theo ta."
Lý Tài Chủ dẫn đường, một lúc sau đi tới một gian phòng ở hậu viện.
Đây là tân phòng trước đây của Lý Tài Chủ, kể từ khi tiểu thiếp kia mất tích, hắn không còn đến nơi này nữa.
Tô Nam liếc mắt nhìn một phút cũng không có phát hiện gì đặc biệt.
Bất đắc dĩ, hắn không còn lựa chọn nào khác ngoài việc dự báo.
Hi vọng bên trong dự báo sẽ phát hiện ra cái gì đó.
【 Một tháng trước, tiểu thiếp của Lý Tài Chủ mất tích trong căn phòng đó, ngươi hoài nghi nàng ta bị yêu vật bắt đi, muốn từ trong phòng tìm ra manh mối. 】
【 Ngươi đến bên giường để tìm kiếm, ngươi phát hiện ở đầu giường có một cái kéo đã bị rỉ sét. 】
【 Cái kéo rất bình thường, không có gì đặc biệt, ngươi lại đến bàn trang điểm cách đó không xa để tìm kiếm. 】
【 Hai phút sau, ngươi căn bản đã lục soát toàn bộ căn phòng nhưng cũng không tìm thấy điểm gì bất thường. 】
【 Ngươi không cam tâm, lần nữa tìm kiếm nhưng cũng không thu hoạch được cái gì. 】
【 Ngươi ý thức được, có lẽ yêu vật chỉ xuất hiện vào buổi tối. 】
Dự báo kết thúc, không thu hoạch được gì.
Tô Nam thở dài, đành phải nói lời cáo từ với Lý Tài Chủ, hẹn buổi tối sẽ quay lại.
Hắn ta không có năng lực tìm kiếm yêu vật, nếu yêu vật muốn trốn tránh, hắn ta không thể làm gì được.
"Công tử, đây chính là tấm lòng của lão phu, chỉ cần ngươi có thể diệt trừ yêu vật kia, lão phu nhất định có hậu tạ."
Trước khi đi, dường như Lý Tài Chủ sợ rằng Tô Nam không quay lại nữa, liền nhanh nhóng móc ra một vài đồ vật trên người.
Đó là mấy khối bạc vụn có kích cỡ khác nhau.
"Thế giới này vậy mà cũng dùng bạc làm đơn vị tiền tệ." Tô Nam rất ngạc nhiên.
Suy nghĩ một chút hắn ta vẫn tiếp nhận nó.
Về sau hẳn là có cơ hội dùng đến.
Rời khỏi nhà của Lý Tài Chủ, Tô Nam đi thẳng về Công Miếu ở phía nam.



Bạn cần đăng nhập để bình luận