Quỷ Dị Nhật Lịch
Chương 93: Tháng tư ngày hai mươi một. Kị vận động
Chương 93: Ngày hai mươi mốt tháng tư. Kị vận động
Thành phố Lâm Tương, Kim Long Sơn.
Là một trong những khu nhà giàu của thành phố Lâm Tương, đặc điểm lớn nhất của Kim Long Sơn là được xây dựng trên núi, với hàng chục trang viên độc lập.
Trang viên của Lăng Ngạo Triết chính là một trong số đó.
Mưa rào xối xả, Tần Trạch, Đỗ Khắc, Trình Vãn, giờ phút này đều đang ở trong trang viên của Lăng Ngạo Triết.
Bọn họ đều đến đây sau mười một giờ.
Cách đây không lâu, Tần Trạch đã gọi một cuộc điện thoại cho Lăng Ngạo Triết, hai người đã trao đổi phương thức liên lạc tại nghĩa trang.
Theo một nghĩa nào đó, Tần Trạch xem như đã trèo lên cành cao.
Thế nhưng hắn lại chẳng vui vẻ chút nào. Khi Trình Vãn và Đỗ Khắc đưa hắn cùng đến trang viên, nhìn thấy Lăng Ngạo Triết, Tần Trạch đã phát hiện Lăng Ngạo Triết bị hắc khí quấn thân.
Nhưng tỷ lệ xảy ra sự cố bất ngờ trên đỉnh đầu vẫn cực kỳ nhỏ.
Có thể thấy vận rủi của Lăng Ngạo Triết không bắt nguồn từ tai nạn bất ngờ, mà là do con người gây ra.
Tần Trạch giải thích sơ qua tình hình cho Lăng Ngạo Triết.
Điều này khiến Lăng Ngạo Triết vô cùng kích động.
“Tiểu Tần... à không phải, Tần tiên sinh, ngươi nói các ngươi là loại kia... để ta nghĩ xem nào, chính là tương tự như 'Long Tổ' trong tiểu thuyết?”
Tần Trạch thầm 'đậu đen rau muống' một câu, hóa ra một đại lão như ngài lại cũng xem loại tiểu thuyết lính vương đó à?
Nhưng cũng bình thường thôi, hắn chợt nhớ tới, trước đó vị tổng giám đốc của một phần mềm 360 nào đó, cũng vì tác giả ngừng viết mà tài trợ cho tác giả mười vạn tệ...
Cũng như Tần Trạch trước kia nghe Du Tập nói qua, viện trưởng của Học Viện Âm Nhạc Yến Kinh đặc biệt thích xem Tiểu Bạch Văn...
Tần Trạch giải thích:
“Cũng không phải Long Tổ... Chỉ là nhân viên giữ gìn trật tự trị an bình thường thôi, có điều chuyên xử lý các sự kiện đặc thù, quỷ dị.”
Lăng Ngạo Triết gần như không hề nghi ngờ, bởi vì muốn tiết kiệm thời gian, nên Đỗ Khắc đã trực tiếp sử dụng năng lực di chuyển vật thể.
Khi một người nhìn thấy tách cà phê nhà mình lơ lửng trôi nổi trên không, sau đó từ từ bay đến phía trên đầu mấy người trợ thủ —— Lăng Ngạo Triết liền đã tin.
Hắn quả không hổ là một người từng trải, là một người bình thường, khi nhìn thấy cảnh tượng này, Lăng Ngạo Triết vậy mà rất nhanh đã tiếp nhận, gần như không hề lộ ra vẻ mặt mộng bức kiểu đó.
Tần Trạch càng thêm yêu thích lão nhân gia này.
“Lăng Đổng, lần này là bởi vì ——” “Đừng gọi ta Lăng Đổng, gọi ta Lăng Thúc Thúc đi, sau này ở công ty cũng có thể gọi như vậy.” “Vâng, Lăng Thúc, là thế này, trước đó trong điện thoại nói có việc gấp muốn tìm ngài, đương nhiên, xác thực cũng là việc gấp.”
Tần Trạch tiếp tục nói:
“Chúng ta hy vọng đêm nay có thể ở lại trong trang viên của ngài để bảo vệ ngài. Bởi vì trên người ngài có một luồng hắc khí cổ quái, đây là dấu hiệu vận rủi sắp đến.”
Lăng Ngạo Triết kinh hãi: “Thật sao?”
Thấy phản ứng của Lăng Ngạo Triết có chút lớn, Tần Trạch ý thức được, bốn chữ "vận rủi sắp đến", Lăng Ngạo Triết có lẽ cảm thấy rất khó tin.
Lăng Ngạo Triết cũng rất nhanh giải thích:
“Không thể tin được, thật ra ta trước nay vận khí vẫn rất tốt, có đôi khi đi đấu thầu với các công ty khác, ta tùy tiện đoán một con số, liền vừa vặn có thể cao hơn các công ty khác vài trăm.” “Ta thậm chí... còn từng trúng xổ số!” “Vận khí của ta trước giờ chưa từng tệ đi, ngươi đột nhiên nói với ta, ta sắp gặp vận rủi, ta có chút không quen, ha ha ha.”
Lăng Ngạo Triết ngược lại không hề không tin Tần Trạch, chẳng qua khi Tần Trạch kể rằng hắn sắp gặp vận rủi, hắn cũng chỉ cởi mở cười một tiếng.
“Lăng Thúc, ngài ngược lại rất lạc quan.” Tần Trạch cười nói.
Kỳ thực lúc này, khí tức màu đen trên người Lăng Ngạo Triết vẫn đang không ngừng trở nên đậm đặc.
Chỉ là Trình Vãn cùng Đỗ Khắc không thể nhìn thấy, nhưng Tần Trạch có thể.
Lăng Ngạo Triết hào sảng cười nói:
“Ta cảm thấy ta không có việc gì, có lẽ trong mệnh ta nhất định có một kiếp nạn. Nhưng ngươi xem, ta đây không phải đã gặp được các ngươi sao?” “Vận khí của ta tốt cũng không phải nói là ta chưa từng gặp phải phiền phức, mà là mỗi lần ta rơi vào tuyệt cảnh, đều sẽ có được cảnh ngộ liễu ám hoa minh.”
Lăng Ngạo Triết cũng là một người có đại khí vận, đối với vận rủi nhất thời, hắn không hề để tâm.
Tần Trạch kỳ thực cũng rất kỳ quái.
Lăng Ngạo Triết đích thật là một người có khí vận rất mạnh, người như vậy, thế mà lại gặp phải kiếp sinh tử.
Nhất là trước đó hắn cũng từng thấy qua một số người sắp chết, trên người những người đó không hề xuất hiện loại khí tức màu đen này.
Tần Trạch cũng không hiểu, vì sao trên người Lăng Ngạo Triết lại có loại khí tức màu đen này.
Bây giờ, hắn chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi.
Theo suy đoán của Tần Trạch, nếu Lăng Ngạo Triết rất có thể đang ở trong khốn cảnh “nhân họa”......
Lại kết hợp với những gì Lăng Ngạo Triết đã trải qua, người tìm đến Lăng Ngạo Triết, tất nhiên là người của lịch cũ.
Cho tới bây giờ, người của lịch cũ vẫn chưa ra tay, chỉ sợ đám người lịch cũ đều đang đợi ngày mới đến.
Tần Trạch dự cảm được, sau 12 giờ, sau khi ngày hai mươi mốt tháng tư hôm nay đến, sẽ có một trận ác chiến.
12 giờ, rất nhanh đã đến.
Tần Trạch, Trình Vãn, Đỗ Khắc, đều lấy ra Nhật Lịch của mình.
Lăng Ngạo Triết nhìn thấy ba người đều lấy ra một cuốn Nhật Lịch màu trắng, cảm thấy rất mới lạ.
Nhưng rất nhanh, hắn phát hiện biểu cảm của Đỗ Khắc và Trình Vãn không đúng, Tần Trạch ngược lại vẫn bình thường.
Nhưng sau khi Trình Vãn mở miệng, biểu cảm của Tần Trạch cũng thay đổi.
“Đỗ Khắc tiên sinh, Nhật Lịch của tôi xảy ra vấn đề? Hôm nay sao lại có thể có lựa chọn nghi giết người?”
Nghe được câu này, sắc mặt Tần Trạch biến đổi.
Lịch cũ của hắn vốn sẽ làm mới ra từ khóa hành vi của Hắc Lịch Nhân, cho nên ngay từ đầu Tần Trạch không để ý.
Trong lòng tự nhủ tại sao lại là nghi giết người? Nhưng phản ứng chậm hơn so với Đỗ Khắc và Trình Vãn, nhạt hơn rất nhiều.
Nhưng trong mắt Đỗ Khắc và Trình Vãn, đây lại là tin tức lớn.
Thế là rất nhanh, ba người liền phát hiện...
“Cả ba chúng ta, đều xuất hiện nghi giết người?” Trình Vãn không thể tin được.
Tần Trạch nhíu mày:
“E rằng không chỉ có ba chúng ta đâu.”
Nhật Lịch của Tần Trạch là như thế này.
Hôm nay trị thần vẫn là Hợi (Heo), hôm nay xu thế nghi phân biệt là —— Nghi nạp tài, nghi tăng thu nhập, nghi chuyển di tài sản, nghi giết người.
Kị phong trào thể dục thể thao, kị chiêu mộ.
Lại một lần nữa xuất hiện chinh triệu, Tần Trạch cũng không để ý.
Bởi vì trọng tâm hôm nay, là bảo vệ Lăng Ngạo Triết.
Tần Trạch, Trình Vãn, Đỗ Khắc, đều không ý thức được thân phận đặc thù của Lăng Ngạo Triết.
Đây là một cái bug.
Một cái bug bị Lịch Cũ Chúa Tể bỏ sót.
Bây giờ, thế giới này muốn xóa đi cái bug này.
Mà những người biết được tất cả điều này, đều đang băn khoăn một chuyện khác.
Bug đã tồn tại từ lâu, vì sao lại cứ nhằm đúng hôm nay mới muốn bị xóa đi?
Điều Tần Trạch không nghĩ tới chính là, chính mình phạm phải điều cấm kị lại là kị phong trào thể dục thể thao?
Vậy nếu như gặp phải địch nhân, triển khai vật lộn, có được xem là phong trào thể dục thể thao không?
“Ta rất muốn tiến vào lịch cũ chi cảnh, nhưng hôm nay không được, ít nhất là khi Lăng Ngạo Triết chưa an toàn thì không được…” “Thật là kỳ quái, thế mà lại kị phong trào thể dục thể thao.” Tần Trạch nội tâm nghi hoặc, đây là Nhật Lịch lại định sắp đặt gì cho mình sao?
Lúc này, đám sát thủ chưa đến.
Tần Trạch bắt đầu đáp lại Trình Vãn:
“E rằng không chỉ có ba chúng ta đâu?”
Đỗ Khắc hỏi:
“Ngươi phát hiện ra cái gì?” “Nghề nghiệp của chúng ta khác nhau, kinh nghiệm khác nhau, nhưng cả ba người đều có cùng một hành vi xu thế nghi, giết người... Đây không phải là trùng hợp.” Tần Trạch tiếp tục nói:
“Thử nghĩ xem, nếu như, hôm nay tất cả người của lịch cũ đều là nghi giết người thì sao?” “Nghi giết người đối với chúng ta không có lợi, nhưng đối với những người của lịch cũ muốn giết người mà nói, lại là một loại trợ lực.” “Nói cách khác, cả thế giới, đều muốn một người chết.”
Trình Vãn chưa bao giờ thấy qua tình huống này:
“Cả thế giới... muốn giết chết một người? Người đó, không phải là...” Tần Trạch gật gật đầu, nhìn về phía Lăng Ngạo Triết đang tò mò nhìn ba người họ ở phía sau.
Trình Vãn có chút sợ hãi:
“Cái này, sao lại có thể như vậy?”
Nếu như cả thế giới đều muốn một người phải chết, Tần Trạch đại khái đã hiểu vì sao Lăng Ngạo Triết lại bị hắc khí quấn thân.
Đây là một loại “tử thần tiêu ký”.
Nhưng tại sao lại như vậy?
Một người có đại khí vận, tại sao lại gặp phải “lệnh truy nã của thế giới”?
Tần Trạch, Đỗ Khắc, Trình Vãn, đều ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc đêm nay.
Trận mưa lớn bất thường này, dường như cũng nói lên sự quỷ dị của đêm nay.
Lăng Ngạo Triết nhìn ba người:
“Sao lại đều nhìn ta thế?” Ba người Tần Trạch không nói gì.
Tần Trạch lúc này, lấy điện thoại di động ra, chuẩn bị gọi cho Giản Nhất Nhất.
Điện thoại rất nhanh được kết nối.
“Tiểu Trạch, các ngươi bây giờ đang ở đâu? Ta đang muốn tìm ngươi!” Giản Nhất Nhất vừa hay cũng đang muốn liên lạc với Tần Trạch.
Tần Trạch trong lòng an tâm một chút, tổ trưởng hiển nhiên là biết điều gì đó.
Chỉ cần có tổ trưởng ở đây, trong lòng liền có thêm sức mạnh.
Đương nhiên, điều này cũng gián tiếp cho thấy, sự kiện lần này không đơn giản.
E rằng địch nhân xuất hiện, không phải ba người bọn họ có thể đối phó.
“Tổ trưởng, ta đơn giản kể lại cho ngài nghe một chút…” Tần Trạch đem tình cảnh hiện tại, kể lại cho Giản Nhất Nhất một lần.
Giản Nhất Nhất cũng đang trên đường đến Kim Long Sơn.
Đương nhiên, Giản Nhất Nhất vẫn như cũ không nói cho Tần Trạch một số bí ẩn.
Chỉ có thể để Tần Trạch đoán theo hướng hoàng kim lịch.
Đồng thời, Tần Trạch cũng hỏi về chuyện phạm phải điều cấm kị.
Hành vi cấm kị của chính mình là kị phong trào thể dục thể thao, hắn rất tò mò, điều này bao gồm những gì, và việc tiến vào lịch cũ chi cảnh, liệu có gặp phải chuyện liên quan đến phong trào thể dục thể thao hay không?
Kết hợp với kinh nghiệm trước đó, kết hôn thì tiến vào giáo đường, kị giải trí thì tiến vào khu vực trò chơi hóa… Cho nên Tần Trạch đang nghĩ, liệu kị vận động có dẫn đến việc mình tiến vào khu vực chủ đề đặc biệt hay không.
Giản Nhất Nhất nghe được điều cấm kị của Tần Trạch, phát hiện mình thật đúng là từng trải qua chuyện tương tự.
Mặc dù lúc này mưa to như trút nước, cường địch sắp đến, việc giải câu đố Nữ Oa để lại dường như còn thiếu một bước cuối cùng...
Nhưng Giản Nhất Nhất vẫn kể cho Tần Trạch nghe một chút kinh nghiệm thú vị trong quá khứ.
“Ta trước đây cũng từng kích hoạt, chẳng qua là kị thi đua. Thế là ta tham gia một trận bóng đá, sau đó bị kéo vào chiêu mộ…” “Lúc đó còn dọa đám người đá bóng sợ chết khiếp, sau này vẫn là người của công ty đi giải quyết hậu quả, nói là hiệu quả biểu diễn ma thuật cận cảnh, mới khiến sự việc lắng xuống.” “Mà ta, thì đến lịch cũ chi cảnh, tham gia một trận đấu đặc thù.” “Điều kiện để ta trở về, chính là dẫn dắt bọn chúng giành chức vô địch giải đấu, đó là một đám sinh vật kỳ quái, bọn chúng có hình dạng con người nhưng lại toàn thân mình đồng da sắt.” “Nơi đó, gọi là thi đấu chi quốc, thế giới lịch cũ rất lớn, có rất nhiều quy tắc đặc thù hình thành nên những nền văn minh đặc thù.”
Tần Trạch nghe đến đó, bỗng nhiên nghĩ đến Loạn Duy Chi Quốc.
Giản Nhất Nhất tiếp tục nói:
“Quy tắc của thi đấu chi quốc chính là —— định kỳ tổ chức các loại giải đấu.” “Ta đây, bị phân phối vào một đội bóng đá trong thi đấu chi quốc.”
Tần Trạch trầm tư:
“Tổ trưởng, ý của ngài là, nếu như ta phạm phải điều cấm kị, rất có thể sẽ tiến vào thi đấu chi quốc?” “Có khả năng.” “Vậy thì xem ra vấn đề không lớn, nói đi cũng phải nói lại, với năng lực của tổ trưởng ngài, ở thi đấu chi quốc dẫn dắt đội nào đó, một đường thắng lợi liên tiếp, giành được chức vô địch, hẳn là rất dễ dàng đi?”
Giản Nhất Nhất nghe xong câu hỏi này của Tần Trạch, trầm mặc một hồi lâu.
“Không dễ dàng. Ta đến cả tư cách ra sân còn không có, ta bị phân phối đến một thành phố trong thi đấu chi quốc, trình độ bóng đá của thành phố này đứng cuối bảng. Thực lực của ta, đúng là rất mạnh.” “Nhưng bởi vì ta không đưa đủ phí ra sân cho huấn luyện viên… Ta thiếu loại tiền tệ lưu thông ở đó, ta đến cả tư cách ra sân cũng không có.” “Ta ở nơi đó, lăn lộn rất lâu, lúc đó Tiểu Ngọc còn tưởng ta chết trong lịch cũ chi cảnh rồi. Sau này ta chuyển đến thành phố khác, mới cuối cùng giành được tư cách ra sân, thành công giành chức vô địch, trở về thế giới hiện thực.”
Tần Trạch nghe xong cảm thấy buồn cười, quả nhiên, lịch cũ chi cảnh thật sự là quy tắc gì cũng có.
Thế mà còn có thành phố không nộp tiền thì không cho ra sân đá bóng. Rõ ràng đã yếu như vậy rồi, vẫn còn muốn giảng đạo lí đối nhân xử thế, sao lại có nơi như vậy?
Tần Trạch biết đại khái nếu như mình phạm phải điều cấm kị, sẽ gặp phải chuyện gì.
“Tiểu Trạch, ngươi tốt nhất hiện tại giữ nguyên trạng thái, cố gắng hết sức đừng để mình thực hiện bất kỳ động tác nào thuộc về phong trào thể dục thể thao.”
Cũng may thế giới này không nói gì đến vận động tương đối và vận động tức thời… Tần Trạch thầm nghĩ, hôm nay thật đúng là mở màn Địa Ngục a.
Hiện tại hắn cần bảo vệ tính mạng của Lăng Ngạo Triết.
Lăng Ngạo Triết không biết vì lý do gì, đắc tội với lịch cũ, bị cả thế giới hạ lệnh truy sát.
Mặc dù rất nhiều người không biết hôm nay hiện ra “nghi giết người” rốt cuộc là vì cái gì, nhưng tuyệt đối sẽ có một nhóm người, nhắm vào Lăng Ngạo Triết mà đến.
Mà chính mình… rất nhiều động tác bị hạn chế.
Chiến đấu, xạ kích, chạy… thậm chí đi đường, đều có thể xem là động tác vận động thể dục đi?
Nếu là ngày thường, Tần Trạch tuyệt đối sẽ lựa chọn phạm phải điều cấm kị, đến thi đấu chi quốc một chuyến. Nói không chừng lại có thể nhận được độ thiện cảm của một vị trị thần nào đó.
Nhưng hôm nay không được, hắn phải bảo vệ Lăng Ngạo Triết.
Cho nên động tác của Tần Trạch bây giờ cơ bản đều rất không phối hợp.
Trình Vãn và Đỗ Khắc nhìn thấy là lạ, như bị trúng tà vậy.
“Chỉ cần đợi tổ trưởng và đại minh tinh đến, nhất định sẽ không có vấn đề. Tổ trưởng đã ý thức được chuyện gì đang xảy ra, hắn cũng nhất định sẽ nói cho đại minh tinh.” “Còn bây giờ ta chỉ có thể cầu khẩn… sự phối hợp của Đỗ Khắc và Trình Vãn, có thể chống đỡ đến khi tổ trưởng chạy tới.”
Ngày hai mươi mốt tháng tư, 12 giờ 25 phút.
Bên ngoài Kim Long Sơn, đã trở nên náo nhiệt.
Xe của Giản Nhất Nhất đột nhiên dừng lại.
Trước đó khi hắn và Tần Trạch nói chuyện điện thoại, đã ý thức được mình bị người theo dõi.
Nhưng nghĩ đến việc thu thập tình báo trước, và dặn dò Tần Trạch, cho nên vẫn chưa ra tay.
Sau khi Tần Trạch cúp điện thoại, Giản Nhất Nhất phát hiện đám người này vẫn còn theo dõi mình.
Lại càng thêm trắng trợn, hắn quyết định khởi động một chút trước.
Trong cơn mưa to, Giản Nhất Nhất mặc áo mưa vào, xuống khỏi xe việt dã.
Nước mưa xối rửa áo tơi của hắn, giữa tiếng sấm sét chợt lóe lên, chiếu sáng hình xăm trên cổ Giản Nhất Nhất.
Đó là một con ác thú dữ tợn.
Giờ khắc này Giản Nhất Nhất, vẻ ôn nhu biến mất, giống như một đồ tể trong đêm mưa.
Giọng nói của hắn rất bình tĩnh, nhưng lại mang theo một sự hùng hậu, phảng phất có thể át đi tiếng mưa rơi.
“Ta không giết tiểu tốt vô danh. Dưới chân Kim Long Sơn này, các ngươi dừng lại đi. Mất mạng không đáng.”
Rất nhanh liền có người đáp lại.
Điều khiến Giản Nhất Nhất cảm thấy bất ngờ chính là, người đáp lại, không phải là tổ chức sát thủ.
Mà là thành viên của Anh Linh Điện.
“Danh hiệu · Triệu Vân.” Giản Nhất Nhất cảm thấy không thú vị, Lã Bố ở hình thái lịch cũ trước đây còn bị chính mình đánh bại, Triệu Vân tự nhiên không mang lại bao nhiêu hứng thú.
Đương nhiên, việc xuất động thành viên Anh Linh Điện cấp danh tướng như thế này, cũng đủ để chứng minh, Anh Linh Điện quả thật đã tham gia vào chuyện này.
Chỉ là đối phương dường như coi thường mình.
Nhưng sau đó, còn có một loạt cái tên vang lên trong mưa.
“Danh hiệu, Quan Vũ.” “Danh hiệu, Trương Phi.” “Danh hiệu, Mã Siêu.” “Danh hiệu, Hoàng Trung.”
Giản Nhất Nhất đột nhiên có chút hứng thú.
“Lúc này mới ra dáng chứ.” Vừa vặn, hắn có một số điều băn khoăn, luôn cảm thấy chân tướng của sự kiện lần này, còn thiếu một mảnh ghép.
Hắn cũng muốn biết, Anh Linh Điện nắm giữ những tình báo nào.
“Hy vọng vị cách của các ngươi, biết đủ nhiều bí mật.”
Trong đêm mưa, trận quyết đấu đầu tiên đã diễn ra, vương bài của tổ chức chính phủ Giản Nhất Nhất, đối đầu với năm chiến lực cao cấp của Anh Linh Điện...
Kim Long Sơn, trong trang viên của Lăng Ngạo Triết.
Trận chiến đầu tiên thuộc về đám người Tần Trạch cũng ngay sau đó khai hỏa.
Trong hoa viên nhà Lăng Ngạo Triết, một bóng người khôi ngô xuất hiện.
Tần Trạch vừa đúng lúc này, kết hợp với kinh nghiệm ngày hôm qua của mình, nghĩ đến việc làm thế nào để đạt thành đại viên mãn “nghi giết người”.
Thành phố Lâm Tương, Kim Long Sơn.
Là một trong những khu nhà giàu của thành phố Lâm Tương, đặc điểm lớn nhất của Kim Long Sơn là được xây dựng trên núi, với hàng chục trang viên độc lập.
Trang viên của Lăng Ngạo Triết chính là một trong số đó.
Mưa rào xối xả, Tần Trạch, Đỗ Khắc, Trình Vãn, giờ phút này đều đang ở trong trang viên của Lăng Ngạo Triết.
Bọn họ đều đến đây sau mười một giờ.
Cách đây không lâu, Tần Trạch đã gọi một cuộc điện thoại cho Lăng Ngạo Triết, hai người đã trao đổi phương thức liên lạc tại nghĩa trang.
Theo một nghĩa nào đó, Tần Trạch xem như đã trèo lên cành cao.
Thế nhưng hắn lại chẳng vui vẻ chút nào. Khi Trình Vãn và Đỗ Khắc đưa hắn cùng đến trang viên, nhìn thấy Lăng Ngạo Triết, Tần Trạch đã phát hiện Lăng Ngạo Triết bị hắc khí quấn thân.
Nhưng tỷ lệ xảy ra sự cố bất ngờ trên đỉnh đầu vẫn cực kỳ nhỏ.
Có thể thấy vận rủi của Lăng Ngạo Triết không bắt nguồn từ tai nạn bất ngờ, mà là do con người gây ra.
Tần Trạch giải thích sơ qua tình hình cho Lăng Ngạo Triết.
Điều này khiến Lăng Ngạo Triết vô cùng kích động.
“Tiểu Tần... à không phải, Tần tiên sinh, ngươi nói các ngươi là loại kia... để ta nghĩ xem nào, chính là tương tự như 'Long Tổ' trong tiểu thuyết?”
Tần Trạch thầm 'đậu đen rau muống' một câu, hóa ra một đại lão như ngài lại cũng xem loại tiểu thuyết lính vương đó à?
Nhưng cũng bình thường thôi, hắn chợt nhớ tới, trước đó vị tổng giám đốc của một phần mềm 360 nào đó, cũng vì tác giả ngừng viết mà tài trợ cho tác giả mười vạn tệ...
Cũng như Tần Trạch trước kia nghe Du Tập nói qua, viện trưởng của Học Viện Âm Nhạc Yến Kinh đặc biệt thích xem Tiểu Bạch Văn...
Tần Trạch giải thích:
“Cũng không phải Long Tổ... Chỉ là nhân viên giữ gìn trật tự trị an bình thường thôi, có điều chuyên xử lý các sự kiện đặc thù, quỷ dị.”
Lăng Ngạo Triết gần như không hề nghi ngờ, bởi vì muốn tiết kiệm thời gian, nên Đỗ Khắc đã trực tiếp sử dụng năng lực di chuyển vật thể.
Khi một người nhìn thấy tách cà phê nhà mình lơ lửng trôi nổi trên không, sau đó từ từ bay đến phía trên đầu mấy người trợ thủ —— Lăng Ngạo Triết liền đã tin.
Hắn quả không hổ là một người từng trải, là một người bình thường, khi nhìn thấy cảnh tượng này, Lăng Ngạo Triết vậy mà rất nhanh đã tiếp nhận, gần như không hề lộ ra vẻ mặt mộng bức kiểu đó.
Tần Trạch càng thêm yêu thích lão nhân gia này.
“Lăng Đổng, lần này là bởi vì ——” “Đừng gọi ta Lăng Đổng, gọi ta Lăng Thúc Thúc đi, sau này ở công ty cũng có thể gọi như vậy.” “Vâng, Lăng Thúc, là thế này, trước đó trong điện thoại nói có việc gấp muốn tìm ngài, đương nhiên, xác thực cũng là việc gấp.”
Tần Trạch tiếp tục nói:
“Chúng ta hy vọng đêm nay có thể ở lại trong trang viên của ngài để bảo vệ ngài. Bởi vì trên người ngài có một luồng hắc khí cổ quái, đây là dấu hiệu vận rủi sắp đến.”
Lăng Ngạo Triết kinh hãi: “Thật sao?”
Thấy phản ứng của Lăng Ngạo Triết có chút lớn, Tần Trạch ý thức được, bốn chữ "vận rủi sắp đến", Lăng Ngạo Triết có lẽ cảm thấy rất khó tin.
Lăng Ngạo Triết cũng rất nhanh giải thích:
“Không thể tin được, thật ra ta trước nay vận khí vẫn rất tốt, có đôi khi đi đấu thầu với các công ty khác, ta tùy tiện đoán một con số, liền vừa vặn có thể cao hơn các công ty khác vài trăm.” “Ta thậm chí... còn từng trúng xổ số!” “Vận khí của ta trước giờ chưa từng tệ đi, ngươi đột nhiên nói với ta, ta sắp gặp vận rủi, ta có chút không quen, ha ha ha.”
Lăng Ngạo Triết ngược lại không hề không tin Tần Trạch, chẳng qua khi Tần Trạch kể rằng hắn sắp gặp vận rủi, hắn cũng chỉ cởi mở cười một tiếng.
“Lăng Thúc, ngài ngược lại rất lạc quan.” Tần Trạch cười nói.
Kỳ thực lúc này, khí tức màu đen trên người Lăng Ngạo Triết vẫn đang không ngừng trở nên đậm đặc.
Chỉ là Trình Vãn cùng Đỗ Khắc không thể nhìn thấy, nhưng Tần Trạch có thể.
Lăng Ngạo Triết hào sảng cười nói:
“Ta cảm thấy ta không có việc gì, có lẽ trong mệnh ta nhất định có một kiếp nạn. Nhưng ngươi xem, ta đây không phải đã gặp được các ngươi sao?” “Vận khí của ta tốt cũng không phải nói là ta chưa từng gặp phải phiền phức, mà là mỗi lần ta rơi vào tuyệt cảnh, đều sẽ có được cảnh ngộ liễu ám hoa minh.”
Lăng Ngạo Triết cũng là một người có đại khí vận, đối với vận rủi nhất thời, hắn không hề để tâm.
Tần Trạch kỳ thực cũng rất kỳ quái.
Lăng Ngạo Triết đích thật là một người có khí vận rất mạnh, người như vậy, thế mà lại gặp phải kiếp sinh tử.
Nhất là trước đó hắn cũng từng thấy qua một số người sắp chết, trên người những người đó không hề xuất hiện loại khí tức màu đen này.
Tần Trạch cũng không hiểu, vì sao trên người Lăng Ngạo Triết lại có loại khí tức màu đen này.
Bây giờ, hắn chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi.
Theo suy đoán của Tần Trạch, nếu Lăng Ngạo Triết rất có thể đang ở trong khốn cảnh “nhân họa”......
Lại kết hợp với những gì Lăng Ngạo Triết đã trải qua, người tìm đến Lăng Ngạo Triết, tất nhiên là người của lịch cũ.
Cho tới bây giờ, người của lịch cũ vẫn chưa ra tay, chỉ sợ đám người lịch cũ đều đang đợi ngày mới đến.
Tần Trạch dự cảm được, sau 12 giờ, sau khi ngày hai mươi mốt tháng tư hôm nay đến, sẽ có một trận ác chiến.
12 giờ, rất nhanh đã đến.
Tần Trạch, Trình Vãn, Đỗ Khắc, đều lấy ra Nhật Lịch của mình.
Lăng Ngạo Triết nhìn thấy ba người đều lấy ra một cuốn Nhật Lịch màu trắng, cảm thấy rất mới lạ.
Nhưng rất nhanh, hắn phát hiện biểu cảm của Đỗ Khắc và Trình Vãn không đúng, Tần Trạch ngược lại vẫn bình thường.
Nhưng sau khi Trình Vãn mở miệng, biểu cảm của Tần Trạch cũng thay đổi.
“Đỗ Khắc tiên sinh, Nhật Lịch của tôi xảy ra vấn đề? Hôm nay sao lại có thể có lựa chọn nghi giết người?”
Nghe được câu này, sắc mặt Tần Trạch biến đổi.
Lịch cũ của hắn vốn sẽ làm mới ra từ khóa hành vi của Hắc Lịch Nhân, cho nên ngay từ đầu Tần Trạch không để ý.
Trong lòng tự nhủ tại sao lại là nghi giết người? Nhưng phản ứng chậm hơn so với Đỗ Khắc và Trình Vãn, nhạt hơn rất nhiều.
Nhưng trong mắt Đỗ Khắc và Trình Vãn, đây lại là tin tức lớn.
Thế là rất nhanh, ba người liền phát hiện...
“Cả ba chúng ta, đều xuất hiện nghi giết người?” Trình Vãn không thể tin được.
Tần Trạch nhíu mày:
“E rằng không chỉ có ba chúng ta đâu.”
Nhật Lịch của Tần Trạch là như thế này.
Hôm nay trị thần vẫn là Hợi (Heo), hôm nay xu thế nghi phân biệt là —— Nghi nạp tài, nghi tăng thu nhập, nghi chuyển di tài sản, nghi giết người.
Kị phong trào thể dục thể thao, kị chiêu mộ.
Lại một lần nữa xuất hiện chinh triệu, Tần Trạch cũng không để ý.
Bởi vì trọng tâm hôm nay, là bảo vệ Lăng Ngạo Triết.
Tần Trạch, Trình Vãn, Đỗ Khắc, đều không ý thức được thân phận đặc thù của Lăng Ngạo Triết.
Đây là một cái bug.
Một cái bug bị Lịch Cũ Chúa Tể bỏ sót.
Bây giờ, thế giới này muốn xóa đi cái bug này.
Mà những người biết được tất cả điều này, đều đang băn khoăn một chuyện khác.
Bug đã tồn tại từ lâu, vì sao lại cứ nhằm đúng hôm nay mới muốn bị xóa đi?
Điều Tần Trạch không nghĩ tới chính là, chính mình phạm phải điều cấm kị lại là kị phong trào thể dục thể thao?
Vậy nếu như gặp phải địch nhân, triển khai vật lộn, có được xem là phong trào thể dục thể thao không?
“Ta rất muốn tiến vào lịch cũ chi cảnh, nhưng hôm nay không được, ít nhất là khi Lăng Ngạo Triết chưa an toàn thì không được…” “Thật là kỳ quái, thế mà lại kị phong trào thể dục thể thao.” Tần Trạch nội tâm nghi hoặc, đây là Nhật Lịch lại định sắp đặt gì cho mình sao?
Lúc này, đám sát thủ chưa đến.
Tần Trạch bắt đầu đáp lại Trình Vãn:
“E rằng không chỉ có ba chúng ta đâu?”
Đỗ Khắc hỏi:
“Ngươi phát hiện ra cái gì?” “Nghề nghiệp của chúng ta khác nhau, kinh nghiệm khác nhau, nhưng cả ba người đều có cùng một hành vi xu thế nghi, giết người... Đây không phải là trùng hợp.” Tần Trạch tiếp tục nói:
“Thử nghĩ xem, nếu như, hôm nay tất cả người của lịch cũ đều là nghi giết người thì sao?” “Nghi giết người đối với chúng ta không có lợi, nhưng đối với những người của lịch cũ muốn giết người mà nói, lại là một loại trợ lực.” “Nói cách khác, cả thế giới, đều muốn một người chết.”
Trình Vãn chưa bao giờ thấy qua tình huống này:
“Cả thế giới... muốn giết chết một người? Người đó, không phải là...” Tần Trạch gật gật đầu, nhìn về phía Lăng Ngạo Triết đang tò mò nhìn ba người họ ở phía sau.
Trình Vãn có chút sợ hãi:
“Cái này, sao lại có thể như vậy?”
Nếu như cả thế giới đều muốn một người phải chết, Tần Trạch đại khái đã hiểu vì sao Lăng Ngạo Triết lại bị hắc khí quấn thân.
Đây là một loại “tử thần tiêu ký”.
Nhưng tại sao lại như vậy?
Một người có đại khí vận, tại sao lại gặp phải “lệnh truy nã của thế giới”?
Tần Trạch, Đỗ Khắc, Trình Vãn, đều ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc đêm nay.
Trận mưa lớn bất thường này, dường như cũng nói lên sự quỷ dị của đêm nay.
Lăng Ngạo Triết nhìn ba người:
“Sao lại đều nhìn ta thế?” Ba người Tần Trạch không nói gì.
Tần Trạch lúc này, lấy điện thoại di động ra, chuẩn bị gọi cho Giản Nhất Nhất.
Điện thoại rất nhanh được kết nối.
“Tiểu Trạch, các ngươi bây giờ đang ở đâu? Ta đang muốn tìm ngươi!” Giản Nhất Nhất vừa hay cũng đang muốn liên lạc với Tần Trạch.
Tần Trạch trong lòng an tâm một chút, tổ trưởng hiển nhiên là biết điều gì đó.
Chỉ cần có tổ trưởng ở đây, trong lòng liền có thêm sức mạnh.
Đương nhiên, điều này cũng gián tiếp cho thấy, sự kiện lần này không đơn giản.
E rằng địch nhân xuất hiện, không phải ba người bọn họ có thể đối phó.
“Tổ trưởng, ta đơn giản kể lại cho ngài nghe một chút…” Tần Trạch đem tình cảnh hiện tại, kể lại cho Giản Nhất Nhất một lần.
Giản Nhất Nhất cũng đang trên đường đến Kim Long Sơn.
Đương nhiên, Giản Nhất Nhất vẫn như cũ không nói cho Tần Trạch một số bí ẩn.
Chỉ có thể để Tần Trạch đoán theo hướng hoàng kim lịch.
Đồng thời, Tần Trạch cũng hỏi về chuyện phạm phải điều cấm kị.
Hành vi cấm kị của chính mình là kị phong trào thể dục thể thao, hắn rất tò mò, điều này bao gồm những gì, và việc tiến vào lịch cũ chi cảnh, liệu có gặp phải chuyện liên quan đến phong trào thể dục thể thao hay không?
Kết hợp với kinh nghiệm trước đó, kết hôn thì tiến vào giáo đường, kị giải trí thì tiến vào khu vực trò chơi hóa… Cho nên Tần Trạch đang nghĩ, liệu kị vận động có dẫn đến việc mình tiến vào khu vực chủ đề đặc biệt hay không.
Giản Nhất Nhất nghe được điều cấm kị của Tần Trạch, phát hiện mình thật đúng là từng trải qua chuyện tương tự.
Mặc dù lúc này mưa to như trút nước, cường địch sắp đến, việc giải câu đố Nữ Oa để lại dường như còn thiếu một bước cuối cùng...
Nhưng Giản Nhất Nhất vẫn kể cho Tần Trạch nghe một chút kinh nghiệm thú vị trong quá khứ.
“Ta trước đây cũng từng kích hoạt, chẳng qua là kị thi đua. Thế là ta tham gia một trận bóng đá, sau đó bị kéo vào chiêu mộ…” “Lúc đó còn dọa đám người đá bóng sợ chết khiếp, sau này vẫn là người của công ty đi giải quyết hậu quả, nói là hiệu quả biểu diễn ma thuật cận cảnh, mới khiến sự việc lắng xuống.” “Mà ta, thì đến lịch cũ chi cảnh, tham gia một trận đấu đặc thù.” “Điều kiện để ta trở về, chính là dẫn dắt bọn chúng giành chức vô địch giải đấu, đó là một đám sinh vật kỳ quái, bọn chúng có hình dạng con người nhưng lại toàn thân mình đồng da sắt.” “Nơi đó, gọi là thi đấu chi quốc, thế giới lịch cũ rất lớn, có rất nhiều quy tắc đặc thù hình thành nên những nền văn minh đặc thù.”
Tần Trạch nghe đến đó, bỗng nhiên nghĩ đến Loạn Duy Chi Quốc.
Giản Nhất Nhất tiếp tục nói:
“Quy tắc của thi đấu chi quốc chính là —— định kỳ tổ chức các loại giải đấu.” “Ta đây, bị phân phối vào một đội bóng đá trong thi đấu chi quốc.”
Tần Trạch trầm tư:
“Tổ trưởng, ý của ngài là, nếu như ta phạm phải điều cấm kị, rất có thể sẽ tiến vào thi đấu chi quốc?” “Có khả năng.” “Vậy thì xem ra vấn đề không lớn, nói đi cũng phải nói lại, với năng lực của tổ trưởng ngài, ở thi đấu chi quốc dẫn dắt đội nào đó, một đường thắng lợi liên tiếp, giành được chức vô địch, hẳn là rất dễ dàng đi?”
Giản Nhất Nhất nghe xong câu hỏi này của Tần Trạch, trầm mặc một hồi lâu.
“Không dễ dàng. Ta đến cả tư cách ra sân còn không có, ta bị phân phối đến một thành phố trong thi đấu chi quốc, trình độ bóng đá của thành phố này đứng cuối bảng. Thực lực của ta, đúng là rất mạnh.” “Nhưng bởi vì ta không đưa đủ phí ra sân cho huấn luyện viên… Ta thiếu loại tiền tệ lưu thông ở đó, ta đến cả tư cách ra sân cũng không có.” “Ta ở nơi đó, lăn lộn rất lâu, lúc đó Tiểu Ngọc còn tưởng ta chết trong lịch cũ chi cảnh rồi. Sau này ta chuyển đến thành phố khác, mới cuối cùng giành được tư cách ra sân, thành công giành chức vô địch, trở về thế giới hiện thực.”
Tần Trạch nghe xong cảm thấy buồn cười, quả nhiên, lịch cũ chi cảnh thật sự là quy tắc gì cũng có.
Thế mà còn có thành phố không nộp tiền thì không cho ra sân đá bóng. Rõ ràng đã yếu như vậy rồi, vẫn còn muốn giảng đạo lí đối nhân xử thế, sao lại có nơi như vậy?
Tần Trạch biết đại khái nếu như mình phạm phải điều cấm kị, sẽ gặp phải chuyện gì.
“Tiểu Trạch, ngươi tốt nhất hiện tại giữ nguyên trạng thái, cố gắng hết sức đừng để mình thực hiện bất kỳ động tác nào thuộc về phong trào thể dục thể thao.”
Cũng may thế giới này không nói gì đến vận động tương đối và vận động tức thời… Tần Trạch thầm nghĩ, hôm nay thật đúng là mở màn Địa Ngục a.
Hiện tại hắn cần bảo vệ tính mạng của Lăng Ngạo Triết.
Lăng Ngạo Triết không biết vì lý do gì, đắc tội với lịch cũ, bị cả thế giới hạ lệnh truy sát.
Mặc dù rất nhiều người không biết hôm nay hiện ra “nghi giết người” rốt cuộc là vì cái gì, nhưng tuyệt đối sẽ có một nhóm người, nhắm vào Lăng Ngạo Triết mà đến.
Mà chính mình… rất nhiều động tác bị hạn chế.
Chiến đấu, xạ kích, chạy… thậm chí đi đường, đều có thể xem là động tác vận động thể dục đi?
Nếu là ngày thường, Tần Trạch tuyệt đối sẽ lựa chọn phạm phải điều cấm kị, đến thi đấu chi quốc một chuyến. Nói không chừng lại có thể nhận được độ thiện cảm của một vị trị thần nào đó.
Nhưng hôm nay không được, hắn phải bảo vệ Lăng Ngạo Triết.
Cho nên động tác của Tần Trạch bây giờ cơ bản đều rất không phối hợp.
Trình Vãn và Đỗ Khắc nhìn thấy là lạ, như bị trúng tà vậy.
“Chỉ cần đợi tổ trưởng và đại minh tinh đến, nhất định sẽ không có vấn đề. Tổ trưởng đã ý thức được chuyện gì đang xảy ra, hắn cũng nhất định sẽ nói cho đại minh tinh.” “Còn bây giờ ta chỉ có thể cầu khẩn… sự phối hợp của Đỗ Khắc và Trình Vãn, có thể chống đỡ đến khi tổ trưởng chạy tới.”
Ngày hai mươi mốt tháng tư, 12 giờ 25 phút.
Bên ngoài Kim Long Sơn, đã trở nên náo nhiệt.
Xe của Giản Nhất Nhất đột nhiên dừng lại.
Trước đó khi hắn và Tần Trạch nói chuyện điện thoại, đã ý thức được mình bị người theo dõi.
Nhưng nghĩ đến việc thu thập tình báo trước, và dặn dò Tần Trạch, cho nên vẫn chưa ra tay.
Sau khi Tần Trạch cúp điện thoại, Giản Nhất Nhất phát hiện đám người này vẫn còn theo dõi mình.
Lại càng thêm trắng trợn, hắn quyết định khởi động một chút trước.
Trong cơn mưa to, Giản Nhất Nhất mặc áo mưa vào, xuống khỏi xe việt dã.
Nước mưa xối rửa áo tơi của hắn, giữa tiếng sấm sét chợt lóe lên, chiếu sáng hình xăm trên cổ Giản Nhất Nhất.
Đó là một con ác thú dữ tợn.
Giờ khắc này Giản Nhất Nhất, vẻ ôn nhu biến mất, giống như một đồ tể trong đêm mưa.
Giọng nói của hắn rất bình tĩnh, nhưng lại mang theo một sự hùng hậu, phảng phất có thể át đi tiếng mưa rơi.
“Ta không giết tiểu tốt vô danh. Dưới chân Kim Long Sơn này, các ngươi dừng lại đi. Mất mạng không đáng.”
Rất nhanh liền có người đáp lại.
Điều khiến Giản Nhất Nhất cảm thấy bất ngờ chính là, người đáp lại, không phải là tổ chức sát thủ.
Mà là thành viên của Anh Linh Điện.
“Danh hiệu · Triệu Vân.” Giản Nhất Nhất cảm thấy không thú vị, Lã Bố ở hình thái lịch cũ trước đây còn bị chính mình đánh bại, Triệu Vân tự nhiên không mang lại bao nhiêu hứng thú.
Đương nhiên, việc xuất động thành viên Anh Linh Điện cấp danh tướng như thế này, cũng đủ để chứng minh, Anh Linh Điện quả thật đã tham gia vào chuyện này.
Chỉ là đối phương dường như coi thường mình.
Nhưng sau đó, còn có một loạt cái tên vang lên trong mưa.
“Danh hiệu, Quan Vũ.” “Danh hiệu, Trương Phi.” “Danh hiệu, Mã Siêu.” “Danh hiệu, Hoàng Trung.”
Giản Nhất Nhất đột nhiên có chút hứng thú.
“Lúc này mới ra dáng chứ.” Vừa vặn, hắn có một số điều băn khoăn, luôn cảm thấy chân tướng của sự kiện lần này, còn thiếu một mảnh ghép.
Hắn cũng muốn biết, Anh Linh Điện nắm giữ những tình báo nào.
“Hy vọng vị cách của các ngươi, biết đủ nhiều bí mật.”
Trong đêm mưa, trận quyết đấu đầu tiên đã diễn ra, vương bài của tổ chức chính phủ Giản Nhất Nhất, đối đầu với năm chiến lực cao cấp của Anh Linh Điện...
Kim Long Sơn, trong trang viên của Lăng Ngạo Triết.
Trận chiến đầu tiên thuộc về đám người Tần Trạch cũng ngay sau đó khai hỏa.
Trong hoa viên nhà Lăng Ngạo Triết, một bóng người khôi ngô xuất hiện.
Tần Trạch vừa đúng lúc này, kết hợp với kinh nghiệm ngày hôm qua của mình, nghĩ đến việc làm thế nào để đạt thành đại viên mãn “nghi giết người”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận