Quỷ Dị Nhật Lịch
Chương 270: Quần hùng vs Ngũ Thần
Chương 270: Quần hùng đối đầu Ngũ Thần
Trận ‘đi săn’ này diễn biến thành cuộc loạn đấu của cường giả đỉnh cao như bây giờ, thực ra lại nằm trong dự liệu của Tần Trạch.
Trước khi quyết định đi săn Tư Mã Ý, Tần Trạch cuối cùng vẫn quyết định, để phòng ngừa vạn nhất, đã chào hỏi ban giám đốc.
Bởi vì không lâu trước đây, Tần Trạch đã từng thấy Tư Mã Ý ở cùng một chỗ với Shiva.
Hắn biết, xét từ hai lần thiên khiển, rất nhiều lịch cũ giả đỉnh tiêm đều đã đi tới thành phố Lâm Tương.
Ngũ Thần tới mấy người, thật khó nói chắc.
Cho nên để đi săn Tư Mã Ý thành công, Tần Trạch quyết định để Kha Nhĩ liên hệ thêm nhiều sát thủ hơn.
Đồng thời, để ban giám đốc ra tay. Quyết định này không nghi ngờ gì là chính xác.
Tần Trạch cũng đoán được, khi một nhà sử học đạt tới cảnh giới Thiên Nhân, chính là món bánh thơm ngon trong mắt tất cả mọi người.
Ai mà không muốn có một kẻ có thể thay đổi lịch sử chứ?
Bên mình gọi ban giám đốc, Kha Nhĩ gọi một sát thủ hoàng đế khác...
Nhưng Tư Mã Ý còn ác hơn, lại thuyết phục được cả hai vị Ngũ Thần của Anh Linh Điện.
Thế là, trận đi săn này biến thành đại hỗn chiến của các cường giả đỉnh cao.
Cả ngày hôm nay của Tần Trạch đã đủ đặc sắc rồi, nhưng công việc kết thúc ngày hôm nay mới là trí mạng nhất…
Vùng ngoại ô thành phố Lâm Tương, một nhà máy đồ chơi.
Âu Dã Tử nhìn lên mặt trăng lúc ẩn lúc hiện trên bầu trời, không khỏi có chút bực bội.
Hôm nay rốt cuộc là ngày gì?
Sao lại có nhiều cường giả như vậy xuất hiện ở gần đây? Đây không phải là nhắm vào mình đấy chứ?
Mặc dù hắn không sợ, nhưng vẫn có chút hoảng hốt.
Dù sao, loại chiến đấu quy mô này, trong cả lịch sử nhân loại, tổng cộng cũng chỉ xảy ra đôi ba lần như vậy.
Nhưng rất nhanh, Âu Dã Tử lại chuyên tâm vào việc của mình.
Trên bầu trời, mặt trăng lúc thì bị bóng tối bao phủ, lúc lại có ánh trăng sắc bén như dao.
Hắn không để ý, chỉ lo rèn giũa món đồ của mình.
Đây là một món đồ rất quan trọng, xem như là... món quà tặng cho người nào đó...
Thiên cẩu thực nguyệt.
Che phủ mặt trăng, thì công kích ánh trăng của Nguyệt Đồng liền mất đi hiệu lực.
Mà người có thể triệu hoán Thiên Cẩu, tự nhiên phải là người biên soạn thần thoại - Thiên Chiếu.
Tứ Hoàng Đế Sát Thủ, Tam Giáp của ban giám đốc, Ngũ Thần của Anh Linh Điện.
Đây đều là những lịch cũ giả mạnh nhất.
Ban giám đốc lần này tổng cộng tới năm người, trong đó có hai người là thành viên Tân Tấn.
Tần Trạch, Lam Úc, Lư Hồ, Ái Lệ Ti, Tư lệnh.
Là người đứng thứ ba trong top 3, Tư lệnh là người có sức chiến đấu cao nhất trong số thành viên ban giám đốc đến đây.
Cũng là người duy nhất có thể cầm cự được đôi chút với Ngũ Thần.
Nhưng cũng chỉ vẻn vẹn là cầm cự.
Mà các sát thủ hoàng đế, bất kể là Kha Nhĩ hay Nguyệt Đồng, đều là dạng ‘tay bắn tỉa’.
Bọn họ am hiểu việc ám sát địch nhân trong tình huống đối phương không nhìn thấy mình.
Xét về năng lực tác chiến chính diện, cũng không bằng Ngũ Thần.
Cũng bởi vậy, hai trong Tứ Đại Sát Thủ Hoàng Đế, năm thành viên ban giám đốc, cho dù liên thủ, cũng rất khó đánh bại Ngũ Thần.
Huống chi... Ngũ Thần lại tới hai người.
Tần Trạch đang điên cuồng thoát khỏi chiến trường, còn Tư Mã Ý thì theo đuổi không bỏ.
Kha Nhĩ cũng không định giết Tư Mã Ý, bởi vì Tư Mã Ý 'đã từng xuất hiện'.
Nếu hắn thật sự muốn giết chết Tư Mã Ý, vậy chỉ cần chờ đợi thời cơ, đi ám sát Tư Mã Ý 'đã từng xuất hiện' kia là được.
Nhưng giết chết Tư Mã Ý cũng không có lợi ích gì, hắn còn cần mượn sức mạnh của Tư Mã Ý để thoát khỏi khốn cảnh của mình và Hồ Đông Phong.
Hơn nữa, tình huống trước mắt vẫn còn nằm trong phạm vi dự đoán của Tần Trạch.
Nói cách khác, phán đoán của Tần Trạch là đúng, đối phương thật sự có thể mời được Ngũ Thần đến.
‘Nhưng tiểu tử ngươi... thật sự có thể giao thủ với kẻ ở cảnh giới Thiên Nhân à?’ Kha Nhĩ rất hoài nghi, nhưng cũng chỉ có thể tin tưởng Tần Trạch, dồn tinh lực vào việc giao thủ với Ngũ Thần.
Một bên khác, Lam Úc, Ái Lệ Ti đang đối kháng với sinh vật thần thoại ‘Ngưu Quỷ’.
Một đám Ngưu Quỷ. Trên toàn bộ chiến trường đã có mười sáu con Ngưu Quỷ.
Sức chiến đấu của Ngưu Quỷ cực kỳ mạnh mẽ, cho dù là cường giả cảnh giới Thiên Nhân cũng cần cẩn thận đối phó.
Mà mười sáu con Ngưu Quỷ đủ để thể hiện thực lực kinh khủng của Thiên Chiếu, một cường giả hệ triệu hoán.
Nhưng ‘Địa ngục party’ chỉ vừa mới bắt đầu.
Tư lệnh biết rất rõ cường độ triệu hoán của Thiên Chiếu, mười sáu con Ngưu Quỷ này ngay cả khởi động làm nóng người cũng không tính.
Thiên Chiếu chân chính lại có thể dời cả thần thoại của toàn bộ đảo quốc tới đây.
Mà kẻ phiền phức nhất không phải Thiên Chiếu, mà là một cường giả khác đang ẩn núp trong bóng tối —— Shiva.
‘Tư lệnh, ngươi có cảm giác không... thể lực của chúng ta dường như đang tiêu hao nhanh hơn?’ Lư Hồ nói trong bóng tối.
Thiên Cẩu thôn phệ mặt trăng, hiện tại bên ngoài nhà máy là một màu đen kịt.
Thiên Chiếu không chỉ giao thủ với ban giám đốc, mà còn đang giao thủ với Nguyệt Đồng.
Mà để ánh trăng không trở thành vũ khí, Thiên Chiếu đã sử dụng Thiên cẩu thực nguyệt.
Nhưng hiển nhiên, một con Thiên Cẩu không chặn được mặt trăng, thế là Thiên Chiếu triệu hoán cả một bầy.
Tư lệnh đáp lại trong bóng tối:
‘Lư Hồ, chuyên tâm một chút, coi chừng xung quanh, hẳn là quy tắc của Quan chấp chính đã có hiệu lực.’ ‘Quy tắc hiện tại, rất có thể liên quan đến bóng tối.’ Tư lệnh nói đúng.
Quan chấp chính là nghề nghiệp lịch cũ của Shiva. Đây cũng là chuyển chức cao nhất của nghề nghiệp Luật sư.
Trong tất cả các nghề nghiệp lịch cũ, Quan chấp chính đều là nghề nghiệp siêu cường hàng đầu.
Có thể sánh ngang với Quan chấp chính là chuyển chức cao nhất của Chính khách —— Tổng thống.
Luật sư có thể cấm một số hành vi nhất định, trên chiến trường, thông qua việc tự ràng buộc mình để ràng buộc đối phương.
Ví dụ như ‘Nơi đây cấm chỉ làm ồn ào’, một khi quy tắc có hiệu lực, tất cả mọi người sẽ phải im lặng.
Nhưng Luật sư chỉ có thể làm được việc cấm chỉ. Còn Quan chấp chính thì có thể sáng tạo ra quy tắc.
‘Trong bóng tối, sức mạnh của nhân loại sẽ từ từ suy giảm, nội tâm nhân loại sẽ sinh sôi bóng tối.’ ‘Trong bóng tối, vật triệu hồi sẽ trở nên hung ác hơn, bọn chúng sẽ hấp thu sức mạnh hắc ám, quên đi đau đớn.’ ‘Ta lấy bóng tối làm bức tường ngăn cản, hạn chế bất kỳ kẻ nào rời đi.’ Khi trận chiến đấu này bắt đầu, trong năm cái đầu của Shiva, có ba cái đầu đã mở miệng nói chuyện.
Mỗi cái đầu phụ trách một quy tắc.
Shiva, người với năng lượng cao nhất đủ sáng tạo năm quy tắc, đúng là một hỗ trợ thần thánh.
Bản thân Shiva không ra tay, nhưng việc cải tạo chiến trường của hắn đã đặt Thiên Chiếu vào thế bất bại.
Lúc này, ánh trăng bị bầy Thiên Cẩu thôn phệ, ánh sáng không cách nào chiếu rọi xuống mặt đất —— Theo quy tắc của Quan chấp chính có hiệu lực, và quy tắc không ngừng được khắc sâu thêm...
Phần thắng thuộc về phe Tần Trạch sẽ ngày càng thấp.
Mà các sinh vật thần thoại vẫn đang không ngừng xuất hiện.
Ngưu Quỷ trông như nhện chỉ là đội quân tiên phong.
Rất nhanh, Bát Kỳ Đại Xà, Cửu Vĩ Yêu Hồ, Lôi Thú, Dạ Xoa Quỷ, Quỷ Tri Chu, Heo Vòi, vân vân các sinh vật trong thần thoại, sẽ lần lượt xuất hiện.
Tư lệnh cũng trong quá trình này triệu hồi vong linh.
Sáu thành viên ban giám đốc ngày trước đã đến chiến trường.
Trong khoảnh khắc này, một mình Tư lệnh có thể nói là đã xoay chuyển tình thế, hắn và các vong linh của hắn bao trùm toàn bộ chiến trường.
Bởi vì vong linh cũng thuộc đơn vị triệu hồi... nên được hưởng sự gia trì mà màn đêm này mang lại.
Sáu thành viên ban giám đốc này đều vô cùng cường đại. Vào lúc Lam Úc và Ái Lệ Ti đang cuống quýt đối phó với Ngưu Quỷ, các vong linh được triệu hồi đã mạnh mẽ cứu viện!
Lam Úc khiếp sợ nhìn những vong linh này, sức chiến đấu cá thể của chúng dường như còn mạnh hơn cả chính mình không ít...
Cuối cùng cũng ý thức được vì sao Tư lệnh lại mạnh như vậy.
Thế cục chiến trường lại một lần nữa thay đổi theo việc Tư lệnh dùng ra năng lực Thủ Mộ Nhân.
Nhưng ưu thế này rất nhanh lại bị đảo ngược.
Bởi vì những sinh vật thần thoại mới vẫn đang tiến vào chiến trường...
Bên ngoài chiến trường tối tăm, Thiên Chiếu nói:
‘Có muốn tiến vào chiến trường, bắt lấy kẻ mà Tư Mã Ý nhắc tới không? Chúng ta cứ dựa vào bản lĩnh của mình mà đoạt lấy.’ Hai cái đầu lâu chưa định ra quy tắc của Shiva nhìn về phía Thiên Chiếu.
Lúc này Thiên Chiếu đang trong dáng vẻ một Đại Thần Quan, nhưng thần bào lại đen kịt một màu.
‘Mọi người chỉ là đùa giỡn thôi, nếu làm thật, ban giám đốc đã không để đám tiểu bối kia đến.’ ‘Ngươi hẳn là cảm nhận được rồi chứ, kẻ kia cũng đã tới. Hắn ở đây, kết cục của chúng ta là phải dùng đến hình thái lịch cũ, nếu không căn bản không phải đối thủ của hắn.’ Ánh mắt Shiva sâu thẳm:
‘Đây là cuộc chiến giữa Tư Mã Ý và Tần Trạch. Chúng ta... chỉ là một đám người xem mà thôi.’ Thiên Chiếu đồng ý với cách nói này, nhưng cảm thấy có chút nhàm chán:
‘Hiếm thấy thật, còn có hai sát thủ hoàng đế, thật muốn giết bọn hắn đi.’ Lúc nói chuyện, Thiên Chiếu nhìn về phía bầu trời.
Bầu trời đêm đen kịt một màu, không thấy trăng sáng đâu.
Điều này có nghĩa là năng lực của Nguyệt Đồng đã bị hắn khóa chặt.
Hoặc cũng không phải là khóa chặt. Mà là không ngừng triệu hoán Thiên Cẩu, tạo thành tấm khiên ngăn cách ánh trăng.
Đồng thời, dưới bóng tối bao phủ, cũng khiến cho một sát thủ hoàng đế khác là Kha Nhĩ không cách nào nhắm bắn chuẩn xác.
Đây cũng chính là Thiên Chiếu, gần như có thể nói, một mình Thiên Chiếu đang đối kháng với tất cả mọi người.
Mà Shiva cũng chỉ ra tay đôi chút, chứ không vận dụng toàn lực.
Nếu không, các quy tắc Shiva sáng tạo ra sẽ không ‘ôn hòa’ như vậy.
Tất cả những điều này là bởi vì Thiên Chiếu và Shiva cũng chỉ đến để trợ trận.
Bọn họ không thể nào hoàn toàn bung hết sức, nếu không... trong bóng tối, còn có những thợ săn khác...
Trong bóng tối còn có sự giúp đỡ khác.
Chính vì biết điểm này, Tư lệnh mới nhận ra rằng trận chiến đấu này không cần phải lo lắng quá mức.
Hai bên giằng co, tình huống có thể xảy ra giao chiến phần lớn là khi một bên mạnh, một bên yếu.
Nếu như người kia không tới, Tư lệnh cho rằng, lúc này đại quân thần thoại của Thiên Chiếu sẽ không vào sân chậm rãi như vậy.
Thủ đoạn mạnh nhất của Thiên Chiếu là triệu hoán ‘Thiên Cung’.
Nhưng Thiên Chiếu cũng không sử dụng nó.
Mà mặc dù giờ phút này Tư lệnh cảm thấy một số quy tắc trong bóng tối đang làm suy yếu bọn họ...
Nhưng những quy tắc này quá chậm chạp, nếu Shiva thật sự nổi điên, quy tắc cũng sẽ không dễ chịu như vậy.
Đối phương đang nương tay.
Bởi vì phe mình cũng chưa xuất động vũ khí đỉnh tiêm. Người kia vẫn luôn ẩn mình.
Hai bên đều lo lắng việc kẻ nào đó xuất hiện sẽ dẫn đến trận chiến đấu này trở nên quá kịch liệt...
Thế là, tất cả mọi người chỉ làm cho có lệ.
Nhưng dù vậy, ngoại trừ Tư lệnh, các thành viên ban giám đốc khác đều rất chật vật.
Lam Úc, Ái Lệ Ti, và cả Lư Hồ theo phong cách thích khách, trong quá trình đối phó Ngưu Quỷ, đều đặc biệt chật vật.
Có thể thấy rằng, thành viên ban giám đốc bình thường muốn đối mặt với Ngũ Thần thì chênh lệch vẫn còn quá lớn.
Lam Úc có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, nhưng khi đối mặt với những vật triệu hồi này, rất nhiều năng lực đối phó với người của hắn đều tỏ ra không mấy hiệu quả.
Thể lực của Ngưu Quỷ quá mạnh mẽ, Lam Úc muốn chém giết chúng cũng phải tốn rất nhiều công sức.
Hắn thậm chí rơi vào trạng thái mệt mỏi tự vệ.
Giống như một đấu sĩ bò tót, bị vây giữa hàng chục con bò đấu hung hãn trong sân đấu, chỉ có thể làm mỗi việc né tránh.
Năng lực hôm nay của Ái Lệ Ti bị giới hạn bởi nhân vật đang đóng vai, mặc dù năng lực khiến cánh tay mọc ra trên người đối phương rất mạnh...
Nhưng thật đáng tiếc, cấu tạo của Ngưu Quỷ quá đặc thù, càng đừng nói đến các sinh vật thần thoại xuất hiện sau đó, con nào con nấy đều trừu tượng.
Sức mạnh của cánh tay rất có hạn, nàng muốn chặn đánh giết Ngưu Quỷ cũng rất tốn thời gian.
Lư Hồ là cảnh sát chìm, nhờ vào vật phẩm lịch cũ ‘linh hồn chủy thủ’ ngược lại lại là người có hiệu suất cao nhất.
Nhưng tác dụng phụ của linh hồn chủy thủ cũng khiến cho lớp ‘thường phục’ bảo vệ thân xác hắn xuất hiện vết rách.
Nhiều lần, Lư Hồ đều suýt chút nữa bị vật triệu hồi phát hiện.
Ba người này, với tư cách là thành viên ban giám đốc, thực lực cường đại, nhưng khi đối mặt với sinh vật thần thoại, đều đánh có phần chật vật gian khổ.
Chỉ có Tư lệnh là ung dung thành thạo.
Nhưng Tư lệnh cũng biết, Ngũ Thần đều chưa tung hết sức, bọn họ chỉ là những thằng hề... trong lĩnh vực của Ngũ Thần.
Ngũ Thần không tung hết sức, là vì không cần phải làm vậy, cũng là vì bọn họ lo lắng một người khác sẽ ra tay.
Tóm lại, đều không liên quan đến đám người Tư lệnh. Điều này cũng khiến Tư lệnh cảm thấy rất bất đắc dĩ.
Cuối cùng, tay phân định thắng bại trên chiến trường nằm ở Tần Trạch và Tư Mã Ý...
Thời gian quay lại trước khi khai chiến.
Trước khi chính thức đi săn Tư Mã Ý, Tần Trạch cùng Tư lệnh và Kha Nhĩ đều đã suy diễn một lượt những tình huống có thể xảy ra đêm nay.
Cuối cùng, Tần Trạch nói:
‘Nếu Tư Mã Ý không ở phía sau màn mà bước ra tiền tuyến, ta dù yếu hơn Tư Mã Ý một bậc, nhưng chưa chắc đã không có khả năng đi săn hắn, ta nắm được nhược điểm trí mạng của hắn.’ ‘Cho nên... Nếu những đại nhân vật kia xuất hiện, chúng ta không cần đối phó họ, chỉ cần tranh thủ cơ hội để ta và Tư Mã Ý đơn độc quyết đấu.’ Tư lệnh và Kha Nhĩ đều rất hoài nghi:
‘Tư Mã Ý là cảnh giới Thiên Nhân, ngươi có nắm chắc không?’ ‘Dù sao cũng phải thử xem.’ Tư lệnh nói:
‘Nếu ngươi gặp nguy hiểm tính mạng thì sao? Đến lúc đó chúng ta cũng không thể tiếp tục đứng ngoài quan sát chứ?’ Tần Trạch nói:
‘Ta có thủ đoạn thoát thân, Tư Mã Ý cũng chắc chắn có thủ đoạn thoát thân.’ ‘Trong lần chiêu mộ trước, cả ta và Tư Mã Ý đều không sử dụng thủ đoạn chạy trốn của bản thân.’ Kha Nhĩ nhíu mày:
‘Cho nên, kết quả cuối cùng của trận đi săn này... là Tư Mã Ý hoặc ngươi đều chạy thoát thành công? Thế thì chẳng phải là không có ý nghĩa gì sao?’ Tần Trạch lắc đầu:
‘Không phải không có ý nghĩa, bởi vì Tư Mã Ý... trốn không thoát!’
Một bên khác, Tư Mã Ý và Ngũ Thần của Anh Linh Điện cũng có cuộc đối thoại tương tự.
‘Nếu chúng ta dùng toàn lực, kẻ kia chắc chắn cũng sẽ xuất hiện. Hắn mới là người trong công ty hiện có thể áp chế được người của chúng ta.’ ‘Tư Mã Ý, chúng ta không thể nào xảy ra xung đột kịch liệt với kẻ kia ở thế giới hiện thực được.’ Người nói chuyện là Thiên Chiếu.
Tư Mã Ý đáp:
‘Không cần dùng toàn lực đâu, Thiên Chiếu đại nhân, Shiva đại nhân, hai vị chỉ cần làm một việc, đó là kiềm chế những người khác ngoài Tần Trạch. Ta chỉ cần một cơ hội, một cơ hội được đơn độc quyết đấu với Tần Trạch.’ ‘Đến lúc đó, Tần Trạch sẽ thuộc về ta, những bảo bối trên người hắn, ta nguyện ý giao toàn bộ cho hai vị ngài.’ ‘Đồng thời, những bí mật mà Tần Trạch biết, ta cũng sẽ dùng năng lực của ta để moi ra toàn bộ.’ ‘Ta có thể cam đoan với ngài, bất kể là năng lực của ta hay bí mật của Tần Trạch, đều đáng giá để hai vị ngài giúp ta một lần.’ Một cái đầu của Shiva bỗng nhiên mở miệng:
‘Lỡ như ngươi thua thì sao?’ ‘Không, ta sẽ không thua, mặc dù Nhà sử học không phải là nghề nghiệp chiến đấu, nhưng ta đã bước vào cảnh giới Thiên Nhân. Ký ức chính là sức mạnh của ta. Nếu như nhiệm vụ lần này thất bại, con đường vô tận chấm dứt, ta cũng nguyện ý thực hiện lời hứa, vì hai vị ngài mà cống hiến sức mạnh của ta.’ Tư Mã Ý tỏ ra đặc biệt tự tin.
Theo Ngũ Thần thấy, một nghề nghiệp hiếm có ở cảnh giới Thiên Nhân hoàn toàn không có lý do gì để thua một người ở cảnh giới Quỷ Thần.
Lúc này, Tư Mã Ý chỉ tiết lộ một phần bí mật của Tần Trạch.
Nhưng chuyện liên quan đến việc Tần Trạch là nam nhân của Nữ Oa, và việc Tần Trạch giết chết Trị Thần, Tư Mã Ý vẫn còn giấu diếm vì tư tâm riêng, không hề nói ra.
Tư Mã Ý vững tin rằng, bản thân Tần Trạch còn đáng giá hơn tất cả đạo cụ trên người hắn.
Mục đích của hắn chính là Tần Trạch.
Đi săn Tần Trạch, sửa đổi triệt để ký ức của Tần Trạch, đến lúc đó, Tần Trạch sẽ trở thành một phân thân khác của chính mình.
Dù cho chỉ là một nửa linh hồn ở trên người Tần Trạch cũng không sao.
Nói cho cùng, chẳng qua cũng chỉ là một cái ta khác mà thôi.
Về phần Ngũ Thần, việc bọn họ cần làm chỉ là tạo cho chính mình một cơ hội có thể đơn độc đối đầu với Tần Trạch là được...
Vùng ngoại ô thành phố Lâm Tương.
Kha Nhĩ nhíu mày, chuyển bộ đàm sang kênh khác:
‘Nguyệt Đồng, không có mặt trăng ngươi liền không thể hiện được bản lĩnh à?’ Sát thủ hoàng đế Nguyệt Đồng cũng không để ý đến lời trào phúng của Kha Nhĩ.
Một Chiêm tinh sư đương nhiên không đến mức phải dựa vào mặt trăng, nhưng trận chiến này, theo Nguyệt Đồng thấy, đã đạt đến trạng thái cân bằng.
Nếu lại tung thêm sức, rất có thể sẽ phá vỡ sự cân bằng này.
Đám Thiên Cẩu kia, đương nhiên không ngăn được một sát thủ hoàng đế.
Nguyệt Đồng nói:
‘Nếu ngươi cảm thấy mình mạnh lắm, Kha Nhĩ, ngươi có thể rời khỏi chiến trường đi tìm Shiva chơi đùa thử xem.’ Kha Nhĩ cười nói:
‘Anh Linh Điện rất mạnh, nói thật, hôm nay ta coi như đã hiểu rõ chênh lệch giữa chúng ta và Ngũ Thần.’ ‘Vậy nên kẻ kia của ban giám đốc, rốt cuộc đáng sợ đến mức nào? Có thể khiến cho cả Thiên Chiếu và Shiva cũng tình nguyện làm khán giả?’ Nguyệt Đồng không nói gì.
Bọn họ đều là người xem, kẻ quyết định hướng đi của trận chiến này không phải bất kỳ ai trong số những đại nhân vật này.
Mà là hai tiểu nhân vật, một người là tiểu nhân vật đường đường chính chính.
Bởi vì hắn trở thành lịch cũ giả cũng mới chỉ hơn mười ngày.
Người còn lại thực ra không thể coi là tiểu nhân vật, nhưng mọi người không nhớ được hắn, bởi vì lịch sử đã bị hắn sửa chữa nhiều lần.
Các sinh vật thần thoại của Thiên Chiếu bị thành viên ban giám đốc kiềm chế, nhưng đồng thời cũng kiềm chế ngược lại các thành viên ban giám đốc.
Kha Nhĩ và Nguyệt Đồng, hai sát thủ hoàng đế cũng không thể nào xuất hiện tác chiến chính diện.
Cục diện lúc này đạt đến một sự cân bằng vi diệu.
Thế là —— Cuộc quyết đấu thuộc về Tần Trạch và Tư Mã Ý bắt đầu.
Tại rìa chiến trường, Tần Trạch đang chạy trốn bắt đầu chậm dần bước chân.
Tư Mã Ý đang truy kích cũng lộ ra nụ cười dữ tợn.
Trận ‘đi săn’ này diễn biến thành cuộc loạn đấu của cường giả đỉnh cao như bây giờ, thực ra lại nằm trong dự liệu của Tần Trạch.
Trước khi quyết định đi săn Tư Mã Ý, Tần Trạch cuối cùng vẫn quyết định, để phòng ngừa vạn nhất, đã chào hỏi ban giám đốc.
Bởi vì không lâu trước đây, Tần Trạch đã từng thấy Tư Mã Ý ở cùng một chỗ với Shiva.
Hắn biết, xét từ hai lần thiên khiển, rất nhiều lịch cũ giả đỉnh tiêm đều đã đi tới thành phố Lâm Tương.
Ngũ Thần tới mấy người, thật khó nói chắc.
Cho nên để đi săn Tư Mã Ý thành công, Tần Trạch quyết định để Kha Nhĩ liên hệ thêm nhiều sát thủ hơn.
Đồng thời, để ban giám đốc ra tay. Quyết định này không nghi ngờ gì là chính xác.
Tần Trạch cũng đoán được, khi một nhà sử học đạt tới cảnh giới Thiên Nhân, chính là món bánh thơm ngon trong mắt tất cả mọi người.
Ai mà không muốn có một kẻ có thể thay đổi lịch sử chứ?
Bên mình gọi ban giám đốc, Kha Nhĩ gọi một sát thủ hoàng đế khác...
Nhưng Tư Mã Ý còn ác hơn, lại thuyết phục được cả hai vị Ngũ Thần của Anh Linh Điện.
Thế là, trận đi săn này biến thành đại hỗn chiến của các cường giả đỉnh cao.
Cả ngày hôm nay của Tần Trạch đã đủ đặc sắc rồi, nhưng công việc kết thúc ngày hôm nay mới là trí mạng nhất…
Vùng ngoại ô thành phố Lâm Tương, một nhà máy đồ chơi.
Âu Dã Tử nhìn lên mặt trăng lúc ẩn lúc hiện trên bầu trời, không khỏi có chút bực bội.
Hôm nay rốt cuộc là ngày gì?
Sao lại có nhiều cường giả như vậy xuất hiện ở gần đây? Đây không phải là nhắm vào mình đấy chứ?
Mặc dù hắn không sợ, nhưng vẫn có chút hoảng hốt.
Dù sao, loại chiến đấu quy mô này, trong cả lịch sử nhân loại, tổng cộng cũng chỉ xảy ra đôi ba lần như vậy.
Nhưng rất nhanh, Âu Dã Tử lại chuyên tâm vào việc của mình.
Trên bầu trời, mặt trăng lúc thì bị bóng tối bao phủ, lúc lại có ánh trăng sắc bén như dao.
Hắn không để ý, chỉ lo rèn giũa món đồ của mình.
Đây là một món đồ rất quan trọng, xem như là... món quà tặng cho người nào đó...
Thiên cẩu thực nguyệt.
Che phủ mặt trăng, thì công kích ánh trăng của Nguyệt Đồng liền mất đi hiệu lực.
Mà người có thể triệu hoán Thiên Cẩu, tự nhiên phải là người biên soạn thần thoại - Thiên Chiếu.
Tứ Hoàng Đế Sát Thủ, Tam Giáp của ban giám đốc, Ngũ Thần của Anh Linh Điện.
Đây đều là những lịch cũ giả mạnh nhất.
Ban giám đốc lần này tổng cộng tới năm người, trong đó có hai người là thành viên Tân Tấn.
Tần Trạch, Lam Úc, Lư Hồ, Ái Lệ Ti, Tư lệnh.
Là người đứng thứ ba trong top 3, Tư lệnh là người có sức chiến đấu cao nhất trong số thành viên ban giám đốc đến đây.
Cũng là người duy nhất có thể cầm cự được đôi chút với Ngũ Thần.
Nhưng cũng chỉ vẻn vẹn là cầm cự.
Mà các sát thủ hoàng đế, bất kể là Kha Nhĩ hay Nguyệt Đồng, đều là dạng ‘tay bắn tỉa’.
Bọn họ am hiểu việc ám sát địch nhân trong tình huống đối phương không nhìn thấy mình.
Xét về năng lực tác chiến chính diện, cũng không bằng Ngũ Thần.
Cũng bởi vậy, hai trong Tứ Đại Sát Thủ Hoàng Đế, năm thành viên ban giám đốc, cho dù liên thủ, cũng rất khó đánh bại Ngũ Thần.
Huống chi... Ngũ Thần lại tới hai người.
Tần Trạch đang điên cuồng thoát khỏi chiến trường, còn Tư Mã Ý thì theo đuổi không bỏ.
Kha Nhĩ cũng không định giết Tư Mã Ý, bởi vì Tư Mã Ý 'đã từng xuất hiện'.
Nếu hắn thật sự muốn giết chết Tư Mã Ý, vậy chỉ cần chờ đợi thời cơ, đi ám sát Tư Mã Ý 'đã từng xuất hiện' kia là được.
Nhưng giết chết Tư Mã Ý cũng không có lợi ích gì, hắn còn cần mượn sức mạnh của Tư Mã Ý để thoát khỏi khốn cảnh của mình và Hồ Đông Phong.
Hơn nữa, tình huống trước mắt vẫn còn nằm trong phạm vi dự đoán của Tần Trạch.
Nói cách khác, phán đoán của Tần Trạch là đúng, đối phương thật sự có thể mời được Ngũ Thần đến.
‘Nhưng tiểu tử ngươi... thật sự có thể giao thủ với kẻ ở cảnh giới Thiên Nhân à?’ Kha Nhĩ rất hoài nghi, nhưng cũng chỉ có thể tin tưởng Tần Trạch, dồn tinh lực vào việc giao thủ với Ngũ Thần.
Một bên khác, Lam Úc, Ái Lệ Ti đang đối kháng với sinh vật thần thoại ‘Ngưu Quỷ’.
Một đám Ngưu Quỷ. Trên toàn bộ chiến trường đã có mười sáu con Ngưu Quỷ.
Sức chiến đấu của Ngưu Quỷ cực kỳ mạnh mẽ, cho dù là cường giả cảnh giới Thiên Nhân cũng cần cẩn thận đối phó.
Mà mười sáu con Ngưu Quỷ đủ để thể hiện thực lực kinh khủng của Thiên Chiếu, một cường giả hệ triệu hoán.
Nhưng ‘Địa ngục party’ chỉ vừa mới bắt đầu.
Tư lệnh biết rất rõ cường độ triệu hoán của Thiên Chiếu, mười sáu con Ngưu Quỷ này ngay cả khởi động làm nóng người cũng không tính.
Thiên Chiếu chân chính lại có thể dời cả thần thoại của toàn bộ đảo quốc tới đây.
Mà kẻ phiền phức nhất không phải Thiên Chiếu, mà là một cường giả khác đang ẩn núp trong bóng tối —— Shiva.
‘Tư lệnh, ngươi có cảm giác không... thể lực của chúng ta dường như đang tiêu hao nhanh hơn?’ Lư Hồ nói trong bóng tối.
Thiên Cẩu thôn phệ mặt trăng, hiện tại bên ngoài nhà máy là một màu đen kịt.
Thiên Chiếu không chỉ giao thủ với ban giám đốc, mà còn đang giao thủ với Nguyệt Đồng.
Mà để ánh trăng không trở thành vũ khí, Thiên Chiếu đã sử dụng Thiên cẩu thực nguyệt.
Nhưng hiển nhiên, một con Thiên Cẩu không chặn được mặt trăng, thế là Thiên Chiếu triệu hoán cả một bầy.
Tư lệnh đáp lại trong bóng tối:
‘Lư Hồ, chuyên tâm một chút, coi chừng xung quanh, hẳn là quy tắc của Quan chấp chính đã có hiệu lực.’ ‘Quy tắc hiện tại, rất có thể liên quan đến bóng tối.’ Tư lệnh nói đúng.
Quan chấp chính là nghề nghiệp lịch cũ của Shiva. Đây cũng là chuyển chức cao nhất của nghề nghiệp Luật sư.
Trong tất cả các nghề nghiệp lịch cũ, Quan chấp chính đều là nghề nghiệp siêu cường hàng đầu.
Có thể sánh ngang với Quan chấp chính là chuyển chức cao nhất của Chính khách —— Tổng thống.
Luật sư có thể cấm một số hành vi nhất định, trên chiến trường, thông qua việc tự ràng buộc mình để ràng buộc đối phương.
Ví dụ như ‘Nơi đây cấm chỉ làm ồn ào’, một khi quy tắc có hiệu lực, tất cả mọi người sẽ phải im lặng.
Nhưng Luật sư chỉ có thể làm được việc cấm chỉ. Còn Quan chấp chính thì có thể sáng tạo ra quy tắc.
‘Trong bóng tối, sức mạnh của nhân loại sẽ từ từ suy giảm, nội tâm nhân loại sẽ sinh sôi bóng tối.’ ‘Trong bóng tối, vật triệu hồi sẽ trở nên hung ác hơn, bọn chúng sẽ hấp thu sức mạnh hắc ám, quên đi đau đớn.’ ‘Ta lấy bóng tối làm bức tường ngăn cản, hạn chế bất kỳ kẻ nào rời đi.’ Khi trận chiến đấu này bắt đầu, trong năm cái đầu của Shiva, có ba cái đầu đã mở miệng nói chuyện.
Mỗi cái đầu phụ trách một quy tắc.
Shiva, người với năng lượng cao nhất đủ sáng tạo năm quy tắc, đúng là một hỗ trợ thần thánh.
Bản thân Shiva không ra tay, nhưng việc cải tạo chiến trường của hắn đã đặt Thiên Chiếu vào thế bất bại.
Lúc này, ánh trăng bị bầy Thiên Cẩu thôn phệ, ánh sáng không cách nào chiếu rọi xuống mặt đất —— Theo quy tắc của Quan chấp chính có hiệu lực, và quy tắc không ngừng được khắc sâu thêm...
Phần thắng thuộc về phe Tần Trạch sẽ ngày càng thấp.
Mà các sinh vật thần thoại vẫn đang không ngừng xuất hiện.
Ngưu Quỷ trông như nhện chỉ là đội quân tiên phong.
Rất nhanh, Bát Kỳ Đại Xà, Cửu Vĩ Yêu Hồ, Lôi Thú, Dạ Xoa Quỷ, Quỷ Tri Chu, Heo Vòi, vân vân các sinh vật trong thần thoại, sẽ lần lượt xuất hiện.
Tư lệnh cũng trong quá trình này triệu hồi vong linh.
Sáu thành viên ban giám đốc ngày trước đã đến chiến trường.
Trong khoảnh khắc này, một mình Tư lệnh có thể nói là đã xoay chuyển tình thế, hắn và các vong linh của hắn bao trùm toàn bộ chiến trường.
Bởi vì vong linh cũng thuộc đơn vị triệu hồi... nên được hưởng sự gia trì mà màn đêm này mang lại.
Sáu thành viên ban giám đốc này đều vô cùng cường đại. Vào lúc Lam Úc và Ái Lệ Ti đang cuống quýt đối phó với Ngưu Quỷ, các vong linh được triệu hồi đã mạnh mẽ cứu viện!
Lam Úc khiếp sợ nhìn những vong linh này, sức chiến đấu cá thể của chúng dường như còn mạnh hơn cả chính mình không ít...
Cuối cùng cũng ý thức được vì sao Tư lệnh lại mạnh như vậy.
Thế cục chiến trường lại một lần nữa thay đổi theo việc Tư lệnh dùng ra năng lực Thủ Mộ Nhân.
Nhưng ưu thế này rất nhanh lại bị đảo ngược.
Bởi vì những sinh vật thần thoại mới vẫn đang tiến vào chiến trường...
Bên ngoài chiến trường tối tăm, Thiên Chiếu nói:
‘Có muốn tiến vào chiến trường, bắt lấy kẻ mà Tư Mã Ý nhắc tới không? Chúng ta cứ dựa vào bản lĩnh của mình mà đoạt lấy.’ Hai cái đầu lâu chưa định ra quy tắc của Shiva nhìn về phía Thiên Chiếu.
Lúc này Thiên Chiếu đang trong dáng vẻ một Đại Thần Quan, nhưng thần bào lại đen kịt một màu.
‘Mọi người chỉ là đùa giỡn thôi, nếu làm thật, ban giám đốc đã không để đám tiểu bối kia đến.’ ‘Ngươi hẳn là cảm nhận được rồi chứ, kẻ kia cũng đã tới. Hắn ở đây, kết cục của chúng ta là phải dùng đến hình thái lịch cũ, nếu không căn bản không phải đối thủ của hắn.’ Ánh mắt Shiva sâu thẳm:
‘Đây là cuộc chiến giữa Tư Mã Ý và Tần Trạch. Chúng ta... chỉ là một đám người xem mà thôi.’ Thiên Chiếu đồng ý với cách nói này, nhưng cảm thấy có chút nhàm chán:
‘Hiếm thấy thật, còn có hai sát thủ hoàng đế, thật muốn giết bọn hắn đi.’ Lúc nói chuyện, Thiên Chiếu nhìn về phía bầu trời.
Bầu trời đêm đen kịt một màu, không thấy trăng sáng đâu.
Điều này có nghĩa là năng lực của Nguyệt Đồng đã bị hắn khóa chặt.
Hoặc cũng không phải là khóa chặt. Mà là không ngừng triệu hoán Thiên Cẩu, tạo thành tấm khiên ngăn cách ánh trăng.
Đồng thời, dưới bóng tối bao phủ, cũng khiến cho một sát thủ hoàng đế khác là Kha Nhĩ không cách nào nhắm bắn chuẩn xác.
Đây cũng chính là Thiên Chiếu, gần như có thể nói, một mình Thiên Chiếu đang đối kháng với tất cả mọi người.
Mà Shiva cũng chỉ ra tay đôi chút, chứ không vận dụng toàn lực.
Nếu không, các quy tắc Shiva sáng tạo ra sẽ không ‘ôn hòa’ như vậy.
Tất cả những điều này là bởi vì Thiên Chiếu và Shiva cũng chỉ đến để trợ trận.
Bọn họ không thể nào hoàn toàn bung hết sức, nếu không... trong bóng tối, còn có những thợ săn khác...
Trong bóng tối còn có sự giúp đỡ khác.
Chính vì biết điểm này, Tư lệnh mới nhận ra rằng trận chiến đấu này không cần phải lo lắng quá mức.
Hai bên giằng co, tình huống có thể xảy ra giao chiến phần lớn là khi một bên mạnh, một bên yếu.
Nếu như người kia không tới, Tư lệnh cho rằng, lúc này đại quân thần thoại của Thiên Chiếu sẽ không vào sân chậm rãi như vậy.
Thủ đoạn mạnh nhất của Thiên Chiếu là triệu hoán ‘Thiên Cung’.
Nhưng Thiên Chiếu cũng không sử dụng nó.
Mà mặc dù giờ phút này Tư lệnh cảm thấy một số quy tắc trong bóng tối đang làm suy yếu bọn họ...
Nhưng những quy tắc này quá chậm chạp, nếu Shiva thật sự nổi điên, quy tắc cũng sẽ không dễ chịu như vậy.
Đối phương đang nương tay.
Bởi vì phe mình cũng chưa xuất động vũ khí đỉnh tiêm. Người kia vẫn luôn ẩn mình.
Hai bên đều lo lắng việc kẻ nào đó xuất hiện sẽ dẫn đến trận chiến đấu này trở nên quá kịch liệt...
Thế là, tất cả mọi người chỉ làm cho có lệ.
Nhưng dù vậy, ngoại trừ Tư lệnh, các thành viên ban giám đốc khác đều rất chật vật.
Lam Úc, Ái Lệ Ti, và cả Lư Hồ theo phong cách thích khách, trong quá trình đối phó Ngưu Quỷ, đều đặc biệt chật vật.
Có thể thấy rằng, thành viên ban giám đốc bình thường muốn đối mặt với Ngũ Thần thì chênh lệch vẫn còn quá lớn.
Lam Úc có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, nhưng khi đối mặt với những vật triệu hồi này, rất nhiều năng lực đối phó với người của hắn đều tỏ ra không mấy hiệu quả.
Thể lực của Ngưu Quỷ quá mạnh mẽ, Lam Úc muốn chém giết chúng cũng phải tốn rất nhiều công sức.
Hắn thậm chí rơi vào trạng thái mệt mỏi tự vệ.
Giống như một đấu sĩ bò tót, bị vây giữa hàng chục con bò đấu hung hãn trong sân đấu, chỉ có thể làm mỗi việc né tránh.
Năng lực hôm nay của Ái Lệ Ti bị giới hạn bởi nhân vật đang đóng vai, mặc dù năng lực khiến cánh tay mọc ra trên người đối phương rất mạnh...
Nhưng thật đáng tiếc, cấu tạo của Ngưu Quỷ quá đặc thù, càng đừng nói đến các sinh vật thần thoại xuất hiện sau đó, con nào con nấy đều trừu tượng.
Sức mạnh của cánh tay rất có hạn, nàng muốn chặn đánh giết Ngưu Quỷ cũng rất tốn thời gian.
Lư Hồ là cảnh sát chìm, nhờ vào vật phẩm lịch cũ ‘linh hồn chủy thủ’ ngược lại lại là người có hiệu suất cao nhất.
Nhưng tác dụng phụ của linh hồn chủy thủ cũng khiến cho lớp ‘thường phục’ bảo vệ thân xác hắn xuất hiện vết rách.
Nhiều lần, Lư Hồ đều suýt chút nữa bị vật triệu hồi phát hiện.
Ba người này, với tư cách là thành viên ban giám đốc, thực lực cường đại, nhưng khi đối mặt với sinh vật thần thoại, đều đánh có phần chật vật gian khổ.
Chỉ có Tư lệnh là ung dung thành thạo.
Nhưng Tư lệnh cũng biết, Ngũ Thần đều chưa tung hết sức, bọn họ chỉ là những thằng hề... trong lĩnh vực của Ngũ Thần.
Ngũ Thần không tung hết sức, là vì không cần phải làm vậy, cũng là vì bọn họ lo lắng một người khác sẽ ra tay.
Tóm lại, đều không liên quan đến đám người Tư lệnh. Điều này cũng khiến Tư lệnh cảm thấy rất bất đắc dĩ.
Cuối cùng, tay phân định thắng bại trên chiến trường nằm ở Tần Trạch và Tư Mã Ý...
Thời gian quay lại trước khi khai chiến.
Trước khi chính thức đi săn Tư Mã Ý, Tần Trạch cùng Tư lệnh và Kha Nhĩ đều đã suy diễn một lượt những tình huống có thể xảy ra đêm nay.
Cuối cùng, Tần Trạch nói:
‘Nếu Tư Mã Ý không ở phía sau màn mà bước ra tiền tuyến, ta dù yếu hơn Tư Mã Ý một bậc, nhưng chưa chắc đã không có khả năng đi săn hắn, ta nắm được nhược điểm trí mạng của hắn.’ ‘Cho nên... Nếu những đại nhân vật kia xuất hiện, chúng ta không cần đối phó họ, chỉ cần tranh thủ cơ hội để ta và Tư Mã Ý đơn độc quyết đấu.’ Tư lệnh và Kha Nhĩ đều rất hoài nghi:
‘Tư Mã Ý là cảnh giới Thiên Nhân, ngươi có nắm chắc không?’ ‘Dù sao cũng phải thử xem.’ Tư lệnh nói:
‘Nếu ngươi gặp nguy hiểm tính mạng thì sao? Đến lúc đó chúng ta cũng không thể tiếp tục đứng ngoài quan sát chứ?’ Tần Trạch nói:
‘Ta có thủ đoạn thoát thân, Tư Mã Ý cũng chắc chắn có thủ đoạn thoát thân.’ ‘Trong lần chiêu mộ trước, cả ta và Tư Mã Ý đều không sử dụng thủ đoạn chạy trốn của bản thân.’ Kha Nhĩ nhíu mày:
‘Cho nên, kết quả cuối cùng của trận đi săn này... là Tư Mã Ý hoặc ngươi đều chạy thoát thành công? Thế thì chẳng phải là không có ý nghĩa gì sao?’ Tần Trạch lắc đầu:
‘Không phải không có ý nghĩa, bởi vì Tư Mã Ý... trốn không thoát!’
Một bên khác, Tư Mã Ý và Ngũ Thần của Anh Linh Điện cũng có cuộc đối thoại tương tự.
‘Nếu chúng ta dùng toàn lực, kẻ kia chắc chắn cũng sẽ xuất hiện. Hắn mới là người trong công ty hiện có thể áp chế được người của chúng ta.’ ‘Tư Mã Ý, chúng ta không thể nào xảy ra xung đột kịch liệt với kẻ kia ở thế giới hiện thực được.’ Người nói chuyện là Thiên Chiếu.
Tư Mã Ý đáp:
‘Không cần dùng toàn lực đâu, Thiên Chiếu đại nhân, Shiva đại nhân, hai vị chỉ cần làm một việc, đó là kiềm chế những người khác ngoài Tần Trạch. Ta chỉ cần một cơ hội, một cơ hội được đơn độc quyết đấu với Tần Trạch.’ ‘Đến lúc đó, Tần Trạch sẽ thuộc về ta, những bảo bối trên người hắn, ta nguyện ý giao toàn bộ cho hai vị ngài.’ ‘Đồng thời, những bí mật mà Tần Trạch biết, ta cũng sẽ dùng năng lực của ta để moi ra toàn bộ.’ ‘Ta có thể cam đoan với ngài, bất kể là năng lực của ta hay bí mật của Tần Trạch, đều đáng giá để hai vị ngài giúp ta một lần.’ Một cái đầu của Shiva bỗng nhiên mở miệng:
‘Lỡ như ngươi thua thì sao?’ ‘Không, ta sẽ không thua, mặc dù Nhà sử học không phải là nghề nghiệp chiến đấu, nhưng ta đã bước vào cảnh giới Thiên Nhân. Ký ức chính là sức mạnh của ta. Nếu như nhiệm vụ lần này thất bại, con đường vô tận chấm dứt, ta cũng nguyện ý thực hiện lời hứa, vì hai vị ngài mà cống hiến sức mạnh của ta.’ Tư Mã Ý tỏ ra đặc biệt tự tin.
Theo Ngũ Thần thấy, một nghề nghiệp hiếm có ở cảnh giới Thiên Nhân hoàn toàn không có lý do gì để thua một người ở cảnh giới Quỷ Thần.
Lúc này, Tư Mã Ý chỉ tiết lộ một phần bí mật của Tần Trạch.
Nhưng chuyện liên quan đến việc Tần Trạch là nam nhân của Nữ Oa, và việc Tần Trạch giết chết Trị Thần, Tư Mã Ý vẫn còn giấu diếm vì tư tâm riêng, không hề nói ra.
Tư Mã Ý vững tin rằng, bản thân Tần Trạch còn đáng giá hơn tất cả đạo cụ trên người hắn.
Mục đích của hắn chính là Tần Trạch.
Đi săn Tần Trạch, sửa đổi triệt để ký ức của Tần Trạch, đến lúc đó, Tần Trạch sẽ trở thành một phân thân khác của chính mình.
Dù cho chỉ là một nửa linh hồn ở trên người Tần Trạch cũng không sao.
Nói cho cùng, chẳng qua cũng chỉ là một cái ta khác mà thôi.
Về phần Ngũ Thần, việc bọn họ cần làm chỉ là tạo cho chính mình một cơ hội có thể đơn độc đối đầu với Tần Trạch là được...
Vùng ngoại ô thành phố Lâm Tương.
Kha Nhĩ nhíu mày, chuyển bộ đàm sang kênh khác:
‘Nguyệt Đồng, không có mặt trăng ngươi liền không thể hiện được bản lĩnh à?’ Sát thủ hoàng đế Nguyệt Đồng cũng không để ý đến lời trào phúng của Kha Nhĩ.
Một Chiêm tinh sư đương nhiên không đến mức phải dựa vào mặt trăng, nhưng trận chiến này, theo Nguyệt Đồng thấy, đã đạt đến trạng thái cân bằng.
Nếu lại tung thêm sức, rất có thể sẽ phá vỡ sự cân bằng này.
Đám Thiên Cẩu kia, đương nhiên không ngăn được một sát thủ hoàng đế.
Nguyệt Đồng nói:
‘Nếu ngươi cảm thấy mình mạnh lắm, Kha Nhĩ, ngươi có thể rời khỏi chiến trường đi tìm Shiva chơi đùa thử xem.’ Kha Nhĩ cười nói:
‘Anh Linh Điện rất mạnh, nói thật, hôm nay ta coi như đã hiểu rõ chênh lệch giữa chúng ta và Ngũ Thần.’ ‘Vậy nên kẻ kia của ban giám đốc, rốt cuộc đáng sợ đến mức nào? Có thể khiến cho cả Thiên Chiếu và Shiva cũng tình nguyện làm khán giả?’ Nguyệt Đồng không nói gì.
Bọn họ đều là người xem, kẻ quyết định hướng đi của trận chiến này không phải bất kỳ ai trong số những đại nhân vật này.
Mà là hai tiểu nhân vật, một người là tiểu nhân vật đường đường chính chính.
Bởi vì hắn trở thành lịch cũ giả cũng mới chỉ hơn mười ngày.
Người còn lại thực ra không thể coi là tiểu nhân vật, nhưng mọi người không nhớ được hắn, bởi vì lịch sử đã bị hắn sửa chữa nhiều lần.
Các sinh vật thần thoại của Thiên Chiếu bị thành viên ban giám đốc kiềm chế, nhưng đồng thời cũng kiềm chế ngược lại các thành viên ban giám đốc.
Kha Nhĩ và Nguyệt Đồng, hai sát thủ hoàng đế cũng không thể nào xuất hiện tác chiến chính diện.
Cục diện lúc này đạt đến một sự cân bằng vi diệu.
Thế là —— Cuộc quyết đấu thuộc về Tần Trạch và Tư Mã Ý bắt đầu.
Tại rìa chiến trường, Tần Trạch đang chạy trốn bắt đầu chậm dần bước chân.
Tư Mã Ý đang truy kích cũng lộ ra nụ cười dữ tợn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận