Ô Long Sơn Tu Hành Bút Ký

Chương 175: Nữ quỷ

**Chương 175: Nữ quỷ**
Đưa tiễn Trương Tiểu Kim, Lưu Tiểu Lâu bồi hồi rất lâu ở chỗ sơn môn.
Mặt trời chiều ngả về tây, kéo dài bóng hình hắn, mãi đến tận sườn núi bên kia.
Chu Đồng đứng hầu trước phòng trúc, cẩn thận từng li từng tí, tiến lên phía trước vài bước, nhìn mặt hắn một lát rồi hỏi: "Chưởng môn..."
Lưu Tiểu Lâu bị tiếng gọi này làm cho bừng tỉnh, nói: "Mấy ngày nay ta muốn ra ngoài thăm bạn, ngươi hãy bảo vệ tốt sơn môn, đừng để người xông sơn."
Chu Đồng gật đầu đáp ứng: "Vâng."
Lưu Tiểu Lâu thần niệm khẽ động, liền khởi động toàn diện Hộ Sơn Đại Trận, Chu Đồng chỉ cảm thấy dưới chân dường như khẽ run lên, cả tòa Càn Trúc Lĩnh đều phát sinh một chút biến hóa, không nói rõ được cũng không tả rõ được, giống như trước mắt bị phủ một tầng lụa mỏng trong suốt cực kỳ nhạt. Nhưng rất nhanh, ngay cả tầng lụa mỏng này cũng biến mất không thấy, tất cả dường như không có gì thay đổi.
Có gia nghiệp rồi, rất nhiều chuyện đều có liên lụy, tỷ như hành động mở ra toàn diện Hộ Sơn Đại Trận này, mỗi ngày chỉ riêng duy trì trận bàn vận chuyển đã phải tiêu hao một khối linh thạch. Đây vẫn là trong tình hình không có ngoại địch xông sơn, nếu như lại tới một tu sĩ cấp bậc như Lư Nguyên Lãng xông sơn, số lượng linh thạch hao tổn ít nhất phải tăng gấp đôi!
Cho nên nói vẫn phải kiếm linh thạch a, chút linh thạch vốn liếng này của chính mình, còn chưa đủ duy trì một năm. Nếu ngày nào đó yêu cầu rời núi dài ngày, hoặc là bất đắc dĩ phải rời núi dài ngày — tỷ như lần trước xâm nhập Thập Vạn Đại Sơn, đi ba năm, vậy thì Càn Trúc Lĩnh sẽ càng hỏng bét hơn so với trước kia. Bởi vì trước kia, không ai biết đến Càn Trúc Lĩnh, bây giờ Càn Trúc Lĩnh lại có chút danh khí.
Nghĩ tới đây, hắn lại có chút đau lòng phần chia hoa hồng vừa mới đưa cho Trương Tiểu Kim, đây chính là linh thạch có thể duy trì đại trận vận chuyển hai mươi ngày!
Trong ánh mắt kính sợ của Chu Đồng, Lưu Tiểu Lâu tay áo phiêu dật, hướng về phía tây bắc bước đi.
Thoạt đầu còn duy trì phong thái tiên phong đạo cốt, không nhanh không chậm, ung dung có thừa, nhưng khi vòng qua hai tòa khe núi, ở nơi mà người khác — chủ yếu là Chu Đồng, không thể nhìn thấy, trong lòng hắn cũng bắt đầu hốt hoảng. Luôn có một loại ảo giác, giống như hai huynh muội Bắc Mang Tông đã tìm tới cửa, bây giờ đang chuẩn bị bái sơn ngay trước sơn môn vậy.
Thế là dưới chân hắn không tự chủ được liền bắt đầu phát lực, rất nhanh, từ tay áo phiêu dật biến thành cuốn tay áo chạy gấp.
Khi chạy gấp, lại cảm thấy sau cổ có ý lạnh ẩn ẩn, tựa như quỷ hồn quấy phá, bất giác rùng mình, nổi da gà điên cuồng, thế là dưới chân càng thêm phát lực, chạy vội nhanh chóng, hiếm thấy trong đời.
Trong nhất thời, vội vã như chó, luống cuống như cá.
Cứ thế một hơi chạy đi hơn ba mươi dặm, vòng qua tây bắc Ô Long Sơn, vung Càn Trúc Lĩnh ra mười mấy tầng núi, lúc này mới thở phào một hơi, chậm dần bước chân, nghỉ ngơi một chút.
Mẹ kiếp, Bắc Mang Quỷ Tông này, dọa người thật!
Nghe nói ban đêm là thiên hạ của quỷ hồn thuật tu sĩ, Lưu Tiểu Lâu cũng không dám đi đêm, tìm một chỗ sơn động chui vào trốn đi, đợi đến khi trời sáng mới bắt đầu lại hành trình.
Lại đuổi theo một ngày đường, cuối cùng, hắn lần nữa đi tới bắc Hổ Sơn.
Hắn không đi nơi khác, liền đi đến vách núi, nơi trước kia đấu pháp cùng "nữ tặc" à không, cùng "nữ quỷ" kia, ở đó quan sát địa hình một lát.
Sau đó bắt đầu động thủ, dựng phòng trúc trên một sườn đất bên cạnh vách núi tây bắc.
Rất nhanh, một phòng trúc nho nhỏ được dựng thành, hắn liền chặt bớt cành cây, bụi cây xung quanh phòng trúc, dọn dẹp ra một khoảng đất trống, đốt lửa trại lên, khiến cho chỗ ở tạm thời này trở nên nổi bật.
Địa thế lại cao, lại có lửa trại, như thế liền dễ dàng bị tìm được.
Bây giờ không sợ nữ quỷ không tìm được mình nữa.
Đương nhiên, ngoài phòng trúc, còn phải chuẩn bị một số thứ khác trong đêm.
Ví dụ như hiện trường bện mấy dây leo thật dài, thả xuống từ đỉnh núi; ví dụ như đi tới đi lui dưới đáy vực, giẫm ra một con đường mòn cố ý; lại ví dụ như dọn dẹp những nơi bụi cây cỏ dại mọc um tùm, dọn dẹp cho đến khi có thể trông thấy bùn đất....
Những chuẩn bị này làm xong, hắn liền bắt đầu lặp lại những động tác liên miên bất tận mỗi ngày:
Buổi sáng, từ đỉnh núi chậm rãi thả dây leo xuống, vừa thả dây leo, vừa đung đưa trên vách đá dựng đứng, thả xong ba sợi dây leo, đều đung đưa một lần xong, thì đã đến trưa.
Đơn giản ăn một chút gì đó, nghỉ ngơi một chút, buổi chiều đi giẫm đường mòn, vừa giẫm vừa dùng gậy gạt cỏ, giẫm qua ba lần xong, lại thử phát triển ra xa hơn, giẫm ra đường mòn mới.
Sau khi ăn cơm tối xong, giơ bó đuốc, lại đi một vòng toàn bộ địa phương, sau đó trở lại phòng trúc ngồi xuống, tay cầm linh thạch tu hành.
Ngày hôm sau tỉnh lại, hắn tiếp tục đi thả dây leo, từ đỉnh núi xuống phía dưới một trượng, thả dây leo đi ngang, sau đó tiếp tục hạ xuống một trượng, tiếp tục đi ngang, buồn bực ngán ngẩm lại xuống một trượng, tiếp tục đi ngang....
Một thanh âm trong trẻo lạnh lùng bỗng nhiên từ trên đỉnh đầu truyền đến: "Ngươi có mệt không?"
Lưu Tiểu Lâu giật nảy mình, da đầu tê dại, thiếu chút nữa buông lỏng dây leo rơi xuống.
Ngẩng đầu nhìn lên, trên vách núi nhô ra một khuôn mặt, chính là mặt "nữ quỷ" Bắc Mang Tông kia, tuy là thanh tú không tầm thường, giờ phút này xem ra lại có thêm mấy phần tái nhợt, nhất là khi tóc dài xoã xuống, che khuất nửa gương mặt.
Giống như lần trước, chính mình vẫn không cách nào cảm nhận được khí tức của nữ quỷ này trước, khiến nàng lặng yên không một tiếng động xuất hiện lần nữa xung quanh mình trong vòng ba trượng!
Lưu Tiểu Lâu giống như bị làm định thân pháp, bị cố định trên vách đá dựng đứng, giữ nguyên tư thế đi ngang.
Tuy nói chạy đến bắc Hổ Sơn chính là vì đợi nàng, nhưng khi thật sự nhìn thấy, vẫn rất kinh khủng.
Trước khi không biết thân phận, vị phía trên này chính là nữ tặc, khi đấu pháp tuy rất khó giải quyết, nhưng nên bắt là bắt, tuyệt không run tay.
Sau khi biết thân phận, vị phía trên này chính là nữ quỷ, đừng nói đấu pháp, chỉ gặp nàng một chút thôi đã thấy trong lòng bỡ ngỡ — bản chưởng môn không muốn tương lai vào ở trong kỳ phiên hoặc trong ấm a!
Hai người đối mặt thật lâu, nữ quỷ lại lên tiếng: "Đã tìm thấy chưa?"
Lưu Tiểu Lâu vô thức lắc đầu, vẫn không nói chuyện, mỗi một sợi gân trên thân đều căng cứng, tùy thời chuẩn bị chạy trốn.
Nữ quỷ tiếp tục nhìn Lưu Tiểu Lâu, không biết nhìn nhau bao lâu, cuối cùng nói: "Xuống dưới nói chuyện."
Hai người cùng nhau rơi xuống đất, sau khi rơi xuống, nữ quỷ hỏi: "Ngươi bị câm à?"
Lưu Tiểu Lâu ho khan một tiếng: "Không phải."
Nữ quỷ lại hỏi: "Thạch son Ngọc Hoàn thật sự không ở chỗ ngươi?"
Lưu Tiểu Lâu gật đầu: "Ta không biết thạch son ngọc là gì, trước kia cũng chưa từng thấy qua thạch son ngọc."
Nữ quỷ nghi ngờ đánh giá Lưu Tiểu Lâu, từ đầu đến chân, lại từ chân đến đầu: "Ngươi chắc chắn chứ?"
Lưu Tiểu Lâu giải thích: "Nếu như tôn giá mất thứ gì đó, có lẽ là do bố trí đấu pháp kịch liệt lúc ấy. Tôn giá còn nhớ y phục lúc ấy...."
Nữ quỷ cau mày: "Im ngay!"
Lưu Tiểu Lâu giang tay ra: "Ta im ngay, ta im ngay.... Vậy thì ta tới tìm hai ngày, xem xem có phát hiện gì không."
Nữ quỷ nhìn chằm chằm mặt hắn, giống như đang xem hắn có nói dối hay không, vừa nhìn chằm chằm vừa nói: "Vậy ta hiện tại nói cho ngươi biết thạch son ngọc là cái gì. Ngươi chắc chắn đã thấy qua thi cốt chứ?"
"Đương nhiên."
"Thi cốt dưới trọng áp, nếu như ở nơi âm sát, dưới một loại thiên thời nào đó, sẽ ngưng kết thành đá, khi ngưng kết lại có dầu trơn tích trữ, hoá thành ngọc, đây chính là thạch son ngọc."
"Thì ra là thế."
"Không cần lo lắng, thạch son ngọc của ta không phải thi cốt người biến thành, là thi cốt lân giáp hổ."
"Nói đùa, ta có thể lo lắng cái gì. Ha ha...."
"Lân giáp hổ xuất xứ từ đông âm cốc ở Bắc Mang Sơn, thiện nghệ nuốt u hồn, vậy thì thi cốt của nó biến thành thạch son ngọc, có thể phong cấm u hồn."
"Cho nên, trong thạch son Ngọc Hoàn của ta, phong cấm mười tám âm hồn, nếu như tìm thấy, tuyệt đối đừng làm vỡ bình."
....
"Đúng rồi, còn một việc nữa, lúc giúp ta tìm, nhất định phải cẩn thận, hồn chú phong cấm Ngọc Hoàn có hiệu quả một trăm ngày, ta nhớ được từ ngày hạ chú tính lên, còn có bảy ngày nữa sẽ tự mình giải khai, cho nên chúng ta nhất định phải tìm được trong vòng bảy ngày!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận