Ô Long Sơn Tu Hành Bút Ký

Chương 168: Đích thân lên làm gì thêm thân

**Chương 168: Kết thân thêm làm gì?**
Thần Vụ Sơn, phía Đông Bắc mười lăm dặm, khe Tê Tâm, Tê Tâm sơn trang.
Tòa sơn trang này chiếm diện tích không nhỏ, chừng hơn bốn mươi mẫu, bao trọn cả nửa đoạn trên của khe núi, lớn nhỏ lầu các hơn năm mươi gian, cư trú hơn trăm người.
Đều là tộc nhân Tống thị.
Với tư cách là thế gia phụ thuộc của Tô Gia ở Thần Vụ Sơn, Tống Gia có nhiều điểm khác biệt so với các thế gia khác. Cho tới bây giờ, bọn họ vẫn như cũ ở vào thế gia đời thứ nhất. Mà Vân Gia của Bạch Vân sơn trang, Hùng Gia của Hoa Câu và những nơi khác, ít nhất đã là đời thứ ba trở lên.
Sơn trang không có tường ngoài, men theo triền khe núi kéo dài vào trong, lầu các đình đài hoặc là nằm sát ven nước, hoặc là dựa lưng vào núi, hoặc là ẩn mình trong rừng, hoặc là lộ ra nơi đỉnh núi, nhìn rất hài hòa và tự nhiên.
"Đây là Tê Tâm thư xã của nhà ta, ngày thường có bảy, tám đứa trẻ ở trong này đọc sách, đều là hàng con cháu của lão phu."
"Tống bá dạy dỗ hậu bối rất có phương pháp, vãn bối bội phục."
"Đây là đình mò cá, lão phu thích câu cá ở nơi này. Vốn dĩ không có tên này, nhưng có một dạo trong đầm cá béo nhiều vô kể, đám con cháu trực tiếp dùng chậu xuống mò cá, cho nên mới đổi tên như vậy."
"Tưởng tượng tình cảnh ngày đó, quả nhiên thú vị, tên này đặt rất hay."
"Rừng phía sau là diễn võ trường của Tống Gia ta, con cháu bình thường ở bên kia luyện tập đạo pháp."
"Không biết Tống thị có mấy người nhập đạo rồi?"
"Lão phu hổ thẹn, trong đám hậu bối đệ tử của ta, chỉ có một đứa cháu vào được cửa tu hành."
"Vãn bối nói cửa tu hành, là cửa tu hành trên giang hồ, Luyện Khí tầng hai coi như đã vào."
"À, vậy thì tính là gì? Nếu tính như vậy, có bảy đứa trẻ hàng con cháu."
"Vậy nhưng so với Vân Gia và Hùng Gia còn mạnh hơn."
"Không bằng, Vân Gia và Hùng Gia đều là thế gia phụ thuộc hạng nhất của Vân Vụ Sơn trang, nội tình thâm hậu, Tống Gia ta có đuổi theo ba mươi năm nữa, sợ là mới có thể miễn cưỡng sánh bằng."
"Thật sao? Vậy thì vãn bối kiến thức nông cạn, ha ha, hổ thẹn."
"Tiểu Lâu, đừng nhìn Tô Gia ở đan hà bốn họ mà xếp ở cuối, xem ra thanh thế không còn được như xưa, kì thực thiếu chính là cao tu Kim Đan trở lên, thậm chí Nguyên Anh, nếu bàn về nội tình và bề dày phía dưới, cũng không thua kém ba nhà còn lại. Một thế gia lớn nhỏ như Tống thị ta, tại Thần Vụ Sơn này cũng chỉ được xếp vào hàng bét mà thôi."
"Bất kể nói thế nào, Tống bá chỉ một người mà đưa Tống thị phát dương quang đại, đưa đến cơ ngơi như ngày hôm nay, vãn bối bội phục sát đất. Năm đó ở Tô Gia, Tống bá chính là người mà vãn bối kính nể nhất trong Tô gia, không có người thứ hai."
"Tiểu Lâu, lão hủ tin tưởng, Tam Huyền Môn của ngươi, tương lai thành tựu nhất định vượt xa Tê Tâm sơn trang của lão phu."
"Điều này vãn bối không dám hy vọng xa vời."
Trong lúc nói chuyện phiếm, lên đến đình giữa lưng chừng núi, sau khi vào đình, có thể thấy được toàn cảnh Tê Tâm sơn trang. Lưu Tiểu Lâu không nhịn được nhìn thêm mấy lần, sau đó nói: "Vậy là Tống bá dùng năm mươi năm, đã tạo dựng nên cơ nghiệp này?"
Tống quản gia lấy ra ấm trà chén trà, vừa pha trà, vừa trả lời: "Từ khi lão thái gia phong cho ta khe Tê Tâm này mà tính, thì là năm mươi năm chẵn, nếu là từ khi chân chính quản lý xây dựng Tê Tâm sơn trang, thì là bốn mươi sáu năm."
Lưu Tiểu Lâu hỏi: "Vậy là năm mươi năm sau, Tô Tô cũng sẽ giống như Tống bá, lập nên sơn trang thuộc về nàng, biến thành một thế gia nữa dưới trướng Tô Thị?"
Tống quản gia gật đầu nói: "Nếu như không có gì bất ngờ, nàng so với lão hủ còn cần ít thời gian hơn, có lẽ ba mươi năm, thậm chí hai mươi năm? Lão hủ bằng tuổi nàng lúc này, mới vừa vào Luyện Khí trung kỳ."
Lưu Tiểu Lâu có chút vui mừng, lại có chút mất mát: "Ta cũng không nghĩ tới thiên phú của nàng sẽ tốt như vậy."
Tống quản gia nói: "Chúng ta tất cả mọi người đều không có nghĩ đến, trước kia cứ cho rằng, Ngũ Nương bên người có thể thành tài sẽ là Tiểu Hoàn, ai ngờ Tô Tô theo Ngũ Nương đi Đan Hà động thiên về sau, tu hành một ngày ngàn dặm, làm cho người ta phải sợ hãi thán phục. Thế là Tô Gia đem đại lượng tài nguyên đều tập trung trên thân nàng, mấy môn thượng thừa đạo thuật tùy ý nàng lựa chọn, linh đan linh dược tha hồ mà dùng, pháp khí pháp phù chưa từng keo kiệt. Ngũ Nương càng là tự tay chỉ dạy, mười năm, liền từ Luyện Khí tứ tầng thẳng phá Trúc Cơ."
Nói xong, hắn không khỏi cười, có chút bất đắc dĩ: "Tô Gia thật sự là âm thịnh dương suy, đám con cháu nam nhi không có một ai nên người, trái lại đám con gái thì đứa nào đứa nấy xuất sắc. Trước có Nhị nương, lấy chồng ở xa Nhạc Châu, sau có Ngũ Nương, thẳng tiến Kim Đan, lại có Cửu Nương, Trúc Cơ trung kỳ, ngay cả tỳ nữ bên cạnh Ngũ Nương, cũng nhẹ nhàng thoải mái Trúc Cơ thành công, thực sự là khiến người ta. . . Ha ha. . ."
Lưu Tiểu Lâu nhẹ gật đầu: "Vậy thì, Tống bá đã sớm biết, Tô Tô không thể rời bỏ Ngũ Nương, đúng không?"
Tống quản gia nói: "Nàng cùng Ngũ Nương tình như tỷ muội, Ngũ Nương đối với nàng có ân tái tạo, nàng đương nhiên không thể rời bỏ Ngũ Nương. Thực ra coi như không có Ngũ Nương, bắt nàng rời đi nơi này, cũng là khó càng thêm khó, nàng là lớn lên tại Thần Vụ Sơn này, từ nhỏ chưa từng rời khỏi Thần Vụ Sơn, chưa bao giờ rời khỏi sự che chở của Tô Gia, bảo nàng rời đi nơi này đi theo ngươi tới Ô Long Sơn, chẳng phải tương đương với trời sập hay sao?"
Lưu Tiểu Lâu nghiêng đầu suy nghĩ đã lâu, hỏi: "Cùng ngài năm đó giống nhau, đúng hay không?"
Tống quản gia gật đầu: "Không sai, lão hủ năm đó sau khi Trúc Cơ, thực ra cũng có tông môn bên ngoài đến đây thuyết phục, hơn nữa còn là danh môn đại tông, hứa hẹn rất nhiều, nhưng lão hủ chưa từng có nửa điểm dao động, căn bản chưa từng nghĩ tới việc rời đi Thần Vụ Sơn, rời đi Tô Gia, trên điểm này, Tô Tô và lão hủ rất giống nhau, đám gia nô tỳ như chúng ta, sinh ra đã là người của Tô gia, c·hết rồi, vẫn là ma của Tô Gia... Trà được rồi, Tiểu Lâu nếm thử. Năm đó ở Tinh Vũ Phù Dung Viên trà mà ngươi uống, kém xa loại trà này, ha ha."
Lưu Tiểu Lâu nhấp ngụm trà, căn bản không có tâm tư đi thưởng thức ngon dở trong đó.
Thấy hắn không yên lòng, Tống quản gia nói: "Tiểu Lâu, nói đến, thực ra Tô Tô cũng không có hoàn toàn từ chối việc đi cùng ngươi, ngươi không phải tự mình nói rồi sao? Ý tứ của nàng lúc đó, là hy vọng được như trước kia, cùng ngươi và Ngũ Nương tại..."
Lưu Tiểu Lâu trầm mặc nửa ngày, lắc đầu, Tống quản gia âm thầm thở dài, lại thử nói: "Tiểu Lâu, thực ra còn có một biện pháp, không biết Tiểu Lâu ngươi có nguyện ý hay không cùng Tô Gia kết thân thêm?"
"Cái gì gọi là thân càng thêm thân?"
"Tô Gia có thể chọn một nữ nương thích hợp, gả tới Ô Long Sơn."
"Ai? Cửu Nương à?"
"Cửu Nương. . . Không thể nào, Tiểu Lâu, ngươi cũng biết, Cửu Nương không phải là nữ nhi chân chính của Tô Gia, chuyện chung thân của nàng, Tô Gia chúng ta không làm chủ được. Chúng ta có thể chọn những người khác, tỉ như Thập Thất Nương?"
Lưu Tiểu Lâu nghe xong liền nhịn cười không được: "Thập Thất Nương? Ha ha, ta còn nhớ rõ năm đó nàng thấy ta, hai hàng nước mũi treo ở bên miệng, ha ha. . . . . ."
Tống quản gia cũng cười: "Năm đó nàng còn nhỏ, bây giờ đã trưởng thành rồi."
Lưu Tiểu Lâu lắc đầu nói: "Ta nhớ không lầm, Thập Thất Nương là con gái của Nhị thúc à?"
Tống quản gia nói: "Tuy nói là con của vợ nhỏ, nhưng Lão Gia và Nhị lão gia chưa hề bạc đãi nàng. Hơn nữa nàng cũng có thiên phú tu hành, bây giờ đã là Luyện Khí trung kỳ, tương lai chưa chắc không thể trùng kích Trúc Cơ. Phải biết, Tô Gia âm thịnh dương suy, đây là một loại khí vận, nghĩ đến Thập Thất Nương rất có thể mượn nhờ khí vận này mà Trúc Cơ. . . ."
Lưu Tiểu Lâu cười khổ: "Thôi đi Tống bá, ta khẳng định sẽ không làm như vậy."
"Vậy từ thế gia phụ thuộc tìm xem, có thể tìm người mà ngươi quen thuộc, Vân Ngạo, hắn có một người em gái, tướng mạo mặc dù chưa nói tới tuyệt hảo, nhưng cũng có thể coi là thanh tú, ngươi gặp qua chưa?" Tống quản gia lại đưa ra một ứng viên mới.
Lưu Tiểu Lâu nói: "Tống bá, được rồi, không cần phải như thế, kết thân thêm làm gì? Nói thật, mấy năm ta ở Tô Gia mặc dù trôi qua không được như ý, nhưng xác thực được nhờ Tô Gia rất nhiều, đây là sự thật không thể chối cãi. Cho nên, ta vẫn luôn tự nhận mình là nửa người của Tô Gia. Với thực lực hùng hậu của Tô Gia và danh vọng mà ta xa xa không cách nào với tới, ta không biết hiện tại mình có thể làm gì để giúp Tô Gia, tương lai có thể làm những gì cho Tô Gia, nhưng chỉ cần Tô Gia có gì cần ta tương trợ, cứ mở miệng, ta nhất định dốc hết sức, đương nhiên, là Tống bá mở miệng, hoặc là Tô bá phụ mở miệng."
Tống quản gia nhẹ gật đầu, rót đầy hai chén trà: "Nào, Tiểu Lâu, đạo trà thứ hai so với đạo thứ nhất càng có hương vị, nếm thử."
Bạn cần đăng nhập để bình luận