Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 3372: Hoa Ăn Thịt Người (2)



.bebi{display:-webkit-box;display:-moz-box;display:-ms-flexbox;display:-webkit-flex;display:flex;flex-direction:column}.ct0{-webkit-box-ordinal-group:4;-moz-box-ordinal-group:4;-ms-flex-order:4;-webkit-order:4;order:4}.ct1{-webkit-box-ordinal-group:0;-moz-box-ordinal-group:0;-ms-flex-order:0;-webkit-order:0;order:0}.ct2{-webkit-box-ordinal-group:1;-moz-box-ordinal-group:1;-ms-flex-order:1;-webkit-order:1;order:1}.ct3{-webkit-box-ordinal-group:3;-moz-box-ordinal-group:3;-ms-flex-order:3;-webkit-order:3;order:3}.ct4{-webkit-box-ordinal-group:2;-moz-box-ordinal-group:2;-ms-flex-order:2;-webkit-order:2;order:2}.ct5{-webkit-box-ordinal-group:6;-moz-box-ordinal-group:6;-ms-flex-order:6;-webkit-order:6;order:6}.ct6{-webkit-box-ordinal-group:5;-moz-box-ordinal-group:5;-ms-flex-order:5;-webkit-order:5;order:5}Cô nương bị Diệp Tiểu Mộc ngăn cản, ntỗ ℓực quay đầu bỏ đi, Diệp Tiểu Mộc trực diện nhìn thấy cô, càng thêm xác định, một tay đè bả vai cô, thừa dịp chưa kịp phòng bị kéo khẩu trang xuống.

Driệp Tiểu Mộc ngây ngẩn cả người ngay tại chỗ.

Tô Yên xông ℓại, vừa nhìn thấy mặt cô nương kia, nhất thời che miệng. “Dì...”

“Mẹ ℓà mẹ con mà!” Diệp Tiểu Mộc cũng rất tủi thân, dù sao cũng sinh sống cùng nhau mười mấy năm, cho dù có mang khẩu trang, chỉnh giọng nói, bản thân ngay từ mới bắt đầu đã cảm thấy khả nghi.

Đám người Diệp Thần và Thu Phong liếc nhìn nhau, đều cảm thấy không biết nói gì, tại sao có thể có người của quan phủ lăn lộn vào trong đội ngũ của bọn họ, còn là mẹ của Diệp Tiểu Mộc... Nhưng mà mẹ của hắn nhìn lại rất trẻ trung, gương mặt đẹp vóc người cũng đẹp, nhìn giống như cô nương mới hơn hai mươi tuổi. Rất nhiều người không nhịn được nhìn thêm mấy lần.

“Được rồi được rồi, con không nên lôi thôi nữa, mẹ đã tới rồi, con để mẹ đứng ở nơi này là được, đi làm chuyện của mình đi.” Tạ Vũ Tình phiền toái khoát khoát tay với hắn, không hề đoái hoài tới hắn.

Vì vậy sự tình tiếp tục...

Có người kiến nghị trước tiên thu gom những thi thể này lại, sau đó điều tra hồ nước, nhìn xem phía dưới có vật gì, vì sao tà khí vẫn luôn cường liệt.“Khụ, mẹ tới, để phá án... Không phải lúc nãy đã nói, gần đây vùng này không ít người mất tích, mẹ tới điều tra chuyện này.”

“Vậy làm sao mẹ biết...”

“Bên mẹ cũng có tình báo, hoài nghi có liên quan đến tôn giáo thần bí nào đó, vừa lúc nghe Lão Quách nói con muốn đến bên này, mẹ liền hoài nghi không biết hai chuyện có quan hệ gì hay không, một đường đi theo con, đúng dịp thấy nhiều người như vậy đều là tự phát đi tới, rất nhiều người không quen nhau, nên mẹ cũng lăn lộn vào được.”

Tạ Vũ Tình nói xong, bất đắc dĩ nhún vai, xoay người chào hỏi Tô Yên.“Dì, con cũng thật sự không ngờ được, dì lại ở nơi này... À, nhất định là dì cũng lo lắng cho Tiểu Mộc, muốn cùng tới xem sao.”

Tạ Vũ Tình thân thiết đưa mắt nhìn cô, “Người trẻ tuổi thích chơi đùa như vậy, nếu không phải tôi ép hỏi Lão Quách, hắn vẫn một mực không nói cho tôi biết.”

“Mẹ, lúc trước... Mẹ đều nhìn thấy toàn bộ?”

“Đúng vậy, con thật là lợi hại, lúc trước thiếu chút nữa tặng mạng cho người ta!”Ban nãy khi hắn đối phó tượng đá ma quỷ kia, những gì trải qua, nếu Tạ Vũ Tình ở đây, không biết thế giới quan của cô có thể chịu đựng trùng kích như vậy hay không.

“Mẹ làm cảnh sát nhiều năm như vậy, có cái gì chưa từng gặp, không nói với con những chuyện này nữa…bỏ đi.”

Diệp Tiểu Mộc gãi đầu, còn đang suy nghĩ làm cảnh sát cùng những chuyện này có quan hệ gì... Nguyên Tịch đi tới, thân thiết chào hỏi Tạ Vũ Tình, miệng gọi tiếng dì.

Diệp Tiểu Mộc quay đầu nhìn tả hữu, mới phát hiện tất cả mọi người đang nhìn hai mẹ con bọn họ, nhất thời đỏ mặt, xua tay nói: “Hiểu lầm hiểu lầm, mọi người tiếp tục làm việc đi.”Diệp Tiểu Mộc cả mặt đỏ bừng, đi tới bên cạnh Tạ Vũ Tình, có chút thất thần nhìn cô, “Vậy mẹ có nhìn thấy... ảo giác các thứ... Con biết mẹ không tin điều này, ai nha, con biểu đạt không tốt, chính là...”

“Con lo lắng mẹ bị quỷ hù chết a!”

“Đúng...”

Suy nghĩ Diệp Tiểu Mộc đúng là như vậy, Tạ Vũ Tình là một người thường, đối với quỷ thần các thứ đừng nói không tin, cho dù tin, chỉ cần không thấy tận mắt, cảm giác kia cũng là hoàn toàn khác nhau.Phản ứng đầu tiên của mọi người khi thấy thứ này, chính là đậu móa đây là cái quỷ gì vậy.

Lần này đến người của Đại vu tiên gia tộc cũng có chút giật mình, mọi người toàn bộ tiến đến trước mặt, lấy đèn pin chiếu lên nửa thân dưới của thi thể, phát hiện “cái ống” to lớn này được gắn lên trên đùi thi thể, nhưng mà dính chắc cực kỳ, tựa như đã hòa lại với nhau..

“Làm sao bây giờ?” Không biết ai lên tiếng hỏi một câu, thế nhưng không ai trả lời.

Diệp Thần nói: “Xảy ra chuyện tất có yêu, mặc kệ đây là vật gì, chúng ta rải một ít vôi và lưu huỳnh xuống phía dưới, xem thử trên mặt nước có phản ứng gì, sau khi xác định an toàn mới xuống dưới thăm dò. Các ngươi nghĩ sao?”Vì vậy trước tiên có hai người bắt đầu dùng xẻng lôi kéo thi thể kia lên hẳn trên bờ —— ban đầu chỉ là kéo lên được hơn nửa người. Kết quả kéo đến hơn phân nửa thì không kéo được nữa, hình như có vật gì phía dưới kéo lấy hai chân thi thể này.

Không thể tùy tiện đi xuống dưới nước, vì vậy có người tìm một sợi dây tới, cột vào dưới nách thi thể này, cố sức lôi lên, lần này lôi ra ngoài được một đoạn, một màn khiếp sợ khác thình lình xuất hiện:

Hai đầu gối thi thể trở xuống, hai cái chân lại hợp chung với nhau, nhìn hơi giống như người cá, nhưng đoạn sau không phải là đuôi, mà là một thứ tựa như cái ống thật dài, màu sắc không khác biệt mấy với thân thể, vẫn còn kéo dài đến tận chỗ sâu trong hồ nước.

Một đầu khác vẫn kéo dài đến chỗ sâu trong hồ nước.

Tất cả mọi người không có ý kiến.

Mọi người ℓộ vẻ sợ hãi, cả đám vội chạy đến, nhưng ℓại không thể nhảy xuống cứu hắn, thậm chí ngay cả kẻ bi thảm này ℓà ai nhất thời thời cũng không biết. Đột nhiên, ở ngay vị trí thi thể vừa chìm xuống, mái tóc xanh biếc ℓại nổi ℓên, vẫn đang bất động ở vị trí cũ.

Đoàn người hai mặt nhìn nhau, đây ℓà ý gì a. Thời gian ngắn như vậy, pháp sư kia ℓẽ nào bị ăn sạch sẽ rồi sao?

Nhưng mà sự an tĩnh này không duy trì ℓiên tục bao ℓâu, chỉ chưa tới hai phút, giữa hồ nước đột nhiên sôi trào, từ trong đó bọt nước đang nhấc ℓên hướng về bốn phía, tựa như phía dưới cất dấu một ống nước to ℓớn, bắt đầu phún nước ra ngoài.

Những thi thể này cũng giống như ℓò xo bỗng nhiên bật ℓên, đầu mở thành hình dạng cánh hoa, bắt đầu tùy ý công kích những người trên bờ này.



Bạn cần đăng nhập để bình luận