Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 3250: Thí Luyện (1)



.bebi{display:-webkit-box;display:-moz-box;display:-ms-flexbox;display:-webkit-flex;display:flex;flex-direction:column}.ct0{-webkit-box-ordinal-group:3;-moz-box-ordinal-group:3;-ms-flex-order:3;-webkit-order:3;order:3}.ct1{-webkit-box-ordinal-group:6;-moz-box-ordinal-group:6;-ms-flex-order:6;-webkit-order:6;order:6}.ct2{-webkit-box-ordinal-group:5;-moz-box-ordinal-group:5;-ms-flex-order:5;-webkit-order:5;order:5}.ct3{-webkit-box-ordinal-group:2;-moz-box-ordinal-group:2;-ms-flex-order:2;-webkit-order:2;order:2}.ct4{-webkit-box-ordinal-group:4;-moz-box-ordinal-group:4;-ms-flex-order:4;-webkit-order:4;order:4}.ct5{-webkit-box-ordinal-group:1;-moz-box-ordinal-group:1;-ms-flex-order:1;-webkit-order:1;order:1}.ct6{-webkit-box-ordinal-group:0;-moz-box-ordinal-group:0;-ms-flex-order:0;-webkit-order:0;order:0}“Sư huynh, những người còn ℓại đều chết hết rồi!” Người nọ nói xong thì khóc nức nở.

“Cái gì!”

Cây hoa trong tay Lý Mạc Hiên rớt xuống, giật mình nhìn mấy người, hôm nay ℓà thế giới thái bình, mặc dù có yêu tà quấy phá, nhưng người chết cũng không phải việc nhỏ, càng đừng nói chi mấy người tham gia ℓần hành động này đều ℓà tinh anh đệ tử đời thứ hai trong pháp thuật giới.

“Đó ℓà một con Tà Thần, thực ℓực rất mạnh, ℓại quỷ kế đa đoan, chúng tôi không ngờ ℓại bị trúng mai phục…” Đệ tử kia kể ℓại những chuyện đã xảy ra, nói tiếp, “Lúc chúng tôi tru diệt Tà Thần, dưới ao đầm xuất hiện một khe hở hư không, trong đó ẩn chứa khí tức cực kỳ cường đại, nhưng đến khi chúng tôi định đi tra xét, khe hở đã đóng cửa, giống như những gì chúng ta từng trải qua ở Trường Bạch Sơn.”

Lý Mạc Hiên sắc mặt ngưng trọng, trầm ngâm không nói, một ℓát sau, nói với mấy người kia: “Trước tiên các ngươi hãy hồi báo sự tình cho Thụ Tâm và Thụ Đức biết, ta trở về nhà thay quần áo, ℓát nữa sẽ tới phòng khách tìm các ngươi.”

Mấy người ℓĩnh mệnh rời đi.

Lý Mạc Hiên một mình trở về gian phòng của mình, đóng cửa ℓại, đến gần tu sở của mình.

“Xem ra, Minh Hà Lão Tổ không chờ nổi nữa rồi. . .”

Xích Đế Tử trầm tư một lát, nói: “Một khi Minh Hà Lão Tổ phá được phong ấn, hắn sẽ đối đầu với trăm vị cường giả Tu La giới, cho dù Minh Hà cường giả đông đảo, nhưng Minh Hà Lão Tổ sẽ không ngu như vậy, liều mạng với người của Tu La giới, bằng không một khi chiến tranh rơi vào giằng co, bát phương trợ giúp, Minh Hà Lão Tổ nhất định nuốt không trôi, cho nên, hắn muốn dẫn chiến hỏa tới nhân gian. Nhân gian đất rộng của nhiều, lại có hàng tỉ sinh linh, trong tam giới, không ai dám khai chiến ở nhân gian, đến lúc đó tất nhiên là sợ ném chuột vỡ đồ, Minh Hà Lão Tổ sẽ có cơ hội đứng vững gót chân. Bởi vậy, những gì hắn đang là làm thử sức, dự tính thành lập cứ điểm ở nhân gian, tương lai sẽ trực tiếp xuyên qua hư không, đến nhân gian.”

Lý Mạc Hiên nghe xong, cảm khái nói: “Cùng chung một bài với Vô Cực Quỷ Vương.”

Lập tức hỏi: “Sư phụ, Minh Hà Lão Tổ lợi hại hơn, hay Vô Cực Quỷ Vương lợi hại hơn?”“Nói như vậy, bản thân Minh Hà Lão Tổ, chẳng lẽ là cảnh giới thánh tiên sao?”

Xích Đế Tử hừ lạnh một tiếng, “Hắn có tứ đại hộ vệ, lại là thánh linh cảnh giới, về phần bản thân hắn, người ta căn bản không có tiêu chuẩn so sánh thực lực của hắn.”

Lý Mạc Hiên ngớ người ngay tại chỗ. Nghĩ thầm khó trách đại lão này Tu La giới quan tâm Minh Hà Lão Tổ như vậy, thế lực Minh Hà nếu như dốc toàn bộ lực lượng, sợ là đến Tu La giới cũng không thể toàn bộ ngăn trở được.Xích Đế Tử lắc đầu, cũng không nói gì, mấy tháng ở chung, để cho hắn hiểu biết cơ bản về người thiếu niên trước mắt này, hắn thiên phú dị bẩm, nội tâm cường đại, tính cách kiên cường, là một thiên tài tu hành hiếm thấy, hơn nữa phương diện tu đạo vừa chỉ liền hiểu, không uổng công dạy dỗ, nhưng Xích Đế Tử luôn cảm thấy trên người hắn thiếu đi một thứ gì đó, từ từ, hắn ý thức được, Lý Mạc Hiên này quá xem trọng danh tiếng, có dã tâm vốn là chuyện tốt, nhưng Lý Mạc Hiên trước mặt người khác lại muốn biểu hiện ra bộ dạng phong khinh vân đạm, kỳ thực nội tâm của hắn, là một con sói.

Hắn che giấu quá kỹ, người như vậy, một ngày nào đó nếu thực sự để cho hắn lên đỉnh nắm quyền, là một chuyện cực kỳ đáng sợ, Xích Đế Tử ý thức được điểm này, nhưng nếu đã lựa chọn hắn, cũng chỉ đành quên những thứ này, dù sao mục đích của hắn là nhằm vào thiên kiếp, đồng thời cũng là vì đối kháng đám người Lý Hạo Nhiên, chứng minh trong nhân gian vẫn còn có nhân tài khác, chứ không phải thiếu Diệp Thiếu Dương là sẽ không ổn.

“Ngươi có chuyện gì sao?” Xích Đế Tử miên man bất định hồi lâu, sau đó thu hồi suy tư, hỏi hắn.

Lý Mạc Hiên nói về tin tức mới vừa nhận được, nói tiếp: “Gần đây đã có mấy chuyện như vậy. . . Con hoài nghi là có liên quan đến Minh Hà.”Xích Đế Tử nói: “Cái mạnh của Quỷ Vương nằm ở cá nhân hắn, ngoại trừ trợ thủ đắc lực là nhị vị đế quân, thủ hạ còn lại, thực lực cũng không phải rất mạnh, nhưng trong Minh Hà, vốn là nơi tà vật sinh sôi, vừa là nơi thiên nhiên tu luyện, là chỗ bẩn thỉu nhất trong tam giới, nghe đồn môn hạ của Minh Hà Lão Tổ, có mười ba tà linh, mỗi người đều có khả năng thông thiên triệt địa, được gọi là mười ba linh tôn.”

Linh tôn?

Lý Mạc Hiên trong lòng trầm xuống một chút, tà linh dựa theo đẳng cấp chia thành: U Linh, Ác Linh, Hung Linh, Ma Linh, Huyền Linh, Mị Linh, Tà Thần, Linh Tôn, Thánh Linh, đương nhiên đây là pháp thuật giới nhân gian dựa theo thực lực của tà linh để định ra, có thể tương đối trực quan mà nhìn ra thực lực của một tà linh, Tà Thần được xưng là nhân gian tối cường, về phần linh tôn, nhân gian cho tới bây giờ chưa từng gặp qua, nghe đồn Hỗn Độn Thiên Ma Dương Cung Tử năm đó chính là cảnh giới linh tôn, nhân gian không còn tà linh nào cường đại hơn cô.

Mười ba vị lịnh tôn… Lý Mạc Hiên nghĩ tới liền da đầu tê dại, đừng nói Minh Hà Lão Tổ, chỉ cần mười ba linh tôn đi tới nhân gian, cũng đủ khuấy đảo một trần một long trời lở đất.Mấy tháng qua, Xích Đế Tử vẫn luôn truyền thụ thượng cổ pháp thuật và tu hành lý niệm của hắn, Lý Mạc Hiên vốn cũng đủ mạnh, được đại lão thủ cấp bậc như Xích Đế Tử bắt tay giáo dục, thực lực đột nhiên tăng mạnh, lại lên thêm một bậc thang chật vật.

Xích Đế Tử cũng nói rõ cho hắn biết vì sao mình làm như vậy, là để bồi dưỡng người có thể ứng phó thiên kiếp, đối với Lý Mạc Hiên dốc túi truyền thụ, không giữ lại chút nào, yêu cầu duy nhất chính là Lý Mạc Hiên không được công khai thân phận của hắn, không được để cho bất luận kẻ nào biết sự hiện hữu của hắn, Lý Mạc Hiên đương nhiên tòng mệnh. Bởi vậy mấy tháng qua, Xích Đế Tử luôn ở trong tu sở của Lý Mạc Hiên, không bước chân ra khỏi nhà, mỗi ngày Lý Mạc Hiên làm việc xong sẽ đến tu sở, tiếp thu chỉ đạo của hắn.

Xích Đế Tử ngẩng đầu, có chút khó chịu mà nói: “Ta nói rồi, không nên gọi ta sư phụ, ta với ngươi không có danh phận thầy trò.”

“Một ngày vi sư cả đời vi phụ, cho dù sư phụ không cho con kêu, nội tâm con cũng vẫn xem người là sư phụ.”Ngồi ở trên bồ đoàn nơi tu sở là một lão giả tóc bạc, lão giả rất béo, dáng người thô kệch, ngũ quan cũng rất lớn, mũi củ tỏi, mắt cá chép, nhìn sơ qua vô cùng uy mãnh, người mặc một bộ áo dài trường bào kiểu cũ, ngồi ở trên bồ đoàn vẫn không nhúc nhích.

“Sư phụ.”

Lý Mạc Hiên khom người, cung cung kính kính kêu một tiếng.

Người sư phụ này là hắn nhặt được, gọi là Xích Đế Tử, là một con rắn tinh, nhân vật đại danh đỉnh đỉnh mấy ngàn năm trước của Tiệt Giáo, sau lại theo đám người Quỷ Linh Thánh Mẫu cùng nhau phi thăng, nhưng thật ra là đi Tu La giới, mấy tháng trước, hắn từ Tu La giới đi tới nhân gian, đi khắp nơi hỏi thăm về những thiếu niên đứng đầu pháp thuật giới, cũng khảo sát mấy người, cuối đã chọn Lý Mạc Hiên, ở lại chỗ hắn.





Bạn cần đăng nhập để bình luận