Diệt Tộc Chi Dạ, Đại Đế Ta Bị Hậu Nhân Triệu Hoán

Chương 60: Một đầu chó săn, cũng xứng chất vấn bản tôn?

Chương 60: Một đầu chó săn, cũng xứng chất vấn bản tôn?
Tên cầm đầu hộ pháp hoàng cấp kia càng ngạo mạn cười lạnh nói, "Đừng nói hắn không phải Đế Tôn, dù hắn có chứng đạo thành Đế Tôn thì hôm nay cũng phải c·hết trong tay chúng ta! Chúng ta tu thành trận pháp đến nay, chỉ g·iết đại đế, chưa từng thử chém g·iết Đế Tôn đâu! Hôm nay, vừa vặn bắt hắn thử nghiệm!"
Lời hắn vừa dứt, mấy tôn hộ pháp khác đều cười lớn. Xem ra, bọn chúng chẳng ai để Lục Huyền vào mắt.
Thấy mấy người kia khinh địch như vậy, có Đại Đế muốn tiến lên khuyên can, nhưng chưa kịp mở miệng đã bị Khương Minh Đại Đế trừng mắt quát lại.
"Ngươi muốn c·hết sao? Ngay cả ta cũng không dám khuyên bọn họ, ngươi là thân phận gì?"
Nghe Khương Minh Đại Đế nói vậy, vị Đại Đế kia sợ đến run rẩy cả người. Ngay cả Khương Minh Đại Đế còn bị đám hộ pháp này chèn ép không dám lên tiếng, huống chi là hắn?
Vị Đại Đế suýt gặp họa vội vàng bày tỏ lòng biết ơn với Khương Minh Đại Đế.
Đúng lúc này, Lục Huyền đã đặt chân vào Giới Hải, chuẩn bị x·u·y·ê·n qua Giới Hải để đến đế quan.
Nhưng khi hắn chưa tới trung tâm Giới Hải, một giọng nói bá khí đã vọng từ đế quan trên cao xuống.
"Làm càn! Ai cho ngươi lá gan đặt chân vào Giới Hải!"
Đó là tên hộ pháp hoàng cấp cầm đầu quát lớn từ trên đế quan.
Lời vừa dứt, thân hình hắn đã rời khỏi đế quan, xuất hiện phía trên Giới Hải, chắn trước mặt Lục Huyền.
Mấy tôn hộ pháp hoàng cấp khác cũng như hình với bóng, xuất hiện xung quanh hắn. Chín vị hộ pháp hoàng cấp vừa xuống đất đã lập thành trận pháp, bao vây Lục Huyền kín kẽ!
Nhìn chín vị Đại Đế đỉnh phong đột ngột xuất hiện trước mắt, Lục Huyền khẽ biến sắc mặt. Hắn thấy rõ, mấy người này khác với Đại Đế bình thường. Đặc biệt vị trí đứng của chúng lại càng có huyền cơ.
Lục Huyền còn chưa kịp phản ứng thì tên hộ pháp hoàng cấp cầm đầu đã quát lớn, "Trận khởi!"
Ngay lúc hắn dứt lời, chín đạo hào quang từ chín người bắn ra!
Trong nháy mắt, chín người đã biến mất trước mặt Lục Huyền!
Xung quanh Lục Huyền, thế giới dường như thay đổi. Giới Hải dưới chân đã biến mất, thay vào đó là một vùng sa mạc! Hắn đang đứng giữa sa mạc, xung quanh là cát vàng trải dài vô tận!
"Sát trận cấp đế!"
Lục Huyền khẽ biến sắc, không ngờ chín người này lại có thể thi triển được trận pháp đẳng cấp này, mà còn là sát trận! Sa mạc bao quanh hắn dù chỉ là ảo ảnh, nhưng lại ẩn chứa sát cơ, một bước đi sai có thể bỏ mạng!
"Lục Huyền! Ngươi biết tội của mình không?"
Ngay lúc đó, trong sa mạc trước mặt, vô số cát vàng bay lên trời, tụ thành một người khổng lồ sa mạc cao trăm trượng. Người khổng lồ mở miệng, tiếng nói vang lên, "Lục Huyền! Mười vạn năm trước, Đế Tôn thương xót ngươi, cho ngươi cơ hội chuộc tội. Cho ngươi trấn thủ Thâm Uyên, cả đời không được rời đi nửa bước! Ai cho ngươi lá gan, dám tự tiện rời đi?"
Đó là tiếng tên hộ pháp hoàng cấp cầm đầu, vừa mở miệng đã mang thái độ cao cao tại thượng, quát lớn chất vấn Lục Huyền! Ngay khi vừa nhìn thấy chín người này, Lục Huyền đã nhận ra khí tức công pháp của bọn chúng, biết chúng đến từ trường sinh Khương gia! Ông tổ nhà họ Khương chính là cừu nhân của hắn! Vì thế đối diện đám người nhà họ Khương này, Lục Huyền chẳng hề nể nang, giọng nói mang sát khí!
"Ngươi tính là thứ gì! Một đầu chó săn, cũng xứng chất vấn bản tôn?"
Vừa dứt lời, Lục Huyền vung tay chém ra một đạo kiếm khí. Ầm một tiếng, người khổng lồ sa mạc cao trăm trượng bị một kiếm chém nát, biến thành vô số cát bụi rơi trở lại mặt đất.
Cùng lúc người khổng lồ sa mạc bị chém g·iết, tên hộ pháp hoàng cấp cầm đầu rên lên một tiếng, đột ngột phun ra một ngụm máu đen!
"Sao có thể? Ngươi làm sao xuyên thấu trận pháp, làm ta bị thương?"
Tên hộ pháp hoàng cấp cầm đầu cúi xuống nhìn l·ồ·n·g n·g·ự·c bị kiếm khí chém nát, ánh mắt kinh hãi cùng hoảng sợ! Kiếm tùy tiện của Lục Huyền mà có thể xuyên qua trùng điệp ảo cảnh trận pháp, suýt nữa giết hắn! Chuyện này... quá kinh khủng! Ngoài Đế Tôn ra, chưa ai có thể khủng bố như vậy!
Giờ khắc đó, chín hộ pháp hoàng cấp như hiểu ra điều gì, gần như đồng thanh hoảng sợ thốt lên, "Lục Huyền! Ngươi lại là Đế Tôn!"
Đế Tôn! Đó là cảnh giới cao nhất! Trong nhân tộc hiện tại, cũng chỉ có chín Đế Tôn! Khi đóng đế quan, chúng chỉ tiện mồm nói, Lục Huyền có là Đế Tôn thì chúng cũng có thể c·h·é·m g·iết. Nhưng không ngờ, Lục Huyền thật sự là Đế Tôn! Dù trận pháp của chúng có tiếng săn g·iết Đế Tôn, nhưng chưa thực sự c·h·é·m g·iết ai. Vì vậy, vừa biết Lục Huyền là Đế Tôn, cả chín hộ pháp hoàng cấp đều lộ vẻ sợ hãi!
Nếu Lục Huyền chỉ là Đại Đế đỉnh phong, chúng tự tin c·h·é·m g·iết được. Nhưng giờ Lục Huyền là Đế Tôn! Hơn nữa, xem uy lực tùy tiện một đạo kiếm khí suýt giết hắn thì Lục Huyền rất có thể đã tương đương với trung cấp Đế Tôn! Chuyện này làm sao mà đánh đây?
Vừa nãy còn đầy vẻ ngạo mạn, kêu gào muốn c·h·é·m g·iết Lục Huyền, giờ cả chín người đã sinh ý thoái lui.
"Đại ca! Lục Huyền đã là Đế Tôn, sao chúng ta có thể là đối thủ của hắn? Chi bằng rút lui đi! Truyền tin này cho lão tổ, lão tổ tự mình ra tay, giải quyết hắn!"
Một trong số đó mở miệng, lời nói lọt vào tai mấy tôn hộ pháp khác. Những người vốn có ý muốn rút lui đều gật đầu tán thành.
Chỉ có tên hộ pháp hoàng cấp cầm đầu là lạnh lùng quát, "Không được lui! Lão tổ giao cho chúng ta nhiệm vụ, là phải c·h·é·m g·iết Lục Huyền! Nếu không hoàn thành nhiệm vụ chẳng phải sẽ khiến lão tổ thất vọng?"
Vừa nói, hắn vừa cúi nhìn vết thủng đáng sợ trên ngực, hung dữ quát, "Dù thế nào cũng phải g·iết hắn! Đế Tôn thì sao? Trận pháp của chúng ta chuyên săn g·iết Đế Tôn! Hôm nay, chúng ta phải chém hắn! Để cho tất cả mọi người biết danh hiệu của hộ pháp hoàng cấp chúng ta!"
Thấy tên cầm đầu kiên quyết không lùi, mấy người còn lại cũng bỏ đi ý định rút lui.
Cùng lúc đó, Lục Huyền đang ở trong trận pháp, cảnh tượng xung quanh lại biến đổi. Bãi cát vô tận vừa rồi đã biến mất không thấy tăm hơi. Thay vào đó là biển lửa ngút trời không có hồi kết! Vô số hỏa diễm xuất hiện xung quanh Lục Huyền, bao vây lấy hắn. Những biển lửa này không hoàn toàn là ảo ảnh, mà ẩn chứa lực sát thương kinh khủng của Đại Đế chi hỏa, là đế viêm!
Đế viêm cuồn cuộn, ngưng tụ thành từng con hỏa long to lớn, gầm thét kinh thiên động địa lao về phía Lục Huyền. Hỏa long gào thét, biển lửa cuộn trào, trong nháy mắt đã nuốt chửng Lục Huyền, muốn đốt hắn thành tro bụi!
Thấy Lục Huyền hoàn toàn biến mất trong biển lửa, tên hộ pháp hoàng cấp cầm đầu đắc ý cười lớn, "Ha ha ha! Đế Tôn thì sao? Cũng phải c·h·ết trong tay chúng ta thôi!"
Nhưng, ngay lúc hắn vừa dứt lời, kiếm quang ngút trời từ biển lửa xông ra, đánh xuyên qua ảo cảnh biển lửa, một kiếm chém rụng đầu hắn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận