Diệt Tộc Chi Dạ, Đại Đế Ta Bị Hậu Nhân Triệu Hoán

Chương 394: Thập Quan Vương cừu nhân! Càn Hoàng, ngươi vượt biên giới!

Chương 394: Thập Quan Vương có thù! Càn Hoàng, ngươi vượt quá giới hạn!
Cùng lúc đó, bên trong cấm khu hoàng triều.
Từng vị hoàng chủ cấp Thiên Tôn đều giật mình nhìn về phía hướng cấm khu.
"Tê! Không ngờ thật sự có người lĩnh hội được bia đá truyền thừa do Thập Quan Vương để lại! Cũng không biết, tên gia hỏa được Thập Quan Vương coi trọng này là ai?"
"Có thể trở thành truyền nhân của Thập Quan Vương, hẳn phải là một kẻ kinh tài tuyệt diễm!"
"Xem ra chiến trường Cổ Thần sắp mở ra này sẽ là một thịnh sự chưa từng có!"
Các vị hoàng chủ đều mở to mắt, ánh mắt tràn đầy tò mò và chấn kinh!
Dù sao, Thập Quan Vương ngàn vạn năm chưa từng thu đồ đệ, bây giờ đột nhiên tuyên bố có truyền nhân, đây chắc chắn là tin tức đủ để làm chấn động toàn bộ hạ giới!
"Ta lại muốn xem xem, rốt cuộc là nhân vật nào, lại lọt được vào mắt của ngươi?"
Một vị hoàng chủ có ánh mắt sáng rực như sao, mang theo chút lạnh lùng nhìn về phía thần điện cấm khu, muốn nhìn xem cái kẻ trở thành truyền nhân Thập Quan Vương đó có lai lịch gì?
Chỉ là ánh mắt của hắn vừa mới vượt qua ranh giới phân cách giữa cấm khu và hoàng triều, đã bị một luồng sức mạnh cường đại ngăn lại.
"Càn Hoàng, ngươi vượt quá giới hạn!"
Giọng nói lạnh lùng của Trật Tự Chi Chủ vang vọng khắp cấm khu.
Thân hình hắn từ trong thần điện cấm khu hiện lên, xuất hiện trên trời cao, sau lưng là Thiên Tôn đại đạo trấn áp tất cả, giống như một vị thần vô địch, lạnh lùng nhìn nam tử mặc long bào đang xuất hiện trên bầu trời hoàng triều.
Đó là Càn Hoàng, đứng đầu mười đại hoàng triều cấm khu, hoàng chủ Đại Càn hoàng triều, cũng là một cường giả Thiên Tôn vô địch!
Không chỉ có thế, giữa Càn Hoàng và Thập Quan Vương còn có ân oán.
Việc Thập Quan Vương trước đây không thể thừa kế Thiên Tôn đại đạo trong gia tộc, cũng là vì Càn Hoàng này!
Trong Đại Càn hoàng triều cũng chỉ có một Thiên Tôn đại đạo, nên Càn Hoàng thừa kế, Thập Quan Vương tự nhiên mất cơ hội thừa kế Thiên Tôn đại đạo.
Cũng vì chuyện này mà Thập Quan Vương đi ngược lại với Đại Càn hoàng triều, cuối cùng khi tấn thăng Thiên Tôn thì chọn gia nhập cấm khu thần điện đang đối địch với hoàng triều, trở thành chúa tể đứng đầu trong mười vị cấm khu hiện tại!
Đây cũng là lý do, trong nhiều hoàng chủ, Càn Hoàng là người đầu tiên ra tay khi biết Thập Quan Vương có truyền nhân, muốn nhìn trộm xem truyền nhân Thập Quan Vương!
Đương nhiên, các vị hoàng chủ khác cũng không phải không có ý định.
Bọn họ cũng muốn xem kẻ có thể trở thành truyền nhân của Thập Quan Vương là người thế nào.
Càn Hoàng chỉ là nhanh hơn một bước mà thôi.
Giờ thấy Càn Hoàng bị ngăn cản, các hoàng chủ thu lại ý định theo dõi.
Nếu bọn họ tiếp tục ra tay, đồng nghĩa với việc tuyên chiến với cấm khu thần điện.
Dù thế lực hoàng triều của họ những năm gần đây phát triển rất nhanh, nhưng cấm khu thần điện với nội tình sâu dày từ xưa để lại vẫn là thế lực khiến hoàng triều phải kiêng kị.
"Ha ha ha! Trật Tự Chi Chủ, ngươi có phải là đang chuyện bé xé ra to không? Ta thân là huynh trưởng Thập Quan Vương, biết hắn có truyền nhân thì muốn đến chúc mừng, tiện thể đưa một phần quà thôi. Nhưng vì các ngươi kiêng kỵ vậy thì thôi đi! Tương lai nếu gặp truyền nhân của đệ ta thì cũng đừng nói là ta hẹp hòi, ngay cả chút quà ra mắt cũng không cho!"
Thân ảnh Càn Hoàng hiện lên trên Đại Càn hoàng triều, ngồi trên Thiên Tôn đại đạo, hưởng khí vận của hoàng triều, như một vị thượng cổ hoàng đế thực thụ, khí thế thậm chí có phần mạnh hơn cả Trật Tự Chi Chủ.
Lời nói của hắn giống như thiên mệnh, mỗi chữ mỗi âm đều có thể khiến đại đạo của Đại Càn hoàng triều rung chuyển, khí vận bùng nổ.
Dị tượng như vậy khiến ngay cả Trật Tự Chi Chủ cũng có phần ngưỡng mộ.
Hoàng chủ tu luyện nhờ khí vận hoàng triều, vẫn có khác biệt rất lớn với chúa tể cấm khu như họ, đơn thuần tu luyện nhờ vào sức lực bản thân.
Dù thời gian chứng đạo Thiên Tôn của các hoàng chủ có thể không lâu bằng bọn họ, nhưng có được sự gia trì của khí vận hoàng triều, thực lực của bọn họ không hề yếu hơn so với các chúa tể cấm khu không được khí vận gia trì.
Mọi người tuy đều là Thiên Tôn, nhưng khi giao thủ, các hoàng chủ có thể tùy thời điều động khí vận hoàng triều, còn họ chỉ có thể dựa vào pháp lực của mình.
Nhìn từ điểm này, các chúa tể cấm khu không có chỗ dựa như họ có phần kém hơn.
Càn Hoàng nói một tràng hùng hồn, vừa dứt lời đã chuẩn bị rời đi.
Nhưng Trật Tự Chi Chủ không cho hắn cơ hội, nhanh chóng nói: "Càn Hoàng đã có thành ý tặng quà thì sao có thể từ chối ngoài cửa chứ! Nhưng như Càn Hoàng đã nói, ngươi là huynh trưởng Thập Quan Vương, lại là hoàng chủ cao quý, quà tặng chắc chắn sẽ không quá keo kiệt chứ? Dù sao đây có lẽ là đệ tử duy nhất của Thập Quan Vương, nói thế nào cũng là cháu trai của ngươi!"
Càn Hoàng vốn chỉ muốn xem náo nhiệt, xem xem ai đã trở thành truyền nhân Thập Quan Vương.
Giờ bị Trật Tự Chi Chủ bắt trúng đề tài, sắc mặt nhất thời có phần khó coi.
Hắn chẳng quan tâm sư chất sư gì cả.
Hắn chỉ đến xem náo nhiệt, nếu có chuyện cười thì càng tốt.
Hoàn toàn không nghĩ đến chuyện phải lấy quà tặng.
Giờ lại bị Trật Tự Chi Chủ ép lên đầu ngọn lửa, hắn không muốn tặng quà cũng phải tặng.
Sắc mặt Càn Hoàng biến ảo, rất nhanh liền điều chỉnh tốt tâm trạng, tươi cười nói: "Đương nhiên rồi! Ta đây làm sư bá, đương nhiên chuẩn bị cho hắn một món quà lớn! Nhưng nếu hắn không muốn gặp mặt ta, vậy rõ ràng hắn không coi ta là sư bá rồi! Đã không vừa mắt, thôi vậy!"
Lời Càn Hoàng vừa dứt, lại chuẩn bị rời đi, nhưng chưa kịp thì một giọng nói lạnh lùng vang lên từ hướng thần điện cấm khu: "Sao? Quà chưa tặng mà đã định đi rồi sao? Xem ra ngươi là sư bá không thật lòng chút nào!"
Theo giọng nói đó, thân hình to lớn của Thập Quan Vương bước ra từ thần điện cấm khu.
Đương nhiên đó không phải bản thể Thập Quan Vương mà chỉ là một bóng mờ, dù là vậy vẫn tỏa ra khí thế khủng bố, trấn áp tất cả sức mạnh trong thiên địa này, trong nháy mắt trở lại tĩnh lặng.
Thập Quan Vương như mặt trời duy nhất của thiên địa, vừa xuất hiện đã che lấp hết mọi ánh sáng.
Ngay cả Càn Hoàng đang ngồi hưởng khí vận của hoàng triều, lúc này đứng trước Thập Quan Vương cũng có vẻ kém hơn!
Thập Quan Vương mang theo nụ cười trên mặt, bước ra từ thần điện cấm khu, sau lưng là Thiên Tôn đại đạo vô tận trấn áp trên trời cao.
Hắn vừa đi ra đã nhìn thẳng vào Càn Hoàng phía trên hoàng triều, giọng điệu lạnh lùng mang theo mùi thuốc súng nồng đậm!
Càn Hoàng vốn đã chuẩn bị sẵn sàng để rời đi, khi thấy Thập Quan Vương đột ngột xuất hiện thì dù có rời đi giờ cũng đã muộn.
Nếu giờ hắn rời đi, không những khiến người ta cho rằng hắn sợ Thập Quan Vương mà còn khiến người khác coi hắn hẹp hòi, vì không muốn tặng quà mà chạy trốn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận