Diệt Tộc Chi Dạ, Đại Đế Ta Bị Hậu Nhân Triệu Hoán

Chương 359: Ngọa tào! Là ai mạnh như vậy? Đơn giản quá hận!

"Ngọa tào! Thì ra trộm nhà là ý này sao? Vợ Bạch Hổ bị trộm à? Chuyện này mẹ nó thật đúng là chuyện lạ thiên hạ!" Người cười lớn nhất phải kể đến Phượng Hoàng, nàng cười đến run rẩy cả người, không hề che giấu cất tiếng cười lớn nói: "Bạch Hổ! Ngươi là bị mất rồi hả? Ha ha ha! Thật sự là cười c·h·ế·t bà rồi! Ngươi mẹ nó một cái lão già cô đơn vạn năm, vậy mà cũng bị trộm! Thật là khiến bà đây mở mang tầm mắt!" Vốn đã cười điên rồi một đám sinh linh, nghe Phượng Hoàng nói xong, lập tức từng người cười ngả nghiêng! "Ngọa tào! Là ai mạnh đến vậy? Lại dám cắm sừng Bạch Hổ? Đúng là như dao nhỏ rạch mông, cho lão tử mở mang tầm mắt!" Một tôn hoang thú bá chủ cười ngửa tới ngửa lui, hắn vừa mới giải khai đóng băng, đã bị một câu nói của Phượng Hoàng làm cho cười điên rồi! Hắn xông lên trời cao, ánh mắt hiếu kỳ nhìn về phía hang ổ Bạch Hổ, vừa nhìn càng khiến hắn kinh hãi ngây người! "Ngọa tào! Bạch Hổ vậy mà thật sự bị trộm nhà! Ta không nhìn lầm đấy chứ? Lại thật sự có người dám đi trộm nhà của Bạch Hổ? Cái này mẹ nó rốt cuộc là ai, gan to bằng trời rồi hả?" Tiếng kinh hô của tôn hoang thú bá chủ này vang vọng khắp thiên địa, lập tức ánh mắt của tất cả sinh linh đều nhìn về phía hang ổ Bạch Hổ! Khi bọn họ nhìn rõ cái hang ổ bốn vách tường trống không của Bạch Hổ, tất cả đều ngây dại! "Không thể nào? Không thể nào? Đó là hang ổ Bạch Hổ à? Rõ ràng đó là một cái động núi rách nát thôi mà? Bạch Hổ dù gì cũng là bá chủ hung thú, sao có thể ở cái nơi như thế chứ? Nhất định là ta nhìn lầm, có đánh chết ta cũng không tin nơi đó là nhà Bạch Hổ!" Một tôn tu sĩ hạt giống mở miệng, kinh hô không thể tin nổi. Nhìn cái hang động trống trơn kia, có đánh chết hắn cũng không tin nơi đó là nơi Bạch Hổ tu luyện! Phải biết, ngay cả hắn, một tu sĩ hạt giống tiến vào Ngộ Đạo Chi Địa, cũng có chỗ tu luyện cực kỳ lộng lẫy. Bạch Hổ là bá chủ hung thú ngàn năm ở Ngộ Đạo Chi Địa, thu thập đủ loại bảo vật chắc chắn là nhiều vô kể, chỗ tu luyện sao có thể rách nát như thế? Không chỉ mình hắn, các tu sĩ hạt giống khác cũng kinh hãi trợn mắt há mồm trước hình ảnh hang ổ Bạch Hổ bốn vách tường trống trơn này! "Tê! Rốt cuộc là ai làm? Đơn giản quá phát cuồng rồi! Đây đúng là cường đạo! Trộm nhà Bạch Hổ còn chưa đủ, hắn còn đào sạch cả nền đất người ta! Không chừa cho Bạch Hổ một cọng lông nào! Rốt cuộc là ai ra tay? Quả thực quá hận!" Dương Thiên Đế kinh hãi hít sâu một hơi, hoảng sợ nói không thể tin được! Hắn đã từng chứng kiến hang ổ Bạch Hổ, so với cái hang ổ hoang tàn bây giờ, hắn kinh hãi đến suýt rớt cả mắt ra! Lúc trước hắn đã từng xông vào hang ổ Bạch Hổ, đã bị sự hoa lệ và vô số bảo vật trong hang của Bạch Hổ làm cho kinh hãi! Hắn tận mắt chứng kiến trong hang của Bạch Hổ có bao nhiêu bảo vật quý giá! Là một bá chủ hung thú, hang ổ của Bạch Hổ còn được làm từ tinh thạch Ngũ Hành cực phẩm, tùy ý đào một khối đá ở vách tường ra cũng vô giá! Lúc trước Dương Thiên Đế đã hận không thể dọn sạch cả hang ổ của Bạch Hổ đi, tiếc là hắn chưa kịp động thủ thì đã bị ấn vàng Bạch Hổ đánh trọng thương, chỉ có thể chật vật bỏ chạy. Tuy không mang đi được thứ gì trong hang ổ của Bạch Hổ, nhưng cho đến bây giờ Dương Thiên Đế vẫn nhớ rõ mồn một vô số bảo vật trong đó! Bây giờ thấy toàn bộ hang ổ của Bạch Hổ bị người ta lấy sạch, thậm chí đến vách tường cũng bị đào xuống, Dương Thiên Đế ngoài kinh hãi, còn có bội phục hơn! "Rốt cuộc là ai, lại có thể âm thầm trộm sạch toàn bộ bảo vật trong hang của Bạch Hổ? Thủ đoạn này, ngay cả ta cũng cảm thấy mặc cảm a!" Dương Thiên Đế thậm chí còn thầm đưa ngón tay cái với kẻ đã ra tay, hắn quá rõ uy lực ấn vàng của Bạch Hổ, lúc đầu chính là vì bị ấn vàng của Bạch Hổ làm bị thương, nên hắn mới không thể không bỏ trốn. Nhưng bây giờ lại có người có thể trấn áp được ấn vàng Bạch Hổ, dọn sạch cả hang ổ của Bạch Hổ, chuyện này làm hắn không khỏi tò mò hơn, rốt cuộc là ai xuống tay? Dương Thiên Đế liếc mắt, nhìn về phía Hồng Phần Thiên và Vũ Vô Địch. Ba người bọn họ được xưng là tiên chủng mạnh nhất, cũng là những người có hiềm nghi lớn nhất! Dương Thiên Đế đương nhiên biết, không phải mình ra tay, cho nên khả năng lớn nhất chỉ có thể là Hồng Phần Thiên và Vũ Vô Địch! "Không đúng! Vũ Vô Địch từ lần trước bị thương, cho đến giờ mới xuất quan! Hơn nữa sau khi xuất quan hắn cũng chưa rời đi! Với thực lực của hắn, chắc hẳn cũng không trấn áp được ấn vàng của Bạch Hổ, cho nên kẻ trộm nhà không phải là hắn!" Dương Thiên Đế suy nghĩ, ánh mắt khóa chặt Hồng Phần Thiên, kinh hãi thầm hoảng sợ nói: "Chẳng lẽ thực lực của Hồng Phần Thiên đã mạnh đến mức này sao?" Bây giờ xem ra, người có hiềm nghi lớn nhất, chắc chắn là Hồng Phần Thiên! Ngay lúc Dương Thiên Đế đang suy tư, Bạch Hổ từ trong hang ổ vọt ra, thân hình to lớn một lần nữa hạ xuống trên dãy núi thần bí, ánh mắt giận dữ, trực tiếp khóa chặt đám tu sĩ hạt giống trên trời! Hắn là bá chủ hung thú, dám động vào hang ổ của hắn, tuyệt đối không phải những bá chủ hoang thú khác! Cho nên, chỉ có thể là đám tu sĩ hạt giống này! Ánh mắt Bạch Hổ, trực tiếp khóa chặt Hồng Phần Thiên và Dương Thiên Đế, giận dữ hét lớn: "Là các ngươi, đúng không? Các ngươi thật to gan, dám thừa lúc ta không có ở đây, trộm nhà của ta! Lão hổ không giơ nanh vuốt, các ngươi cho ta là mèo bệnh sao? Tốt tốt tốt! Nếu các ngươi như thế, vậy đừng trách ta không khách khí! Hôm nay, nếu các ngươi không cho ta một lời giải thích thỏa đáng, ta nhất định phải bắt các ngươi đám tiên chủng này, phải trả giá đắt!" Bạch Hổ giận dữ, âm thanh vang vọng khắp trời đất, ánh mắt hắn càng hung ác nhìn tất cả tu sĩ hạt giống, sát khí ngút trời! Hắn đã hoàn toàn nổi giận, nhà đều bị người ta cướp sạch, chuyện này giẫm lên giới hạn cuối cùng của hắn! Bạch Hổ vốn không hề điều tra xem rốt cuộc là ai trộm nhà của hắn. Vừa ra tay, chính là muốn tấn công toàn diện, biến tất cả các tu sĩ hạt giống thành mục tiêu tấn công! Thấy Bạch Hổ không thèm nói lý như thế, những tu sĩ hạt giống, ai nấy đều vô tội và bất đắc dĩ! Hồng Phần Thiên và Dương Thiên Đế lại càng vô tội hơn! Bọn hắn còn không biết chuyện gì đang xảy ra, đã bị Bạch Hổ liệt vào đối tượng nghi ngờ! Với lại ai cũng thấy, Bạch Hổ vừa rồi vừa nói lời hung hăng kia, rõ ràng là nhắm thẳng vào hai người bọn họ! Điều này cũng nói rõ, ngay cả Bạch Hổ cũng cho rằng, chính là hai người bọn họ đã làm! Một bụng oan ức, xui xẻo ập đến, Hồng Phần Thiên và Dương Thiên Đế đều mang vẻ mặt muốn khóc mà không ra nước mắt! "Bạch Hổ! Ta biết nhà của ngươi bị trộm, tâm trạng ngươi không tốt! Cho nên những lời vừa rồi của ngươi, ta không chấp! Nhưng ta cũng có thể nói rõ cho ngươi, chuyện này không liên quan gì đến ta! Ta là Hồng Phần Thiên, chưa hề động đến bất kỳ thứ gì của Bạch Hổ ngươi!" Hồng Phần Thiên thở dài một tiếng, chủ động giải thích với Bạch Hổ. Hắn thật sự không muốn vô cớ gây thù chuốc oán với Bạch Hổ. Thế nhưng nghe giải thích của hắn xong, Bạch Hổ căn bản không tin, hoặc nói là hắn hoàn toàn không quan tâm Hồng Phần Thiên có trong sạch hay không, giận dữ hừ lạnh một tiếng, sát khí ngút trời gầm thét: "Hồng Phần Thiên, ngươi nghĩ ta là đồ ngốc à? Trừ những tiên chủng như các ngươi, còn ai dám động đến đất của Thái Tuế chứ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận